Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1415: Lục Dương: Có bàn tay vàng (2)

Tâm Thành hoảng sợ, một quyền này vừa nhanh vừa mạnh, từ khi nào quyền pháp của Tâm Định lại lợi hại như vậy?
"Mọi người xem kìa, Tâm Định sư đệ hình như đang áp chế Tâm Thành sư huynh?"
"Không thể nào, chẳng phải Tâm Thành sư huynh có tàn đổ Hương Tượng Vượt Sông sao?"
"Hay là Tâm Thành sư huynh có được tàn đổ rồi mà chưa từng nghiêm túc quan tưởng?"
Tâm Thành nghe thấy những lời bàn tán xung quanh, tức giận đến mức muốn thổ huyết, hắn có được tàn đồ rồi vẫn luôn chuyên tâm quan tưởng, theo lý mà nói thì tất cả Tạp Dịch tăng Luyện Khí tầng năm trong Tạp Dịch viện đều không phải là đối thủ của hắn, tại sao lại thua dưới tay tên Tâm Định vô danh tiểu tốt này? Tâm lý Tâm Thành rối loạn, quyền cước chiêu thức đều không còn trôi chảy, thậm chí còn không bằng lúc trước khi có được tàn đồ Hương Tượng Vượt Sông.
Tâm Định chớp lấy thời cơ, bước lên một bước, tung ra một quyền đánh bay Tâm Thành. Đám đông ổ lên kinh ngạc, Tâm Thành vốn được kỳ vọng sẽ tiễn vào Võ Tăng viện lại thua rồi ! "Tất cả dừng tay, Tâm Thành, ngươi đang làm gì thế!"
Giọng nói của sư thúc chấp sự vang lên từ phía sau đám đông, mọi người vội vàng nhường ra một con đường.
"Tâm Thành, ngươi có biết mình... Ừm, sao ngươi lại nằm dưới đất thế này?"
Sư thúc chấp sự vốn định giáo huấn Tâm Thành một trận, nhưng lại nhìn thấy Tâm Thành đang nằm sấp trên mặt đất.
"Là ngươi đánh sao?"
Sư thúc chấp sự quay đầu hỏi Tâm Định.
'Bẩm sư thúc, là đệ tử."
Sư thúc chấp sự nhìn Tâm Định với ánh mắt sâu xa:
"Không tệ, không ngờ ngươi lại là một hạt giống tốt, sau này nếu gặp khó khăn gì cứ việc đến tìm ta. Tâm Thành, đã chơi là phải chịu, đưa cho Tâm Định mười điểm công đức."
Các Tạp Dịch tăng nhìn Tâm Định với ánh mắt ngưỡng mộ, gặp khó khăn có thể tìm sư thúc chấp sự, điều này có nghĩa là Tâm Định đã trở thành người tâm phúc của sư thúc, ai còn dám trêu chọc Tâm Định nữa?
Hơn nữa, con đường tu hành vốn gian nan, sư thúc chấp sự còn có thể chỉ điểm cho Tâm Định.
Nghe nói sư thúc chấp sự từng là cao thủ Kim Đan, sau khi đột phá thất bại rơi xuống Trúc Cơ kỳ, nản lòng thoái chí nên mới đến Tạp Dịch viện làm chấp sự.
Tuy rằng tụ vi bị giảm sút, nhưng nhãn lực vân còn đó.
Tâm Thành bò dậy từ dưới đất, không cam lòng đưa điểm công đức, nhưng Tâm Định lại không có ý nhận, khiến Tâm Thành vô cùng xấu hổ.
"Ngươi có ý gì?!"
Tâm Định chắp tay trước ngực, nghiêm túc nói:
"Sư huynh, người xuất gia không màng danh lợi, vừa rồi chúng ta chỉ luận bàn, vốn không có đặt cược gì cả."
Nói xong, Tâm Định xoay người rời đi, chỉ để lại cho mọi người một bóng lưng. Trong tiểu thế giới bên trong Thanh Phong kiểm, Lục Dương chứng kiến cảnh tượng này, cảm thấy vô cùng cảm động.
Quá tuyệt vời, chính là cảm giác này, có bàn tay vàng thì phải được đối xử như thế này!
Nghĩ đến việc hắn và vị tiên tử kia sông nương tựa lân nhau đã lâu như vậy, tiên tử là bàn tay vàng, nhưng hắn lại chưa từng được hưởng thụ.
- cảm giác dùng thực lực nghiền ép đối thủ, sau đó tiêu sái rời đi.
Bất Hủ tiên tử rất bất mãn, cảm thấy Tiểu Dương Tử nói chuyện thật vô lương tâm:
"Ai nói không có, chẳng lẽ bản tiên mượn thân thể ngươi, mượn danh nghĩa đại diện tông chủ, đề ngươi vượt cấp chiến đấu, tiêu sái rời đi là giả sao?"
Lục Dương day trán, ta muốn không phải loại tình tiết này.
"Tiểu hòa thượng, ngươi muốn tham gia cái gọi là Võ Tăng viện kia sao?"
"Ừm, muốn tham gia."
"Tuy rằng thần thức của ngươi có tiền bộ, nhưng quyển pháp ngươi học được thật sự quá bình thường, tu vi của ngươi cũng không có ưu thể."
Tâm Định ánh mắt kiên định:
"Dù sao cũng phải thử một lần."
"Có thái độ như vậy cũng không tệ. " Nghe giọng điệu của Đậu Hũ Thiên Tôn có vẻ rất vui mừng.
"Tu vi không vội, cứ từ từ mà tiến, miên cho căn cơ bất ổn để lại tai họa ngầm, còn về phần quyền pháp, có thể nghĩ cách khác."
"Thiên Tôn, ngài muốn dạy ta quyền pháp sao?"
Tâm Định kích động nói, quyền pháp của Thiên Tôn, nghĩ cũng biết nhất định là vô cùng lợi hại.
Đậu Hũ Thiên Tôn khẽ cười:
"Làm sao có thể, quyền pháp của bản tọa quét ngang cửu thiên thập địa, thần quỷ đều phải khiếp sợ, ngươi mà học quyền pháp của bản tọa, người khác sẽ dễ dàng nhìn ra sơ hở."
"Như vậy đi, ngươi đến Tàng Kinh Các một chuyển, bản tọa giúp ngươi xem xem có quyển pháp nào tốt."
"Thiên Tôn, chúng ta là tạp dịch tăng chỉ có thể vào tầng một Tàng Kinh Các, quyền pháp tốt nhất ở tầng một chính là Bổ Để quyển."
Cứ đến đó đi."
Đậu Hũ Thiên Tôn cười nói.
Tâm Định bán tín bán nghỉ đi đến Tàng Kinh Các.
Tầng một Tàng Kinh Các của chùa Tây Thiên không thể so sánh với Vân Đạo tông, nhưng số lượng sách ở đầy cũng có thể dùng hai chữ "biển lớn " để hình dung.
Tâm Định đi dạo trong Tàng Kinh Các, không biết mình nên làm gì, lúc này bên tai vang lên giọng nói của Đậu Hũ Thiên Tôn:
"Tiểu hòa thượng, đi đền giá sách thứ sáu ở hàng thứ mười hai, chỗ đó có sách ngươi cần."
Bạn cần đăng nhập để bình luận