Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 923: Kim Thiền Thoát (2)

- Nếu ta đoán không lầm, đó là đại cao thủ Hóa Thần kỳ trong truyền thuyết.
Các đệ tử Đào gia nghe được ‘Hóa Thần kỳ’ ba chữ, phát ra một tràng thốt lên.
- Cường giả Nguyên Anh kỳ của Đào gia này...
Lục Dương nghe giảng bài nghe đến phát chán, phân ra một luồng thần thức đi dò xét tình huống Đào gia lão tổ.
Mặc dù Đào gia lão tổ cùng Lục Dương đều là Nguyên Anh sơ kỳ, theo lý thuyết cùng cấp bậc không có cách nào dùng thần thức dò xét tình huống, Lục Dương rõ ràng không ở bên trong lẽ thường.
- Đào gia lão tổ xảy ra chuyện gì?
Mạnh Cảnh Chu cùng Lục Dương khác biệt, hắn đang nghiêm túc nghe giảng bài.
- Nói hắn là Nguyên Anh kỳ, không Nguyên Anh trong Nguyên Anh thế gia các ngươi có phải có chút quá miễn cưỡng hay không?.
- Này tính cái gì.
Mạnh Cảnh Chu khoát khoát tay, làm đệ nhất đại thế gia công tử đương thời, hắn gặp qua đủ loại thế gia.
- Ta còn gặp qua Kim Đan kỳ tìm người đoán mệnh, coi bói nói hắn tương lai tất thành Nguyên Anh, sau đó hắn liền bảo gia tộc của mình tuyên bố ra ngoài đổi danh xưng Nguyên Anh thế gia.
Dù sao thế gia không có triều đình chứng nhận cần tổ chức khảo hạch hằng năm, gia tộc mạnh mẽ hay không, toàn bộ nhờ dân bản xứ thế nào nói, chứa nước rất lớn.
Đương nhiên, Mạnh gia khẳng định là không có một tia chứa nước, Mạnh gia phàm có chút hơi nước, cũng không thể còn sống tốt trong Đế Thành.
- Tan học rồi.
- Đi đi đi, ra ngoài chơi đi.
Ở số tuổi này, bọn nhỏ rất mê chơi, Đào Thính Phong cũng không ngoại lệ.
Đào Thính Phong nghe tộc thúc giảng giải chiến đấu phát sinh tại Yến sơn, nghe được lòng ngứa ngáy, muốn đi Yến sơn xem xét tình huống.
Đi xem một chút.
Đào Thính Phong xoắn xuýt một thoáng, rất nhanh làm ra quyết định, đi tới Yến sơn.
Mặc dù nói bây giờ Yến sơn đã bị triều đình phong tỏa, người đi đường không được đi vào, nhưng hắn từ nhỏ đã chơi trong Yến sơn, biết một con đường nhỏ.
Con đường nhỏ kia quả nhiên không có bị ngăn chặn, Đào Thính Phong xe nhẹ đường quen đi vào chỗ phát sinh địa phương chiến đấu trong Yến sơn.
Chỗ sâu Yến sơn đều là hố sâu bị Man Cốt dùng nắm đấm đánh ra, Lục Dương liếc mắt một cái liền nhìn ra. Đào Thính Phong thấy những chút hố sâu này, cả kinh trợn mắt hốc mồm, cái này là Hóa Thần kỳ chiến đấu sao?
Bỗng nhiên, chân trời có thứ gì đó chợt lóe lên, vù một thoáng đánh tới hướng Yến sơn, rơi xuống cách Đào Thính Phong đó không xa, khiến Đào Thính Phong giật mình kêu lên.
Đào Thính Phong vốn là không dám đi qua, nhưng hắn thật sự là tò mò, quyết định liền đi qua nhìn một chút.
- Là một người!
Đào Thính Phong cuối cùng thấy là cái gì nện xuống tới, có thể là một người tu sĩ, mà bị thương rất nặng, chỉ có hít vào, không có thở ra.
Tu sĩ bị trọng thương thấy có người tới gần, còn khẩn trương một thoáng, sau đó phát hiện là phàm nhân không có uy hiếp, mới không khẩn trương.
Lập tức hắn mới nhớ, tu sĩ như thế nào, phàm nhân lại như thế nào, coi như đối phương có ác ý đối với mình thì phải làm thế nào đây, thương thế của hắn đã vô lực hồi thiên, không cần người khác động thủ, hắn liền phải chết.
- Ngươi không sao chứ?
Đào Thính Phong thận trọng tới gần tu sĩ bị trọng thương, đối phương rõ ràng không phải dáng vẻ không có chuyện gì.
Tu sĩ trọng thương cười thảm:
- Nghĩ không ra Quan Kỳ chân quân ta anh minh nhất thế, trước khi lâm chung nhìn thấy lại là một tên tiểu tử như ngươi.
- Ta tính đi tính lại, chung quy là không tính qua vận mệnh.
- Quan Kỳ chân quân?
Lục Dương nhỏ giọng thầm thì, trong ấn tượng của hắn, thời kì Đại Càn tựa hồ có một vị Hợp Thể kỳ như thế.
- Thôi được, xem ra là số mệnh an bài ta cùng vật này vô duyên.
Lúc này, Đào Thính Phong mới chú ý tới trước ngực Quan Kỳ chân quân gắt gao che chở một hộp gỗ.
- Vật này gọi Kim Thiền Thoát, chính là ta cướp được từ trong tay một vị đối thủ khó giải quyết, vì thế phải trả cái giá nặng nề, nghĩ không ra cuối cùng nhất lại muốn tiện nghi tiểu tử ngươi.
- Xem ra vật này có duyên với ngươi.
- Tiểu tử, vật này thiên cổ khó cầu, sau khi đạt được vật này, phải cẩn thận giữ gìn, không được để người thứ hai biết ngươi nắm giữ vật này.
Dứt lời, Quan Kỳ chân quân an tường nhắm hai mắt, thân thể dần dần hóa thành bột mịn, tiêu tán không thấy, chỉ lưu lại một hộp gỗ.
Đào Thính Phong bị tất cả những biến hóa này khiến cho không biết làm sao, hắn chắp tay hướng đến vị trí Quan Kỳ chân quân tan biến bái hai bái, run run rẩy rẩy mở hộp gỗ ra, phát hiện trong hộp gỗ nở rộ một đầu kim thiền màu vàng, sáng long lanh.
- Tiên tử, Kim Thiền Thoát là cái gì?
Lục Dương hỏi.
- Thời thượng cổ thời điểm có một con Thiền Yêu, tu luyện tới Độ Kiếp kỳ mà Thiền tộc chưa từng đến, toàn thân biến thành màu vàng kim, hắn tìm hiểu một môn thiên phú thần thông, tên là ve sầu thoát xác, có thể dùng để cải thiện tư chất, chính là dựa vào loại thiên phú Thần Thông này, hắn mới tu luyện đến Độ Kiếp kỳ.
- Cái xác mà hắn lưu lại sau khi thuế biến, liền được xưng là Kim Thiền Thoát, là bảo bối tuyệt đỉnh cải thiện tư chất.
- Vị Thiền yêu kia sau đó thế nào?
- Bị bản tiên đánh chết rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận