Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1080: Một tên đều chạy không được (1)

Bất Hủ tiên tử liếc mắt:
- Bên trong đối thủ của ngươi có mấy người là Kim Đan kỳ?
Lục Dương suy nghĩ, hắn giống như chưa bao giờ đánh nhau với tu sĩ Kim Đan kỳ.
- Không đúng, thời điểm ta đột phá trúc Cơ hậu kỳ, đi rừng rậm biên cảnh chiến đấu qua cùng một đám yêu thú Kim Đan kỳ!
Đây chính là yêu thú Kim Đan kỳ thành đàn, Bất Hủ tiên tử chưa hề chưa nói qua phương pháp Lắc Kim Đan.
Bất Hủ tiên tử khoát tay, một bộ biểu tình cân nhắc vì Lục Dương:
- Lắc Kim Đan là kỹ xảo chiến đấu mưu lợi, ngươi dùng loại đấu pháp này bồi dưỡng không ra thế vô địch, chớ đừng nói chi là Vô Địch đan.
- Ta cũng không phải rất truy cầu Vô Địch đan.
Hai tỷ muội Xà yêu mặc dù bị Lắc Kim Đan đánh trở tay không kịp, nhưng các nàng cũng không phải người tu luyện mới ra đời, rất nhanh đã vững chắc đan điền, phòng ngừa Tiên Thiên Đạo Nhân lại lần nữa đánh lén.
Xà yêu Sương nhi bỗng nhiên xoay quanh, chợt duỗi ra cái đuôi, muốn đánh trúng Tiên Thiên Đạo Nhân, Tiên Thiên Đạo Nhân sớm có dự cảm, nhảy lên trên, tránh thoát một kích này.
Nhưng làm hắn không có nghĩ tới là, xà yêu tỷ tỷ thừa dịp hắn nhảy vọt trên không, không cách nào di động, cũng duỗi ra đuôi rắn, quét trúng Tiên Thiên Đạo Nhân.
- Phốc - Tiên Thiên Đạo Nhân trực tiếp bị quét đến trên vách đá, làm cho đầy bụi đất.
Nếu là đơn đả độc đấu, Tiên Thiên Đạo Nhân không sợ bất kỳ một yêu nào, nhưng hai yêu liên thủ, mà lại là tỷ muội tâm hữu linh tê, dẫn đến hắn chiến đấu một mực ở vào hạ phong.
Trên người Tiên Thiên Đạo Nhân xuất hiện mấy lỗ hổng, hắn mấy lần muốn rời khỏi hang động, chiến đấu ở khu vực trống trải, đều bị tỷ muội xà yêu ngăn lại.
- Hô hô - Tiên Thiên Đạo Nhân thở ra một hơi thật dài, kéo ra một khoảng cách với tỷ muội xà yêu, xem ra chỉ bằng thủ đoạn của bản thân là khó thắng.
Hắn từ trong ngực lấy ra một viên đan dược tản ra cảm giác ấm áp, chính là tam dương lực lượng đan dùng một trăm điểm cống hiến đổi ra! Bỗng nhiên nuốt đan dược vào bụnh, có một dòng nước ấm chảy xuôi trong thân thể, tràn ngập toàn thân.
- Quả nhiên hữu hiệu.
Trong lòng hắn vui mừng, cảm giác thân thể hiện ra lực lượng liên tục không ngừng.
Nhưng ngay sau đó Tiên Thiên Đạo Nhân mất đi cỗ lực lượng này, khiến cho hắn kinh ngạc không thôi, dòng nước ấm thuận tứ chi chảy ra bên ngoài cơ thể nhỏ xuống trên mặt đất, hình thành đại trận.
Phía trên đại trận có dâng lên một trận khói đặc, hai thân ảnh như ẩn như hiện xuất hiện ở trong khói dày đặc.
Theo khói đặc tán đi, hai thân ảnh lộ ra chân dung, chính là Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu.
- Tổ sư gia, ngài tìm hai ta?
Lục Dương giả bộ không biết chuyện gì xảy ra, ánh mắt mê mang, Mạnh Cảnh Chu giống như không biết chuyện đã xảy ra, ánh mắt trong suốt.
- Hai người các ngươi tại sao lại ở chỗ này, tam dương lực lượng của ta đâu?
Tiên Thiên Đạo Nhân giật mình, ăn đan dược này làm sao còn ăn ra hai người?
- Hai người chúng ta đây.
Lục Dương chỉ chỉ mình: - Ta là một dương.
Sau đó chỉ Mạnh Cảnh Chu bên cạnh:
- Hắn có hai Thuần Dương Nguyên Anh là hai dương.
- Tam dương lực lượng là thế này phải không, làm sao cảm giác không giống nhau lắm với trong ấn tượng của ta?
Tiên Thiên Đạo Nhân buồn bực, cẩn thận suy nghĩ lại cảm thấy Lục Dương giải thích rất có đạo lý.
- Tông môn khác đặt tên cho đan dược, đặt tên đều rất khoa trương, tông môn chúng ta tương đối truyền thống, không khuyến khích loè loẹt, từ trước đến nay thực sự cầu thị, đan dược là hiệu quả gì, liền tên là thế, trước kia ta còn dùng qua Thập Ngưu lực lượng đan, chính là triệu hồi ra mười đầu ngưu yêu.
Lục Dương hiện thân, thuyết pháp dùng chuyện mình đã từng trải qua chứng minh tam dương lực lượng đan là đan dược loại hình triệu hoán, tuyệt không phải hai người bọn hắn ở bên cạnh chờ đối phương lấy đan dược bốc khói liền trộm chạy tới.
- Nguyên lai là như thế à.
Tiên Thiên Đạo Nhân gật gật đầu, rất vui mừng, nghĩ không ra Vấn Đạo tông có truyền thống như thế.
Loại lão gia hỏa như hắn, tư duy xơ cứng, thích nhất chính là truyền thống.
Mặc dù ở niên đại của hắn cũng không có đan dược thực sự cầu thị như thế.
- Yêu nghiệt, còn không thúc thủ chịu trói!
Mạnh Cảnh Chu gầm thét một tiếng, hai Nguyên Anh tràn ngập dương khí bay ra, tản ra nhiệt ý cuồn cuộn.
- Nguyên, Nguyên Anh kỳ! ?
Xà yêu tỷ muội kinh ngạc, bị dọa đến động cũng không dám động.
Coi như tu sĩ Đại Hạ đông đảo, cũng không thể tùy tiện liền đụng phải tu sĩ Nguyên Anh kỳ đâu?
Mà hắn vì cái gì có hai cái Nguyên Anh?
Lục Dương hối hận, cơ hội làm náo động bị lão Mạnh không muốn mặt nhanh chân đến trước, rõ ràng biện pháp tam dương lực lượng đan là do hắn nghĩ ra.
Bất quá nói đi cũng phải nói lại, hắn cũng làm không được chuyện tùy tâm sở dục phóng xuất Nguyên Anh ra như lão Mạnh.
Xà yêu tỷ muội rất nhanh trấn định lại:
- Đừng tưởng rằng chỉ các ngươi có người, chúng ta bên này cũng có.
Các nàng tuyệt không phải đối thủ của tu sĩ Nguyên Anh kỳ, nhưng làm như bọn họ không có bối cảnh vậy.
Lục Dương ngược lại muốn xem xem hai tỷ muội này có thể có bối cảnh gì, mặc cho các nàng gọi người.
Xà yêu tỷ tỷ lấy ra một mảnh vảy rắn, dùng sức bẻ gãy.
Không bao lâu, chỉ nghe thấy nơi núi rừng sâu xa truyền đến tiếng ầm ầm, giống như là quái vật khổng lồ nào đó xuyên thẳng qua ở trong rừng, đụng phải cự thạch, cự thạch nhấp nhô phát ra âm thanh.
- Người nào dám khi dễ nữ nhi của ta!
Dầu rắn to lớn ngăn ở cửa hang, mắt rắn băng lãnh dựng thẳng lên, gắt gao nhìn chằm chằm Lục Dương cùng Mạnh Cảnh Chu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận