Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 213: Nghệ thuật thêm thắt

Sáng sớm hôm sau, ba người bèn tới điểm hẹn tập hợp.
Lý Hạo Nhiên đến sớm nhất, trông có vẻ hơi căng thẳng.
Có con ngựa già ở đây, Lục Dương không cần phải đi ngồi thuyền bay trong trạng thái căng thẳng hồi hộp.
"Đúng là không ngờ mà, trông tên tiểu tử nhà ngươi im hơi lặng tiếng thế mà còn có vị hôn thê cơ à?" Mạnh Cảnh Chu nháy mắt ra hiệu với Lý Hạo Nhiên, trêu ghẹo y.
Hắn ta với tư cách con trưởng chính thất nhà họ Mạnh, từ khi còn chưa ra đời, các nhà quyền quý ở Hoàng Thành đã kéo đến cửa, hy vọng có thể thông qua Mạnh Cảnh Chu để móc nối với Mạnh Gia.
Sau khi Mạnh Cảnh Chu ra đời, người tới cầu hôn thậm chí còn giẫm nát cả ngưỡng cửa.
"Nếu không phải ta vì tu luyện, thì hiện giờ ta ở Hoàng Thành cũng đang ăn nên làm ra rồi." Mạnh Cảnh Chu có phần thương cảm, bùi ngùi.
Lý Hạo Nhiên khuyên bảo: "Tục ngữ có câu, Khi con người có được một thứ gì đó, thì sẽ luôn mất đi một thứ khác, tuy huynh mất cơ hội trở thành công tử phong lưu ở Hoàng Thành, nhưng đổi lại là Linh Căn Thuần Dương, thứ mà biết bao người ước ao."
Lục Dương cũng ở bên khuyên nhủ: "Đúng rồi, suy nghĩ thoáng hơn đi, trân trọng cơ hội bây giờ còn có thể giao lưu với nữ tu sĩ của ngươi, đợi ngươi kết thành Kim Đan Đơn Thân, Kim Đan sẽ tự động sinh ra lực bài xích, đẩy nữ nhân ở xung quanh ngươi ra xa, đến lúc đó, ngươi ngay cả cơ hội nói chuyện cũng không có."
Mạnh Cảnh Chu nổi giận: "Cẩu tặc, đừng có loạn đạo tâm của ta! Trước giờ ta chưa từng nghe nói Kim Đan Đơn Thân có công năng này!"
Lục Dương điềm nhiên nói: "Đây là chuyện tối mật thời Thượng Cổ, người dưng thì ta không nói cho họ biết!"
Mạnh Cảnh Chu nghi ngờ nhìn Lục Dương, nhớ đến việc trong người hắn còn có một vị Chân Tiên Thượng Cổ cực kỳ đáng sợ, có chỗ dựa như vậy, biết được một số bí mật Thượng Cổ cũng không có gì lạ.
"Không đúng, Đơn Thân Linh Căn xuất hiện lần đầu tiên vào thời vương triều Đại Ngu, thời Thượng Cổ căn bản không có Đơn Thân Linh Căn! Tên tiểu tử nhà ngươi đang gạt ta!" Mạnh Cảnh Chu rất nhanh bèn bừng tỉnh, "Ăn một chiêu khắm quyền của ta!"
Hai người ở trong không gian chật hẹp triển khai trận quyết đấu kịch liệt, cuối cùng được Lý Hạo Nhiên can ngăn.
"Lý sư đệ, danh tính của vị hôn thê của đệ là gì?" Lục Dương nhớ đến lai lịch của Lý Hạo Nhiên, cha mẹ đều là tán tu bình thường, tu vi Trúc Cơ Kỳ, không có sở trường gì, việc Lý Hạo Nhiên có thể có linh căn hỏa cũng chỉ là chuyện tình cờ, điểm này giống với Lục Dương.
Nhắc đến vị hôn thê của mình, Lý Hạo Nhiên có chút đăm chiêu ủ dột, y thở dài: "Không biết."
"Không biết?" Lục Dương và Mạnh Cảnh Chu ngạc nhiên, sao lại có chuyện không biết danh tính của vị hôn thê là gì.
"Theo lời phụ mẫu của đệ nói, lúc phụ mẫu đệ ra ngoài thám hiểm gặp phải nguy cơ sinh tử, vừa hay gặp một vị cao nhân đi ngang qua, cứu phụ mẫu của đệ, lúc đó gia mẫu đã mang thai đệ được ba tháng, vị cao nhân đó thấy mẫu thân đệ có mang, bèn nói gặp nhau tức là có duyên, chi bằng hai nhà kết làm thông gia, sau đó bèn hứa hôn lúc còn trong bụng mẹ, định đoạt xong chuyện hôn sự của đệ."
"Sau đó vị cao nhân kia bèn rời đi, không thấy tung tích nữa."
"Có thể phi thân lên không, vị cao nhân đó ít nhất là giai đoạn Kim Đan, tu vi cụ thể không rõ."
"Vị cao nhân đó tên họ là gì, có danh hiệu gì, đến từ nơi nào, đi đến chốn nào, phụ mẫu đệ hoàn toàn không biết."
"... Vị hôn thê của đệ được sắp đặt một cách qua loa thật đấy."
"Ai bảo là không phải chứ?" Lý Hạo Nhiên cười có phần bất đắc dĩ.
"Chủ yếu lúc đó phụ mẫu đệ nghĩ họ chỉ là cảnh giới Trúc Cơ, người ta là một bậc cao nhân, có thể lấy được gì từ họ chứ, cho dù đệ có chút thiên phú, cùng lắm cũng chỉ là thiên phú có thể tu luyện tới giai đoạn Kim Đan, kết quả các huynh cũng đã thấy rồi đấy, đệ có Hỏa Linh Căn."
Tu sĩ Đơn Linh Căn nếu không chết yểu, định sẵn có thể trở thành đại năng tu tiên, đây là thiên phú cái thế đáng để tất cả thế gia ra sức lôi kéo, ví dụ như lúc đầu khi kiểm tra phát hiện ra Lục Dương là Kiếm Linh Căn, đã có không ít dòng dõi thế gia vạn năm thấy động lòng, hy vọng để nữ tử nhà mình thành thân với Lục Dương.
Chẳng qua, sau đó Lục Dương trở thành đệ tử của Bất Ngữ Đạo Nhân, một mực ở trên đỉnh Thiên Môn, những thế gia đó không có cơ hội nhắc đến mà thôi.
"Chẳng lẽ lúc đó vị cao nhân kia đã nhìn ra đệ là Hỏa Linh Căn?" Mạnh Cảnh Chu nghĩ mãi không thông, "Mà cũng không đúng, chưa từng nghe nói có loại pháp thuật như vậy."
Nếu có loại pháp thuật như vậy, thì nhà họ Mạnh đã nắm giữ từ lâu rồi, cũng sẽ không đợi tới khi Mạnh Cảnh Chu 4 tuổi mới cho hắn ta kiểm tra Linh Căn.
"Chuyện kỳ quái."
"Thôi bỏ đi, đừng nghĩ nữa, đợi lúc gặp được vị hôn thê của đệ, thì mọi chuyện sẽ rõ." Ba người họ suy nghĩ cả nửa ngày trời cũng không nghĩ ra nguyên cớ, dứt khoát bỏ cuộc.
Con ngựa già kéo xe cả ngày trời, lúc này mới tới được nhà của Lý Hạo Nhiên.
Nhà của Lý Hạo Nhiên ở quận Lạc Phượng, nghe nói có một con phượng hoàng thuần huyết tọa hóa ở nơi đây, ban phúc cho vạn vật, vì thế mà có tên quận Lạc Phượng.
"Khí thế hơn quận Diên Giang không ít!" Lục Dương thò đầu ra khỏi xe ngựa, nhìn thấy tường thành khí thế hùng vĩ, cùng dòng xe qua lại nô nức, còn có những ánh mắt thoắt ẩn thoắt hiện dán trên người mình, bèn biết được quận Lạc Phượng này có thực lực phi phàm.
"Dừng lại, xuống xe kiểm tra." Vệ binh gác ở cổng thành chặn xe lại.
Ba người họ phóng khoáng mà lấy ra chứng từ do Vấn Đạo Tông cấp, mặc cho đối phương kiểm tra.
"Hóa ra là đạo trưởng Vấn Đạo Tông, mời vào."
Vệ binh thấy ba người họ đến từ Vấn Đạo Tông, lập tức sinh lòng kính nể, mặc cho nếp sống của Vấn Đạo Tông có đúng đắn hay không, đệ tử trong đó ai nấy đều là nhân trung long phụng, thành tựu phi phàm.
Hơn nữa Vấn Đạo Tông là một trong Ngũ Đại Tiên Môn, vốn dĩ có rất nhiều quyền lực, khiến quan phủ địa phương kiêng dè.
Chẳng hạn như quyền phiền phức nhất cũng như đáng sợ nhất như quyền chấp pháp , nếu để Ngũ Đại Tiên Môn điều tra ra quan phủ địa phương có những việc làm phi pháp gì đó, hoặc là giở thủ đoạn cấu kết Ma Đạo, thì có thể tiền trảm hậu tấu.
Tuy nhiên Ngũ Đại Tiên Môn cũng sẽ giữ thể diện cho vương triều Đại Hạ, giao người cho vương triều Đại Hạ tự xử lý, trừ phi sự việc xảy ra đột ngột, hoặc là sự việc bất khả kháng, Ngũ Đại Tiên Môn mới động đến thủ đoạn cuối cùng này.
Sau khi trưng ra thân phận Vấn Đạo Tông, những ánh nhìn thoắt ẩn thoắt hiện dán trên ba người họ cũng biến mất, đó là vệ binh ngầm, ngăn ngừa kẻ xấu lẻn vào quận Lạc Phượng gây rối.
Còn chuyện Vấn Đạo Tông gây rối thì vượt ngoài phạm vi chức trách của họ.
"Nhà ta ở bên này." Lý Hạo Nhiên chỉ đường cho con ngựa già.
Trên đường, ba người họ còn nghe thấy tiếng kể chuyện truyền ra từ quán trà, truyện đang được kể chính là Vấn Đạo Tông Truyền Kỳ .
"Nhắc đến vị Bất Ngữ Đạo Nhân kia, dáng dấp tiên phong đạo cốt, ông ấy vì muốn trải nghiệm nỗi khổ của nhân gian, nhiều lần vào ngục, ăn ở cùng tù nhân, thân mật trò chuyện, quan tâm tại sao họ lại rơi vào tình cảnh này..."
"Đôi khi, Bất Ngữ Đạo Nhân sẽ từ miệng tù nhân biết được nơi nào có yêu ma xuất hiện, ông ấy đến đó, diệt yêu trừ ma."
"Câu chuyện hôm nay, bắt đầu từ việc Bất Ngữ Đạo Nhân biết được tin tức từ trong ngục..."
"Bất Ngữ Đạo Nhân nghe tù nhân nói thôn An Gia toát lên vẻ quái dị, phàm người nào rời khỏi thôn An Gia đều hồn bay phách lạc, hồn vía lên mây, nhưng cho dù vậy, những người rời khỏi thôn An Gia vẫn muốn quay lại đó..."
"Bất Ngữ Đạo Nhân nhìn thấu âm mưu của chủ thôn An Gia, vào trong giết một trận 'thất tiến thất xuất', giết đến yêu ma xin tha, không dám làm ác nữa..."
Lục Dương lộ vẻ mặt kỳ quái, cảm thấy nghệ thuật thêm thắt của sư phụ có chút quá đáng rồi: "Sao ta nhớ thôn An Gia này là do một đám hoa yêu chuyên hút tinh khí con người lập nên, thực ra là thanh lâu, ngụy trang thành thôn trang, chính là để trốn thuế, sau đó bị vương triều Đại Hạ phát hiện thất thoát trong thuế khoá, nên đã niêm phong thôn An Gia?"
Lý Hạo Nhiên ngạc nhiên: "Còn có chuyện này à? Nhưng Tông Chủ có thể biên soạn như vậy, ắt hẳn có lý lẽ của ông ấy, biết đâu ông ấy đóng vai trò quan trọng trong đó!"
"Khách mua dâm, bị nhốt mười lăm ngày."
Bạn cần đăng nhập để bình luận