Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 262: Tác dụng phụ của Hoàng Đậu Đậu Quyền

Mạnh Cảnh Chu ở cách đó không xa nhìn thấy cảnh này, lảo đảo một thoáng, suýt nữa thì bị móng vuốt sắc bén của Sư Yêu làm bị thương.
"Đệt, tên tiểu tử Lục Dương nhà ngươi chơi nổi thật, ngay cả biến thành thế này cũng dám?!"
Lúc Bất Hủ Tiên Tử mới hồi sinh, Mạnh Cảnh Chu và Man Cốt đã từng thấy dung mạo của Bất Hủ Tiên Tử.
Cách đó xa hơn một chút, Man Cốt giật nảy mình, còn tưởng rằng lòng thành kính của mình đã gọi được Tiên Nhân giáng lâm, phương thức chiến đấu càng thêm hung bạo.
"Lục sư huynh biến thành ai vậy?" Chỉ có Đào Yêu Diệp là không biết Bất Hủ Tiên Tử, không hiểu sao Lục sư huynh lại đột nhiên thay đổi cả giới tính.
"Nhưng mà trông dễ thương quá."
Sắc mặt Cửu Anh lặng như tờ, cảm nhận được mối nguy hiểm cực lớn từ trên người Lục Dương, đây là mối nguy đủ để khiến nó bỏ mạng.
"Không thể nào!"
Khác với những con thú hoang lai tạp trong rừng già, nó là ai cơ chứ, nó là trực hệ của tộc Cửu Anh, Kim Đan Hậu Kỳ Đỉnh Phong, thậm chí trong Yêu Tộc cũng là một trong những kẻ xuất sắc nhất trong giai đoạn Kim Đan, sao có thể cảm nhận được mối đe dọa trên người một tên Trúc Cơ Hậu Kỳ.
Hơn nữa còn là mối đe dọa chí mạng!
Lục Thị Tượng Hình Quyền, một loại pháp thuật thoạt nhìn giống quyền pháp, nhưng thực chất là thỉnh thần nhập thể.
Đối tượng mô phỏng của Tượng Hình Quyền là những người Lục Dương tương đối quen thuộc và có thực lực sấp sỉ với hắn, ví dụ như yêu hổ mà hắn từng chiến đấu, chẳng hạn như Mạnh Cảnh Chu, Man Cốt.
Phương thức biến hóa này mang lại sự gia tăng tương đối cho chiến lực của Lục Dương.
Một loại đối tượng mô phỏng khác là những người vượt xa cảnh giới của Lục Dương, chẳng hạn như đại sư tỷ, một khi biến thành đại sư tỷ, thì có thể mượn sức mạnh từ chỗ của đại sư tỷ, từ đó nâng cao chiến lực của bản thân một cách toàn diện.
Chỉ có điều tình huống như thế không thể kiểm soát.
Lục Dương đã thử biến thành đại sư tỷ, nào ngờ sức mạnh mượn được vượt quá khả năng chịu đựng của hắn, do đó bị sức mạnh của đại sư tỷ đánh trở về nguyên hình.
Lục Dương đoán rằng, nếu đại sư tỷ cho bản thân mượn một phần sức mạnh nhỏ hơn, thì bản thân có lẽ sẽ sử dụng được sức mạnh của đại sư tỷ.
Nhưng Lục Dương không đủ can đảm để kiến nghị với đại sư tỷ.
Vì vậy Lục Dương thường coi Đại Sư Tỷ Tượng Hình Quyền là thuật triệu hồi đại sư tỷ.
Lúc hắn đang đau đầu không biết làm sao để khai phá Tượng Hình Quyền, mượn sức mạnh từ đại năng, thì đột nhiên nghĩ đến ở ngay trong không gian tinh thần của mình có một vị Tiên Nhân mạnh nhất Thượng Cổ.
Nếu Bất Hủ Tiên Tử có chủ đích mà chia cho hắn một phần sức mạnh, há chẳng phải là hắn có thể trở nên mạnh hơn sao?
Hôm nay gặp phải tình huống nguy cấp, sau khi thương lượng với Bất Hủ Tiên Tử, lập tức đánh một bài Hoàng Đậu Đậu Tượng Hình Quyền.
Quả nhiên khả thi.
Lục Dương vận động cơ thể, chỉ cảm thấy thân thể nhẹ như lông hồng, phản ứng lại mãnh liệt như sấm chớp, cấu trúc của từng bộ phận trên cơ thể đều có thể xưng là hoàn mỹ, không chê vào đâu được, có thể phát huy sức mạnh đến mức tối đa.
Hơn nữa, Lục Dương cảm thấy sau khi biến thân, sức mạnh có thể sử dụng cũng tăng lên rất nhiều, toàn thân như thể là thay da đổi thịt.
"Sao cảm thấy đầu óc hiện giờ chẳng mấy linh hoạt nhỉ?"
Lục Dương chần chừ một thoáng, cảm thấy phương thức tư duy có sự thay đổi, nhưng chẳng hề suy nghĩ nhiều: "Thôi, miễn là có thể mạnh lên là được."
Tay phải hắn cầm kiếm, mũi kiếm sáng loáng chỉ vào Cửu Anh, khóe miệng nhếch lên một nụ cười tự tin.
"Đã nghĩ xong mình sẽ chết như thế nào chưa?"
"Tự tìm đường chết!"
Cửu Anh nổi giận đùng đùng, chưa từng bị người ta coi thường như vậy, nó ngẩng đầu gầm vang một tiếng, phát ra tiếng khóc chói tai của trẻ sơ sinh, như sóng nước cuộn trào, sóng sau át sóng trước.
"Hai tên bọn ngươi cùng lên đi!"
Nó ra lệnh cho hai con yêu thú, hai con yêu thú biết sự đáng sợ của Cửu Anh, nếu phản kháng thì chỉ có con đường chết, không dám không nghe theo, cùng lúc nhào về phía Lục Dương.
Lục Dương ứng phó đầy trầm ổn, con ngươi tĩnh lặng như giếng cổ.
Hắn bước ra nửa bước, mũi chân chạm đất, chậm rãi vẽ ra một hình cung, dùng sức xoay eo, tay phải chợt rung lên, kiếm Thanh Phong theo đó vạch ra một hình bán nguyệt đẹp mắt.
"Trảm."
Đầu của hai con yêu thú bay ra xa năm, sáu mét, máu phun như suối, chết một cách tức tưởi.
Trảm tự quyết, một kiếm bay đầu.
Vù !
Một cái đầu rắn xuyên qua dòng máu phun trào từ cổ của hai con yêu thú, lợi dụng điểm mù của Lục Dương, táp về phía hắn.
Đầu rắn lộ ra nanh độc như dao găm, đây là độc của Cửu Anh, chỉ cần một giọt, đã có thể biến cả một hồ nước nhỏ thành tử địa.
Hai tay của Lục Dương túm chặt nanh độc, không sợ độc tính.
Đầu rắn nhận ra chuyện chẳng lành, liều mạng vặn vẹo cổ, muốn vùng thoát khỏi tay Lục Dương.
Hai tay Lục Dương trông có vẻ non nớt, không có sức mạnh và uy hiếp gì, nhưng thực chất ẩn chứa một sức mạnh khủng khiếp mà đáng lý ra một người Trúc Cơ Hậu Kỳ không tài nào nắm giữ, hắn nắm chặt lấy nanh độc.
Cho dù Cửu Anh giãy giụa thế nào, cũng không thể vùng thoát.
Lục Dương kéo hai cánh tay ra ngoài, trực tiếp nhổ đi hai chiếc nanh độc này, đau đến đầu rắn kêu gào không ngớt.
Lục Dương thừa cơ ghì lấy đầu rắn, đầu gối húc lên trên, trực tiếp làm nổ tung cái đầu rắn này, nát thành từng mảnh!
Tám cái đầu rắn còn lại thừa lúc Lục Dương chuyên tâm đối phó một cái đầu rắn trong số đó, tập kích từ tám hướng khác nhau.
Mặc cho hắn có thủ đoạn thông thiên cũng không thể chặn nổi tám cái đầu rắn tấn công từ tám hướng!
"La Hán Quyền."
Lục Dương đánh ra loạt quyền, khuôn mặt từ bi, như Bồ Tát độ đời, thương cảm nhân thế, có tiếng kinh Phật vang vọng, tối cao vô thượng.
Thứ gọi là đòn tấn công từ tám cái đầu, đứng trước La Hán Quyền chẳng cấu thành mối đe dọa.
Không nói đến công hiệu rụng tóc của La Hán Quyền, bản thân nó đã là một trong những quyền pháp tối cao của Phật Giáo, uy lực vô song.
Lục Dương cảm thấy sau khi biến thành dung mạo của Bất Hủ Tiên Tử, cảm ngộ về La Hán Quyền cũng có sự tăng cường.
Cửu Anh trong cùng một lúc ăn phải tám quyền, bị đánh bay ra ngoài.
"Anh Biến Chi Hỏa!"
Cửu Anh sử dụng con át chủ bài sức mạnh huyết mạch, kích hoạt huyết mạch, phun ra lửa độc.
Nơi ngọn lửa Anh Biến Chi Hỏa đi qua, cỏ cây khô héo, cằn cỗi trăm năm.
Anh Biến Chi Hỏa, ẩn chứa kịch độc, đây là ngọn lửa chỉ xếp sau Chân Hỏa, nắm giữ loại lửa này với tu vi Kim Đan, trăm năm hiếm gặp.
"Tam Vị Chân Hỏa."
Lục Dương lấy Chân Hỏa ứng phó, trong thoáng chốc hai ngọn lửa giao chiến, tiếng 'đôm đốp' vang lên không ngớt.
Nhưng chỉ trong chớp mắt, Tam Vị Chân Hỏa đã áp đảo Anh Biến Chi Hỏa, nuốt chửng lấy Anh Biến Chi Hỏa.
"Không thể nào! Không thể nào!" Cửu Anh gầm thét như phát điên, nó không thể chấp nhận việc mình bại dưới tay một tên Nhân Tộc Trúc Cơ Hậu Kỳ.
"Ngươi rốt cuộc là dùng yêu pháp gì!"
"Đã nói rồi, là Hoàng Đậu Đậu Quyền." Lục Dương thấy Cửu Anh nổi đóa, lộ ra nụ cười nhạt mang nét dương dương tự đắc, khá là phấn chấn.
Mạnh Cảnh Chu ở không xa nhìn thấy cảnh này, cảm thấy có chút không ổn.
"Sao cảm giác tên tiểu tử Lục Dương này cười ngố đến thế? Ảo giác chăng?"
Lục Dương thu lại nụ cười, dùng toàn bộ Tinh, Khí, Thần ngưng tụ vào kiếm Thanh Phong, chậm rãi chém xuống một kiếm.
"Phá!"
Cửu Anh cảm thấy toàn thân mình như bị người ta đóng đinh tại chỗ, chẳng thể nhúc nhích, trơ mắt nhìn kiếm Thanh Phong từ xa tới gần, trong con ngươi phản chiếu ra hình bóng của kiếm Thanh Phong.
Một kiếm vung xuống, tựa như hoàng hôn buông xuống, tượng trưng cho sự kết thúc của vạn vật.
Cửu Anh bị chẻ làm đôi, Kim Đan nổ tung trong cơ thể, máu độc chảy đầy đất.
Lục Dương lo rằng máu độc làm ô nhiễm rừng rậm, lại vận dụng Tam Vị Chân Hỏa, thiêu đốt máu thịt của Cửu Anh, đốt đến thành than.
"Thơm quá!"
Lục Dương dùng mũi hít vài hơi, chảy cả nước miếng.
"Không đúng, không đúng, Cửu Anh có độc, không thể ăn!" Lục Dương chợt bừng tỉnh, nhận ra sự thất thố của mình.
"Lạ thật, vừa rồi sao mình lại có suy nghĩ quá quắt như vậy nhỉ?" Lục Dương cảm thấy lúc nãy không giống phương thức tư duy của bản thân.
Hắn cố gắng suy nghĩ sâu về vấn đề này, nhưng lại thấy thật phiền phức, không muốn suy nghĩ nữa.
"Ôi chao, Lục Dương, ngươi đúng là phung phí cơ thể của ta một cách vô ích mà, nếu ngươi học được quyền pháp dưỡng sinh của ta, một quyền thì đã đánh chết Cửu Anh rồi, còn cần phải phiền phức như vậy sao?" Bất Hủ Tiên Tử nhảy tưng tửng trong không gian tinh thần.
"Thế à?" Lục Dương cảm thấy Bất Hủ Tiên Tử nói có lý, nhưng lại thấy có chỗ nào đó không đúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận