Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 1134: Cái này còn kiếm nhanh hơn cả đoạt tiền nữa (1)

- Đã kiểm tra tấm phiếu nợ kia, chính là Mạnh gia chúng ta xuất ra, chỉ bất quá tiền nợ của người kia có vết tích của một thần thông loại nhân quả sửa chữa, chắc là hắn tự nguyện tiếp nhận tiền nợ của người trước đó vay của chúng ta.
Mạnh Phá Thiên động dung, nghĩ không ra thế gian còn có người trọng tình trọng nghĩa như thế.
- Đi, dẫn ta đi gặp hắn.
Mạnh Phá Thiên đi chỉ nửa bước ra cửa, quay đầu gọi Mạnh Cảnh Chu cùng Lục Dương:
- Hai người các ngươi chắc chưa thấy qua quá trình trả nợ, cũng tới nhìn, coi như tăng thêm kiến thức.
Coi như Mạnh Phá Thiên không nói, Mạnh Cảnh Chu cũng muốn đi xem náo nhiệt.
Thạch Hóa Cốt cái tên này, hắn quá quen thuộc đi.
Chỗ đãi khách của Mạnh phủ.
Chỗ đãi khách có thật nhiều phòng, căn cứ nghiệp vụ giá trị khác biệt, phòng đãi khách cũng có chỗ khác biệt.
Thạch Hóa Cốt ở trong phòng khẩn trương chờ đợi người Mạnh gia có thể làm chủ tới.
- Chớ khẩn trương, ngươi không phải đã tích lũy đủ một tỷ linh thạch rồi à.
Giáo chủ Mộ Bạch Y cũng tới, nợ nần của Thạch Hóa Cốt tính là vấn đề của giáo chủ đời trước còn sót lại, thuộc về một nửa công vụ, hắn bồi tiếp, miễn cho nửa đường xảy ra đường rẽ gì.
- Rốt cục không còn bị sét đánh.
Thạch Hóa Cốt rất cảm khái, vì hôm nay, hắn đợi chừng bốn năm, mỗi tháng một trận lôi kiếp, năm mươi trận lôi kiếp, hắn có thể sống đến hiện tại quả thực là kỳ tích.
Lúc trước không nên tay dài, đi đoạt cái gì bảo bối của Tần Hạo Nhiên.
Đó là bảo bối cái rắm!
Nếu không phải Thiên Đình giáo xuất hiện, chỉ rõ con đường cho hắn, còn không biết nào đời của hắn mới có thể tích lũy đủ nhiều linh thạch như vậy.
- Ngài chính là Thạch Hóa Cốt?
Mạnh Phá Thiên mang theo Mạnh Cảnh Chu cùng Lục Dương bị đoạt xá xuất hiện, trên mặt nở nụ cười tràn đầy nhiệt tình mà chân thành.
- Đúng.
Thạch Hóa Cốt chú ý tới Mạnh Cảnh Chu cùng Lục Dương, sửng sốt một chút, không nghĩ tới hai người kia cũng ở đây.
Khi hắn tìm Đào Yêu Diệp làm quảng cáo đã gặp qua Lục Dương một lần, về phần Mạnh Cảnh Chu, chỉ là gặp qua chân dung.
Mộ Bạch Y thì đã gặp hai người khi ở lữ điếm Cản Thi nhân chỗ hoang châu.
Hai tiểu bối thiên tài mà thôi, Thạch Hóa Cốt không có suy nghĩ nhiều, đưa phiếu nợ của Tần Hạo Nhiên, cùng nhẫn trữ vật chứa một tỷ linh thạch cho Mạnh Phá Thiên, khẩn trương chờ đợi kết quả.
Mạnh Phá Thiên đầu tiên cẩn thận kiểm tra một lần phiếu nợ, Mạnh gia bọn hắn xưa nay tuân thủ quy củ, không phải tiền của bọn hắn, bọn hắn sẽ không thu.
Tiếp đó lại kiểm tra nhẫn trữ vật ba lần, Mạnh gia bọn hắn xưa nay có quy củ, tiền của bọn hắn là một phân cũng không thể thiếu.
- Ừm, phiếu nợ là thật, trong nhẫn chứa đồ xác thực có một tỷ linh thạch.
Thạch Hóa Cốt nghe đến đó, như trút được gánh nặng nhẹ nhàng thở ra, đứng dậy cáo từ, lại bị Mạnh Phá Thiên gọi lại.
- Đợi một chút, ngươi còn chưa trả lợi tức đâu.
- Lợi tức?
Thạch Hóa Cốt nghe nói như thế, thân thể khẽ run rẩy.
Rất khó tưởng tượng một vị đại năng Hợp Thể kỳ sẽ khống chế không nổi thân thể của mình.
- Đúng thế, mượn tiền tự nhiên có lợi tức, bằng không thì vì sao chúng ta cần cho các ngươi mượn tiền?
Mạnh Phá Thiên đương nhiên nói.
Không hiểu rõ Thạch Hóa Cốt làm sao có phản ứng lớn như vậy.
Mạnh gia cũng không phải mở từ thiện, tùy tiện ai cũng có thể cho mượn tiền, chỉ cần trả hết khoản tiền là được, nếu là như thế này, Mạnh gia đã sớm phá sản.
Thạch Hóa Cốt lộ ra mặt cười còn khó coi hơn so với khóc.
Nãi nãi, sao ta lại một mực không để ý đến lợi tức tồn tại.
Thần sắc Mộ Bạch Y ở bên cạnh phụ trách trấn an thuộc hạ khẽ biến, cũng không bình tĩnh.
Hắn cũng quên còn có chuyện lợi tức này.
Không những Thạch Hóa Cốt thiếu tiền, hắn cũng nợ tiền.
Chỉ bất quá hắn là biến hóa thành hình dạng giáo chúng, đi thương hội Lạc Địa Kim Tiền mượn tiền.
Hắn còn muốn lấy lợi nhuận quán đồ nướng không sai biệt lắm, mau chóng trả hết nợ sổ sách, miễn cho sự việc bại lộ.
Nếu chuyện xảy ra, coi như hắn là nửa bước Độ Kiếp kỳ cũng không sống được.
- Lợi, lợi tức có bao nhiêu?
Thạch Hóa Cốt bị dọa đến nói chuyện đều không lưu loát, hận không thể lấy ra thi thể Tần Hạo Nhiên mà quất roi.
Mạnh Phá Thiên tương đối nhiệt tình đối với loại khách hàng lớn như Thạch Hóa Cốt, lại thêm Thạch Hóa Cốt trọng tình trọng nghĩa, loại sổ sách này cũng dám tiếp, rất là bội phục.
Chỉ bất quá bội phục thì bội phục, sổ sách thì phải nói cho rõ ràng.
- Ngươi nhìn, thời điểm lúc trước mượn tiền nói rất rõ ràng, đây là 'Bình an độ kiếp hiểm', chỉ cần thành công tấn thăng Độ Kiếp kỳ, lợi tức sẽ không còn tính toán, chỉ cần hoàn lại tiền vốn là được, nếu độ kiếp thất bại, thì cần muốn dựa theo 12% lợi tức hàng năm mà tính toán.
Mạnh Phá Thiên viết ra quá trình tính toán trên không trung, thuận tiện giải thích cho Thạch Hóa Cốt.
- Khoảng cách lúc trước mượn tiền đã qua bốn mươi năm, lúc trước mượn tiền quy định là dùng 'Các loại ngạch vốn và lãi ' tiến hành trả khoản, tiền mượn một tỷ kia bình quân mỗi tháng trả khoản một ngàn một trăm lại giảm đi một tỷ ngươi hoàn lại, còn thừa lại bốn tỷ rưỡi.
Trên không trung là quá trình tính toán lít nha lít nhít, Thạch Hóa Cốt nhìn mà kinh hồn táng đảm.
Thân là Hợp Thể kỳ, chút khả năng tính toán đơn giản là có, hắn chỉ là không dám tiếp nhận sự thật này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận