Ai Bảo Hắn Tu Tiên

Chương 630: Kiếm Khai Thiên Môn cùng Nhân Kiếm Hợp Nhất

Lục Dương là thiên tài song tu kiếm, pháp, thiên phú của hắn đương nhiên là không phải bàn cãi. Về thiên phú pháp thuật, có thể sánh ngang với Vân Chi.
Về thiên phú kiếm thuật, ẩn ẩn có xu hướng vượt qua Bất Ngữ đạo nhân.
- Ban đầu vi sư định dạy ngươi cách thi triển kiếm chiêu cơ bản một cách chính xác, nhưng xem ra không cần dạy ngươi nữa rồi.
Kiếm chiêu cơ bản là nền tảng của kiếm thuật, sai lệch một góc độ, uy lực đều sẽ có sự thay đổi rõ rệt.
- Kiếm thuật mà vi sư nắm giữ, đều có yêu cầu rất cao đối với tu vi, không thể dạy ngươi, Nhất Kiếm Hóa Vạn Kiếm cần có lượng dự trữ linh lực khổng lồ, lượng dự trữ linh lực của ngươi ở Kim Đan kỳ thuộc loại kiệt xuất, trong Nguyên Anh kỳ cũng không có mấy người có lượng dự trữ linh lực ở mức độ như ngươi, nhưng khoảng cách để thi triển Nhất Kiếm Hóa Vạn Kiếm vẫn còn một đoạn.
- Đợi ngươi tu luyện đến thời kỳ Nguyên Anh, vi sư sẽ có thể truyền thụ cho ngươi Nhất Kiếm Hóa Vạn Kiếm.
Nhất Kiếm Hóa Vạn Kiếm kỳ thực là kiếm chiêu mà chỉ có thể thi triển ở Hóa Thần kỳ, một kiếm vung ra, vạn kiếm theo sau, tựa như đại quân, che trời lấp đất, là chiêu thức mà tất cả kiếm tu đều khao khát thi triển.
Xét đến thiên phú về kiếm đạo của Lục Dương, cũng như lượng dự trữ linh lực khổng lồ của hắn, khi hắn ở Nguyên Anh kỳ sẽ có thể thi triển.
- Còn ngự kiếm phi hành thì không cần dạy ngươi cũng biết.
- Vô kiếm thắng hữu kiếm hiện tại ngươi học còn quá sớm, dễ đi vào con đường lầm lạc, hơn nữa ngươi có Thanh Phong Kiếm, không có kiếm thế nào cũng không thể thắng có kiếm.
- Cảnh giới cơ bản của Vạn Kiếm Quy Tông yêu cầu là Hóa Thần kỳ, ngươi còn kém xa.
- Còn về tuyệt chiêu Kiếm Khai Thiên Môn của vi sư, độ khó càng lớn hơn, không có thời Hợp Thể kỳ đừng hòng thi triển.
Bất Ngữ Đạo Nhân liệt kê đủ loại kiếm chiêu, đều không mấy thích hợp để Lục Dương học.
- Kiếm Khải Thiên Môn? Là sư phụ tự ngộ ra sao?
Lục Dương chưa từng nghe qua chiêu này.
Bất Ngữ Đạo Nhân lắc đầu thở dài:
- Thế cục ép buộc, không phải ta nguyện ý.
Có thể coi như thừa nhận rồi.
Lục Dương ngưỡng mộ nhìn Bất Ngữ Đạo Nhân, chiêu thức của kiếm tu kỳ thực không nhiều, như Nhân Kiếm Hợp Nhất, Nhất Kiếm Hóa Vạn Kiếm đều là lưu truyền từ xưa đến nay, kiếm tu tuân thủ quy củ, học những kiếm chiêu này. Cùng một kiếm chiêu, đối với kiếm đạo có sự lý giải lĩnh ngộ khác nhau, thi triển ra uy lực chênh lệch rất xa.
Như Bất Ngữ Đạo Nhân tự sáng tạo kiếm chiêu thế này, thuộc về tình huống cực kỳ ít.
Tu tiên giả tự sáng tạo kiếm chiêu khác mà Lục Dương biết, chính là Kiếm Lâu Chí Tôn.
Giới tu hành ngược lại có không ít kiếm pháp, ví dụ như Lạc Vũ Kiếm Pháp, Bách Hoa Kiếm Pháp, Phá Hiểu Kiếm Pháp, Tiêu Dao Kiếm Pháp, có một số kiếm tu đặt tên không được, tên kiếm pháp giống nhau không phải là ít, Lục Dương biết ít nhất có bốn loại Tiêu Dao Kiếm Pháp.
- Thế cục ép buộc?
Khi sáng tạo ra chiêu này, sư phụ hẳn đã là tu sĩ thời Hợp Thể kỳ, giới tu hành ít có đối thủ.
Chẳng lẽ là sư phụ trêu chọc quá nhiều kẻ thù, nhân lúc sư phụ không đề phòng, lén lút tập kích sư phụ, đối mặt với hàng trăm người cùng cấp vây khốn, ngay cả sư phụ cũng khó có thể thoát thân, sư phụ dưới sự công kích không ngừng nghỉ mà thương tích đầy mình, tính mạng ngàn cân treo sợi tóc, trong lúc sinh tử, sư phụ có chút cảm ngộ, ngộ ra một kiếm phá tan sinh tử Kiếm Khai Thiên Môn. Kiếm này vừa ra, trời cũng xuất hiện một lỗ hổng.
Bất Ngữ Đạo Nhân vuốt râu bạc nói:
- Đó là chuyện hơn một nghìn năm trước, lúc đó vi sư phạm phải một số chuyện, sư tôn của ngươi nhốt ta ở Thiên Môn Phong, mười năm không cho phép rời đi, ngươi cũng biết vi sư, là tu sĩ hồng trần, không ra ngoài thì làm sao được.
- Nhưng không còn cách nào khác, sư tôn của ngươi tu vi cao hơn ta, lại giỏi thuật phong ấn, ông ấy phong ấn cả ngọn núi lại.
- Vi sư nhìn thấy thế này không được, nếu cứ tiếp tục như vậy, chẳng phải thực sự phải nhốt mười năm sao?
- Lúc đó, vi sư tiến vào trạng thái ngộ đạo, ngồi xếp bằng tại chỗ, cơ thể hóa thành lò luyện đan, tất cả cảm ngộ về kiếm đạo trong đời này đều được luyện hóa, diễn biến, ta luyện, mài giũa trong lò luyện đan, cuối cùng vi sư triển ra một kiếm, phá vỡ phong ấn của Thiên Môn Phong!
- Vi sư liền đặt tên cho chiêu này là Kiếm Khai Thiên Môn.
Lục Dương im lặng.
Sư phụ, quá trình ngộ ra kiếm chiêu của người sao lại không giống với những gì ta tưởng tượng?
- Nói đến kiếm tu, lúc bản tiên chưa thành tiên thì đã từng gặp một người, quả nhiên là tu sĩ công kích mạnh nhất trong cùng cảnh giới, mạnh đến mức đáng sợ, là đối thủ đáng gờm.
Bất Hủ Tiên Tử nhìn thấy Bất Ngữ Đạo Nhân ngộ ra kiếm chiêu, liền nhớ đến một chuyện xưa.
- Xin tiên tử kể chi tiết.
Nghe nói là đồng loại của mình, Lục Dương liền hứng thú.
Thật hiếm khi được nghe chuyện về kiếm tu thời thượng cổ.
- Kiếm tu đó tên là Liễu Ninh Hiên, cầm kiếm song tuyệt, tôn hiệu là Cầm Kiếm Tôn Giả, chiêu Nhân Kiếm Hợp Nhất này ngươi biết chứ, chính là do hắn sáng tạo ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận