Mạc Cầu Tiên Duyên (Bản dịch cũ)

Chương 363. Vào Bí Cảnh

Chương 363. Vào Bí Cảnh


Người dịch: Whistle

Mấy ngày sau.

Ở một nơi cách trụ sở của Thương Vũ phái hơn mười dặm, một chiếc thuyền bằng gỗ từ trên cao từ từ hạ xuống.

Có những bóng người lần lượt từ trên đó nhảy xuống.

"Bạch!"

Đợi đến khi trên đó không còn người nào nữa thì chiếc thuyền đột nhiên thu nhỏ lại, biến thành chỉ còn nửa xích, rơi vào trong lòng bàn tay của Lý Si Mai.

"Đi!"

Nàng nhìn lướt qua đám người ở đây rồi khẽ quát một tiếng, lập tức hóa thành nhất đạo lưu quang lao xuống dưới sơn cốc.

Đi cùng với nàng còn có tiên tu Đạo cơ Phan Sư Chính.

Còn có gần một trăm tu sĩ Luyện khí của Thương Vũ phong, Xích Hỏa phong, Thiên Vân phong và Mê Nguyệt phong.

Trong đám người này, tu vi yếu nhất cũng là Luyện khí tầng sáu, Ngự Phong thuật đã sớm hóa thành bản năng.

Không bao lâu sau liền rơi xuống một khu vực bị mê chướng bao phủ.

Phan Sư Chính tiến lên một bước, run tay vung ra một tờ Linh phù, ánh sáng yếu ớt lập tức chiếu rọi trước mặt.

Mê chướng tan đi, lộ ra một cái thông đạo.

"Xếp hàng rồi đi vào từng người một, đừng có chạy lung tung." Sau khi dặn dò một câu, hai người một trước một sau bước vào trong thông đạo.

Mạc Cầu đứng ở trong đám người, đi theo vào trong.

"Sư huynh."

Lúc này, một giọng nói nhỏ nhẹ từ sau lưng truyền đến, trong giọng mang theo một chút kinh hỉ và thân thiết.

Mạc Cầu quay đầu lại thì nhìn thấy một vị nữ tử mắt ngọc mày ngài.

Tướng mạo có phần quen thuộc.

"Sơ Dao?"

Hắn chần cờ một chút, trên mặt lập tức nở một nụ cười nhạt:

"Đã lớn như vậy à."

Đối phương chính là thiếu nữ Sơ Dao cũng đến từ Tiên đảo giống như hắn, chẳng qua gương mặt đã nẩy nở, bộ dáng cũng có biến hóa.

Đột nhiên gặp phải, sợ là hắn cũng không dám nhận nhau.

"Ừm." Trên mặt Sơ Dao hiện lên vẻ kích động:

"Sư huynh, từ lúc nhập môn muội liền bị sư tỷ trông chừng, không cho chạy loạn, đều không có cơ hội gặp được sư huynh."

"Đến khi muội có thể đi lại tự do thì sư huynh lại rời khỏi tông môn, muốn tìm cũng không tìm được."

"Không ngờ là lần này sư huynh cũng tới đây."

"Không chỉ ta." Mạc Cầu cười gật đầu, chỉ tay vào một người ở trước mặt nói:

"Chu sư đệ cũng tới."

"Sơ Dao sư muội." Chu Lâu Vân đứng ở phía xa chắp tay:

"Từ khi chia tay đến giờ sư muội vẫn khỏe chứ, nghe nói sư muội rất được coi trọng ở Mê Nguyệt phong, không ngờ cũng đã Luyện khí tầng tám."

"Thật sự là đáng mừng."

Thiên phú của Chu Lâu Vân không tồi, cũng đã Luyện khí tầng chín.

Còn bởi vì xuất thân gia đình thương nhân, giỏi về giao lưu, nên cũng xem như phong sinh thủy khởi khắp tứ phong trong tông môn.

Năm đó y còn đến thuyết phục Mạc Cầu dùng Linh Quan Pháp nhãn để đổi hai món Pháp khí vốn nên thuộc về hắn.

"Chu sư huynh."

Nhìn thấy Chu Lâu Vân, nụ cười trên mặt Sơ Dao liền thu liễm một chút, tất cung tất kính thi lễ.

"Im lặng!"

Tiền phương, giọng nói lạnh lẽo của Lý Si Mai vang lên:

"Đừng nói chuyện lung tung, nhìn đường cho kỹ."

"Vâng."

Đám người vội vàng đáp lời, ngậm miệng không nói.

Lại đi thêm một lát thì trước mắt đột nhiên rộng mở trong sáng.

Một khu vực trống trải rộng chừng hơn trăm mẫu đập vào mắt, ở giữa có chín cột đá.

Mỗi một cột đá đều lớn đến mức phải mấy người mới ôm hết, cao chừng hơn mười mét, đang lơ lửng cách mặt đất ba thước.

Trên trụ đá có khắc rất nhiều Phù văn lít nha lít nhít, còn có những tia Linh quang du tẩu.

Trận pháp!

Chỉ là không biết là Trận pháp gì.

Trong lòng Mạc Cầu nghĩ vậy, ánh mắt cũng từ trên cột đá dời sang hai bên, quan sát cảnh vật ở xung quanh.

Nơi này không chỉ có đệ tử của Thương Vũ phái, mà còn có không ít người mặc chế phục của Trấn Pháp ti và cả quan phục văn võ triều Ngụy.

Thậm chí còn có hai người mặc gấm vàng, quần áo hoa lệ, dường như là người trong hoàng thất triều Ngụy.

Mạc Cầu cũng nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc trong này.

Kim bài Bộ đầu của Trấn Pháp ti triều Ngụy, huyết mạch hoàng thất, tu vi Luyện khí viên mãn - Lương Tuyết Quân.

Nàng cũng tới nơi này.

"Bí cảnh ở đây do chúng ta và Trấn Pháp ti liên thủ chưởng khống, cho nên, khi vào trong Bí cảnh có thể sẽ gặp phải một chút tranh chấp nhỏ."

Phan Sư Chính nhỏ giọng mở miệng:

"Bên trong bí cảnh sẽ có Đại sư tỷ của các ngươi tọa trấn, có việc liền tìm nàng, nhớ kỹ, đừng có tranh chấp với người của Trấn Pháp ti."

"Đương nhiên, nếu như thật sự gặp phải tình huống sinh tử thì cũng không cần phải khách khí, mọi chuyện đều có tông môn chịu trách nhiệm."

"Vâng."

Đám người đáp lời, trên mặt của không ít người lộ ra vẻ động dung.

Mạc Cầu thì lại thở dài trong lòng.

Đây chính là đãi ngộ mà đệ tử Nội môn mới có, trước đó những đệ tử Ngoại môn như hắn đều là những người có thể tùy ý bỏ qua.

"Tìm một nơi nghỉ ngơi trước đi, khi sắp đến giờ ta sẽ gọi các ngươi."

Phan Sư Chính phất tay, đám người lĩnh mệnh.

Đám người lập tức tụ tập tốp năm tốp ba, nghiên cứu thảo luận về những tin tức liên quan tới Bí cảnh.

Sơ Dao cũng chạy đến bên cạnh Mạc Cầu hỏi cái này cái kia.

Chu Lâu Vân ở một bên khẽ cười, y không hổ là người giao hữu rộng rãi, tin tức mà y biết được chi tiết hơn những người khác nhiều.

"Trước khi vào Bí cảnh thì tiền bối sẽ cho chúng ta một tờ Linh phù Cấm pháp để phong cấm Túi Trữ vật."

"Lúc đi ra, nếu như Cấm pháp bị hủy thì những món đồ trong Túi Trữ vật sẽ bị tông môn tịch thu."

"Đương nhiên là cũng có thể không nhận Cấm pháp, nhưng vật phẩm tùy thân nhất định phải bị tiền bối tông môn kiểm tra mới có thể ra vào."

"Vào trong Bí cảnh rồi thì mỗi người đều sẽ có một nhiệm vụ, khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ có phần thưởng."

"Đan dược, Công pháp, Pháp khí vân vân…., muốn cái gì cũng có."

"Nếu như hoàn thành vượt mức thì còn có thể đổi được chỗ tốt ngoài định mức."

"Chỉ cần chúng ta có đủ công lao thì ngay cả Trúc Cơ đan mà đệ tử Chân Truyền cũng phải nóng mắt đều có thể đổi được."

"Bên trong Bí cảnh cũng không an toàn, không. . . , có thể nói là tương đối hiểm ác."

"Nghe nói là bởi vì thiên địa quy tắc không đầy đủ, cho nên khí tức bên trong tương đối xao động, thậm chí không dung được tu sĩ Đạo cơ."

Y chậm rãi mà nói, hai người nghiêm túc lắng nghe:

"Cũng là bởi vì vậy mà uy lực của Pháp thuật ở bên trong Bí cảnh sẽ bị giảm đi rất nhiều, ân. . ."

"Không chỉ Pháp thuật, mà ngay cả Cấm pháp, Bí pháp, Thần thông cũng đều như thế, chỉ có khống chế Pháp khí là không bị ảnh hưởng."

"A!"

Sơ Dao nghe vậy thì sắc mặt tái nhợt.

Trên người nàng chỉ có một món Pháp khí Hạ phẩm, mặc dù phẩm chất không tệ, nhưng trong hàng ngũ đệ tử Nội môn tuyệt đối không có chỗ xếp hạng.

Mà bởi vì thiên phú rất tốt Pháp thuật tinh xảo chính là ưu điểm của nàng, nhưng khi vào Bí cảnh thì uy lực lại bị giảm xuống rất nhiều.

Trong lòng Sơ Dao há có thể không loạn được?

"Sư muội yên tâm." Chu Lâu Vân thấy vậy bèn cười khẽ:

"Ở trong bí cảnh đều là người của chúng ta, địa bàn và người của Trấn Pháp ti đều tách riêng với chúng ta."

"Gần như sẽ không gặp được nguy hiểm."

"Chuyện mà chúng ta nên quan tâm là phải làm thế nào để thu thập được nhiều Linh dược, khai thác được nhiều Linh quáng để hoàn thành nhiệm vụ."

"Như vậy à. . ." Sơ Dao chớp mắt một cái:

"Không biết có bao nhiêu vị sư tỷ của Mê Nguyệt phong ở trong đó, lát nữa mình phải tụ tập với các sư tỷ trước."

Lần vào Bí cảnh này thì nhân số của Xích Hỏa phong là nhiều nhất, bên Mê Nguyệt phong cũng không có bao nhiêu người.

"Mạc Cầu!"

Lúc này, giọng nói của Tổ Địch vang lên:

"Tới đây một chút."

"Tới liền."

Mạc Cầu lên tiếng, từ biệt hai người, đi đến gần Tổ Địch, nơi này đã có không ít đệ tử của Xích Hỏa phong đang tụ tập.

"Các ngươi nghe đây." Tổ Địch liếc nhìn đám người, trầm giọng nói:

"Các ngươi đều là đệ tử Ký Danh của Trịnh tiền bối, ba thành vật tư mà các ngươi thu thập ở bên trong Bí cảnh sẽ thuộc về tiền bối."

"Danh ngạch thì chỉ có sáu người, cho nên nếu muốn được chọn thì phải xem vật tư của ai nhiều hơn."

"Sư huynh." Vị đại hán hôm đó ở cùng với Mạc Cầu lại mở miệng nói:

"Số vật tư mà chúng ta nộp lên cho tiền bối là khi ra khỏi Bí cảnh mới cho hay là lúc đầu đã tính vào sổ sách của tiền bối rồi.."

"Ừm. . ."

"Ý của ta là, chúng tôi có thể dùng ba thành đó để đổi chỗ tốt của tông môn trước rồi mới nhường lại cho tiền bối được không?"

"Ngươi nghĩ đẹp thật." Tổ Địch cười lạnh, lập tức hất tay lên, ném ra một miếng ngọc giản:

"Các ngươi yên tâm, tiền bối cũng sẽ không lấy không đồ đạc của các ngươi, các ngươi có thể dùng ba thành vật tư kia để đổi những thứ trong này."

Ngọc giản luân chuyển một vòng, sắc mặt của mọi người đều có chút biến hóa.

Rất rõ ràng.

Chỗ tốt mà Hỏa Nhiêm Tiên Trịnh Vi cho còn kém rất xa danh sách mà tông môn liệt ra.

Nhưng đám người này lại không có quyền lựa chọn.

Không đáp ứng, bọn hắn thân là đệ tử Ngoại môn, ngay cả tư cách để vào trong Bí cảnh cũng không có.

"Ô. . ."

Đúng lúc này, một tiếng khương địch* trầm muộn vang lên. (* một loại nhạc cụ giống như cây sáo.)

Đám người tu hành đang phân tán tứ phương lập tức hội tụ lại giữa Trận pháp.

Thương Vũ phái chia làm bốn đội, Xích Hỏa phong là đội có nhân số nhiều nhất.

Người triều Ngụy ở đối diện thì chia làm ba đội, xem bộ dáng là người của Trấn Pháp ti, quan viên và một chút tán tu.

Trong sân lại xuất hiện mấy vị tu sĩ Đạo cơ.

Trong đó có cả Hỏa Nhiêm Tiên Trịnh Vi.

Ông ta đang đứng sóng vai với hai thành viên hoàng thất của triều Ngụy, chân đạp hư không, nhìn cột đá ở trước người.

Lúc này, trải qua một phen bận rộn thì cuối cùng đệ tử của Thương Vũ phái đã phân phát xong Cấm pháp.

Mạc Cầu nhận được một tấm Linh phù Cấm pháp, phong bế một cái Túi Trữ Vật, nhưng cũng có thêm một cái Túi Trữ Vật.

Trong Túi Trữ Vật này có một vài món Pháp khí.

Quả nhiên giống như Lỗ Thử đã nói, người kiểm tra cũng không gây khó khăn gì với hắn, tiện tay liền để hắn thông qua.

"Hiền vương." Lý Si Mai nhảy lên rồi nói:

"Bắt đầu đi!"

"Được." Hiền vương tóc trắng bồng bềnh nghe vậy gật đầu, cong tay búng ra, một đạo lưu quang lao vào trong một cột đá.

Một thành viên khác của hoàng thất cũng nhắm mắt lại, há mồm phun một viên bảo châu óng oánh lao thẳng về hướng Trận pháp.

Hỏa Nhiêm Tiên Trịnh Vi cũng theo sát phía sau, khẽ vung tay áo dài, một quả cầu lửa đột nhiên xuất hiện, ánh lửa chói mắt phá toái hư không, xông vào trong trận pháp.

Theo các loại Linh quang tràn vào, chín cây cột đá đang lơ lửng trên không trung đột nhiên run lên.

"Ông. . ."

Không khí rung động.

Một cơn chấn động giống như sóng nước xuất hiện trên cột đá ở chính giữa.

Theo thời gian trôi qua, cơn chấn động bắt đầu xoay tròn, sau cùng hóa thành một cái vòng xoáy.

"Mau ra tay!"

Thân thể của Hiền vương, người động thủ đầu tiên, đang run rẩy, đột nhiên hét lớn một tiếng.

"Vâng!"

Một người ở bên dưới đáp lời, lập tức ném một người vào trung tâm trận pháp.

Người này có vẻ mặt ngốc trệ, đang đứng ở giữa Trận pháp, bị Linh quang bao phủ, da thịt trên người cũng bắt đầu vỡ ra.

Một tia máu tươi hòa vào trong trận pháp.

Lập tức.

"Hoa. . ."

Tốc độ vận chuyển của trận pháp đột nhiên tăng lên, cơ hồ tăng gấp hơn mười lần.

Vòng xoáy hóa thành một cái lỗ đen, không biết thông hướng phương nào.

Mạc Cầu híp mắt, nhìn chằm chằm người ở chính giữa đã mất đi máu tươi lại không có chút phản ứng nào, chân mày hơi nhíu lại.

Dường như người này mới là mấu chốt của Trận pháp.

Huyết mạch. . .

Ngô gia, Ô gia.

Hắn ý niệm khẽ động, hình như đã nghĩ ra điều gì đó, trong lòng không khỏi sinh ra một chút khó chịu.

Lúc này.

"Bạch!"

Mấy đạo lưu quang từ trong vòng xoáy lao ra, hóa thành mấy bóng người, lướt về phía Thương Vũ phái và người của triều Ngụy.

"Thu hoạch của tháng trước!" Một người mở miệng, đưa cho Lý Si Mai mấy cái Túi Trữ vật căng phồng.

"Ừm." Lý Si Mai tiện tay tiếp nhận, phất tay với một người ở phía sau:

"Vào đi!"

"Vâng."

Tổ Địch xác nhận rồi dẫn đầu nhảy vào trong vòng xoáy.

Mạc Cầu nhìn người ở trung tâm Trận pháp kia một chút rồi cũng nhảy vào theo người ở trước mặt.

Sau một khắc.

Thiên địa đại biến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận