Mạc Cầu Tiên Duyên (Bản dịch cũ)

Chương 765. Thực Lực

Chương 765. Thực Lực


Người dịch: Whistle

"Rống!"

"Giết!"

"Xông lên a!"

Âm phủ, tiếng chém giết vang vọng tứ phương.

Người sống trên dương thế không vào được nơi này, một khi vào trong thì dương khí suy yếu, hồn phách ly tán, dần dần liền sẽ biến thành quỷ vật.

Và ngược lại, quỷ vật chém giết trên dương thế cũng sẽ bị hóa thành hư vô.

Đồng lý, nếu như người sống bị giết chết ở dưới Âm phủ thì cũng sẽ biến thành một làn khói xanh.

Quy tắc giữa hai giới là khác nhau.

Ở vùng biên giới trong chiến trường, đao mang đầy trời giống như mưa to gió lớn đang tàn phá bừa bãi, vô số Quỷ vật liên tục bị đao mang sắc bén này chém giết.

Mạc Cầu điều khiển Bách Tịch Đao, thi triển Thái Ất Luyện Ma Kiếm Trận, đánh đâu thắng đó.

Chốc chốc lại phun ra liệt diễm, dung nhập vào trong đao trận, có lực lượng Linh hỏa gia trì, uy lực của đao trận lại tăng lên, bầy quỷ tránh lui.

Không bao lâu sau.

"Oanh. . ."

Kèm theo một tiếng vang thật lớn, quỷ quân Âm phủ ở nơi này cũng đã triệt để sụp đổ.

Quỷ vật vô trí, nhưng cũng biết xu cát tránh họa, thấy chuyện không thể làm liền nhao nhao lùi lại thoát đi, để cho Đạo binh của Toàn Chân đạo truy sát.

"Họ Mạc!"

Có Quỷ tướng còn đang giãy dụa, tự biết khó thoát một kiếp, giận dữ hét lên:

"Hầu gia sẽ không bỏ qua ngươi, sớm muộn gì động thiên Thượng Thanh Huyền U này cũng trở thành địa bàn của vương gia, Toàn Chân đạo cũng sẽ không còn tồn tại."

"Nói đủ rồi chứ?"

Mạc Cầu mặt không đổi sắc, chỉ là nhẹ nhàng duỗi năm ngón tay ra rồi nắm lại:

"Vậy thì lên đường đi!"

"Oanh!"

Hơn vạn đao mang đồng thời co lại, đao trận bao trùm hơn mười dặm lập tức đánh trên người Quỷ tướng, trực tiếp chém nó thành một đống toái nhục.

Có thể ở trước mặt hắn kiên trì lâu như vậy, tên Quỷ tướng này đã rất bất phàm rồi.

Nhưng đáng tiếc. . .

Cũng chẳng thay đổi được gì.

"Sư phụ."

Phong lôi chớp động, Vương Hổ xuất hiện tại phụ cận:

"Đạo binh tổn thất chừng hơn một ngàn người, người mới tăng lên gần hai ngàn, chuyến này lại có không ít đệ tử Luyện khí chuyển tu Đạo binh chi pháp."

Tổn thất một ngàn, tăng mới hai ngàn, dường như là kiếm lời.

Nhưng Đạo binh bị tổn thất đều là lão binh, Đạo binh mới tăng không biết phải bỏ thời gian bao lâu mới có thể sánh được.

Lại. . .

Người chết không thể phục sinh, nhân mạng đều là khó mà định lượng tính toán.

Mỗi một người chết đi không chỉ là một tính mạng, nó còn đại biểu cho một gia đình, không biết đã có bao nhiêu người đang đau khổ.

Mạc Cầu chậm rãi gật đầu.

"Sư phụ."

Vương Hổ trầm ngâm một chút, nói:

"Trong khoảng thời gian này, Quỷ binh Âm phủ xâm lược càng ngày càng nhiều, mà những người bên Chí Thánh Đạo tràng cũng càng ngày càng lười biếng."

"Thậm chí lần này còn không thèm phái người tới!"

Người của đạo trường không đến liền mang ý nghĩa dù cho bọn hắn có đánh lùi Quỷ binh thì cũng không thể khép kín thông đạo, sau này còn sẽ có phiền phức.

Chuyện tương tự không chỉ xảy ra một lần hai lần.

Chí Thánh Đạo tràng cố ý không xuất thủ, làm cho Toàn Chân đạo mệt mỏi bôn ba, thậm chí đã có một vài thông đạo xâm chiếm dương thế, lập hạ quân trận.

Cứ thế mãi, bọn họ phải cầm cự như thế nào?

Nói đến chuyện này, Vương Hổ cũng không khỏi tỏ ra nôn nóng.

Mạc Cầu không hề lên tiếng, chỉ là quét mắt nhìn toàn trường rồi bay về phía dương thế.

. . .

Ở trong khe núi.

Một người đang khoanh chân đả tọa.

Dáng người cao gầy, thái dương trắng bệch, mặt có nếp nhăn, chính là Mạc Cầu, người trước đó không lâu vừa mới từ trên chiến trường rút đi.

Hắn không trở về đạo trường của Toàn Chân đạo, mà là tới nơi này.

"Hô. . ."

Tiếng thở nhỏ bé cuốn theo một làn gió lớn.

Nhục thân của Mạc Cầu run rẩy, da thịt đang nhúc nhích, từng tia huyết dịch giống như nham tương xuất hiện.

"Răng rắc!"

Đột nhiên, thân thể hắn chấn động.

Diêm La Pháp Thể!

"Oanh!"

Khí tức vốn đã mạnh mẽ này càng giống như là núi lửa đang phun trào.

Thân hình Mạc Cầu nhanh chóng bành trướng, chỉ trong nháy mắt, hắn đã biến thành một tôn cự nhân thân cao hơn ba mươi trượng.

Hơn ba mươi trượng, là khoảng chừng hơn một trăm mét.

Một vài ngọn núi thấp bé còn phải thấp hơn hắn.

Cự nhân có cái đầu to như cung điện, trợn trừng hai mắt, thân hiện Linh hỏa, dưới có Hắc liên, hình dáng tướng mạo uy nghiêm.

Minh Vương Giáp giống như vảy cá đang bó sát toàn thân, bao trùm da thịt, một vệt phong mang sắc bén tự sau đầu xuất hiện rồi đâm thẳng vào hư không.

Thân thể run rẩy, xung quanh phạm vi trăm dặm đang lắc lư.

Hình dáng tướng mạo như vậy đã không còn quan hệ gì với chữ 'Người' nữa.

"Gấp ba!"

Mạc Cầu yên lặng đánh giá trình độ chênh lệch giữa Diêm La Pháp Thể mà mình vừa thi triển với U Minh Hỏa Thần thân, trong mắt hắn có chút tiếc nuối.

Trước đây, phần chênh lệch này có thể đạt tới gấp mười.

Bất quá sau khi Diêm La Pháp Thể tiến giai thì nhục thân của hắn có thể so với Nguyên Anh pháp thể, mạnh hơn gấp mười là không có khả năng.

Nhưng. . .

Ý niệm chuyển động, Nguyên thai đang được uẩn dưỡng bên trong đan điền đột nhiên mở mắt ra, lập tức từ trong nhảy ra, dung hợp với Diêm La Pháp thể.

"Oanh!"

Cự nhân cao chừng trăm mét lại tiếp tục bành trướng.

Lần này, hắn đã hóa thành trăm trượng.

Lúc này, một hít một thở của Mạc Cầu đều như gió lốc gào thét, nhất cử nhất động đều có thể quấy cái long trời lở đất, thực lực lại tăng lên gấp bội.

"Nguyên Anh!"

Mạc Cầu híp mắt, đôi mắt giống như miệng núi lửa nộ phóng hỏa diễm hơi hơi nhảy lên:

"Không biết trạng thái hiện giờ của mình có thể làm được không?"

Trận đại kiếp hơn ba trăm vạn năm trước kia đã khiến cho đạo đồ giới của tu hành bị gián đoạn, cảnh giới trên Nguyên Anh cơ hồ triệt để đoạn tuyệt.

Đại năng trong truyền thuyết đã biến mất một cách ly kỳ.

Ngoại trừ Chân Tiên đạo ra, pháp môn có hi vọng Hóa Thần trong thiên hạ đều chỉ tồn tại trong truyền văn, ngay cả pháp môn Nguyên Anh cảnh cũng là do sau này mới thôi diễn ra.

Nguyên Anh Chân nhân có thể mạnh bao nhiêu?

Cho dù là Nguyên Anh Thái Ất tông cũng nói không rõ ràng.

Mặc dù tu vi của Mạc Cầu còn chưa đến Nguyên Anh, nhưng trên đạo đồ cũng đã không còn đạo sư, con đường phía trước mênh mông, mỗi một bước đều muốn tự mình tìm tòi.

"Ngoại vực. . ."

"Cơ duyên?"

Tin tức mà Đan Dương Tử đã từng lộ ra đang vòng đi vòng lại trong đầu hắn, dường như hắn đã phát hiện ra cái gì, lặng yên thu liễm Pháp thân.

"Mạc đạo chủ!"

Giọng nói của Đế Khốc từ trên không trung vang lên:

"Đạo chủ nghĩ kỹ rồi chứ?"

"Ừm." Mạc Cầu lách mình xuất hiện trên đỉnh núi, nhẹ gật đầu:

"Toàn Chân đạo sẽ kết minh với Thất Phi cung, ta giúp ngươi trở thành Lỗ vương, ngươi giúp ta ngăn chặn Quỷ tộc Âm phủ, thông đạo âm dương để lại một khe hở."

"Thiện!"

Đế Khốc nhẹ nhàng vỗ tay, vẻ mặt hân hỉ:

"Mạc đạo chủ quả nhiên là người thông minh, chuyện hợp tác này là đôi bên cùng có lợi, đối với hai người chúng ta đều có chỗ tốt."

Nói xong, Đế Khốc liền ném ra một cái ngọc giản.

"Bên trong chính là truyền thừa của Thất Phi cung, trong đó có pháp môn liên quan tới việc đóng mở thông đạo Âm dương."

"Đương nhiên."

"Đối với Âm phủ mà nói thì việc đóng cửa thông đạo không có chút chỗ tốt nào, cho nên chỉ là hơi đề cập, cụ thể hành động như thế nào thì còn cần Đạo chủ thử nghiệm."

Mạc Cầu gật đầu, đây cũng là chuyện đương nhiên.

Quỷ tộc Âm phủ, nhất là Quỷ tộc cao giai đều tham luyến dương thế phồn hoa.

Bọn chúng đương nhiên là sẽ cách làm thế nào để mở cửa, mở rộng thông đạo hai giới âm dương, không có khả năng nghĩ cách đóng lại.

Nhưng chỉ cần có thể mở ra, đảo ngược hành động, trên lý luận liền có thể đóng lại.

Về phần hai nhà kết minh.

Mạc Cầu không có ý định nói cho người khác biết, cho dù là Diệp Toàn Chân, nếu như không có tất yếu thì cũng sẽ dấu diếm, dù sao việc này cũng là chuyện tối kỵ trong giới tu hành.

Âm Dương, hữu biệt!

"Đúng dịp."

Đế Khốc mở miệng, nói ra một tin tức khiến cho Mạc Cầu cảm thấy có chút ngoài ý muốn:

"Ta nghe nói, hình như người bên Chí Thánh Đạo tràng đã liên hệ với gia huynh Thừa Thiên hầu, có ý mượn tay của gia huynh để giết Đạo chủ."

"Không biết Đạo chủ có suy nghĩ gì?"

"Hửm?"

Mạc Cầu nhíu mày, lập tức nhẹ nhàng lắc đầu:

"Ngu xuẩn!"

Quách chân nhân đau buồn vì mất đi ái tử, cho nên ông ta đang rất hận Mạc Cầu, nhưng một người đã sống mấy ngàn năm thì không thể nào là hạng người vô tri được.

Mấy ngày sau, Đan Dương Tử liền truyền tới tin tức.

Mắt thấy Toàn Chân đạo đã khó có thể chống cự được Quỷ tộc Âm gian, thông đạo không giảm mà ngược lại còn tăng thêm, thậm chí còn có Quỷ tộc vượt giới, Chí Thánh Đạo tràng lại đề ra điều kiện của mình.

Nhập trú động thiên Thượng Thanh Huyền U!

Cùng Thái Ất tông và Toàn Chân đạo chia cắt thế giới này.

"Tính toán khá lắm."

Trên mặt Diệp Toàn Chân lộ ra vẻ hung hăng:

"Ỷ vào bản mình có phương pháp có thể đóng kín thông đạo âm dương để ép chúng ta nhượng bộ, người của Chí Thánh Đạo tràng thật sự là quá phận!"

"Bất quá sư tổ không cần phải lo lắng, Đan Dương Tử tiền bối đã nói, thông đạo Âm Dương nhất định phải được đóng lại, bọn hắn không thể nào ngồi yên bỏ mặc được."

Nếu như thực sự đến bước ngoặt nguy hiểm, người của Chí Thánh Đạo tràng cũng sẽ không thể ngồi yên mặc kệ.

Nhưng trước đó. . .

Không biết Toàn Chân đạo có thể chịu đựng áp lực này hay không.

Vả lại, nếu như lời mà Đế Khốc đã nói không phải là giả, Toàn Chân Đạo Chủ bất hạnh gặp nạn, có lẽ Thái Ất tông sẽ đáp ứng điều kiện của bọn hắn cũng không chừng.

Mạc Cầu thì vẫn ngồi xếp bằng trên thượng thủ giống như trước đây, nghe vậy chỉ nhẹ nhàng gật đầu:

"Ta đã biết."
Bạn cần đăng nhập để bình luận