Mạc Cầu Tiên Duyên (Bản dịch cũ)

Chương 796. Gặp Gỡ

Chương 796. Gặp Gỡ


Người dịch: Whistle

Bầy quỷ biến sắc, định vươn tay chặn lại, nhưng không có quỷ nào chặn được.

"Mà thôi!"

Nhân vật thần bí của Tổ đình kia biến sắc, rồi bỗng nhiên cười lạnh:

"Nếu như Thánh nữ đã nguyện ý liều một phen thì cũng là chuyện của nàng, dù sao nếu như chuyến đi lần này không thể công thành thì chắc là nàng cũng không nguyện ý còn sống trở về."

Bầy quỷ nhướng mày, dường như nghĩ đến cái gì, tất cả đều trầm mặc.

. . .

"Ngang!"

Âm khí như sương, trải rộng tứ phương.

Một con Nghiệt Long dài chừng trăm trượng, toàn thân đen bóng, mắt hiện hào quang hình tam giác, trên đầu có long giác uốn lượn đang từ trong sương mù chậm rãi thò đầu ra.

Thân là dị loại giữa thiên địa, nó có được trí tuệ nằm ngoài dự liệu của người khác.

Nó ngẩng đầu nhìn về phía mấy bóng quỷ ở bên trên, khóe miệng nhếch lên, ánh mắt hiện ra vẻ mỉa mai, sau đó liền lập tức cúi đầu xuống, trong mắt rồng hiện ra vẻ cuồng nhiệt, đột nhiên lao thẳng xuống.

Có những truyền thuyết khác nhau về tam thế thân.

Truyền thuyết kém nhất chính là linh hồn trải qua ba lần chuyển thế, nhưng lại chưa hề bị ma diệt, mặc dù loại tam thế thân này khó được, nhưng ở thời kỳ thượng cổ lại thường xuyên có thể nhìn thấy.

Chỉ có chân chính trải qua luân hồi thì mới có thể mang theo loại nhân quả đặc thù kia.

Thứ hai là những vị đại năng tu hành thoát ly nhục thân và Nguyên Thần chuyển thế, ngày khác lại phụ thân vào nhục thân lúc trước, cứ như vậy tới khi công đức viên mãn thành nhiều thế thân.

Cũng có người dùng bí pháp ký thác tinh khí thần, quán thông tam thế, gọi là tam thế đồng thân.

Đương nhiên.

Hiếm thấy nhất chính là tam thế do quá khứ, hiện tại và tương lai hợp nhất, những người như vậy gần như chỉ xuất hiện trên người của những vị tiên nhân đại năng thượng cổ.

Bất quá dù có nhân vật như vậy thì Tam Thế Nghiệt Long cũng không dám vọng tưởng.

Nhưng bây giờ tam thế đồng thân vậy mà lại hiện thế.

Mấu chốt là người này mới chỉ là Hóa long bát giai, vừa mới tấn thăng Cửu giai, đối với một con rồng đã vượt qua Thập giai như nó mà nói thì người này không có chút nào uy hiếp.

Cho dù là bản thân đang bị trọng thương thì cũng không khó để bắt được.

Nghiệt Long làm sao có thể không vui được?

"Rống!"

Long thân chưa đến, long uy đã ập tới.

Thần niệm như có thực chất giống như một dãy núi lật úp chạm vào người Nguyên Anh mới sinh, làm cho Mạc Cầu kêu lên một tiếng đau đớn, Nguyên Anh lập tức lùi về trong cơ thể.

Da thịt bị cự lực đè ép cũng đã kéo căng ra.

"Bạch!"

Hai mắt mở ra, một cảm xúc phong phú từ trong cơ thể xuất hiện.

Kim Đan, Nguyên Anh, chỉ cách xa một bước, nhưng lại khác biệt giống như ngày và đêm.

Cho dù Mạc Cầu có nội tình thâm hậu, nhưng lần tiến giai này vẫn có rất nhiều chỗ tốt, không nói cái khác, chỉ vỏn vẹn là lực lượng nhục thân thôi mà đã tăng hơn gấp bội rồi.

Nhưng, vẫn còn có điều tiếc nuối.

"Bành!"

"Lốp bốp. . ."

Địa Ngục Đồ, Chỉ Xích Thiên Hà đã bị đầu của con Nghiệt Long đánh vỡ, dư thế không giảm, tiếp tục đụng vào ba ngàn Thiên Binh Phù văn.

"Oanh!"

Khí lãng cuồn cuộn, âm khí bạo động.

Trong phạm vi hơn mười dặm, âm khí giống như nước sôi đang không ngừng cuộn trào.

Long giác trên đầu của con Nghiệt Long đã xé rách nơi trọng yếu của Thiên Binh Phù văn, nhưng đã bị một bàn tay ngăn lại, trong mắt Mạc Cầu lộ ra hàn quang.

"Làm hỏng đại sự của ta."

"Đáng chết!"

Nguyên Anh mới sinh rất nhạy cảm với thiên địa khí cơ vận chuyển, nếu như rèn luyện pháp thể vào lúc này thì có thể lĩnh hội kỳ ảo trong đó, làm ít công to.

Cũng là thời điểm tu vi tiến triển nhanh nhất.

Cơ hội, chỉ có một lần!

Nhưng lại bị con Nghiệt Long này cắt ngang, Mạc Cầu làm sao mà không giận cho được?

"Chết!"

Mạc Cầu quát khẽ một tiếng, trước mặt đột nhiên xuất hiện trăm ngàn vệt đao mang, đao mang đan xen giữa không trung, tự thành một giới, bao phủ gần một dặm, bạo trảm Nghiệt Long.

Thực lực của Nghiệt Long rất mạnh, nhục thân cứng rắn, nếu như là lúc bình thường, cho dù không địch lại thì cũng không sao.

Nhưng mà.

Bây giờ bản thân nó đang bị trọng thương, thực lực đã xuống dốc, thấy vậy mắt rồng liền co rụt lại, không né tránh kịp thì đã bị đao quang đầy trời xé nát.

"Phốc!"

Huyết vũ bay tứ tung.

Một đao qua đi, Mạc Cầu lại không hề thư giãn, ngược lại ánh mắt chớp động, mi tâm vỡ ra, Đại La pháp Nhãn lấp lóe u quang.

Không chết!

Hắn có Uẩn Binh Pháp, chỉ cần chém giết đối thủ Bách Tịch đao liền thôn phệ tinh nguyên của đối thủ.

Nhưng vừa rồi lại không có Tinh nguyên bị hút vào bên trong.

"Tiểu tử, ngươi cũng là kẻ ngoại lai?"

Tiếng nói của Tam Thế Nghiệt Long từ trong hư không truyền đến, có rã rời, còn mang theo nồng đậm oán hận:

"Đáng chết!"

"Vốn chỉ muốn đoạt Tinh nguyên của ngươi để sinh hạ huyết mạch, nể mặt Tam Thế đồng thân, thần phục bản long thì chưa hẳn không thể lưu ngươi một mạng."

"Hiện giờ. . ."

"Tinh nguyên lưu lại, ngươi đi chết đi!"

Long ngâm chấn thiên, đột nhiên xuất hiện liệt diễm, huyền băng, hoàng thổ, ba luồng khí tức giao hội giữa không trung, hiện ra một cỗ lực lượng hủy diệt kinh khủng.

Tam nguyên hợp nhất!

Không tốt!

Mạc Cầu giật mình trong lòng, không kịp nghĩ nhiều, Bách Tịch Đao chém ra một phát, toàn bộ cơ thể đã xuất hiện ở bên ngoài trăm dặm.

Sau lưng, một đoàn hỗn độn nổ tung.

Trong phạm vi hơn mười dặm đã hóa thành hư vô.

Mạc Cầu thấy vậy thì không khỏi hít sâu một hơi, nếu như vừa này còn ở trong đó, cho dù hắn có rất nhiều bí pháp hộ thân, nhưng có thể bảo mệnh được hay không thì cũng chưa biết.

"Hư không na di?"

Nghiệt Long sững sờ, còn chưa kịp hoàn hồn thì cơ thể của nó đã bị một lực lượng vô hình trói chặt, co rút lại rồi bị kéo về phía Mạc Cầu.

Hư không Pháp thuật —— Tụ Lý Càn Khôn.

"Ngang!"

Long ngâm lại vang lên, Nghiệt Long phân ra làm ba con, nó trong đó có một con kháng trụ Pháp thuật, hai con còn lại đang đánh về phía Mạc Cầu từ hai bên trái phải.

"Pháp thuật!"

"Bổn long cũng biết!"

Miệng lớn mở ra, Phần Thiên Nghiệp Hỏa gào thét mà ra, đồng thời phối hợp với cực hạn hàn ý, một âm một dương, cơ hồ bóp méo hư không.

"Hừ!"

Chiêu thức này đúng là mạnh ngoài ý liệu của Mạc Cầu, nếu như còn chưa tiến giai, sợ là hắn cũng phải mau chóng lùi lại phía sau.

Rõ ràng là con Nghiệt Long này đang bị trọng thương, vậy mà thực lực vẫn còn kinh khủng như vậy.

Nhưng Mạc Cầu hiện giờ cũng không sợ nó.

Hắn hừ lạnh một tiếng, Nguyên Anh trong cơ thể khẽ nắm ấn quyết.

Giống như có ngàn vạn sợi tơ từ trong Nguyên Anh toát ra, bỏ qua kỳ kinh bát mạch, lặng lẽ vô thanh tức dung hợp với nhục thân, hai hợp thành một.

Diêm La Pháp Thể!

"Oanh!"

Khí tức trên người hắn lập tức tăng mạnh mấy lần.

Không cần Đấu Mẫu Pháp Ấn gia trì lực lượng của Thiên Binh, chỉ cần dựa vào bí pháp của bản thân thì Mạc Cầu đã hiển lộ khí tức chẳng kém gì Nguyên Anh trung kỳ.

"Bạch!"

Đao quang quét ngang.

Như sóng nước trút xuống, đao quang trong sáng xa xăm, giống như ánh trăng chiếu rọi, không mang theo một chút sát cơ nào.

Đao ý không hiện, sát khí không lộ.

Ánh đao lướt qua, âm khí tự động tiêu tán, khí cơ xao động cũng đột nhiên bình phục, hai con Nghiệt Long đang điên cuồng xông tới cũng vô thanh vô tức bắt đầu phân giải.

Trong phạm vi trặm dặm lập tức trống rỗng.

Trên không trung.

Thánh nữ Tổ đình bỗng nhiên cảm thấy trong lòng phát lạnh, cúi đầu nhìn xuống, đôi mắt đẹp dưới lớp sa mỏng chớp động, giơ chân đạp nhẹ, một bước vài dặm phi độn mà tới.

"Hô. . ."

Một đao qua đi, Mạc Cầu nhả ra một ngụm trọc khí, giống như những uất khí tích tụ trong những năm này đã tiêu tán theo một đao vừa rồi.

"Thống khoái!"

Mạc Cầu nhìn về phía con Nghiệt Long cuối cùng rồi hừ nhẹ nhất thanh, Đại La Pháp Nhãn lấp lóe u quang, trong nháy mắt đã đánh nát long thể.

Tuy rằng Nghiệt Long có tam thế thân, nhưng cũng không giấu được Đại La Pháp Nhãn.

"Bành!"

Long thể nổ tung.

Một lượng tinh nguyên kinh khủng hội tụ giữa trời, trùng trùng điệp điệp giông như một con sống dài, người thường nhấm nháp một ngụm cũng có thể thoát thai hoán cốt, kéo dài tuổi thọ.

Mà con long duệ cổ quái không rõ lai lịch này không biết đã sống bao nhiêu năm, Tinh nguyên dư thừa không thể tưởng nổi.

Sợ là ngay cả Nguyên Anh hậu kỳ cũng phải kém xa tít tắp.

Mạc Cầu nhíu mày, khẽ vung Bách Tịch Đao, đang muốn thôn phệ lượng tinh nguyên này.

"Thủ hạ lưu tình!"

Lúc này, phía trên đột nhiên có một tiếng nói truyền đến.

Mạc Cầu ngẩng đầu, trong mắt lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Hắn há miệng muốn nói gì đó, sắc mặt đột nhiên thay đổi, ngưng thần nhìn về phía con sông tinh nguyên dài ngoằng kia.

"Rầm rầm. . ."

Sông dài cuồn cuộn, đột nhiên khuếch trương.

Một luồng khí thất thải nhân uân lập tức bao phủ phạm vi mấy trăm dặm xung quanh, cho dù là hư không na di cũng không thể trốn ra ngoài.

May mắn là dường như thứ này không có nguy hiểm.

"Cẩn thận!"

Giọng nói của Thánh nữ lại vang lên, còn mang theo vẻ ngưng trọng:

"Tam Thế Nghiệt Long chính là dị loại thiên địa sinh dưỡng, trong thế giới này chỉ có mỗi một con, vào lúc mà nó bỏ mạng, Thiên đạo sẽ hiện ra dị dạng."

"Lại thêm Táng Long Thiên ẩn chứa vô số oán niệm, ai cũng không biết được là sẽ xảy ra chuyện gì."

"Tam Thế Nghiệt Long." Mạc Cầu thu đao, cất bước đến gần đối phương:

"Tại sao ngươi cũng vào thế giới này?"

Rõ ràng là hai người chưa từng thấy mặt nhau, hơn nữa còn thuộc hai phe đối địch, nhưng cuộc gặp gỡ lần này, ngữ khí của đôi bên giống như là quen biết nhau.

Nhưng lại mang theo vẻ xa cách.

Cực kỳ giống như cố nhân cửu biệt trùng phùng, muốn thân cận, nhưng trong lòng lại có kiêng kị.

"Ta theo Thừa Thiên hầu vào đây." Thánh nữ cũng không hề giấu Mạc Cầu, nói:

"Mục đích của chuyến đi này là giúp Thừa Thiên Hầu tranh đoạt vương vị, thứ hai là vì con Tam Thế Nghiệt Long này, nó rất quan trọng với ta."

"Nếu như có được máu tươi của nó, ta có thể tấn thăng Quỷ Vương, vả lại. . ."

"Còn không là Quỷ Vương bình thường."
Bạn cần đăng nhập để bình luận