Mạc Cầu Tiên Duyên (Bản dịch cũ)

Chương 788. Đột Kích

Chương 788. Đột Kích


Người dịch: Whistle

"Bạch!"

Đôi mắt hơi sáng lên, một tia lửa sáng rõ bỗng nhiên xuất hiện.

Trong ngọn lửa hiện ra kim quang, bên ngoại có bạch mang, tạo cho người đối diện một loại cảm giác không gì không phá, thông thấu vô hạ, đây chính là Minh Vương Nghiệp Hỏa của Phật môn.

Hỏa diễm biến hóa, có ba tia đỏ thẳm, chính là Tam Muội Chân Hỏa.

Linh Tuyền Chân Hỏa, Tất Phương Chân Hỏa, Hạo Nhật Thần Hỏa. . .

Rất nhiều Tiên Thiên, hậu thiên Linh hỏa đều xuất hiện, mỗi một loại Linh hỏa xuất hiện cũng làm cho hai con Phượng Long ở cách đó không xa gồng cứng người.

Mạc Cầu không có ý đe dọa bọn chúng.

Mà là đang thử nghiệm.

Hắn đang thử dùng pháp lực của nguyên thai để điều khiển thiên phú khống hỏa vốn thuộc về nhục thân.

Quả nhiên!

Trải qua lần minh ngộ này, thể xác và tinh thần của Mạc Cầu đều đã thông thấu, không chỉ có năng lực khống hỏa tăng lên nhiều, mà Linh hỏa cũng có thể tùy tâm sở dục, không bị nhục thân câu thúc nữa.

Cho dù là Nguyên thai xuất Khiếu, không còn ở trong bộ thân thể này nữa thì cũng có thể có được năng lực khống hỏa.

"Ta cần bế quan tu hành."

Mạc Cầu đột nhiên mở miệng:

"Trong khoảng thời gian này, các ngươi phải làm hộ pháp cho ta, trong lúc đó, ta sẽ truyền cho tộc nhân của Tộc Chuẩn một môn pháp quyết để bọn họ tu hành, không thể lười biếng!"

Hiện giờ tinh khí thần của hắn đã dư dả, nhục thân và nguyên thai viên mãn không ngại, chính là lúc thử xung kích Nguyên Anh cảnh.

Mặc dù có chút vội vàng.

Cho dù không thể nhất cử công thành thì Mạc Cầu cũng muốn nhân cơ hội tốt này để xem thử mình còn cách Nguyên Anh cảnh bao xa nữa, để chuẩn bị cho ngày khác lại đột phá.

"Dựa vào cái gì!"

Hùng long gầm nhẹ:

"Ngươi đả thương bọn ta, chiếm lấy long sào, đoạt long huyết, tộc nhân, bảo vật, bây giờ còn muốn. . ."

"Được." Thư long đột nhiên mở miệng cắt ngang tiếng nói của hùng long:

"Nhưng sau khi làm xong chuyện này thì ngươi phải thả bọn ta rời đi."

Thư long đang có thai, hiện giờ nó chỉ muốn bảo vệ long chủng của mình, về phần chuyện khác, nếu như hai rồng bọn nó đều không phải là đối thủ của Mạc Cầu thì cũng chỉ đành bất đắc dĩ từ bỏ.

Con cái mới là chuyện quan trọng nhất.

Tuy rằng hùng long vẫn cảm thấy không cam lòng, nhưng nó cũng chỉ đành cắn răng cúi đầu xuống.

"Rời đi?" Ánh mắt Mạc Cầu chớp động:

"Cần gì phải vội vàng rời đi."

"Ngươi còn muốn làm gì?" Trên mặt thư long cũng hiện ra vẻ động dung:

"Bọn ta đã đưa cho ngươi thứ mà ngươi cần, ngay cả mấy vạn tộc nhân mà bọn ta cũng nguyện ý từ bỏ, chẳng lẽ ngươi nhất định phải ép cho bọn ta liều mạng hay sao."

"Rống!"

Hùng long gầm thét, liều mạng vùng vẩy, giãy dụa muốn đứng lên.

"Hai vị đừng vội kích động." Mạc Cầu lạnh nhạt nói:

"Tuy rằng hiện giờ Tộc Khương đã có không ít tộc nhân, nhưng lại thiếu đi Thần long hộ pháp, ta thấy các ngươi cũng không có chỗ nào để di, không bằng đi theo Tộc Chuẩn cùng nhau qua đó."

"Về phần thù lao. . ."

Hắn nhìn hai con Phượng Long này một chút rồi nói:

"Ta có biện pháp gia tăng huyết mạch của các ngươi."

"Hả?"

"Hửm!"

Tiếng kinh ngạc khó tin vang lên.

Thư long lập tức lắc đầu, giọng điệu chất vấn:

"Làm sao có thể, ngươi chẳng qua chỉ là một con người, căn bản không biết Long tộc bọn ta muốn gia tăng huyết mạch là chuyện khó khăn nhường nào."

"Hừ!" Hùng long liền châm chọc khiêu khích:

"Có ngàn vạn loại rồng, mỗi một loại đều có sự khác biệt, Tuy rằng Phượng Long nhất mạch không phải Bát Bộ Thiên Long, nhưng cũng là Long duệ được truyền lại từ thượng cổ."

"Ngươi căn bản không hiểu độ khó trong chuyện gia tăng huyết mạch!"

"Vậy thì chưa chắc." Mạc Cầu cười nhạt, bấm tay điểm ra, một vệt lưu quang hướng lao về phía trán của hai con Phượng Long:

"Ta có một pháp môn tên là Tam Chuyển Huyền Công, đây là Trúc Cơ chi pháp, các ngươi xem thử đi."

Trên tay Mạc Cầu có không ít pháp môn có thể gia tăng lực lượng huyết mạch, truyền thừa của Trùng Ma và Ma Y giáo đều là những pháp môn nổi trội, vả lại bản thân hắn cũng từng nhiều lần gia tăng huyết mạch không hỏa.

Lại có Hóa Long Thuật, gia tăng huyết mạch của Long duệ cũng không phải là chuyện không thể thành công.

Đương nhiên.

Điều kiện tiên quyết là cấp bậc của Long duệ này không thể rất cao.

Nếu như có thể so với Nguyên Anh vậy thì hắn đương nhiên là bất lực.

Huyền công chui vào trong thức hải, hai con Phượng Long nửa tin nửa ngờ cảm ngộ một chút, vẻ mặt lập tức trở nên ngưng trọng lên.

"Cái này. . ."

Trong mắt hùng long xuất hiện vẻ chần chờ:

"Dường như, thật sự có thể làm được?"

Thư long cũng chậm rãi mở miệng: "Ta cũng từng nghe qua chuyện thuần hóa huyết mạch, Thương Long một trong Bát Bộ Thiên Long cũng có pháp môn tương tự."

"Đáng tiếc!"

Lưỡng long liếc nhìn nhau, đều có thể nhìn thấy sự tiếc nuối trong mắt đối phương.

Phương pháp này, tu hành càng sớm thì càng tốt, bọn chúng đã là Long duệ trưởng thành, cho dù pháp môn này là thật thì bọn chúng cũng chưa chắc có thể tiến thêm một bước.

Bất quá. . .

Thư long vuốt ve bụng mình rồi nhìn về phía Mạc Cầu:

"Nếu như bọn ta chấp nhận làm cung phụng cho Tộc Khương thì ngươi sẽ giao ra Công pháp sao?"

"Không phải cung phụng."

Mạc Cầu nhíu mày:

"Tộc Khương sẽ giúp các ngươi xây long sào, dâng đồ ăn, nhưng vào lúc Tộc Khương gặp được nguy hiểm thì các ngươi cũng phải xuất thủ tương trợ."

"Song phương giúp đỡ lẫn nhau."

". . ." Hai con Phượng Long trừng mắt nhìn hắn rồi nói:

"Chuyện này khác nhau ở chỗ nào?"

Trước đây, Tộc Chuẩn cũng làm như vậy mà.

Mạc Cầu yên lặng.

Chung quy thì rồng cũng không phải là ngươi, nếu như hắn ngồi đây nói cho bọn nó biết song phương bình đẳng là như thế nào thì chắc là đối phương sẽ càng thêm không hiểu, nên hắn chỉ đành lắc đầu, nói:

"Các ngươi nghĩ vậy không sai."

"Vậy thì không thành vấn đề." Hùng long gật đầu:

"Bất quá nói trước là bọn ta chỉ là lập ước định với ngươi thôi, nếu như ngươi chết trong tay Long duệ của Tộc Diêu thì ước định này sẽ bị huỷ bỏ."

Về phần tộc nhân của Tộc Diêu. . .

Tên nhân tộc này đáng sợ như vậy, kẻ có thể giết chết hắn, ngoài Ngự Long Sử đỉnh tiêm của Bát Bộ Thiên Long ra thì cũng chỉ có Long duệ mới có thể làm được.

"Có thể."

Mạc Cầu gật đầu.

"Vậy thì mau đưa pháp môn cho bọn ta đi." Hùng long vội la lên:

"Bọn ta lập tức ra ngoài hộ pháp cho ngươi."

". . ." Mạc Cầu nhìn về phía đối phương bằng ánh mắt kinh ngạc:

"Nếu như bây giờ ta đưa pháp môn, các ngươi nhân lúc ta bế quan mà bỏ chạy thì làm sao?"

"Chúng ta sẽ không bỏ đi." Hùng long nhíu mày, trong mắt lộ ra vẻ không hiểu:

"Như là đã đáp ứng ngươi rồi thì bọn ta cần gì phải bỏ chạy nữa?"

Mạc Cầu không phản bác được.

Dừng một chút.

Hắn mới bất đắc dĩ gật đầu:

"Được rồi!"

Có lẽ là bởi vì người cùng rồng thật sự là bất đồng, hoặc có lẽ là do hoàn cảnh ở thế giới này, cho nên tâm tính của bọn nó đều rất đơn thuần, không có nhiều tạp niệm như người ở trên dương thế.

Sau khi lấy được pháp môn, hai con Phượng Long gian nan đứng dậy rồi đi ra bên ngoài long sào nằm xuống.

Mạc Cầu thì gọi đám người Phượng Lam tới, Thiên Binh Pháp truyền cho bọn họ.

Ngay cả Long thần đều đã thần phục, cho nên các nàng cũng không có lời nào để nói, khi nhận được lời dặn của Long thần, các nàng lập tức nhận lấy pháp môn rồi thử tu hành.

Tộc nhân của Chuẩn tộc đều nhận được lợi ích từ huyết mạch của Phượng Long nên Linh khiếu mở rộng, thể chất xuất chúng, cho nên bọn họ tu hành Thiên Binh Pháp nhanh hơn người của Tộc Khương.

Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi mà đã có hơn trăm người nhập môn.

Lại mấy ngày sau.

Số lượng đã lên đến ngàn người.

Vả lại những người nhập môn đều là cao thủ trong tộc, nếu như đặt ở ngoại giới, có không ít người có thể so với tu sĩ Đạo cơ cảnh.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Không chỉ Tộc Chuẩn.

Bên phía Tộc Khương cũng được truyền pháp môn này, còn có Tộc Ly và Tộc Lâu mới gia nhập.

Nhân số ở nơi đó nhiều hơn, cho dù thiên phú không cao, nhưng mà không chịu nổi nhiều người, mỗi ngày đều có không ít người tu thành Thiên Binh Pháp.

Theo người tu hành pháp môn này càng ngày càng nhiều, Mạc Cầu cũng có thể cảm nhận thực lực sau khi gia trì Đấu Mẫu Ấn Pháp của mình cũng càng mạnh.

Cho đến khi. . .

"Hả?"

Mạc Cầu đang tu hành thì đột nhiên mở mắt ra, chau mày, trong mắt chứa đầy vẻ không hiểu.

Mấy ngày nay.

Giới hạn của Nguyên Anh cảnh đã ngày càng rõ ràng, dường như có thể tùy thời đột phá.

Hiện giờ số lượng tộc nhân nhập môn pháp này cũng đã tương ứng với hai vạn người trở lên, có Thiên Binh Pháp gia trì nên cũng càng ngày càng mạnh.

Nhưng vừa rồi thì lực lượng gia trì bỗng nhiên bắt đầu suy yếu.

Chuyện gì xảy ra?

Tộc Khương!

Sắc mặt hắn trầm xuống, thân hình đã biến mất không thấy gì nữa, chỉ còn một giọng nói đang vang vọng trên không trung của Tộc Chuẩn:

"Mau tới lãnh địa của Tộc Khương!"

. . .

"Giết!"

Miêu Tư Đao tay cầm trường đao, thân phủ đao mang, đang chém giết với ba vị tộc nhân của Tộc Khương.

Ngự Long Sử Miêu Vạn Lý hai tay cầm hai cây đoản mâu, thân hóa lưu quang, đang chém giết khó phân thắng bại với cao thủ của Tộc Khương.

Những người đồng hành với bọn hắn cũng đang ở trong tình huống giằng co.

"Tại sao lại như vậy?"

Miêu Tư Đao bổ ra một cây cốt mâu, thừa cơ lui lại một bước, liếc nhìn toàn trường với vẻ mặt không hiểu:

"Tộc Khương lấy đâu ra nhiều cao thủ như vậy?"

Miêu Tư Đao đã tu luyện Hóa Long Thuật đến tầng thứ năm, phóng nhãn khắp các Thị tộc ở xung quanh, y chắc chắn nằm trong hàng ngũ cao thủ đỉnh tiêm, chỉ có mấy người mới có thể so sánh được.

Chỉ có mỗi tộc trưởng kiêm Ngự Long Sử của Tộc Chuẩn Phượng Lam mới có thể áp chế được y.

Tộc Khương!

Mặc dù người của thị tộc này có lực lượng rất lớn, tinh lực tràn đầy, nhưng tiềm lực lại không lớn.

Trong mấy năm này đều chưa từng xuất hiện cao thủ tầng năm, đừng nói là tầng năm, cho dù là Hóa Long Nhân tầng bốn cũng chỉ lác đác không có mấy.

Nhưng tình huống hiện giờ là sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận