Mạc Cầu Tiên Duyên (Bản dịch cũ)

Chương 847. Đại Điển

Chương 847. Đại Điển


Người dịch: Whistle

"Muốn cám ơn thì nên cám ơn chủ thượng mới đúng, tại hạ chỉ là một người dẫn đường, nào có ơn nghĩa gì?"

"Không lâu nữa chính là đại điển kế nhiệm của vương gia, hay là Mạc đạo chủ tạm thời nghỉ ngơi một hồi đi, đến lúc đó liền tham dự đại điển với thân phận khách quý."

"Cũng tốt."

Mạc Cầu gật đầu xác nhận.

. . .

Thời gian thoáng cái đã qua.

Đã tới thời gian diễn ra đại điển kế nhiệm Lỗ vương.

Bản thể của vầng thái dương trên trời không biết ở nơi nào, cách xa thời không vô tận chiếu rọi vầng sáng xuống mặt đất.

Lỗ vương phủ có diện tích mấy trăm dặm này đã được giăng đèn kết hoa từ trước, chẳng qua có chút khác với phong tục trên dương thế, đối với Quỷ vật mà nói thì lụa trắng đại biểu cho sự vui mừng.

Lỗ vương đời trước đã chết, nhưng dường như lại không có Quỷ vật nào cảm thấy bi thương, mà lại có chút mong chờ được biết thân phận của vị Lỗ vương tân nhiệm này.

"Minh Nguyệt Quỷ Vương chúc mừng tân nhiệm Lỗ vương kế vị, chuyên tới để bái phỏng, hạ lễ là một cặp Dẫn Hồn Ngọc vạn năm, một bộ quỷ khí Chấn Phách Hồn Chung. . ."

Tiếng nói to lớn của người chủ trì truyền khắp bốn phương, trong phạm vi mấy trăm dặm cũng đều có thể nghe được nhất thanh nhị sở.

Một vầng trăng sáng xuất hiện ở phía chân trời, ở trong ánh trăng có một chiếc xe đang bay tới, khung xe được tám con khô lâu mã kéo đi, trong xe là một vị nữ tử đầu đội sa mỏng.

"Nghe nói Minh Nguyệt Quỷ Vương từng là Đệ nhất nữ quỷ trong Vương cảnh, ngay cả Lỗ vương tiền nhiệm đều từng sinh lòng ái mộ, đáng tiếc là không có quỷ nào được nàng ta ưu ái."

"Đúng vậy, bất quá thực lực của nàng ta rất cao minh, Quỷ Vương Trung giai, dưới trướng có ba ngàn nữ quỷ, Minh Nguyệt quỷ cảnh còn là Vương cảnh Đệ nhất diệu dụng."

"Đáng tiếc là chưa thể tận mắt nhìn thấy một lần."

"Thật ra thì ta đã từng qua đó một lần."

"Thật sao?"

"Quỷ huynh không ngại nói nghe một chút."

Mạc Cầu đứng chắp tay trên cổng thành, tầm mắt đảo qua từng vị Quỷ Vương, trong lòng không khỏi âm thầm kinh hãi.

Nhiều Quỷ Vương như vậy sao?

Chỉ là trong phạm vi lận cận mà mình cảm giác được đã có khoảng trăm vị rồi, trong đó còn có vài vị Quỷ Vương Trung giai, thực lực của Lỗ vương cảnh kinh khủng như vậy.

Nếu như không phải đang cần ứng phó với Chiêu vương xâm chiếm, sợ là Động thiên Thượng Thanh Huyền U đã sớm bị Quỷ binh xâm chiếm rồi.

Đây mới chỉ là Lỗ vương cảnh.

Chư vương Thương quốc, quỷ quốc Âm Ti thì sẽ có bao nhiêu cao thủ đây?

"La Quân Hắc Diệp, mang theo ba mươi vị đệ tử tới chúc mừng Lỗ vương, hạ lễ là một trăm con Phong La Chuẩn, ngàn cân Hồn Thủy, ba vạn quỷ bộc."

Tiếng hét lại tiếp tục vang lên.

Mạc Cầu nhíu mày.

Mặc dù vừa nghe những món quà này thì sẽ cảm thấy rất nhiều, nhưng toàn là hàng không đáng giá.

Quả nhiên.

Giọng nói của người chủ trì vừa cất lên xong, trong hội trường lập tức vang lên những tiếng xì xào bàn tán của không ít Quỷ vật, rất nhiều quỷ vật đều nhìn La Quân bằng ánh mắt kinh ngạc.

Mà những quỷ vật hiểu rõ nội tình thì lại không cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng hiện giờ vương vị đã được quyết định, La Quân làm vậy cũng chỉ để cho bản thân mất mặt mà thôi.

"Tàng Sa Quỷ Vương. . ."

"Xa Băng Quỷ Vương. . ."

"Dạ Xoa Quỷ Vương. . ."

"Đang!"

Đột nhiên, một tiếng chuông đồng cắt ngang phần giới thiệu của người chủ trì.

Một giọng nói ung dung từ xa vang lên:

"Phó điện chủ Tuần Sát điện của Tổ Đình - Tần Sinh, đồng thời mang theo con trai của Chiêu vương - Sở Hùng, đến đây chúc mừng tân nhiệm Lỗ vương."

Hiện trường đại điển, nhạc trống cùng vang.

Bầy quỷ dựa theo cổ chế, niệm tụng chú ngữ không biết tên, cầu nguyện thiên địa U Minh chúc phúc cho tân vương, cũng chờ mong tương lai ngày lành tháng tốt.

Đại điển dưới Âm phủ diễn ra rất náo nhiệt, nhưng lại lộ ra vẻ âm trầm kinh khủng.

Nhất là những con quỷ vật muôn hình vạn trạng kia, lúc thì gầm nhẹ, lúc thì gào thét, nhìn qua giống như quần ma loạn vũ, không phải ở nhân gian.

Bầu không khí trong điện trở nên cổ quái.

Đám Quỷ Vương trong Lỗ vương cảnh đều không rên một tiếng, vẫn tiếp tục cử hành lễ đăng quang của Đế Khốc.

Ở một nơi héo lánh nào đó trong đại điện, có mấy chục con Quỷ vật tạo thành một đoàn, giống như cười mà không phải cười nhìn xem điển lễ.

"Lễ thành!"

Trong tiếng hét to của quan viên Thương quốc, chiếc vương miện đại diện cho địa vị của Lỗ vương đã nằm trên đầu Đế Khốc, Huyền Âm chi khí rọi xuống.

Đế Khốc mặc trường bào màu đen, thân hiện u quang.

Màu đen vốn nên không có ánh sáng.

Nhưng lúc này, trông Đế Khốc giống như một mặt trời tỏa ra những tia sáng màu đen, khí tức mênh mông cuồn cuộn từ trong chiếc vương miện kia lan tràn khắp bốn phương.

Bầy quỷ trong phạm vi ngàn dặm đều có thể nhận được luồng khí tức này.

Lúc này, khi đối mặt với một Đế Khốc được lực lượng thiên địa gia trì thì cho dù có là Quỷ Vương Trung giai cũng không tự chủ được mà gục đầu xuống.

"Chúng thần tham kiến Lỗ vương!"

"Khấu kiến Lỗ vương!"

Tiếng hét không ngừng vang lên.

Ngoài một vài Quỷ Vương nhàn tản nghe lệnh không nghe tuyên và Toàn Chân đạo Mạc Cầu ra, bầy quỷ ở trong đại điện đều quỳ xuống, dập đầu chín lần.

Đế Khốc nhẹ nhàng vươn tay ra:

"Chư vị, bình thân!"

Giọng nói êm dịu, nhưng lại mang theo một vẻ uy nghiêm vô hình, sóng âm ra khỏi miệng, thiên địa khí cơ liền dung hợp rồi lặng lẽ vô thanh vô tức ảnh hưởng đến bầy quỷ.

"Tạ vương gia."

Bầy quỷ đứng dậy, lui sang hai bên rồi sếp theo tứ tự.

Mạc Cầu thu hồi tầm mắt, như có điều suy nghĩ.

Thực lực hiện giờ của Đế Khốc sợ là đã có thể so với Long tộc Thập Nhất giai.

Chỉ mới hơn một tháng ngắn ngủi mà trên người Đế Khốc đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, xem ra vương vị Lỗ vương này không chỉ là biểu tượng của quyền lực.

Mà còn đại diện cho thực lực!

Lịch đại Lỗ vương đều có tu vi Quỷ Vương hậu kỳ, không chỉ là vì thiên phú dị bẩm, mà còn được phương diện khác gia trì.

Bất quá tuy rằng thực lực bạo trướng, nhưng khí tức trên người Đế Khốc lại không cô đọng, mỗi giờ mỗi khắc đều không ngừng phóng thích ra uy áp ra bên ngoài.

Đây cũng là chuyện tốt.

Hiển lộ thực lực có thể chấn nhiếp những Quỷ vật có suy nghĩ khác, cũng có thể ổn định bầy quỷ chi tâm.

Buổi lễ tiếp tục.

Bầy quỷ trình lên hạ lễ, biểu đạt chúc phúc với tân nhiệm Lỗ vương, đồng thời để cho Lỗ vương có chút ấn tượng về những quỷ chúng mà mình quản lý.

"Lỗ vương!"

Sứ thần Chiêu vương vẫn không mở miệng nay lại đột nhiên nói:

"Hôm nay chính là đại điển kế nhiệm của vương gia, sao lại có thể đơn điệu như vậy được, không bằng để Sở mỗ chơi đùa hai chiêu với chư vị, trợ hứng cho Vương gia!"

Con Quỷ vật nói chuyện có thân cao một trượng, lưng hùm vai gấu, người khoác một chiếc áo da thú, giống như cười mà không phải cười nhìn sang.

Sở Hùng!

Con trai thứ tư của Chiêu vương, cũng là nhân vật chỉ đứng sau vương tử Sở Thiên.

"Nếu chỉ có một mình ta thì sợ là sẽ không thể tận hứng."

Vẻ mặt Sở Hùng dữ tợn, mặc kệ đám nữ quỷ đang múa may trong hiện trường, gã sải bước đi tới, kình khí quét ngang làm cho chúng nữ quỷ không ngừng la hét.

Sở Hùng đứng ở trung tâm rồi nói:

"Không biết có vị Quỷ Vương nào nguyện ý bước ra so tài với ta một chút, cũng để cho Sở mỗ mở mang kiến thức về cao thủ dưới trướng vương gia một chút?"

"Sở Hùng!"

Một con Quỷ vật sắc mặt âm trầm lên tiếng quát:

"Hôm nay là ngày đại hỉ của vương gia, ngươi đừng nên quấy rối."

"Đừng tưởng rằng ngươi là con trai của Chiêu vương, có Tần điện chủ của Tổ đình ở bên cạnh chăm sóc thì bọn ta không dám làm gì ngươi."

"Bọn ta không để ý đến ngươi là vì vương gia nhân từ, không muốn nhìn thấy có chuyện không vui xảy ra trong ngày vui đại điển thôi."

"Không sai!"

"Nếu như các ngươi đã muốn chết, vương gia ra lệnh một tiếng liền có thể thành toàn cho các ngươi!"

Trong lúc nhất thời, quần tình xúc động, tiếng quát không ngừng vang lên.

"Làm sao vậy?"

Đối mặt tình cảnh này, Sở Hùng mặt không đổi sắc, khoanh tay trước ngực, nhìn về phía bầy quỷ rồi ngạo nghễ nói:

"Chư vị cảm thấy đơn đả độc đấu không bằng Sở mỗ nên muốn cùng tiến lên sao? Nếu như Vương gia muốn như vậy thì Sở mỗ cũng có thể phụng bồi."

"Chỉ là đáng tiếc, dưới trướng Lỗ vương không có quỷ hùng a?"

"Thật can đảm!"

"Họ Sở, ngươi muốn chết!"

Bầy quỷ nghe vậy liền tỏ ra tức giận.

Ngay cả vài vị Quỷ Vương Trung giai không nói một lời thì sắc mặt cũng đã trầm xuống, trong lòng cảm thấy rất bất ngờ.

Cái tên Sở Hùng này thật là quá phách lối.

"Đủ rồi!"

Đế Khốc nhíu mày mở miệng:

"Lộn xộn như vậy còn thể thống gì?"

Giọng nói không lớn, nhưng lại tràn đầy uy nghiêm, từng chữ giống như thiên hiến, tự mang lực lượng vô hình, trong nháy mắt đã làm cho hiện trường lộn xộn trở nên yên tĩnh.

Hai mắt Sở Hùng co rụt lại, vẻ mặt ngưng trọng.

Trước đây thì gã ta cũng có chút hiểu biết về Đế Khốc, mấy năm trước còn là Quỷ tướng, vậy mà hiện giờ uy thế trên người y lại gần giống như phụ vương rồi.

Truyền thừa của lịch đại Lỗ vương quả thật là bất phàm.

"Vương gia."

Đột nhiên có một Quỷ vật bước ra, chắp tay mở miệng:

"Nếu như Chiêu vương chi tử đã có hứng như vậy, không bằng để cho thuộc hạ bồi hắn chơi một lần, một là để trợ hứng cho vương gia, hai là miễn cho người khác nói cảnh ta vô năng quỷ?"

"Ừm. . ."

Đế Khốc trầm ngâm một hồi.

"Ha ha."

Không đợi Đế Khốc mở miệng, Sở Hùng đã cười ha ha, bước dài tới trước, tựa như một con mãnh thú đang lao thẳng tới đối phương:

"Nói hay lắm, để ta mở mang thực lực của các hạ một chút!"

"Thật can đảm!"

Sắc mặt Quỷ vật trầm xuống, trong miệng quát khẽ, quỷ thể rung động, một chân đạp mạnh xuống đất, vung ra một quyền nghênh tiếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận