Mạc Cầu Tiên Duyên (Bản dịch cũ)

Chương 371. Biến Cố

Chương 371. Biến Cố


Người dịch: Whistle

Phật môn có năm vị Minh vương.

Bất Động Minh Vương, Hàng Tam Thế Minh Vương, Quân Trà Lợi Minh Vương, Đại Uy Đức Minh Vương và Kim Cương Dạ Xoa Minh Vương.

Năm vị Minh vương này là do cửu thức* của con người biến thành, là hiện thân của ma chướng trong ngoài mà năm vị Phật này hàng phục.

(*nhất nhãn thức, nhị nhĩ thức, tam tị thức, tứ thiệt thức, ngũ thân thức, lục ý thức, thất a đà na thức, bát a lại gia thức, cửu a ma la thức)

Minh Vương Trảm cũng có ngũ thức.

Ở bên dưới lòng đất, Mạc Cầu đang ngồi xếp bằng, hai tay khép hờ, Trảm Niệm Đao đứng ở trước mặt chừng hơn một trượng.

Trong đầu của hắn đang không ngừng lập đi lặp lại ngũ thức Minh Vương Trảm, rất nhiều quan khiếu nổi lên.

Ý niệm khẽ động.

Kim Cương Dạ Xoa Minh Vương!

Hắn vừa mở mắt ra, trên người đột nhiên xuất hiện một vẻ thần uy dữ tợn, còn có thêm một phần uy mãnh hàng phục hết thảy yêu ma.

Trảm Niệm Đao ở trước mặt cũng loé lên một luồng sáng xanh u lãnh, một lực lượng hủy diệt vô tận từ trên lưỡi đao hiện lên.

"Trảm "

Trảm Niệm Đao theo tiếng hành động, hóa thành một đạo kinh thiên đao hồng, chém thẳng tới địa phương hơn một dặm.

Một trảm này có sự uy mãnh của Kim Cương trừng mắt hàng yêu trừ ma, cũng có trí tuệ của Minh vương sau khi động quan hồng trần, còn có sát cơ của Dạ Xoa khi tàn sát sinh linh.

Ba thứ hợp nhất, lại thêm phong mang của bản thân Trảm Niệm Đao, đao chém xuống, không có vật nào không đứt.

"Răng rắc. . ."

Hơn một dặm, một đỉnh núi nhỏ giấu ở bên trong dung nham lập tức nứt gãy, cự thạch cuồn cuộn lấy bị nham tương bao phủ.

Sau một lát thì những tiếng nổ trầm muộn mới truyền vào hai tai.

"Bạch!"

Đao quang xoay quanh rồi trở lại bên cạnh Mạc Cầu.

Sau một khắc.

Nham tương phun trào ở nơi xa cũng đã lan đến gần, phát ra những tiếng gào thét trầm thấp che khuất bầu trời.

Mạc Cầu ngồi xếp bằng trong nham tương, trên mặt không nhúc nhích tí nào.

Trong tay khẽ bấm Địa Tạng Ấn, trong miệng thì thào.

"Sắc!"

Địa Tàng Liên Đài Đại Chú!

Đây là Cấm pháp của Phật môn, cũng là thứ mà hắn lấy được từ trong di vật của Lưu Luy, nó được khắc trên một cây Giáng ma xử.

Bởi vì hoàn cảnh của bí cảnh mà uy lực của Cấm pháp đã bị hạn chế, lại thêm gã ta vốn không phải là đệ tử Phật môn, cho nên khi thi triển càng lộ ra vẻ không tiện.

Nhưng lúc này Mạc Cầu lại không phải đang dựa vào bản thân, mà là mượn nhờ Pháp khí Thượng phẩm Kim Cương Bạc để thi triển.

Hình như vật này được luyện chế từ nhục thân của một vị cao tăng đã viên tịch của Phật môn, uy lực rất mạnh mẽ.

Pháp lực dẫn động, Kim Cương Bạc tỏa ra phật quang chói lóa, lập tức có một đóa đài sen xuất hiện ở dưới chân Mạc Cầu.

Những cánh hoa sen óng ánh dưới dưới làn sóng công kích cuồng bạo của nham tương càng lộ ra vẻ yếu đuối.

Nhưng ý chí cứng cỏi như một và vạn thế bất hủ trên người nó lại vượt qua hết thảy.

Nham tương cuồng bạo vô biên cũng phải ảm đảm phai mời trước đóa hoa sen ngạo nghễ đang nở rộ này.

"Oanh. . ."

Nham tương tràn tới.

Liên hoa lặng yên nở rộ, cánh hoa mở ra, trở thành nơi thanh tĩnh duy nhất trong hoàn cảnh hỗn loạn này.

Mạc Cầu ngồi xếp bằng trên đó, khuôn mặt lạnh tanh, Phật quang kham nhiên, giống như một vị Thánh Phật trấn áp Địa Ngục.

Hồi lâu sau.

Xao động dần lắng lại, Phật quang cũng chậm rãi thu liễm.

Ánh mắt Mạc Cầu chớp động, nhìn thanh Trảm Niệm Đao ở bên cạnh trầm tư một chút rồi lập tức búng tay một cái.

"Tranh. . ."

Trường đao khẽ ngâm.

Thân đao đột nhiên run lên, một luồng đao mang xuất hiện, nhẹ nhàng bao phủ Mạc Cầu vào bên trong.

Sau một khắc.

"Bạch!"

Đao mang từ dưới lòng đất thoát ra, bay thẳng lên không trung.

"Ông. . ."

Thân đao run rẩy, mang theo Mạc Cầu xuyên thủng tầng mây, bay thẳng vào thanh minh, thoáng cái đã bay xa vài dặm.

Ngự kiếm phi hành!

Luyện khí tầng chín, Pháp khí Thượng phẩm, ngự khí diệu pháp, bây giờ thì hắn cũng đã làm được.

Trên bầu trời, làn gió từ đối diện thổi qua, giống như tiếng sấm vang rền vô tận.

Cũng làm cho Mạc Cầu, người mới ngự kiếm lần đầu, bị lung la lung lay, có mấy lần suýt chút nữa là đao mang bị tán đi ngã xuống đất.

"Hoa. . ."

Mạc Cầu dừng lại, đứng trong làn gió thổi phần phật nhìn xuống bên dưới, những dãy núi đã biến thành điểm đen.

Hư không vô ngần đều ở trước mắt.

Mênh mông, tịch liêu. . .

Tiêu dao, tự tại. . .

Mắt nhìn tứ phía, lòng dạ cũng đột nhiên thoải mái, cảm giác vô câu vô thúc này làm cho hắn muốn ngửa mặt lên trời thét dài.

"Ngự kiếm thừa phong đi, trừ ma giữa thiên địa!"

Khoan thai thở dài, đao quang của Trảm Niệm Đao lập tức chói lọi, chém giết hai con quái điểu đang ẩn mình trong đám mây.

Đao quang cuốn theo tàn chi bay về đường cũ.

Sau khi luyện hóa Pháp khí Thượng phẩm, mặc dù Mạc Cầu thực lực đại tiến, nhưng chỉ cần không đủ tu vi thì sẽ không Đạo cơ được, sau trăm năm thì vẫn sẽ hóa thành một nắm đất vàng.

. . .

Tháng này qua tháng nọ.

Lại đến thời gian mở cửa bí cảnh.

Sắc mặt của đám người chủ trì trận pháp như Lý Si Mai, Hỏa Nha Đạo Nhân và mấy vị Đạo cơ trong hoàng thất của triều Ngụy đều có sắc mặt không tốt.

Hai năm này, tình thế ở trên tiền tuyến cực kỳ không ổn.

Huyết Sát tông không hổ là đại tông đương thế, cho dù chỉ là một chi nhánh thì thực lực cũng rất kinh khủng.

So ra thì Thương Vũ phái và triệu Ngụy có vẻ không đáng chú ý.

Cộng thêm một chút nguyên nhân ở phương diện khác, bọn họ cũng không nhận được sự trợ giúp của những tông môn khác, dẫn đến liên tục bại lui.

Cao thủ của hai thế lực này đều tử thương rất nhiều, ngay cả tu sĩ Đạo cơ cũng có hai người gặp nạn.

Hỏa Nhiêm Tiên Trịnh Vi của Xích Hỏa phong, thọ nguyên vốn đã không nhiều, bây giờ lại còn bị trọng thương.

Xem ra sẽ không thể cầm cự được lâu nữa.

"Tiến độ của Cửu Sát điện và Huyết Sát tông quá nhanh, sợ là không đến mấy tháng thì đã có thể lao tới đây."

"Hai tháng tiếp theo, các ngươi phải mau chóng thu thập vật tư ở trong bí cảnh, không được sai sót."

Phan Sư Chính nhìn đoàn người vào trận lần này, nghiêm túc bàn giao:

"Trong hai tháng này, không cần phải quan tâm đến chuyện khác, chỉ cần toàn lực thu thập vật tư là được, phần thưởng của tông môn cũng sẽ tăng thêm ba thành."

"Trúc Cơ Đan, lúc đầu chỉ có 5 viên, bây giờ đã tăng lên thành mười viên."

"Chỉ cần dụng tâm thì các ngươi cũng có cơ hội nhận được một viên, ngày khác cũng liền có thể đúc thành Đạo cơ."

Nghe vậy, hô hấp của đám người này đều trở nên trì trệ.

Ngay cả Lý Nguyên Cảnh cũng không nhịn được tim đập rộn lên.

Mười viên, lại thêm những phần thưởng khác, lần này tông môn đúng là đại thủ bút.

Ở bên kia, người của triều Ngụy cũng đang dặn dò điều gì đó.

Không có gì bất ngờ xảy ra thì chắc là cũng giống vậy, trong hai tháng phải tận lực vơ vét vật tư.

Sau đó, liền sẽ bỏ qua bí cảnh.

"Xuất phát!"

Ra lệnh một tiếng, Trận pháp mở ra.

Lý Nguyên Cảnh đang đứng ở hàng đầu tiên của đệ tử Thiên Vân phong, sau khi lấy lại bình tĩnh, gã liền nhảy vào trong vòng xoáy.

Hai năm chém giết ở tiền tuyến, Lý Nguyên Cảnh sớm đã ngồi vững vị trí đệ tử Chân truyền của Thiên Vân phong, là nhân vật chỉ đứng sau đệ tử Hạch tâm.

Trên tay không biết đã nhiễm phái bao nhiêu nhân mạng của đệ tử Cửu Sát điện và Huyết Sát tông.

Có uy vọng rất cao trong tông môn.

. . .

Bí cảnh.

Vân Đào sơn, một nơi nằm cách phường thị hơn trăm dặm về phía nam.

Giữa những dãy núi có một hạp cốc bị lõm vào trong.

Một ngày này.

Hai đạo lưu quang xuất hiện ở phía trên hạp cốc, xoay tròn mấy vòng rồi lập tức hạ xuống.

"Ông. . ."

Xuyên qua một tầng bình chướng vô hình, cảnh sắc trước mắt hai người bèn thay đổi, bên trong hạp cốc bỗng nhiên có thêm chín cây cột đá to lớn.

Một tòa đại trận vô cùng phức tạp cũng lộ ra trước mắt.

Vũ Tam Uổng liếc nhìn xung quanh với ánh mắt phức tạp, ông ta lập tức lui lại một bước, chắp tay với một ông lão bên cạnh rồi mở miệng nói:

"Lão tổ, mọi chuyện đã được chuẩn bị sẵn sàng."

Cứ cách một tháng là người của Vũ Tam Uổng sẽ đưa tới một cây cột đá, bây giờ cuối cùng cũng đã tập hợp đủ vật liệu cần thiết cho Trận pháp.

"Tốt, tốt!"

Ánh mắt lão tổ chớp động, đưa tay vuốt ve một cây cột đá rồi chậm rãi bước vào giữa trận pháp.

Sau đó khoanh chân ngồi xuống:

"Ta cần vận công bảy ngày mới có thể khu động trận pháp, trong thời gian này không được làm phiền ta, ngươi trông giữ ở đây."

"Vâng." Vũ Tam Uổng nghiêm mặt trả lời:

"Cho dù vãn bối có chết thì cũng sẽ không để cho người khác làm hỏng đại kế của lão ta."

"Ừm." Ông lão chậm rãi gật đầu:

"Bên ngoài chuẩn bị thế nào rồi?"

"Người của Huyết Sát tông đã chuẩn bị để tiếp ứng rồi, chỉ cần chúng ta khởi động trận pháp thì người ở bên ngoài liền có thể phát hiện được." Vũ Tam Uổng mở miệng:

"Đến lúc đó, bọn hắn liền có thể tiến vào, để cho đám người Thương Vũ phái và triều Ngụy nợ máu trả bằng máu."

"Tốt!"

"Tốt!"

Lão tổ nghe vậy thì hai mắt tỏa sáng, liên tục gật đầu, sau đó liền nhắm mắt, bắt đầu khởi động trận pháp.

Vũ Tam Uổng nghiêm mặt nhảy lên không trung rồi biến mất, ông ta đang ẩn thân ở phụ cận để hộ pháp.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Một lúc nào đó.

Trong trận pháp có một tia huyết dịch màu đỏ sậm từ trên người ông lão tràn ra rồi từ từ chảy vào trong trận pháp.

Thời gian trôi qua, huyết dịch càng lúc càng nhiều, một loại trận pháp giống như huyết võng đang dần được hình thành.

Bên ngoài của chín cây cột đá xuất hiện những đường vân màu đỏ giống như kinh mạch, những đường vân này đang chuyển động, cũng loé lên linh quang.

"Ông. . ."

Cự thạch run rẩy.

Một luồng sáng xanh mông lung bắt đầu xuất hiện hiện.

Ở bên ngoài bí cảnh.

Một nơi nào đó.

Một vài vị tu sĩ Đạo cơ bỗng nhiên mở mắt, liếc nhìn nhau, đều nhìn ra sự vui sướng trong mắt đối phương.

"Đến rồi!"

"Bắt đầu!"

Bên trong bí cảnh, bởi vì đã bị mất quá nhiều máu nên gương mặt của ông lão đã trở nên trắng bệch, thỉnh thoảng cơ thể còn run rẩy.

Mà lúc này, Vũ Tam Uổng đã hạ xuống, ông ta đang nhìn lão tổ của mình bằng ánh mắt lo lắng.

"Mở!"

"Ông. . ."

Một vòng xoáy nhỏ bé xuất hiện ở giữa trận pháp.

Bên ngoài bí cảnh, mấy vị tu sĩ Đạo cơ cũng đồng thời phát lực, trận pháp ở trong và ngoài bí cảnh kết nối với nhau.

"Khai!"

Hét lớn một tiếng, vòng xoáy đột nhiên khuếch trương, lớn chừng mấy trượng.

"Các ngươi!"

Một vị tu sĩ Đạo cơ nhảy lên, nhìn rất nhiều tu sĩ Luyện khí đang ẩn giấu trong dãy núi rồi rống to:

"Vào bí cảnh, không cần để ý tới chuyện khác, giết!"

"Giết hết toàn bộ những người của Thương Vũ phái và triều Ngụy, giết càng nhiều người thì ban thưởng càng cao!"

Chỉ trong một cái chớp mắt.

Một luồng sát khí nồng đậm từ trong dãy núi hiện lên, giống như Tu La vô tận đang ngửa mặt lên trời gào thét.

"Giết!"

Những luồng lưu quang từ trong dãy núi xông ra, nhảy vào trong vòng xoáy tiếp dẫn của trận pháp.

Cửu Sát điện!

Huyết Sát tông!

Còn có. . .

Đệ tử của Hợp Hoan tông!

Trận pháp ở đây kéo dài tới nửa ngày mới từ từ khép lại.

Trong bí cảnh.

Vị lão tổ cung cấp lực lượng huyết mạch rốt cuộc cũng không kiên trì được nữa, lung la lung lay ngã nhào xuống đất.

Hoàn toàn không còn khí tức.

"Lão tổ!"

Vũ Tam Uổng quỳ xuống đất khóc lóc, hai tay nắm chặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận