Mạc Cầu Tiên Duyên (Bản dịch cũ)

Chương 829. Nhị Chuyển

Chương 829. Nhị Chuyển


Người dịch: Whistle

"Được."

Mạc Cầu gật đầu, tiếp tục nói:

"Lần này có không ít Quỷ vật có thực lực so với Long tộc Cửu giai vào trong này, những kẻ như Mông Sơn, Quỷ năm đầu hay thậm chí là con quỷ vật bên cạnh tên Tiểu Hạp Tử kia đều có thực lực sánh ngang với Long tộc Thập giai."

"Hình như Khương tộc trưởng nói thiếu một người." Thái Hạo im tiếng mở miệng:

"Ngươi, cũng giống như vậy!"

"Không sai." Mạc Cầu gật đầu, nhìn về phía những người ở đây rồi nói:

"Nếu như các vị toàn lực ứng phó thì chưa hẳn không thể vây giết một con Thiên Long Thập giai."

"Thì tính sao?" Một người khinh thường mở miệng:

"Bát Bộ Thiên Long, mỗi một bộ đều có từ mấy chục đến hơn một trăm con Long tộc Thập giai, Thập Nhất giai cũng không ít, càng đừng đề cập đến Long thần Thập Nhị giai."

Mà Tiên dân Di tộc có dốc hết toàn lực thì có thể giết được mấy con Thập giai đây?

"Đúng là như vậy." Mạc Cầu gật đầu, nói:

"Nhưng gần đây cũng không có quá nhiều Long tộc Cao giai, nếu như tính luôn cả Quỷ tộc Âm phủ thì sự chênh lệch này vẫn chưa đến mức phải tuyệt vọng."

"Thì tính sao?" Ánh mắt Thái Hạo chớp động:

"Ít hơn nữa thì cũng có sáu con Long tộc Thập giai ở đây, còn có một con Hỏa long Thập Nhất giai nữa, cho dù chúng ta có liên thủ với đám quỷ tộc kia thì cũng không phải là đối thủ của Long tộc."

"Không." Mạc Cầu nhẹ nhàng lắc đầu:

"Long tộc Thập giai chỉ còn có năm con thôi."

"Hả?" Thái Hạo sững sờ, nhìn chằm chằm Mạc Cầu, thần sắc khẽ đổi:

"Năm con, vậy một con kia. . ."

"Bị ta giết." Mạc Cầu đưa tay, một đoàn Phệ Hồn Thiên hỏa xuất hiện trong lòng bàn tay, ngọn lửa không lớn, nhưng lại có uy thế của Thập giai.

Đây chính là Bản mệnh Chân hỏa của Xích Hỏa Thần Long, sau khi nó chết đi liền bị hắn đoạt tới.

"Vèo!"

"Rầm rầm. . ."

Đám người Thái Hạo đều nhao nhao đứng dậy, vẻ mặt động dung vây lại nhìn xem đoàn Thiên hỏa trong tay Mạc Cầu, trong mắt của bọn họ có kinh có hỉ, càng nhiều là một loại kích động phát ra từ trong lòng.

Đã bao nhiêu năm rồi.

Sợ là đã có chừng ba đời người rồi mà Tiên dân Di tộc không giết được Long tộc Thập giai.

Hiện giờ, đoàn Bản mệnh Chân hỏa đại biểu cho Long tộc Thập giai đang ở trước mắt bọn hắn, cho dù trong lòng phát ra báo động thì bọn hắn cũng khống chế nổi hiếu kỳ mà tiến lên nhìn cho kỹ.

"Thật là. . ."

"Long tộc Thập giai!"

"Hơn nữa còn là Thiên long Thập giai!"

Trong miệng phát ra những tiếng kinh ngạc, ánh mắt mà bọn hắn nhìn về phía Mạc Cầu đã không còn mang theo vẻ chống đối nữa.

Không cần giải thích quá nhiều.

Chỉ cần giết được Long tộc Thập giai thì chính là người mình.

"Khương tộc trưởng." Thái Hạo trầm ngâm nói:

"Nếu như ta không có nhìn lầm, sau khi ngươi giết con Long tộc Thập giai này xong thì bản thân cũng đã bị thương không nhẹ, sau đó còn có thể làm được gì nữa?"

"Hoặc là. . ."

"Khương tộc trưởng muốn làm cái gì."

"Không sai, đúng là ta đang bị thương, chẳng qua cũng không có gì đáng ngại." Mạc Cầu thu hồi Thiên hỏa, nói:

"Nếu như đã có Quỷ tộc ở đây, bọn chúng cũng xem Long tộc là địch nhân, vậy thì chúng ta cứ việc liên thủ với bọn chúng làm một vố lớn, chư vị cảm thấy như thế nào?"

Trong tràng yên tĩnh.

Đám người Thái Hạo liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn ra sự do dự trong mắt đối phương.

"Khụ khụ. . ."

Thái Hạo ho nhẹ hai tiếng, nhỏ giọng mở miệng:

"Cho dù đã giết được một con Thập giai, nhưng nơi này vẫn còn có năm con nữa, càng quan trọng hơn là, con Thập Nhất giai kia thì sao?"

Chỉ mỗi một con Thập Nhất giai thôi cũng giết chết toàn bộ mọi người rồi.

"Phụ cận có bao nhiêu tiên dân Di tộc?" Mạc Cầu mở miệng:

"Trong vòng hai tháng có thể điều toàn bộ những người đã tu hành Thiên binh Pháp tới gần đây được không?"

. . .

Một ngọn lửa lớn chừng quả đấm đang treo ở trước người.

Ngọn lửa có màu đỏ trắng, bên trong có một chứa một chút màu xanh thẳm, nhìn thật kỹ sẽ thấy ở vùng trung tâm của màu xanh thẳm còn ẩn giấu một con rồng mờ ảo.

Phệ Hồn Thiên hỏa.

Ngọn lửa này có thể thôn phệ hồn phách của sinh linh vật sống để dung nhập vào bên trong nó, đợi đến khi đấu pháp thì những hồn phách này sẽ hóa thành trong hỏa tinh linh xuất chiến.

Hỏa linh khống chế hỏa diễm, có thể chủ động giết địch.

Trong vạn năm qua, không biết con Long tộc Thập giai này đã thôn phệ bao nhiêu sinh linh, Hỏa linh ẩn chứa bên trong khó mà tính toán, ngay cả Cực Âm Chân hỏa đều không kiên trì nổi.

Bây giờ, ngọn lửa này đã rơi vào tay Mạc Cầu.

"Sắc!"

Hắn quát khẽ một tiếng, Cực Âm Chân hỏa lập tức phân ra một sợi chui vào trong Phệ Hồn Thiên hỏa rồi từ từ thôn phệ luyện hóa.

Mạc Cầu cũng không lạ lẫm gì về việc thôn phệ thần hồn.

Trong Địa Ngục Đồ cũng dung nạp ký ức thần hồn của không ít người bị hắn giết, số lượng cũng không ít, chẳng qua vì không để những thần hồn này ảnh hưởng đến ý thức của mình, sau khi Mạc Cầu luyện hóa xong đều không chủ động chưởng khống nó.

Địa Ngục Đồ giống như một cái huyễn cảnh cực lớn, người ở bên trong khó phân thật giả.

Mà bây giờ. . .

Một đám lửa xuất hiện ở trong Địa Ngục Đồ.

Ngọn lửa cháy hừng hực như đang tăng thêm tính chân thực cho huyễn cảnh.

Mà Cực Âm Chân hỏa cũng bắt đầu phát sinh thay đổi.

"Két. . ."

"Phốc!"

Một luồng hàn ý cực hạn từ trong ngọn lửa toát ra.

Cực Âm Chân Hỏa, Nhị chuyển!

Mạc Cầu mở mắt, vươn tay ra.

Cực Âm Chân hỏa Nhị chuyển đã cho nhục thể của hắn có cảm giác như không chịu nổi nữa, một luồng hàn ý đang di chuyển bên trong da thịt xương cốt.

Mạc Cầu tiện tay cầm lấy ra một miếng vảy của Long tộc Thập giai, vảy rồng vừa nhẹ nhàng chạm vào ngọn lửa thì lập tức vỡ nát.

"Bành!"

Lực lượng vô hình xuất hiện, vảy rồng nổ tung.

Mạc Cầu nhíu mày.

Phải biết, cho dù là Bách Tịch Đao thì cũng chỉ có thể chém vảy rồng ra mà thôi, hiện giờ Cực Âm Chân hỏa Nhị chuyển lại có lực sát thương vượt qua cả Bách Tịch Đao!

. . .

"Rống!"

Trên đám mây, một con cự long dài đến ngàn mét đang ngửa mặt lên trời gào thét.

Tiếng thét vang xa ngàn dặm, vô số hồng hà phô thiên cái địa che đậy một phương, trong tiếng thét ẩn chứa sự tức giận, làm cho Long tộc nghe được cũng phải run lẩy bẩy.

Long tộc Cửu giai cũng không hiếm thấy.

Không nói Bát Bộ Thiên Long, Long tộc ở bên ngoài cũng có không ít con Cửu giai.

Nhưng Long tộc Thập giai thì lại rất hiếm thấy.

Ngoại trừ huyết mạch đặc thù, chỉ có Tộc Thiên Long mới có thể sinh ra Long tộc Thập giai, vả lại còn là lực lượng trung kiên, mỗi một con đều đã làm việc trên vạn năm.

Bây giờ, lại có một con Long tộc Thập giai bị người chém giết.

Hài cốt không còn!

Chuyện này làm cho Xích Hỏa Thần Long Thập Nhất giai không giận sao được?

"Lão. . . Lão tổ."

Tiếng rống dần nhỏ lại, có một con Hỏa long Cửu giai cẩn thận tới gần:

"Có. . . Có người cầu kiến."

"Người?" Cự long quay đầu, mắt rồng nộ trừng:

"Tại sao lại có người muốn đến gặp ta?"

"Hồi Lão tổ." Hỏa long Cửu giai cúi đầu:

"Người này nói mình tên là Tiểu Hạp Tử, gã ta biết được tất cả manh mối về những quỷ tộc ở gần đây, có thể giúp chúng ta một mẻ hốt gọn bọn chúng."

Dương Hầu có dáng người cường tráng, tướng mạo oai hùng, nếu chỉ xét về tướng mạo thì gã cũng được xem như nhân tài kiệt xuất trong hàng ngũ tử tôn của Lỗ vương, thực lực cũng cực kỳ bất phàm.

Lúc này, Dương Hầu đang mang theo mười con Quỷ vật ẩn thân ở trong núi đó quan sát phía xa.

Nơi đó có mấy chục con Long tộc đang xoay quanh giữa không trung, chốc chốc lại cuồng hống, chốc chốc thì gào thét, các loại Linh quang đan xen thành lưới rồi từ từ tạo thành một màn sáng.

"Bọn chúng đang làm gì?"

Một con quỷ vật truyền niệm hỏi, trong giọng mang theo nghi hoặc:

"Chẳng lẽ là đang xây tường à?"

Lời này nghe như đang nói đùa, nhưng biểu lộ của Dương Hầu lại đột nhiên trở nên ngưng trọng, sau khi cẩn thận quan sát một hồi thì gã mới chậm rãi gật đầu:

"Rất có thể!"

Quá giống.

Hành động của đám rồng kia chẳng khác gì đang xây tường cả, chẳng qua thay vì sử dụng gạch đá bùn đất thì vật liệu lại biến thành Linh quang hư ảo.

"Cái gì?" Một con Quỷ Tướng ngạc nhiên mở miệng:

"Hầu gia, bọn chúng xây tường để làm gì?"

"Không rõ ràng." Dương Hầu vô thức phát giác thấy không ổn, liền nói:

"Đi, chúng ta đi vòng qua đó!"

"Ngang!"

Gã còn chưa dứt lời, trước mặt bỗng nhiên vang lên tiếng long ngâm thê lương, còn có một luồng thần niệm tràn đầy sát cơ lãnh lẽo ập đến.

Thần niệm túc sát lại mênh mông.

Giống như thủy triều mạnh mẽ ập đến, càn quét tới lui, cọ rửa xung quanh.

'Không tốt!'

"Đi mau!"

Dương Hầu lập tức giật mình, vội vàng quát khẽ một tiếng rồi hóa thành một cái bóng mờ từ nơi ẩn thân lao ra, nhanh chóng chạy về phía sau.

Đám Quỷ vật còn lại đều là hạng người thân kinh bách chiến, nghe vậy liền lập tức hành động, trong khe đá chật hẹp đột nhiên xuất hiện mười đạo quỷ ảnh.

Động tác của bọn hắn không chậm, nhưng Thần niệm của Long tộc càng nhanh hơn.

Thần niệm của mấy chục con Long tộc Cao giai hội tụ, mang theo cơn giận và ý chí hủy diệt lao thẳng tới nơi mà bầy quỳ đang ẩn thân.

Quỷ vật rất giỏi ẩn nấp.

Bên ngoài khe hở đều mọc đầy thảo mộc rễ cây, có thể che lấp khí tức.

Nhưng mà.

Thần niệm lần này của Long tộc quá kinh khủng, trong chớp mắt đã càn quét mấy chục lần, cho dù là Quỷ Vương cũng không thể cam đoan không bị bọn chúng phát hiện.

"Oanh!"

Lúc này, một âm thanh giống như thiên băng địa liệt vang lên.

Long uy, Thần niệm như có thực chất rơi vào người của mấy con Quỷ vật, bọn chúng thậm chí còn không kịp kêu thảm liền đã bị ép thành tro bụi.

Những con Quỷ vật khác đều đồng loạt biến sắc, liều mạng phi nước đại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận