Mạc Cầu Tiên Duyên (Bản dịch cũ)

Chương 402. Lựa Chọn

Chương 402. Lựa Chọn


Người dịch: Whistle

"Đừng vội nói cảm ơn!"

Tạ Lưu Vân đưa tay lên ngăn lại lời nói của Mạc Cầu, có chút chần chờ nói:

"Có chuyện này ta cần nói trước với đệ, chuyện này có liên quan tới đạo đồ của sư đệ, tốt nhất là đệ nên nghĩ cho kỹ càng."

"Nha." Mạc Cầu nghiêm mặt:

"Mời sư huynh nói."

"Huyền Hỏa Thập Nhị Cung mà sư đệ tu hành chính là Công pháp mà Thuần Dương cung truyền ra ngoài, bên trên còn có Tam Dương Huyền Công, Tam Dương Ly Hỏa Công, có thể tu tới Nguyên Anh chi cảnh, đều là công pháp bí truyền trong nội cung." Tạ Lưu Vân mở miệng, vẻ mặt nghiêm nghị:

"Nhưng có lẽ con đường truyền thừa này không thích hợp với sư đệ."

"Vì sao?" Mạc Cầu hơi biến sắc.

Thiên phú của hắn không tốt, đừng nói là so với người có thiên phú dị bẩm như Vương Kiều Tịch, ngay cả những người tu hành bình thường thôi là hắn cũng không sánh bằng rồi.

Chỉ có thiên phú khống hỏa, bởi vì huyết mạch nên cực kỳ xuất chúng, có thể đền bù được một chút.

Ví như không tu truyền thừa đường này, như vậy. . .

Trong lòng hắn lập tức phát lạnh.

Tạ Lưu Vân định nhãn nhìn sang, mắt hiện Linh quang, nói:

"Sư đệ, ngoài việc tu hành Huyền Hỏa Thập Nhị Cung ra thì chắc là U Minh Pháp Thể cũng đã đại thành rồi, đúng không?"

"Không sai!"

"U Minh Pháp Thể là thuộc âm, tương xung với Tam Dương Huyền Công, càng không có khả năng tu thành Tam Dương Ly Hỏa Công."

". . ."

Mạc Cầu híp mắt, không có lên tiếng.

Cớ này dường như có chút miễn cưỡng.

"Mạc sư đệ, Đại sư huynh không có lừa đệ." Liễu Vô Thương thấy thế bèn nhỏ giọng tiếp lời:

"Kỳ thực, sở dĩ năm đó tiên tổ Xích Hỏa phong của Thương Vũ phái không thể thành tựu Kim Đan cũng chính là vì căn cơ gặp rủi ro, ông ta đã từng đi cầu hỏi tiền bối tông môn, chuyện này trong tông ta cũng có ghi chép."

"Công pháp mà Xích Hỏa tiền bối tu hành quá tạp, quá loạn, mặc dù thực lực mạnh nhưng lại hủy mất căn cơ."

"Không sai." Tạ Lưu Vân gật đầu:

"Lúc đó, Xích Hỏa tiền bối không chỉ tu hành Tam Dương Huyền Công, U Minh Pháp Thể, còn tu luyện Ất Mộc Định Hồn Chú vân vân. . ."

"Tu hành nhiều loại pháp thuật thì cũng không sao, nhưng nếu như những pháp thuật này tương xung với công pháp căn bản thì sẽ được không bù mất."

Mạc Cầu mím môi một cái, như có điều suy nghĩ.

Muốn thành Kim Đan thì Pháp lực phải thuần túy, hắn cũng từng nghe qua lời này, nhưng dường như không phải là không có cách khác.

Cùng lắm thì hắn phế bỏ U Minh Pháp Thể, hoặc là chuyển tu một môn pháp thể khác, nếu như có thể đổi được Tam Dương Huyền Công thì cũng đáng.

"Khụ khụ. . ."

Ngôn lão ho nhẹ hai tiếng, nói thẳng:

"Mạc sư đệ, nói thật cho đệ biết, cho dù đệ có chuyển tu Tam Dương Huyền Công thì đại khái là cũng sẽ không được truyền thụ Tam Dương Ly Hỏa Công."

"Vì sao?" Sắc mặt Mạc Cầu phát lạnh.

"Trăm ngàn năm qua, chưa bao giờ có người dùng thân phận người ngoài bái nhập tông môn mà có thể nhận được chân truyền của Thuần Dương cung." Ngôn lão than nhẹ, nói:

"Cho nên, đệ hiểu rồi?"

Không được chân truyền?

Mạc Cầu giận dữ trong lòng, đây không phải là đang đùa nghịch hắn sao?

"Mạc sư đệ đừng vội tức giận." Liễu Vô Thương đưa tay lăng không ấn xuống, nói:

"Rất nhiều tông môn trong thiên hạ đều làm như vậy, gần như không có chuyện truyền thừa cho người ngoài, dù sao chuyện này cũng có quan hệ đến truyền thừa của tông môn."

"Vả lại. . ."

"Chuyện thành tựu Kim Đan cách chúng ta quá xa xôi, nếu như đệ thật sự muốn được tu Tam Dương Huyền Công thì cũng được."

Nói cách khác, Tam Dương Huyền Công có thể tu, Tam Dương Ly Hỏa Công thì lại không truyền.

Nhưng Tam Dương Huyền Công cùng lắm chỉ có thể tu tới Đạo cơ viên mãn, cũng chính là cảnh giới của lão tổ Xích Hỏa phong, vô vọng tiến thêm một bước.

Mạc Cầu trầm mặc.

Thật lâu sau mới nói:

"Không có biện pháp nào khác sao?"

"Có, nhưng rất khó." Tạ Lưu Vân mở miệng:

"Trừ phi lập xuống đại công rất lớn, nếu không, chắc là sư đệ sẽ không nhận được Chân truyền."

"Kỳ thực, ngoại trừ Tam Dương Huyền Công ra thì sư đệ có thể tuyển chọn những pháp môn tu hành khác, tỉ như. . ."

"Linh Cữu Bát Cảnh Công!"

"Mặc dù môn công pháp này phẩm giai không cao, nhưng cũng có thể tu đến Kim Đan Đại thành, lại có thuộc tính âm hỏa, vừa lúc lại tương xứng với Công pháp mà sư đệ đang tu, cũng có thể nhất mạch tương thừa với Huyền Hỏa Thập Nhị Cung."

"Mạc sư đệ, đa số công pháp có thể nhất mạch tương thừa với Huyền Hỏa Thập Nhị Cung đều nằm ở Thuần Dương cung, cho nên đệ tới nơi này chính là một lựa chọn chính xác."

Tam Dương Huyền Công, phẩm giai cực cao, có được truyền thừa Nguyên Anh, nhưng đại khái là mình sẽ không học được.

Linh Cữu Bát Cảnh Công thì phẩm giai không bằng Tam Dương Huyền Công, nhưng có thể một hơi tu đến Kim Đan viên mãn.

Mạc Cầu lâm vào trầm tư.

.................................

Ngoại môn.

Dược viên khu Đinh vô tự.

Có hai vệt độn quang một vàng một đỏ xẹt qua chân trời, rơi xuống dược viên, hiện ra hai bóng người.

Chính là Liễu Vô Thương và trưởng lão Ngoại môn mới của Thuần Dương cung - Mạc Cầu.

Chủ quản phụ trách khu dược viên này đã chờ sẵn ở đây từ lâu, y lập tức cất bước tiến lên, ôm quyền chắp tay:

"Đệ tử Trương Tuyệt, gặp qua Liễu sư thúc, gặp qua Mạc trưởng lão."

Người này có mái tóc hoa râm, sớm đã già nua, mặc dù có tu vi Luyện khí viên mãn, nhưng cũng không còn khả năng tiến thêm một bước nữa.

"Ừm." Liễu Vô Thương gật đầu, nhìn về phía Mạc Cầu:

"Mạc đạo hữu, thời gian mười năm tiếp theo liền làm phiền đạo hữu trông coi khu dược viên này."

"Bất quá khu dược viên vẫn luôn được quản lý rất tốt, ít có việc vặt, đạo hữu cũng đừng ngại phiền."

"Không dám." Mạc Cầu chắp tay:

"Có thể có một chỗ để an giấc, tĩnh tâm tu hành, Mạc mỗ cầu còn không được, đạo huynh phí tâm."

"Ha ha. . ." Liễu Vô Thương cười to:

"Đạo hữu hài lòng là tốt!"

Nói xong liền chỉ tay về phía trước:

"Ta mang đạo hữu đi xem động phủ của mình?"

"Được."

Không lâu sau, Liễu Vô Thương hóa thành một vệt độn quang rời đi, để lại Mạc Cầu ở trước cửa động phủ.

Chủ quản Trương Tuyệt ở bên cạnh mở miệng:

"Mạc trưởng lão, khu dược viên có diện tích ba vạn sáu ngàn một trăm mười ba mẫu, chia thành bốn khu Linh địa, trồng một trăm hai mươi hai loại Linh thực và Linh dược, sản lượng hàng năm như sau. . ."

"Trong này có hơn ba trăm đệ tử phục dịch, hai ngàn tạp dịch, nửa năm hoặc một năm sẽ thay phiên một lần. . ."

Mạc Cầu yên lặng lắng nghe, thỉnh thoảng gật đầu.

Hơn ba vạn mẫu đất, nghe thì rất nhiều.

Nhưng đối với tu sĩ Đạo cơ có thể phi thiên độn địa mà nói thì diện tích này cũng không lớn.

Nhưng phân ra thành bốn hướng thì lại khác.

Dược viên khu Đinh vô tự này được xây dựa lưng vào núi, hội tụ linh khí oa trì, bên trên được gieo trồng Linh dược, ba vạn mẫu Linh điền kéo dài hơn mười dặm.

So ra mà nói, chỉ có hai, ba ngàn người làm việc thì cũng không coi là nhiều.

"Còn có Huyết Lan Chi 600 năm tuổi, Linh thực Thiên Linh Quả Thụ, Ngọc Tủy mấy trăm năm tuổi vân vân. . . , những Linh thực này đều có người chăm sóc riêng."

Mạc Cầu chân mày vẩy một cái.

Trong này còn có Linh dược dùng để luyện chế Trúc Cơ đan, vả lại, cũng đã có thể sản xuất hàng loạt.

Chuyện này thật sự là nằm ngoài sự dự liệu của hắn.

Không hổ là Thái Ất tông!

. . .

Hạ nhân cáo lui, một mình Mạc Cầu bước vào động phủ.

Tòa động phủ này cũng là tiết điểm Linh khí giao hội trong dược viên, là khu hạch tâm của trận pháp, linh khí nồng đậm.

Chỉ cần hít sâu một hơi cũng đã làm cho người ta tinh thần chấn động.

Rất hiển nhiên.

Tạ Lưu Vân cực kỳ xem trọng một vị cao thủ ‘luyện đan’ như Mạc Cầu, đãi ngộ cũng tốt hơn những tu sĩ ngoại lai khác.

Đây cũng là nguyên nhân mà Mạc Cầu thể hiện thuật luyện đan.

Mạc Cầu ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, trong đầu suy tư, thật lâu sau mới than nhẹ một tiếng, lâm vào định cảnh.

Nếu đã quyết định rồi thì suy nghĩ nhiều thêm cũng chỉ vô dụng.

Linh Cữu Bát Cảnh Công!

Tuy nói Kim Đan cảnh giới còn cách hắn cực kỳ xa, hi vọng xa vời, nhưng Mạc Cầu chung quy là không cam lòng dừng bước ở Đạo cơ cảnh.

Mặc dù phẩm giai của môn công pháp này không cao, nhưng lại có hi vọng tiến giai.

Mà muốn lấy được Tam Dương Ly Hỏa Công thì khả năng lại quá xa vời, ngay cả Tạ Lưu Vân đều khuyên hắn từ bỏ.

Dù sao cũng khó mà phá vỡ quy củ hơn trăm ngàn năm qua của Thuần Dương cung.

Ý niệm dâng lên, Pháp lực trong cơ thể lập tức dạt dào chảy xuôi, ý niệm trong thức hải cũng đắm chìm vào trong đó.

Linh cữu, nơi âm khí hội tụ.

Trong miệng của phàm nhân thì hai chữ linh cữu thường được dùng để thay thế cho quan tài, có ý bất tường.

Bát cảnh, đa vi hỏa cảnh.

Rõ ràng, môn công này thuộc âm, hệ Hỏa, vừa vặn có thể tiếp nhận U Minh Pháp Thể và Huyền Hỏa Thập Nhị Cung.

"Hô. . ."

Gió nhẹ cuốn lên, một luồng âm hỏa xuất hiện ở dưới thân Mạc Cầu, hóa thành một đài sen lửa nhẹ nhàng nâng hắn lên trên.

Thần niệm, Pháp lực giao hội, xung quanh người hắn xuất hiện hư ảnh trùng điệp.

Khi thì vân hà đầy trời, khi thì hỏa quang la huyễn, khi thì vân nghê hồng uyên, khi thì nhật dương diệu huy. . .

Còn có âm hỏa phần thiên, địa phủ u minh chi cảnh.

Đây chính là Linh Cữu Bát Cảnh!

Nói là bát cảnh, nhưng kì thực là cửu cảnh, chẳng qua số chín là số lớn nhất, lấy thì bất tường, cho nên môn công này được gọi là bát cảnh.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Đài sen lửa ở dưới thân Mạc Cầu dần dần ngưng thực, hư ảnh xung quanh cũng chậm rãi tán đi không thấy.

Một tháng sau.

"Hô. . ."

Mạc Cầu mở mắt ra, khẽ nhả một ngụm trọc khí.

Giờ này khắc này, Pháp lực toàn thân của hắn đều đã hóa thành Linh Cữu Bát Cảnh Công.

So với lúc trước.

Hiện nay, Pháp lực ở trong cơ thể hắn càng mênh mông, ngưng thực hơn, khi vận chuyển cũng sẽ càng nhẹ nhõm hơn.

Giống như từng luồng âm phong, khi thì nổi lên trong thức hải, khi thì bơi xuống đan điền, đồng thời lại còn kết nối tứ chi bách hài.

Nhất cử nhất động đều có Pháp lực đi theo.

Ý niệm dâng lên liền có thể hô phong hoán vũ.

Đạo cơ sơ kỳ, hôm nay mới tính là hữu thành!
Bạn cần đăng nhập để bình luận