Mạc Cầu Tiên Duyên (Bản dịch cũ)

Chương 890. Quỷ Điệp Hắc Đinh

Chương 890. Quỷ Điệp Hắc Đinh


Người dịch: Whistle

Mặt khác.

Đạo bào của hắn cũng đã được gia trì thêm, công hiệu của Chỉ Xích Thiên Hà đã tăng lên gấp mười, lực phòng ngự của nó còn làm cho Mạc Cầu cảm thấy rất kinh ngạc.

Không thể không nói.

Nội tình của Thái Ất tông được truyền thừa trăm vạn năm đã nằm ngoài sức tưởng tượng của hắn.

"Mạc đạo chủ!"

Giọng nói của Hướng tiên sinh từ xa truyền đến:

"Chúng ta có thể đi rồi."

"Nha!" Mạc Cầu mở mắt:

"Làm phiền dẫn đường!"

. . .

"Lối vào của Cửu Trọng Thiên được chia ra khắp nơi trong bát quốc, thời gian mở ra đều là khác nhau, nhưng cũng không khác biệt gì nhiều."

Trên đường, Hướng tiên sinh mở miệng giải thích:

"Cửa vào trong Thương quốc nằm sau hậu điện của Tổ đình, cho nên chúng ta không vào được."

"May mà ngoài nơi đó ra thì Hướng mỗ còn biết một nơi bí mật có thể vào được Cửu Trọng Thiên, chỉ là cửa vào ở nơi đó rất nhỏ, một lần chỉ có thể để vài vị Quỷ vật vào trong."

"Làm phiền!" Mạc Cầu chắp tay.

"Khách khí." Hướng tiên sinh khoát tay:

"Nơi đó là một tòa trang viên, chủ nhân của tòa trang viên này đã thành danh từ một vạn năm trước, đã từng vào trong Cửu Trọng Thiên, lại có chút quan hệ với Vô Gian Quỷ Phường, cho nên Hướng mỗ mới nhận được một danh ngạch."

"Tính tình của chủ nhân tòa trang viên kia rất cổ quái, Mạc đạo chủ nhớ đừng chọc giận ông ta, mặc dù chúng ta không sợ, nhưng chung quy cũng không phải chuyện tốt."

"Mạc mỗ minh bạch." Mạc Cầu xác nhận.

"Còn có một chuyện." Hướng tiên sinh mở miệng:

"Lần này không chỉ có một mình Mạc đạo chủ vào Cửu Trọng Thiên, mà còn có vài vị nữa, nếu có thể thì Mạc đạo chủ nên trò chuyện với bọn họ một chút."

"Ta nghe nói, muốn vượt qua được Cửu Trọng Thiên cũng không phải chuyện dễ dàng gì, bên trong nguy cơ trùng trùng, nhiều một bằng hữu cũng sẽ an toàn hơn một phần."

"Ừm." Mạc Cầu từ chối cho ký kiến.

Đang khi nói chuyện.

Một người một quỷ đã bay tới gần một tòa quỷ trạch nằm trong thâm sơn.

"Hả?"

Còn chưa tới gần, Mạc Cầu đã nhíu mày lại:

"Hướng tiên sinh, hình như. . . Có chút không đúng?"

". . ." Hướng tiên sinh cũng phát giác được cái gì đó, nhìn kỹ tòa quỷ Trạch bên dưới, sắc mặt dần trầm xuống:

"Đi!"

"Chúng ta qua đó xem thử, ta muốn xem thử lão già họ Hòe này đang giở trò quỷ gì, xin Mạc đạo chủ yên tâm, bất luận có như thế nào thì ta cũng sẽ đưa Đạo chủ vào trong Cửu Trọng Thiên."

Đưa Mạc Cầu vào trong Cửu Trọng Thiên không chỉ là mệnh lệnh của Đế Khốc.

Chuyện này đối với ông ta cũng có chỗ tốt rất lớn.

........

Âm phủ có rất ít Trận pháp, nhưng khi đạt đến cấp bậc Quỷ vương thì những thứ hiếm thấy trước kia đã trở thành bình thường, Trận pháp cũng là như vậy.

Trang viên bên dưới nhìn như không lớn, nhưng kì thực bên trong lại ẩn tàng càn khôn.

Dù là chứa hồ nước dài trăm dặm cũng là dư xài.

Ngoại trừ hư không có biến hóa ra, còn có chín tầng huyền quang đang bao phủ trang viên, giống như chín ngôi sao đang treo lủng lẳng trên đó, từng sợi Âm khí che khuất những thay đổi bên trong.

"Này Trận pháp. . ."

Mi tâm Mạc Cầu nứt ra, Đại La Pháp Nhãn chuyển động yếu ớt :

"Khí cơ biến hóa và địa khí ở nơi này không hề cân đối, dường như không thuộc sở hữu của tòa trang viên này?"

"Ngô?" Hướng tiên sinh nhíu mày, nhìn chăm chú một hồi rồi mới ngưng trọng gật đầu:

"Không sai!"

"Ta đã từng thấy tòa Tam Sơn Tứ Thủy trận này mấy lần rồi, mặc dù có mấy loại biến hóa, nhưng lại không giống như hôm nay, chẳng lẽ là ác khách tới đây?"

Vừa nói xong thì ông ta liền nhẹ nhàng lắc đầu.

Hòe Sơn không phải là Quỷ vật bình thường!

Là Âm Hòe thành tinh, lão ta đã sống hơn mấy chục vạn năm rồi, Pháp lực cực kỳ thâm hậu, cũng nằm trong nhóm quỷ vật cao cấp nhất trong Âm phủ.

Cho dù là quốc quân chư quốc đích thân đến đây thì cũng phải hòa khí hữu lễ, ai dám làm nơi này làm ác khách?

"Nếu đã không rõ thì cứ qua đó hỏi thử là được." Mạc Cầu thấy sắc mặt Hướng tiên sinh thay đổi bèn mở miệng đề nghị.

"Cũng tốt." Hướng tiên sinh gật đầu, nhẹ nhàng đạp xuống một cái:

"Hòe Sơn lão nhi, hảo bằng hữu đến đây bái phỏng, còn không ra nghênh đón?"

"Bành!"

Hư không ở dưới chân ông ta nổi lên gợn sóng, giống như là trên trận pháp vừa tuôn ra một cỗ ba động vô hình, làm cho rất nhiều Linh quang phải chấn động.

Mạc Cầu nhíu mày.

Hướng tiên sinh không hổ là Trấn Uyên Đà Tượng, cú đạp vừa nãy nhìn như hời hợt, nhưng lực lượng ngưng tụ vừa rồi đủ để đạp nát một ngọn núi lớn.

Cự lực như vậy mà còn có thể cử trọng nhược khinh, có thể nói là kinh người!

Đương nhiên. .

Tòa trận pháp bên dưới cũng rất cao minh, trong chớp mắt đã phân hoá thành ức vạn vạn sợi khí cơ nghênh đón, dễ dàng đánh tan cự lực đột kích.

"Ai!"

Cùng lúc đó, trong trang viên bên dưới truyền đến tiếng gầm thét:

"Lại dám xông vào nơi này, muốn chết!"

Hướng tiên sinh nhíu mày:

"Kỳ quái, ta chưa nhìn thấy con quỷ vật này bao giờ, cũng không phải là những người đã hẹn từ trước, tên Quỷ vương hậu kỳ này từ đâu chui ra vậy?"

Mặc dù Âm phủ rất rộng lớn, nhưng Quỷ vương hậu kỳ lại không nhiều.

Lấy nhân mạch của Vô Gian Quỷ Phường, gần như có thể nghe ngóng được tất cả Quỷ vương hậu kỳ ở trong Âm phủ, nhưng gã ở dưới này lại không nằm trong số đó.

"Rầm rầm. . ."

Một vệt Huyết quang nghịch thế trùng thiên, cách một người một quỷ ngoài mấy dặm liền hội tụ thành hình, hóa thành một vị tăng nhân người khoác trường bào màu đỏ.

Tăng nhân này có khuôn mặt dữ tợn, mắt phiếm hồng quang, hai mắt đang nhìn chằm chằm bọn hắn.

"Có chút không đúng." Mạc Cầu híp mắt:

"Hắn bị người ta khống chế!"

Đại La Pháp Nhãn có thể nhìn rõ tất cả, lại thêm tu vi Nguyên Anh trung kỳ và rất nhiều bí pháp trợ giúp, Mạc Cầu có thể nhìn thấy những thứ mà người ngoài khó phát hiện ra.

Khí tức của gã tăng nhân đối diện rất kinh khủng, nhưng biến hóa lại có chút đơn điệu, ánh mắt thì khô khan, không hề linh động giống như Quỷ vương.

Đại La Pháp nhãn còn có thể nhìn thấy một con bướm nằm trong đầu của vị tăng nhân này, cánh bướm nhẹ nhàng chấn động, tên tăng nhân mới phản ứng.

"Bị người khống chế?" Hướng tiên sinh sững sờ, sắc mặt lập tức trầm xuống:

"Quỷ Điệp!"

"Nguy rồi, đi nhanh!"

Giọng nói của ông ta đột nhiên thay đổi, thậm chí còn không kịp nhiều lời, thân thể nhoáng một đã muốn lùi lại.

Nhưng mà. . .

"Trễ!"

Một giọng nói không biết từ đâu vang lên, đồng thời chung quanh đột nhiên xuất hiện sương mù, trong chớp mắt đã bao trùm thiên địa, che đậy hai mắt và cảm giác.

Trong sương mù, ngoại trừ vị tăng nhân áo đỏ kia ra thì vẫn còn ba luồng khí tức kinh khủng khác xuất hiện.

"Chuyện gì xảy ra?" Sắc mặt Mạc Cầu trầm xuống, nhưng ánh mắt cũng không có biến hóa gì quá nhiều, chỉ mở miệng hỏi:

"Tên Quỷ Điệp này có lai lịch gì?"

"Quỷ Điệp là quỷ vật từ trong Cửu Trọng Thiên chạy tới khoảng hơn 3000 năm trước, không ai biết lai lịch của nó, chỉ biết là nó có năng lực phụ thân khống chế những Quỷ vật khác." Hướng tiên sinh căng cứng người, liếc nhìn xung quanh rồi vội vã truyền niệm:

"Tên Quỷ vật này có thể phân hoá ngàn vạn, nó dựa thủ đoạn này để âm thầm khống chế một vương hầu, cuối cùng gây ra vô số nhiễu loạn nên bị Chu quốc phát hiện."

"Sau đó lại rất nhiều Quỷ vương truy sát, nó lấy sức một mình chém giết mấy chục vị cao thủ Quỷ vương, sau cùng chạy đến vực sâu biển lớn, không còn tin tức."

"Không ngờ là nó lại xuất hiện ở chỗ này!"

Không chỉ hiện thân, mà còn phụ thân bốn vị quỷ vật.

Ngoại trừ tăng nhân áo đỏ ra, thực lực của ba vị quỷ vật cũng khá mạnh, Hướng tiên sinh còn biết được hai vị trong đó, là hai vị Quỷ vật đã hẹn cùng nhau vào trong Cửu Trọng Thiên.

Bọn họ đều đã ngộ hại, vậy Hòe Sơn. . .

Ý niệm chuyển động, trong lòng ông ta không khỏi trầm xuống.

"Hì hì. . ." Âm thanh quỷ dị giống như tiếng cười của một đứa trẻ vang vọng trong làn sương mù, làm cho người khác khó phân biệt được phương hướng truyền ra âm thanh:

"Ta còn nghĩ là với mấy bộ khôi lỗi này thì có thể đột phá Cửu Trọng Thiên hay không, không ngờ lại có hai bộ thể xác tốt như vậy đưa tới cửa."

"Hai người các ngươi mau chóng giao mệnh hồn ra, ta có thể tha cho các ngươi một mạng."

"Nếu không. . ."

"Hừ!"

Tiếng hừ nhẹ trả chưa hạ xuống, bốn luồng khí tức bí ẩn đã ập tới, rất rõ ràng, đối phương căn bản không cho rằng bọn hắn sẽ thúc thủ chịu trói.

"Cẩn thận!"

Hướng tiên sinh quát khẽ, nhục thân run lên, hiển hóa ra quỷ thể Trấn Uyên Đà Tượng, hóa thành một vật có thân cao trăm trượng, hình thể khổng lồ.

Trong bóng tối, hai mắt Quỷ Điệp tỏa ra ánh sáng:

"Tốt, đồ tốt!"

Bộ thể xác này còn mạnh hơn bốn bộ mà gã ta lấy được trước đó không ít, cũng chỉ kém hơn lão Hòe Mộc ở bên dưới vẫn còn chưa luyện hóa một chút mà thôi.

Vả lại, tuy rằng nội tình của Hòe Sơn rất mạnh, nhưng cũng chỉ là một cái cây, di chuyển cũng không nhanh, khi thao túng sẽ không thuận tiện bằng con Đà Tượng ở trước mặt.

Ý niệm chuyển động, tứ quỷ đã vọt tới.

"Oanh!"

Hướng tiên sinh không xuất thủ, mà lại khống chế Pháp thân trốn sang một bên, giao lại chiến trường cho tên nhân tộc khí tức không mạnh kia.

Một tiếng nổ rất lớn vang lên, bốn cỗ thế công đều đánh vào trên người Mạc Cầu.

Khói bụi tan đi.

Kết quả lại nằm ngoài ý liệu của Quỷ Điệp.

Mạc Cầu chắp hai tay sau lưng đứng giữa không trung, người khoác thiếp thân giáp vị, ngoài có hộ thể Phù văn, sau khi bị bốn luồng khí tức công kích lại lông tóc không thương.

Thiên Binh Hộ Thể Phù văn phá bảy quan, cộng thêm Minh Vương giáp ở trạng thái đỉnh phong có thể so với Cực phẩm Pháp bảo hộ thể , lực phòng ngự đương nhiên là rất kinh khủng?

Dù là Mạc Cầu thì cũng không chắc là có thể phá vỡ chỉ với một kích!

"Làm sao có thể?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận