Mạc Cầu Tiên Duyên (Bản dịch cũ)

Chương 839. Pháp Hữu Nguyên Linh

Chương 839. Pháp Hữu Nguyên Linh


Người dịch: Whistle

Mạc Cầu ngừng chân, quay đầu nhìn về phía Khương Thượng và Vạn Tượng đi theo tới đây.

Lúc này Khương Thượng đang bị Vạn Tượng ôm trong ngực, hai mắt nó đỏ bừng, sống mũi run rẩy, trong lòng tràn đầy không bỏ, Mạc Cầu vỗ nhẹ bả vai của nó, nhưng nó căn bản không dám nhìn về phía Mạc Cầu.

Người trẻ tuổi này vẫn còn chưa thích ứng chuyện biệt ly.

"Sư đệ."

Mạc Cầu than nhẹ một tiếng, nhìn về phía Vạn Tượng:

"Những chuyện mà Thượng nhi trải qua đều do là huyễn tượng mà ta diễn hóa, vẫn có chỗ bất đồng với chuyện thế sự, mong rằng sư đệ chăm sóc cho nó nhiều một chút."

"Yên tâm." Vạn Tượng nghiêm mặt nói:

"Chỉ cần đệ không chết, Thượng nhi sẽ không có việc gì."

"Không cần như vậy." Mạc Cầu nhẹ nhàng lắc đầu rồi nói:

"Ta sẽ mau chóng nghĩ biện pháp vào lại thế giới này."

Nói xong liền cất bước đi về phía trước.

Trước khi đi.

Không biết vì sao mà Thái Thượng trưởng lão của Tiên dân Di tộc nhất định phải gặp hắn một mặt?

Trong sơn động, chỉ cần vươn tay liền có thể sờ lên trần động.

Trong thông đạo u ám, cứ cách mỗi mấy trượng liền có treo một ngọn Trường Minh đăng, đèn đuốc u ám đang đong đưa theo làn gió nhẹ.

Mạc Cầu dừng lại ở trước một ngọn Trường Minh đăng.

Ánh mắt nhìn vào phần bấc đèn, trong lòng không khỏi nhảy một cái.

Dầu rồng!

Là loại dầu thắp được luyện từ long thi, có thể thắp ngàn vạn năm không tắt, có thể nói là Trường Minh đăng hàng thật giá thật.

Những Trường Minh đăng ở đây đều có khí tức khác nhau, không biết phải dùng bao nhiêu bộ long thi mới có thể luyện ra nhiều như vậy, về chuyện này thì Tiên dân Di tộc lại tích lũy tương đối khá.

Mạc Cầu thu liễm tâm tư, tiếp tục tiến lên.

Thông đạo không dài, không được bao lâu thì hắn đã đến được động phủ, một cỗ khí tức thâm trầm mênh mông xuất hiện trong nhận biết.

Cỗ khí tức này cực kỳ huyền diệu.

Có sự ác liệt của lửa, sự lạnh lẽo của băng, hai thứ này hợp lại thành một, hỗ trợ lẫn nhau, giống như một đoàn không khí âm dương đang không ngừng xoay tròn vậy.

"Đát. . ."

Vừa quẹo góc thì Mạc Cầu liền nhìn thấy một ông lão tóc trắng xuất hiện trước mặt.

Ông lão này đang ngồi khoanh chân đả tọa trên bồ đoàn, lưng khom xuống, bên cạnh có một cây cốt trượng, ông lão cũng đang ngẩng đầu nhìn chằm chằm hắn.

"Toàn Chân Đạo chủ, Mạc Cầu."

"Thái Thượng trưởng lão."

Mặc dù trước đây đã từng gặp nhau, nhưng đây lần đầu tiên mà hai người quan sát cẩn thận đối phương.

Thái Thượng trưởng lão đã tu hành Thiên Binh Pháp, cho nên Mạc Cầu có thể lần theo Đấu Mẫu Pháp Ấn để phát hiện ra khí tức biến hóa trong cơ thể của đối phương.

Giống như Thái Cực luân chuyển, Âm Dương biến đổi, chốc chốc lại ác liệt không chịu nổi, chốc chốc thì túc sát băng lãnh.

Khí tức mạnh không hề kém hơn Long tộc Thập giai.

Còn có một loại huyền diệu, không giống với sự hung lệ của Long tộc, đang điều hòa âm dương trong cơ thể ông ta, toàn bộ lực lượng kinh khủng đều được nội liễm.

Thập giai!

Chắc chắn là thực lực thời kỳ đỉnh phong của vị Thái Thượng trưởng lão là Thập giai, tiếc là không biết tại sao hiện giờ chỉ có thể đến gần vô hạn Thập giai.

Mà ở trong mắt của Thái Thượng trưởng lão.

Khí tức xung quanh người Mạc Cầu ngưng nhiên, nhất cử nhất động đều hòa hợp với thiên địa, còn tiềm ẩn một cỗ ý chí tĩnh mịch, làm cho người nhìn không thấu.

Định thần nhìn lại.

Giống như một cái lỗ đen đang chậm rãi bước tới.

Lỗ đen thôn phệ hết thảy mọi thứ, cho dù là Thần niệm nhận biết, diệu pháp của Long thần cũng không thể tới gần, thậm chí ngay cả hư không cũng vì vậy mà trở nên vặn vẹo.

Rõ ràng là khí tức của hắn không mạnh.

Nhưng một cỗ rung động trong lòng lại làm cho người khác không dám tiếp tục dòm ngó.

Mạc Cầu chắp tay:

"Nhờ có Thái Thượng trưởng lão kêu gọi tộc nhân mà lần này chúng ta có thể diệt sát Long tộc, trợ Thất Phi cung chiếm được Quỷ Vương chi vị, Mạc mỗ đa tạ."

Tuy Thái Hạo là Tộc trưởng của Tiên dân Di tộc, tay cầm Xạ Nhật cung.

Nhưng luận về sức ảnh hưởng trong Di tộc thì còn kém vị Thái thượng trưởng lão đã dẫn đầu tộc nhân chống cự Long tộc từ ngàn năm trước nay rất rất xa.

Cũng chính vì đối phương gọi tới hơn mười vạn Tiên dân Di tộc tu hành Thiên Binh Pháp mà Mạc Cầu mới có thể ngạnh kháng Chúc Viêm, cuối cùng là chiến thắng.

"Mạc đạo chủ khách khí."

Giọng nói của Thái Thượng trưởng lão khàn khàn, ngữ tốc chầm chậm:

"Chống cự Long tộc là trách nhiệm được truyền lại qua các qua của Tiên dân Di tộc, nếu biết có cơ hội này, Tiên dân Di tộc sao có thể bỏ qua được?"

"Ngược lại là ta phải cám ơn Mạc đạo chủ."

"Cũng nhờ thực lực của Đạo chủ mà chúng ta mới có thể giết được mấy trăm Long tộc, trong đó còn có cả một con Xích Hỏa Thần Long Thập Nhất giai, áp chế nhuệ khí của Long tộc, dương uy phong của tộc ta."

Nói đến chuyện này, ông ta liền cảm thấy hơi kích động.

Một lần giết được mấy trăm con Long tộc, trong lịch sử vài vạn năm của Tiên dân Di tộc đều chưa từng phát sinh chuyện như vậy.

Thời gian lâu đến mức ngay cả ông ta cũng từng nghi ngờ những ghi chép trong tộc.

"Nên." Mạc Cầu mở miệng:

"Cùng là nhân tộc, giúp đỡ lẫn nhau là chuyện đương nhiên."

"Nói đúng lắm."

Thái Thượng trưởng lão gật đầu, lập tức lấy ra một cái hộp gỗ rồi chậm rãi đưa tới:

"Mạc đạo chủ đánh giết Long tộc, truyền thụ bí pháp, còn để Khương Thượng lưu lại, lão phu không biết lấy gì để cảm ơn, đúng lúc ta lại nghĩ đến thứ này, chắc là Đạo chủ sẽ cần."

"Mong rằng nhận lấy!"

"Cái này. . ." Mạc Cầu tỏ vẻ chần chờ, dừng một chút rồi nói:

"Vậy thì tại hạ xin nhận."

Nói xong liền nhận lấy hộp gỗ.

Thái Thượng trưởng lão nhấc tay ra hiệu, Mạc Cầu lập tức mở cái hộp ra, bên trong là mười mấy cái thủy tinh lớn chừng ngón cái, thủy tinh có màu sắc khác nhau, chỉ có một điểm giống nhau.

Trong đó đều phong tồn một đạo Linh hỏa!

"Cái này. . ."

Mạc Cầu nghiêm nghị nói:

"Long tộc Chân hỏa?"

"Không sai." Thái Thượng trưởng lão vuốt râu gật đầu:

"Những năm này, Tiên dân Di tộc chưa từng quên tổ huấn, chỉ cần có cơ hội liền sẽ giết một hai con Long tộc, cũng để cho hậu nhân kiến thức một chút."

"Nhân tộc không dễ bị bắt nạt như vậy!"

"Số Chân hỏa này đối với chúng tôi cũng chẳng có tác dụng gì, nên bèn dùng bí pháp phong tồn lại, nghe nói Đạo chủ đang cần thứ này nên ta liền đưa tặng."

Mạc Cầu không nói gì, đưa tay khẽ vuốt những miếng thủy tinh trong hộp gỗ.

Bên trong mỗi miếng thủy tinh đèu có phong ấn một đoàn Linh hỏa, đa phần đều không mạnh, ít có Bản mệnh Chân hỏa của Củu giai trở lên, nhưng thắng ở số lượng nhiều.

Góp gió thành bão, cũng đã rất kinh người rồi.

Pháp thể của hắn muốn mạnh lên thì một là dựa vào khổ tu, hai là phục dụng linh đan diệu dược.

Đối tại Mạc Cầu mà nói, Linh hỏa cũng có tác dụng như linh dược, không chỉ có thể cường hóa nhục thân, mà còn có thể gia tăng năng lực khống hỏa.

Sau khi Cực Âm Chân Hỏa thành Nhị chuyển thì muốn tiến giai lại càng gian nan hơn.

Cho dù hắn đã thôn phệ hết mấy đoàn Thái Cổ Độc Hỏa còn lại thì cũng không có tiến triển gì quá lớn, mấy chục đoàn Linh hỏa này tới thật là đúng lúc.

Nếu như có thể luyện hóa hết. . .

Cực Âm Chân Hỏa có thể đạt tới Tam chuyển hay không thì còn chưa biết.

Nhưng Diêm La Pháp thể Nguyên Anh sơ kỳ thì nhất định có thể tiến thêm một bước, đến lúc đó, chỉ dựa vào lực lượng nhục thân thì hắn đã có thể đối đầu trực diện với Quỷ Vương Trung giai rồi.

"Đa tạ!"

Mạc Cầu nghiêm mặt chắp tay:

"Thái Thượng trưởng lão có lòng."

"Nên, nên." Nhìn thấy vẻ mặt hài lòng của Mạc Cầu, Thái Thượng trưởng lão cũng nheo mắt lại:

"Nói đến, Đạo chủ chỉ dạy dỗ Khương Thượng mấy tháng, không biết Pháp thuật của Toàn Chân đạo. . ."

"Yên tâm." Mạc Cầu mở miệng:

"Tại hạ đã phong ấn truyền thừa của Toàn Chân Đạo vào trong thức hải của Khương Thượng rồi, chỉ cần tu vi của nó có tiến triển thì một bộ phận phong ấn sẽ được cởi bỏ."

"Cho đến khi tiếp nhận truyền thừa hoàn chỉnh."

Hai mắt của Thái Thượng trưởng lão sáng lên, liên tục gật đầu:

"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi!"

Nếu chỉ dựa vào truyền thừa mà Tiên dân Di tộc truyền thụ thì đừng nói đến chuyện phản kháng Long tộc, ngay cả việc tự vệ cũng đã cực kỳ miễn cưỡng.

Nghe nói khi tu Pháp thuật truyền thừa của Toàn Chân Đạo tới đỉnh phong liền có thực lực sánh vai với Long tộc Thập Nhị giai.

Lại thêm Thiên Binh Pháp, Đấu Mẫu Pháp Ấn và món Linh bảo thượng cổ như Xạ Nhật Cung thì nhân tộc mới được tính là có thời gian xoay sở.

Cho nên truyền thừa của Mạc Cầu cực kỳ quan trọng.

"Nói đến, trong ghi chép của tiền nhân, giới này cũng từng có Quỷ vật Âm phủ tiến vào, chẳng qua khi đó song phương cũng không có quá nhiều tiếp xúc."

Nói xong chính sự, Thái Thượng trưởng lão vuốt râu mở miệng:

"Về phần nhân tộc ở những nơi khác thì lại chưa từng gặp được."

"Chuyện này cũng rất bình thường." Mạc Cầu ngồi ở đối diện, nghe vậy bèn gật đầu:

"Khi tu vi của Mạc Cầu còn yếu cũng không ngờ là ngoài dương thế ra thì vẫn còn có thế giới khác, càng không ngờ là sẽ có cuộc gặp ngày hôm nay."

"Nói đến. . ."

"Ở trên dương thế, Hóa Thần tôn giả có tồn tại hay không thì không biết, nhưng trong Táng Long Thiên lại thật sự có Long tộc Thập Nhị giai."

"Hóa Thần." Ánh mắt Thái Thượng trưởng lão hiện ra vẻ xa xăm:

"Căn cứ vào ghi chép của tiền nhân, vào trận đại chiến xảy ra vào thời kỳ thượng cổ trận kia, những thứ có liên quan đến cảnh giới trên Nguyên Anh, ngay cả Linh vật, cũng đều đã diệt tuyệt."

"Cho dù là Cửu Thiên Thượng Huyền Tôn giả cũng không phải ngoại lệ."

"Cửu Thiên Thượng Huyền Tôn giả?" Ánh mắt Mạc Cầu khẽ nhúc nhích:

"Vị này chính là thượng cổ tiên nhân kia sao?"

"Nó không phải tiên nhân." Thái Thượng trưởng lão lắc đầu:

"Nó chính là truyền thừa của tộc ta - bí pháp Cửu Thiên Thượng Huyền."

"Hả?"

Mạc Cầu sững sờ, vẻ mặt không giải hỏi:

"Thái Thượng trưởng lão, lời này có ý gì?"

Tại sao công pháp lại có thể được xưng là Tôn giả, chẳng lẽ một pháp môn tu hành cũng là tồn tại có máu có thịt hay sao?

"Đạo chủ không biết sao?" Thái Thượng trưởng lão cũng sửng sốt một chút, lập tức nói:

"Pháp môn mà nhân tộc tu hành được chia làm các phẩm giai từ thấp đến cao, Pháp thuật mà chúng ta thi triển, cảnh giới của chúng ta cũng có cao có thấp, trong đó có một loại cảnh giới gọi là Pháp Hữu Nguyên Linh."

"Pháp Hữu Nguyên Linh?"

Hai mắt Mạc Cầu co rụt lại:

"Hình như Mạc Cầu đã từng nghe qua bốn chữ này rồi?"

Nhưng trong lúc nhất thời hắn lại không thể nào nhớ ra, nhưng hắn chắc chắn là mình đã từng nghe qua bốn chữ này.

"Trên dương thế có nhiều pháp môn như vậy, nghe qua cũng không phải chuyện lạ gì." Thái Thượng trưởng lão gật đầu, nói:

"Phương pháp tu hành Phi kiếm, Võ kỹ, Thần thông, có các loại cảnh giới như Kiếm Khí Lôi Âm, Kiếm Quang Phân Hóa, Nhất Niệm Thành Trận, Nhất Niệm Thành Giới. . ."

"Lại lên trên nữa chính là Pháp Hữu Nguyên Linh."

"Một kiếm chém ra, tự sinh linh tính, thi triển bí pháp, hoá sinh chư thiên vạn linh."

"Chỉ tiếc."

"Trong trận đại kiếp năm đó, không chỉ có cao nhân của nhân tộc biến mất không thấy, ngay cả vô thượng diệu pháp cũng mất đi linh tính, cũng vì vậy mà tộc ta mới mất đi truyền thừa."

"Ừm. . ."

Ông ta trầm ngâm một lát, mới nói:

"Thật ra, trước khi Tôn giả biến mất đã từng để lại một vật."
Bạn cần đăng nhập để bình luận