Mạc Cầu Tiên Duyên (Bản dịch cũ)

Chương 883. Chỉnh Lý

Chương 883. Chỉnh Lý


Người dịch: Whistle

Âm khí, Quỷ khí, lực lượng ngũ Hành, hung sát chi khí. . . , liếc qua thấy ngay.

Trên tới Cửu trọng thiên, dưới tới lòng đất U Minh, chỉ cần có cảm giác thì đều bị y nắm trong tay.

Đế Khốc bỗng nhiên có một loại cảm giác, chỉ cần mình thoáng động niệm, bất kỳ nơi nào trong phạm vi ngàn dặm cũng đều có thể giáng xuống Thánh Kiếm.

Xa gần như nhau, không có gì khác biệt.

Chuyện này không phải ảo giác, mà là sự thật.

Cho dù là Quỷ Vương hậu kỳ cũng chưa chắc có thể ngăn cản uy lực động niệm bộc phát này.

Trong cảnh nội của mình, thực lực của Minh Nguyệt Quỷ Vương có thể so với Quỷ Vương hậu kỳ, còn có rất nhiều Quỷ cơ tương trợ, nhưng vẫn bị Thánh kiếm oanh sát tại chỗ.

Về phần Chiêu vương. . .

"Hả?"

Trong cảm giác, một làn âm Phong chui vào trong phạm vi ngàn dặm, xâm nhập cảm giác của y.

Tốc độ của âm phong cực nhanh, giống như một làn khói xanh bồng bềnh, thoáng chốc đã bay xa trăm dặm, khói xanh đang nhanh chóng lao về phía Đế Khốc.

Ngoại vật đột nhiên xuất hiện này làm cho tinh thần đang căng cứng của Đế Khốc vô thức phản ứng.

Kiếm ý của Thánh Vương kiếm tự động kích phát, trực chỉ âm phong ở bên ngoài mấy trăm dặm, uy áp bát phương, uy thế chí tôn chí quý lặng lẽ bao phủ phạm vi một trượng.

Chỉ trong một cái chớp mắt.

Một luồng đao ý tĩnh mịch, túc sát, băng lãnh xuất hiện trong cảm giác, cũng làm cho Đế Khốc lập tức hoàn hồn, phất tay cất Thánh kiếm vào trong cơ thể.

Độn quang của Mạc Cầu chỉ bị trì trệ trong giây lát liền lại tiếp tục lao tới, thoáng chốc đã tới gần.

"Lỗ vương điện hạ."

Hắn gật đầu chào hỏi với đối phương, mở miệng hỏi:

"Mạc mỗ cảm ứng được khí tức của điện hạ, nơi đây lại phát sinh dị thường, cho nên chạy tới xem thử, bây giờ xem ra là do tại hạ lo lắng quá rồi."

Tình huống ở chỗ này liếc qua là thấy.

Mặc dù không biết là ai đã động thủ với Đế Khốc, nhưng hiển nhiên là đã không chiếm được chỗ tốt gì, rất nhiều Quỷ cơ của Minh Nguyệt quỷ cảnh đều đã chết hết.

"Làm phiền Đạo chủ lo lắng." Đế Khốc cười nhạt giải thích:

"Mỗ không có việc gì, kẻ tới là Chiêu vương, chẳng qua sợ là ngay cả Chiêu vương cũng không nghĩ rằng, cho dù có liên thủ với Minh Nguyệt thì cũng không phải là đối thủ của bổn vương."

"Nha!"

Mạc Cầu chau mày.

Thẳng đến lúc này, hắn mới nghiêm túc quan sát kỹ toàn trường.

Kiếm ý!

Mặc dù không nhìn thấy tình hình chiến đấu, nhưng dựa theo Kiếm ý và những dấu vết còn sót lại, trong lòng Mạc Cầu đột nhiên cảm thấy nghi ngờ.

Cỗ kiếm ý này rất mạnh, thậm chí còn mơ hồ mạnh hơn trình độ võ học của hắn.

Ở trước mặt kiếm ý còn sót lại này, cho dù là Địa Tàng Bản Nguyện Đao ý đã phá cửu quan của hắn cũng chỉ như một đứa trẻ đang vung côn bổng.

Nhỏ yếu, bất lực. . .

Chênh lệch rất rõ ràng!

Tại sao lại như vậy?

Theo như những gì mà Tiên dân Di tộc nói, từ sau đại kiếp thời Thượng cổ thì cảnh giới Pháp Hữu Nguyên Linh đã biến mất không thấy gì nữa, cho đến hôm nay cũng chưa từng tái hiện.

Cho dù có thì cũng không nên xuất hiện trên người Đế Khốc mới phải.

Bất quá Mạc Cầu cũng lập tức lấy lại tinh thần, tuy rằng kiếm ý trong này rất mạnh, nhưng cũng không có quá nhiều linh tính, hẳn là không phải cảnh giới Pháp Hữu Nguyên Linh.

Chắc là. . .

Linh khí!

Mạc Cầu nhìn Đế Khốc một hồi liền lập tức thu hồi ánh mắt.

Không biết Đế Khốc đã lấy được chỗ tốt gì từ Lỗ vương, Thất Phi cung và cả Tổ đình, vậy mà lại có thể có được một món quỷ khí kinh khủng như vậy.

Nếu là ở trên dương thế thì chính là một món Linh khí chỉ tồn tại trong truyền thuyết.

Hoặc là có thể mạnh hơn nữa.

Khó trách Đế Khốc có thể không bị thương trong vòng vây của Chiêu vương và Minh Nguyệt, thậm chí còn phản sát Minh Nguyệt Quỷ Vương, ra là có chỗ dựa vào.

"Vương gia người mang trọng bảo, Mạc mỗ bội phục." Mạc Cầu chắp tay:

"Không biết hiện giờ Chiêu vương đang ở đâu?"

"Gã chạy rồi." Đế Khốc than nhẹ, bất đắc dĩ nói:

"Tuy rằng Chiêu vương không phải đối thủ của bổn vương, nhưng ta cũng khó có thể bắt được gã, nói ra thì thật là hổ thẹn, ta chỉ có trọng bảo chứ không thể phát huy diệu dụng của nó."

"Nếu không thì. . ."

"Nhất định sẽ làm cho gã có đến mà không có về!"

"Đã đủ rồi." Mạc Cầu không cho là đúng:

"Nếu như bầy quỷ trong Vương cảnh biết được Vương gia đã đánh bại Chiêu vương thì chắc chắn sẽ đại chấn quân tâm, lần này nhất định có thể đánh tan đại quân của Chiêu vương, phản công ngược lại cũng không phải là không thể."

Trong vòng vây của Minh Nguyệt và Chiêu vương mà có thể lông tóc không thương, còn ép cho đối thủ một chết một trốn, Đế Khốc đã rất mạnh rồi, nếu như lại chém giết Chiêu vương thì sẽ mạnh quá phận.

Phải biết, mấy năm trước đối phương cũng chỉ là một giới Quỷ tướng, ngay cả Quỷ Vương cũng không phải.

"Ha ha. . ."

Nghe vậy, Đế Khốc không khỏi cười to:

"Mượn Đạo chủ cát ngôn, bất quá chuyện lần này có thể thành công, bổn vương cũng không dám giành công, toàn do Đạo chủ nhất cử chém giết hai vị Quỷ Vương hậu kỳ."

Nói xong liền nhìn chằm chằm Mạc Cầu.

Mặc dù luồng kiếm ý vừa rồi chỉ mới giao phong một chút, nhưng Đế Khốc cũng đã biết được đao ý của vị này Toàn Chân Đạo chủ Mạc Cầu này kinh khủng cỡ nào rồi.

Mặc dù Thánh Vương kiếm rất bá đạo, lại dù sao cũng là tử vật, không linh động bằng đao ý.

Vả lại Đế Khốc cũng chưa hoàn toàn nắm giữ được Thánh Vương kiếm, khi đối mặt với Mạc Cầu lại không nắm chắc được phần thắng, huống chi y còn bị người ta nắm lấy nhược điểm.

May mà quan hệ hiện giờ giữa hai người cũng không tệ.

"Mặc dù Chiêu vương trốn được, nhưng cũng đã bị thương, sợ là cần tĩnh tu ba năm năm mới khỏi, lúc này chính là thời cơ phản công tốt nhất của chúng ta."

Đế Khốc trầm ngâm một lát, chắp tay nói:

"Lần này còn phải làm phiền Đạo chủ tọa trấn trung quân, thảo phạt Chiêu vương quỷ cảnh!"

"Được." Mạc Cầu cũng không chối từ:

"Chuyện này, Toàn Chân đạo nghĩa bất dung từ!"

. . .

Mạc Cầu đứng giữa hư không nhìn Đế Khốc rời đi, thật lâu sau mới thu hồi tầm mắt.

Hắn không biết bí mật trên người đối phương là gì, chỉ là cảm giác mơ hồ mất đi chưởng khống này làm cho lòng hắn hơi có gợn sóng.

Mạc Cầu biết là Đế Khốc tuyệt đối sẽ không cam lòng bị mình cản tay, sớm muộn gì cũng sẽ nghĩ biện pháp thoát khỏi.

Chẳng qua hắn không ngờ là chuyện này lại tới nhanh như vậy.

Nếu như không phải thực lực của mình đột nhiên tăng mạnh thì sợ là đã khó có thể áp chế được đối phương, thậm chí còn có thể thân tử đạo tiêu.

Mạc Cầu lấy lại tinh thần, ý niệm nội thủ.

Một thân sở học, lặng lẽ hiện lên.

Bắc Âm Huyền Kinh, công này chính là nền tảng tu vi của hắn, hiện giờ đã tới Nguyên Anh trung kỳ, cách Nguyên Anh hậu kỳ đã không xa.

Địa Ngục Đồ!

Nơi tụ tập sở học suốt đời của Mạc Cầu, trong này có vô số Âm hồn, bí pháp, Thần thông tạo thành mười tám tầng Địa Ngục, hiện giờ đã phá năm quan.

Mỗi phá một quan thì cảnh tượng bên trong Địa Ngục Đồ sẽ càng ngưng thực, mười tám tầng Địa Ngục cũng sẽ càng hoàn chỉnh, hiện giờ đã có thể nhìn thấy rõ mặt mũi.

Thập điện Diêm La đều là ý niệm hóa thân, mỗi một vị đều mang rất nhiều bí pháp.

Nếu như có thể thả Địa Ngục Đồ ra, mỗi một người trong này đều có thể xem như một vị tu sĩ Nguyên Anh, thực lực còn mạnh hơn cả Quỷ Vương.

Mà muốn phá quan thì lại cần tinh thần và rất nhiều bí pháp.

Cho dù là Thập Phương Sát giới thì cũng kém hơn nó rất nhiều, là món khó tấn thăng nhất!

Thập Phương Sát giới.

Đệ thất quan!

Tụ tập pháp môn sát phạt đại thành, hung uy vô hạn, cho dù là Quỷ vật hậu kỳ như Vân Lôi Quỷ Vương, khi đối mặt với môn đao pháp này cũng chỉ có thể nuốt hận tại chỗ.

Địa Tàng Bản Nguyện Đao.

Đệ cửu quan!

Trong thức hải, bức tượng phật màu vàng trông như có thực thể vậy, tượng phật đang khoanh chân đả tọa, thân hiện Phật quang, thỉnh thoảng có tiếng chuông đồng và phật tụng truyền đến.

Âm thanh vang vọng trong đầu, khiến cho lòng người thanh thản, nhìn thấy cảnh này thì suy nghĩ trong lòng sẽ tự mang theo vẻ từ bi.

Pháp này cũng giống như Thập Phương Sát giới, phẩm giai rất cao, nhưng khi thi pháp sẽ ảnh hưởng tới tâm tính, chẳng qua một môn là ngang ngược, còn một môn là tiềm di mặc hóa.

Cả hai pháp môn này Mạc Cầu đều không thích.

Diêm La Pháp Thân.

Đệ ngũ quan!

Toàn lực bộc phát thì lực lượng nhục thân sẽ không kém hơn Quỷ Vương hậu kỳ, nhưng chỉ có thể duy trì trong thời gian ngắn, hôm nay đã không thế sử dụng được nữa.

Thiên Binh Hộ Thể Phù văn.

Đệ lục quan.

Phối hợp thêm Minh Vương Giáp, lực phòng ngự có thể làm cho Lục Ngự, một Quỷ Vương hậu kỳ toàn lực ứng phó phải không công mà lui.

Cửu Hỏa Thần Long tráo.

Đệ tứ quan.

Mặc dù môn này phá quan không cao, khống chế cũng có chút không tiện, nhưng may mà phẩm giai của Chân hỏa đủ cao, lực sát thương đủ mạnh.

Mặt khác. . .

Đa phần đều dung nhập vào Địa Ngục Đồ, dung hợp thêm Diêm La và Âm hồn, tạm thời không cần phải tăng lên.

"Nguyên Anh trung kỳ!"

Mạc Cầu nắm chặt song quyền, ánh mắt ung dung.

Nguyên nhân tu vi của hắn đột nhiên tăng mạnh trong thời gian ngắn là vì nhờ Tần Thanh Dung dùng Thần Thai Diệu Tàng chuyển Pháp lực cho.

Hai người trải qua Tam Đàn Huyền Công Âm Dương đồng tu, khí tức dung hợp, tâm niệm tương liên, cho nên mới có thể chuyển pháp lực sang người không hề lãng phí một chút nào.

Mà hậu quả. . .

Quỷ thể của Tần Thanh Dung đã bị đóng băng triệt để, nếu như không thể dung hợp thân hồn thì sẽ vĩnh viễn không tỉnh lại.

"Bản mệnh hồn phách!"

Hốc mắt Mạc Cầu nhảy lên, Thập Phương Sát giới, Địa Tàng Bản Nguyện Đao ý trong cơ thể đồng thời va chạm lẫn nhau, triệt tiêu, không còn ảnh hưởng đến lý trí của hắn nữa.

Có một nửa Bản mệnh hồn phách của Tần Thanh Dung đang nằm trong tay Thánh Chủ của Tổ đình.

Mà thực lực của vị Thánh chủ kia chắc chắn sẽ mạnh hơn những Quỷ Vương hậu kỳ như Lục Ngự và Vân Lôi rất nhiều, thậm chí còn mạnh hơn cả Chiêu vương và Lỗ vương.

Lấy thực lực hiện giờ của hắn thì vẫn còn chưa phải là đối thủ của Thánh Chủ.

Càng đừng đề cập đến chuyện bên trong Tổ đình có vô số cao thủ, còn có quan hệ mật thiết với quốc quân của Thương quốc, tùy thời đều có thể điều động hơn mười vị cao thủ Quỷ Vương hậu kỳ.

Mạnh mẽ xông vào chỉ có một con đường chết!

"Thời gian. . ."

Mạc Cầu lẩm bẩm một tiếng, bóng người lập tức biến mất không thấy gì nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận