Mạc Cầu Tiên Duyên (Bản dịch cũ)

Chương 771. Long Duệ

Chương 771. Long Duệ


Người dịch: Whistle

Bất quá chỗ tốt cũng rất rõ ràng, nếu như ở chỗ này tu hành, chỉ cần thiên phú không phải rất kém cỏi, sợ là đều có hi vọng thành tựu Đạo cơ.

"Nơi này chính là Táng Long Thiên sao?" Vương Hổ nắm chặt lại hai tay, Phong Lôi song sí ở sau lưng chấn động, lông mày lập tức nhăn lại.

Hiển nhiên, sự áp chế mà giới này nhằm vào Tông sư Kim Đan đã nằm ngoài dự liệu của Vương Hổ.

"Không sai!"

Đế Khốc gật đầu:

"Tục truyền, vào thời thượng cổ, có tứ phương Long tộc, phía trên Long tộc có một vị thượng tiên nào đó, vị thượng tiên này chưởng quản chư thiên Thủy tộc."

"Bao gồm cả Long tộc!"

"Mạc đạo chủ có từng nghe qua tên của món ăn này chưa?"

"Long Can Phượng Đảm?"

Sắc mặt Mạc Cầu khẽ nhúc nhích, nói:

"Hơi có nghe thấy."

"Hừ!" Đế Khốc hừ lạnh, nói:

"Ở trong mắt của chúng ta thì Long Phượng là thần vật chỉ tồn tại trong truyền thuyết , nhưng ở trong mắt của vị tiên nhân kia thì lại là món ngon tùy thời có thể ăn được."

"Bất quá, dù sao rồng cũng không phải là nhục thể phàm thai, cho dù có bị lấy mất gân rồng, moi đi gan rồng, khoét luôn mắt rồng, cắt cả long giác thì nó vẫn có thể kéo dài hơi tàn."

"Những tồn tại như vậy đều bị đày vào trong Táng Long Thiên!"

Táng long. . .

Thì ra là vậy.

Dù sao thì Đế Khốc cũng có huyết mạch Long chúc, khi nói đế sự tích của vị 'thượng tiên' kia, trong giọng nói của y khó tránh khỏi sẽ mang theo vẻ oán trách nồng đậm.

"Trải qua không biết bao nhiêu vạn năm tích lũy, Táng Long Thiên oán khí ngút trời, sinh ra Lục Tiên Nghiệt Long, suất lĩnh ức vạn Long duệ nghịch phạt Tiên gia."

"Cuối cùng, mới có ngày hôm nay."

Mạc Cầu mở miệng hỏi: "Ý của Cung chủ là, trận biến cố ly kỳ phát sinh ở thời thượng cổ là do Nghiệt Long trong Táng Long Thiên gây ra?"

"Không."

Đế Khốc lắc đầu:

"Chỉ là có tham dự mà thôi."

"Mặc dù tu vi của quần tiên thượng cổ kinh thiên động địa, nhưng cũng gây ra rất nhiều chuyện ác, dẫn tới chúng sinh thảo phạt, gặp kiếp nạn cũng là chuyện đương nhiên."

Mạc Cầu như có điều suy nghĩ.

"Mục đích của các ngươi rốt cuộc là cái gì?" Nơi này bốn bề vắng lặng, không phát hiện ra cái gì, Vương Hổ không nhịn được nữa bèn mở miệng hỏi:

"Vào đây chém giết sao?"

"Kẻ thắng làm vua?"

"Dĩ nhiên không phải." Đế Khốc lắc đầu:

"Ở trong Táng Long Thiên này, huyết mạch Long duệ nhiều không kể xiết, lần này chúng ta đến đây chủ yếu là vì một trong tám loại huyết mạch cao cấp nhất trong này."

"Ba năm sau, cửa ra rộng mở, người nào lấy được huyết mạch càng nhiều, càng mạnh thì sẽ chiến thắng."

"Tinh huyết Long duệ không chỉ có thể cường hóa huyết mạch của chúng ta, mà nó còn là bảo vật thượng thừa để giao dịch với những thế lực khác."

"Chúng ta có thể ở thế giới này tăng tiến thực lực tu vi, sau khi trở về phụ vương lại quán đỉnh truyền công, đủ để ứng đối với việc Chiêu vương xâm chiếm."

Vương Hổ nhíu mày: "Nếu như có hai người không có kết quả không sai biệt lắm thì làm sao?"

"Không thể nào." Đế Khốc giống như cười mà không phải cười nhìn sang:

"Chưa bao giờ xảy ra tình huống như vậy."

Lúc này, Mạc Cầu cũng không tiếp tục lên tiếng nữa, mà đi tới một cái giá gỗ đơn giản cách đó không xa rồi cầm lấy một miếng thịt lên.

Thịt này màu đỏ tươi, còn mang theo nhiệt khí.

"Nơi đây có vật sống, còn có linh trí nhất định."

Mặc dù cái giá gỗ ở trước mặt rất đơn giản, chỉ có tác dụng nấu nướng cơ bản, nhưng cũng không phải là thứ mà những loài dã thú vô trí có thể làm được.

Mạc Cầu xé một miếng thịt ra, sau khi xác nhận không độc thì hắn bèn há miệng ra, thịt tươi lập tức hóa thành bột phấn nhỏ bé chui vào trong miệng hắn.

Mạc Cầu vận chuyển pháp lực, bột phấn liền biến thành Tinh nguyên.

"Hả?"

Trên mặt Mạc Cầu tỏ ra vui mừng, rồi lại lập tức ra vẻ ngưng trọng:

"Vật này có thể bồi bổ Tinh nguyên."

Hắn chính là Tông sư Kim Đan, sớm đã tích cốc, cho dù là Linh dược bình thường cũng không khôi phục nhanh bằng hắn tự mình tu hành.

Ăn Linh dược bình thường không chỉ không có tác dụng, ngược lại còn phải hao phí tinh lực để loại bỏ trọc khí.

Miếng thịt trước mặt này không thể nào quá trân quý.

Nhưng nó lại có thể bổ sung Tinh nguyên cho Tông sư Kim Đan, đối với tu sĩ Đạo cơ cảnh mà nói, đây chính là vật đại bổ.

"Tê. . ."

Sau lưng đột nhiên truyền đến một tiếng xé gió yếu ớt.

"Cẩn thận!"

"Thứ gì?"

Những tiếng thét vang lên.

Đám người Toàn Chân đạo đều nhao nhao lui lại, tầng tầng Linh quang xuất hiện ở quanh người.

Đám quỷ vật của Thất Phi cung thì biến thành những làn quỷ yên, thoát ly nhục thể phàm thai, tản ra bốn phía.

"Bạch!"

"Vù vù!"

Mấy chục vệt lưu quang đồng thời bắn ra, một bộ phận nhào về phía bầy quỷ, một bộ phận bắn tới chúng tu sĩ Toàn Chân đạo, tốc độ nhanh như điện thiểm.

"Phốc!"

"Phanh phanh!"

Mấy con Quỷ vật bỗng nhiên cứng đờ, cơ thể đã hóa thành quỷ cũng bị một lực lượng quỷ dị xuyên qua rồi kéo về phía sau.

Bên phía Toàn Chân đạo, Linh quang liên tục vỡ vụn, một vài thứ màu đỏ tươi hung hăng quất tới, trực tiếp đánh cho hai người bay ra ngoài vài dặm.

"Thứ gì?"

Tiếng rống giận dữ vang lên, cao thủ trong đám người, quỷ đã xuất thủ.

Vương Hổ hóa thành một vệt lôi đình lao mạnh vào trong rừng sâu, Phong Lôi Song Kiếm đan xen rồi quét ngang một phương.

Quỷ vật cũng liên tục gầm thét nắm chặt lấy mấy bóng người.

Hỗn loạn lập tức liền ngừng lại.

"Bành!"

Một vật nặng rơi xuống đất.

Đám người tập kích rõ ràng là một đám dị loại tương tự cá sấu.

Trên người bọn chúng có rất nhiều lân giáp tinh mịn, thân dài chừng mười mét, màu da giống như cây rừng, rất khó bị người phát hiện.

Lại thêm khí tức nội liễm, giấu ở dưới lòng đất giống như vật chết vậy, ngay cả những cao thủ như Mạc Cầu và Bạch thúc cũng không thể phát hiện được bọn hắn.

"Long ngạc, một loại Long duệ cấp thấp."

Bạch thúc kiểm tra đám dị loại trong sân một chút rồi giơ chân đạp cho cái đầu bên dưới thành thịt nát, nói:

"Long, thuộc âm, ở nơi này thì càng là như vậy, trong Táng Long Thiên có một thứ gọi là Hóa Long Trì, bất kỳ sinh linh gì vào bên trong đều có thể nhận được long huyết."

"Cho nên nơi này có vô số Long duệ."

"Địa phương mà chúng ta đang ở chắc là địa bàn của bọn chúng."

Mạc Cầu cũng đặt một con long ngạc xuống, chậm rãi gật đầu.

Lời tuy như vậy, nhưng cũng đủ làm cho đám người cảm thấy rất ngạc nhiên, chỉ là một loại Long ngạc bình thường nhất trong Táng Long Thiên mà đã có thực lực uy hiếp được cả Đạo cơ.

Vậy loài mạnh hơn thì sẽ như thế nào?

Chẳng trách Đế Khốc sẽ chống đối vào nơi này.

May mà mọi người phản ứng khá nhanh, mặc dù có chút người, quỷ bị thương, nhưng tổng thể cũng không đáng ngại, điều chỉnh sơ một chút liền có thể khôi phục lại.

"Hóa Long Thuật có tác dùng!"

Bỗng nhiên.

Trong Toàn Chân đạo có người mang theo kinh hỉ nói:

"Máu của Long ngạc cũng có thể thi triển Hóa Long Thuật!"

"Đúng vậy." Đế Khốc gật đầu, nói:

"Bất quá ta khuyên các ngươi tốt nhất là đừng nên làm vậy, Long duệ càng cường đại thì huyết mạch tiềm lực cũng sẽ càng mạnh, cho dù có thuần hóa loại huyết mạch này thì cũng sẽ chẳng có thể tiềm lực gì."

Vừa nói rồi, Vương Hổ đang muốn tiến lên liền không khỏi dừng lại, khẽ lắc đầu.

"Lời tuy như thế, nhưng cũng có không ít đồ tốt." Một người mở miệng:

"Huyết nhục có thể bồi bổ Tinh nguyên, nhục thân, lân giáp có thể luyện chế pháp khí hộ thân, móng vuốt, long giác, đầu lưỡi đều là Linh tài Thượng phẩm."

"Thượng phẩm. . ." Có nhân lắc đầu:

"Ở ngoại giới thì chắc là như thế, nhưng ở chỗ này thì sợ là chưa chắc."

"Chớ lên tiếng!"

Bỗng nhiên, Mạc Cầu nhấc tay một cái, một lực lượng vô hình bao phủ toàn trường, lặng lẽ đè nén mùi máu tươi nồng đậm.

Trong tràng yên tĩnh.

"Li!"

Chân trời, đột nhiên vang lên một tiếng thét dài, còn có một bóng đen che khuất bầu trời đang lao tới, bóng đen che khuất hơn nửa khu rừng.

Đám người chậm rãi ngẩng đầu lên, hai mắt không khỏi co rụt lại.

Phi long?

Chỉ thấy một con vật dài chừng mấy chục trượng, sau lưng mọc hai cánh, nó đang giương cánh bay lượn, cặp mắt rồng màu đỏ đang đảo qua khu rừng bên dưới.

Mấy chục trượng!

Ở nơi này, Mạc Cầu tự hỏi mình toàn lực ứng phó cũng chưa chắc có thể hiện ra loại hình thể này.

Đương nhiên là kích thước của hình thể cũng không thể đại biểu cho thực lực cao thấp, nhưng trong Táng Long Thiên này, điều này ít nhất có thể nói rõ là con Long duệ ở phía trên rất mạnh.

Kim Đan bình thường mà đối mặt với nó thì chỉ là đi chịu chết.

Mà bên trên không chỉ có một con.

Chừng bảy con!

Thần niệm của bảy con Phi long dùng một loại phương thức quỷ dị nối liền với nhau, quét xuống bên dưới, tạo cho đám người một loại cảm giác giống như núi kêu biển gầm.

Ngay cả Mạc Cầu cũng cảm nhận được áp lực nặng nề.

May mắn là mặc dù thần niệm của phi long mênh mông, nhưng lại thiếu đi sự tinh tế, cho nên không thể cảm giác được trong rừng rậm có người, quét tới quét lui hai lần liền lướt đi.

Trên lưng của Phi long có mấy cái bóng đen làm cho ánh mắt Mạc Cầu khẽ nhúc nhích:

"Đó là cái gì?"

"Là người." Đế Khốc mặt không đổi sắc, nói:

"Thế giới này cũng có người, có chút người còn là mình mang long huyết, thực lực mạnh mẽ, bọn hắn tự xưng là Long duệ, là tôi tớ mà Long tộc nuôi nhốt."

"Tôi tớ?"

"Không sai." Đế Khốc gật đầu:

"Cũng giống như năm đó tiên nhân phục dụng gan rồng phượng đảm, rồng trong Táng Long Thiên long cũng thích ăn thịt người, tôi tớ phụ trách nuôi nhốt người sống để cho rồng ăn."

"Các ngươi đừng tưởng rằng bọn hắn là nhân tộc liền có thể liên hệ, bọn hắn sùng bái long tộc theo cách mù quáng."

"Cho dù là rồng muốn ăn bọn hắn thì bọn hắn cũng sẽ không dám phản kháng."

Đám người trầm mặc.

. . .

Trên một đỉnh núi nào đó.

Thừa Thiên hầu, Tưởng Lục Tiên, Tổ đình Thánh nữ vô thanh vô tức xuất hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận