Mạc Cầu Tiên Duyên (Bản dịch cũ)

Chương 615. Lôi Âm Đoán Thể

Chương 615. Lôi Âm Đoán Thể


Người dịch: Whistle

"Nữ nhân này cũng không phải người bình thường." Hai mắt Ngô Dụng sáng lên, nói:

"Tuy rằng cô nàng này không phải là Tiên Thiên đạo thể trong truyền thuyết, nhưng trong cơ thể lại có một cỗ linh cơ mờ mịt, nếu như giao hợp với người này, vị hậu đại được sinh ra đầu tiên chắc chắn sẽ có thiên phú bất phàm."

"Ta cũng chỉ là lâm thời nhận một vụ làm ăn mà thôi, không ngờ là lại gặp được chuyện tốt này!"

"Thật sao?" Ngô Tử Thông nhếch miệng:

"Lần này lại là một vị Đạo cơ, ta còn không có chơi qua nữ nhân Đạo cơ cảnh, sau này tiếp tục tìm nữ nhân Đạo cơ cảnh cho ta, nếu như lại tìm những loại nữ nhân dung tục kai thì ta sẽ không lưu chủng."

"Ừm!" Ngô Dụng nhíu mày, khi nhìn thấy hai mắt đỏ bừng, như sắp phát điên của Ngô Tử Thông thì chỉ có thể gật đầu bất đắc dĩ:

"Vậy được rồi!"

Nữ tu Đạo cơ cũng không phải là nhân vật tầm thường, vả lại, vì huyết mạch thuần túy, gã ta còn không thể tìm những nữ tử đã kết hôn, nhưng việc này lại có quan hệ tới huyết mạch của chủ thượng, gã cũng chỉ đang ra thêm chút sức.

........

Nước sông cuồn cuộn.

Vài chục chiếc tàu chở khách loại lớn đang thuận dòng lướt về hướng bắc.

Mỗi một chiếc tàu chở khách đều dài chừng trăm trượng, cao hơn mười trượng, chừng sáu bảy tầng lầu, mỗi một tầng đều có mấy trăm căn phòng lớn nhỏ khác nhau.

Dung nạp ngàn người là dư xài.

Mà trên thực tế, vì tận khả năng đưa tiễn càng nhiều người trong một lần, ngoài những nơi nhất định phải để trống ra thì những khu vực còn lại đều đầy ắp người.

Bên ngoài tàu chở khách còn có mấy chục chiếc tàu loại nhỏ, trên đó cũng tràn đầy người và hàng hóa.

Lớp ngoài cùng là mấy chục chiếc thuyền chiến.

Thuyền chiếc có Linh quang bao phủ, có chiếc giống như cá bơi, có chiếc như Giao Long, có chiếc thì giương nanh múa vuốt, có chiếc lại góc cạnh rõ ràng, mỗi một chiếc đều không giống nhau.

Nhưng đều lộ ra một cỗ hung ác chi ý.

Trên chiến thuyền có Trận pháp tương ứng, để Linh thạch lên toàn lực khu động sẽ bộc phát ra uy năng không thua gì tu sĩ Đạo cơ toàn lực xuất thủ.

Đây chỉ là một nhóm nhỏ trong cuộc hành trình di dời.

Không chỉ có Phái Thương Vũ, mà còn có sáu phe thế lực như Tống gia, Cự Kình bang, Tứ Thủy vân vân… đồng hành.

Đoạn đường này không có gió, mặc dù dưới nước phun trào sóng ngầm, nhưng mặt nước lại bằng phẳng như gương, chỉ khi thuyền chạy qua mới tạo nên gợn sóng.

Bên trong đội tàu có một chiếc thuyền con đang rẽ sóng lướt đi.

Chiếc bồng cỏ lau che khuất nửa thân thuyền, bên trong có một cái lò than, một bình nước nóng sôi ùng ục, bốc khói nghi ngút.

Thuyền lớn nhìn như chạy chậm, nhưng kì thực lại nhanh hơn tuấn mã, một ngày có thể lướt đi ngàn dặm.

Thuyền nhỏ không có người chèo, nhưng mái chèo lại tự động vung vẩy, đi theo sát sau đội tàu, chưa từng lạc hậu.

Mạc Cầu híp mắt, nằm ngửa trên thuyền đuôi, nhìn ra chân trời phía xa.

Trong cơ thể của hắn, Linh Cữu Bát Cảnh Công vận chuyển theo thứ tự, mà trong đầu lại có rất nhiều pháp môn dung hợp, cũng phi thường náo nhiệt.

Luyện thể!

Bây giờ hắn đã bỏ qua những ý nghĩ lung tung khác, một lòng thôi diễn Luyện Thể pháp.

Cảnh tượng cuối cùng trong chân ý truyền thừa của Phi Linh tông, tiếng hót không biết từ đâu bay đến kia đã làm cho hắn ngộ ra một môn rèn thể pháp tên là Lôi Âm Đoán Thể.

Pháp môn này dùng để vững chắc căn cơ, để nhục thân có thể tiến thêm một bước.

"Mu!" (đây là tiếng bò rống nha, ta thấy để vậy nó hay hơn, các bác lên google search Tất Phương là sẽ có thông tin.)

Sóng âm chấn động.

Tiếng hót từ trong bụng sinh ra, quanh quẩn khắp tứ chi bách hài.

Nhưng nơi sóng âm đi qua, toàn bộ biến hóa trong cơ thể đều hiện ra trong đầu.

Chi tiết không rõ chỉ cần liếc qua là thấy ngay.

Trước kia khi phát lực sẽ có không một tí ti cảm giác không khoái, bởi vì nhục thân còn sót lại một bộ phận nhỏ không hợp, bây giờ liền nhìn ra không sót thứ gì.

"Thật sự là kỳ diệu!"

Mạc Cầu thở dài một hơi.

Vừa thi triển Thần thông, toàn bộ cơ thể của hắn giống như đã mở rộng bách khiếu, lông tóc trên người đều run lên, một cảm giác tê dại xuất hiện.

Trong cơn chấn động này, nhục thân cũng dần dần trở nên hoàn mỹ, thông thấu.

Ngũ Nhạc Trấn Ngục Chân Thân đã cực kỳ bất phàm rồi, nhưng dưới Thần thông chiếu rọi vẫn còn có thể phát hiện ra rất nhiều chỗ không hiệp và yếu ớt.

Dĩ vãng khi phát lực cũng lộ ra mười phần đơn sơ, vô số sơ hở.

Mạc Cầu nhẹ nhàng nắm tay, cảm giác lực lượng nảy sinh.

Rõ ràng là cường độ nhục thân vẫn không có biến hóa gì, nhưng Mạc Cầu lại có thể cảm nhận được lực bộc phát của mình đã tăng lên gấp đôi.

Theo Lôi Âm Đoán thể tiếp tục thì mình sẽ càng mạnh hơn!

Giáp Binh Thối Thể Đại Pháp rèn luyện da thịt, gia tăng lực phòng ngự, Ngũ Nhạc Trấn Ngục Chân Thân làm cho nhục thân không gì phá nổi, Lôi Âm Đoán Thể thì lại khiến cho công pháp hoàn thiện hơn.

Có lẽ không được bao nhiêu năm nữa thì Ngũ Nhạc Trấn Ngục Chân Thân liền có thể tiến giai tầng thứ năm, chỉ bằng vào lực lượng nhục thân thì hắn đã có thể nghiền ép tu sĩ Kim Đan trung kỳ.

Không. . .

Ánh mắt Mạc Cầu khẽ nhúc nhích, chỗ tốt cũng không chỉ có vậy!

Có Lôi Âm Đoán Thể thì nhục thân của mình liền có thể chịu đựng nhiều hơn, có thể phục dụng được những loại đan hoàn có dược lực táo bạo, gây tổn hại cho nhục thân.

Ngay cả Thập Đại Hạn. . .

Không được!

Thập Đại Hạn không chỉ có liên quan đến nhục thân, mà còn liên quan đến hồn phách, bộc phát mấy lần thì ngay cả Lôi Âm Đoán Thể cũng khó có thể áp chế hết.

Bất quá.

Cường hóa trong một thời gian ngắn thì lại không thành vấn đề.

Nếu không lại nghiên cứu một thêm loại Pháp Tướng chân thân?

Con đường này cũng có thể thử một chút.

Ánh mắt hắn chớp động, trong thức hải có rất nhiều pháp môn liên tiếp với các loại ý nghĩ xuất hiện, lại muốn tạo thành một loại công pháp.

"Hả?"

Đột nhiên.

Mạc Cầu nhíu mày, nghiêng đầu nhìn thoáng qua chân trời phía xa, hơi trầm ngâm một chút, thân hình liền biến mất trên thuyền.

Một lát sau.

Mạc Cầu xuất hiện ở một mảnh thủy vực cách xa trăm dặm, hai tay chắp sau lưng nhìn lên một đám mây ở cách đó không xa:

"Ra đi!"

"Mạc trưởng lão."

Mây mù lắc lư, một người dậm chân bước ra, chính là phản đồ của Phái Thương Vũ, hiện nay là đệ tử Huyết Hà nhất mạch của Thánh tông - Lữ Tử Đồng.

Nhìn qua thì y già hơn không ít, đứng từ xa chắp tay với Mạc Cầu, cung kính mở miệng:

"Nhiều năm không gặp, Mạc trưởng lão có khỏe không?"

"Ta rất khỏe." Mạc Cầu gật đầu, quan sát đối phương thật kỹ:

"Xem ra ngươi cũng không tệ."

Mấy năm trước, hắn cũng từng gặp qua đối phương một lần, nhưng khi đó cũng không có nhìn kỹ, hôm nay vừa nhìn lại thì thấy căn cơ của Lữ Tử Đồng căn cơ cực kỳ vững chắc.

Không còn là loại đệ tử có thể tùy ý vứt bỏ.

"Hổ thẹn." Lữ Tử Đồng than nhẹ:

"Thật ra năm đó vãn bối cũng không muốn đi, chỉ tiếc, đạo đồ long đong khó tìm, Trúc Cơ đan trong tay sư tôn lại. . ."

"Haizz!"

Lữ Tử Đồng lắc đầu, nói:

"Nhắc lại chuyện quá khứ cũng chẳng có ích gì, chung quy vẫn là tại hạ cô phụ sự chờ mong của sư tôn, nghe nói Trúc Cơ đan đã được ban cho Tần sư huynh?"

"Không sai." Mạc Cầu gật đầu:

"Rất đáng tiếc, y không đủ may mắn, căn cơ đã bị tổn hại trước đó, lại không thể bổ sung, cuối cùng vẫn không thể tiến giai Đạo cơ."

"Nói đi, ngươi tới nơi này có chuyện gì?"

"Muốn ôn chuyện thì ngươi tìm nhầm người rồi."

"Không dám quấy rầy tiền bối." Lữ Tử Đồng khom người, nói:

"Thật ra năm đó ở trong tông môn, trong số chư vị tiền bối thì người mà vãn bối nhìn không thấu nhất chính là tiền bối ngài, đương nhiên, bây giờ cũng là như thế."

"Hôm nay này đến là vì có chuyện quan trọng!"

Lữ Tử Đồng quan sát Mạc Cầu thật kỹ, trong mắt không khỏi lộ ra vài phần cẩn thận.

Y vốn cho rằng khi mình tiến giai Đạo cơ, lại được tiền bối coi trọng, nhận được chân truyền, đã có vài phần thực lực.

Nhưng lần này khi gặp lại Mạc Cầu thì vẫn giống hệt như năm đó, như ngắm hoa trong màn sương, vô luận thế nào thì cũng không nhìn ra sâu cạn của đối phương.

Nếu như đối phương lòng mang ác ý, muốn bắt mình về tông môn hỏi tội. . .

Lữ Tử Đồng liền cảm thấy căng thẳng hơn

"Chuyện gì?" Mạc Cầu ra vẻ đạm mạc:

"Nói mau lên rồi cút đi."

"Vâng." Lữ Tử Đồng không dám tức giận, lấy lại bình tĩnh rồi nhỏ giọng nói:

"Trước đó không lâu, vãn bối nhận được tin tức có người không muốn để cho Phái Thương Vũ và vài phe thế lực đi tới Thiên Nhai đạo tràng, cho nên trên đường có thể sẽ có trở ngại."

"Thực lực của đám người kia không thấp, dường như còn có cả một vị tiền bối đi theo, tiền bối cần phải cẩn thận, trong lúc quan trọng thì bảo mệnh là hàng đầu."

Thực ra Lữ Tử Đồng vốn không có tư cách tiếp xúc những chuyện như vậy.

Chẳng qua vì mấy năm trước, Kim Đan trong mạch của y đã bị Cao Trùng và Mạc đại tiên sinh đánh trọng thương, ngay cả tu sĩ Đạo cơ cũng tử thương thảm trọng.

Tình thế như rắn mất đầu, Lữ Tử Đồng là lực lượng trung kiên nên địa vị cũng được lên cao, biết được những tin tức mà trước đó không thể tiếp xúc.

Lữ Tử Đồng nhớ tình xưa nên mới có chuyến đi này.

"Nha!" Mạc Cầu nhíu mày, dừng một chút, chậm rãi gật đầu:

"Ta đã biết."

"Tiền bối nhất định cẩn thận." Lữ Tử Đồng lại chắp tay lần nữa:

"Còn có, ân tình truyền đạo học nghề của sư phụ, Tử Đồng vĩnh viễn không dám quên, lần này không tiện tương kiến, ngày khác sẽ đăng môn tạ tội!"

"Biết." Mạc Cầu lắc đầu, sắc mặt bỗng nhiên thay đổi:

"Nhanh như vậy sao?"

Dứt lời, hắn đã biến mất không thấy gì nữa.

"Tiền bối?"

"Tiền bối?"

Lữ Tử Đồng sững sờ, vội vàng kêu gọi vài tiếng, thấy không có người nhắc lại.

Đúng lúc y đang nghi ngờ thì nơi xa đột nhiên vang lên những tiếng nổ kịch liệt, linh quang rực rỡ xông thẳng tới chân trời, dòng nước bên dưới cũng nổi lên gợn sóng.

"Đây là. . ."

"Thủy phỉ cướp bóc!"

Sắc mặt Lữ Tử Đồng nghiêm lại, lập tức lộ vẻ không giải.

Nhằm đề phòng bị người khác phát hiện, nên y đã cố tình chọn địa điểm gặp mặt cách đội tàu hơn trăm dặm, vậy mà vừa rồi vị Mạc trưởng lão này lại có thể phát hiện ra trước.

Trăm dặm!

Sao hắn có thể cảm ứng được?

Cho dù là tu sĩ Đạo cơ hậu kỳ hay thậm chí là viên mãn thì cũng không có khả năng phát hiện được khí cơ biến hóa ở bên ngoài trăm dặm.

Trong lòng không hiểu, lại không có đáp án, Lữ Tử Đồng chỉ đành lắc đầu, thu liễm khí tức trên người rồi phi độn về nơi xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận