Mạc Cầu Tiên Duyên (Bản dịch cũ)

Chương 457. Chủ Quan

Chương 457. Chủ Quan


Người dịch: Whistle

"Linh thạch Cực phẩm."

Mạc Cầu ước lượng viên Linh thạch trên tay, không nhịn được lộ ra ý cười.

Thứ này vô cùng hiếm thấy.

Linh thạch chính là thứ hội tụ linh khí thiên địa, trải qua nhiều năm mới hình thành.

Linh thạch được chia làm Hạ phẩm, Trung phẩm, Thượng phẩm, và Cực phẩm.

Tu sĩ Đạo cơ mua sắm Pháp khí, Đan dược, đa phần đều dùng Linh thạch Trung phẩm, Thượng phẩm rất ít khi dùng đến.

Linh thạch Cực phẩm. . .

Chỉ có Kim Đan, Nguyên Anh, hoặc là một đầu mối then chốt trong đại trận nơi nào mới được sử dụng thứ này, luận giá trị thì nó cũng không hề kém cạnh Pháp khí Cực phẩm.

Cho dù là với tu vi và thực lực của Mạc Cầu, lại ở trong Thái Ất tông nhiều năm, nhưng trên người hắn cũng không có được một viên.

Đây là tiền đặt cọc.

Sau khi chuyện thành công thì sẽ được giao những thứ còn lại.

Hiển nhiên là đối phương rất tín nhiệm bốn huynh đệ này.

"Định Chu Phong!"

Mạc Cầu ngẩng đầu, mở miệng thì thào, dặm chân một cái, người ở dưới chân đã bị liệt diễm bao phủ.

"Bạch!"

Lưu quang bay thẳng vào hư không.

Bóng người ở phía dưới giãy dụa một chút liền hóa thành một mảnh tro bụi, bị gió thổi qua, tản mát tứ phương.

. . .

Hai ngày sau.

Sơn phong gào thét.

Một cơn lốc vòi rồng nối liền đất trời xuất hiện trong quần sơn mênh mông, cuốn theo vô số cây cối và núi đá, tràng cảnh hỗn loạn tưng bừng.

Trong tình huống như vậy lại có một đạo huyền quang xuất hiện ở trên không trung.

Vòi rồng cuồng bạo nhưng cũng không làm cho huyền quang bị bất kỳ chấn động nào, nó đã quyết định được nơi nào đó, thẳng tắp phi độn.

"Bạch!"

Không bao lâu sau.

Huyền quang dừng lại trên một đỉnh núi, lượn quanh vài vòng giữa không trung rồi hạ xuống một sườn núi nào đó.

"Làm xong chưa?"

Trên đầu của người tới đội một cái mặt nạ quỷ dị, thân khoác hắc bào, khí tức âm lãnh, nhìn về phía một người áo đen đã sớm chờ ở đó.

"Chưa."

"Chưa?"

Người tới sững sờ:

"Chưa giải quyết được thì ngươi đưa tin cho ta làm gì?"

Đối phương chậm rãi nói: "Ta chỉ là muốn biết lý do tại sao các ngươi muốn động thủ với Mạc Cầu?"

"Chuyện này không có quan hệ gì với các ngươi." Người tới trầm giọng nói:

"Các ngươi chỉ cần giải quyết xong họ Mạc rồi mang thi thể của hắn về đây, ta sẽ trả số thù lao còn lại."

"Ngô. . ." Người ở đối diện trầm ngâm một chút liền từ từ xốc mũ trùm lên, lộ ra bộ mặt thật bên dưới, chậm rãi nói:

"Lần này có quan hệ với ta rồi chứ?"

". . ."

Trong tràng yên tĩnh.

"Mạc Cầu!"

Người cắn chặt hàm răng, nheo mắt lại:

"Lại là ngươi?"

"Các hạ là vị nào?" Mạc Cầu nhíu mày:

"Hình như trước đây chúng ta cũng không quen biết gì. . ."

"Bạch!"

Mạc Cầu còn chưa dứt lời thì đối phương đã đột nhiên bộc phát, một đạo kiếm quang chém thẳng tới, đồng thời hóa thành huyền quang xông thẳng về phía chân trời.

Nếu như Mạc Cầu đã dẫn gã tới đây thì đương nhiên là có chuẩn bị mà tới.

Mặc dù gã rất tự tin, nhưng lại không hồ đồ.

Lúc này liền lựa chọn thoát đi.

"A. . ."

Mạc Cầu cười khẽ, thân thể lập tức tiêu tán trước mặt kiếm quang.

Đồng thời.

Mười ngọn núi lớn đen như mực xuất hiện tại chỗ, chỉ trong nháy mắt, một phương chân trời đã hóa thành U Minh Địa phủ.

Thập Phương Diêm La Đại Trận!

Giọng nói yếu ớt của Mạc Cầu không biết từ đâu vang lên:

"Trong đại trận này của ta còn thiếu mấy đạo chủ hồn, tu vi của các hạ không yếu, không ngại chiếm cứ một vị, cũng không uổng công ngươi tới đây một chuyến."

Chưa nói xong thì hắc sơn đã chấn động, một làn khói đen nồng đậm bay thẳng lên vân tiêu, rồi lao xuống bao phủ lấy đối phương.

Trên mỗi một ngọn hắc sơn đều hiện ra một đạo hư ảnh, rõ ràng là những tu sĩ Đạo cơ đã từng chết trong tay Mạc Cầu.

Hai người của Vương gia, Hạ đạo hữu, Lao Sơn Tứ Nghĩa. . .

Ngoài những ngươi thân hồn tề tiêu thì còn lại đều ở đây.

Mặc dù bọn hắn đã chết rồi, Thần hồn cũng bị Vạn Quỷ Phiên câu đi, Thần thông cũng bị cướp đoạt, hóa thành khôi lỗi vô trí, thao túng tòa đại trận này.

Thậm chí.

Bọn hắn đã mất đi nhục thân và pháp lực, vì có Thập Phương Diêm La Đại Trận gia trì nên mới có thể bộc phát ra uy năng mạnh hơn trước.

Mỗi người đều thể hiện ra thực lực không kém Đạo cơ trung kỳ.

Mà trong đại trận này, khí tức của bọn hắn tương liên, đồng thời xuất thủ, liền có thể nhẹ nhàng nghiền ép tu sĩ Đạo cơ hậu kỳ.

"Bành!"

Giống như một đóa pháo hoa nở rộ giữa không trung, dưới uy năng của tòa đại trận này, người tới chỉ là giữ vững được vài giây thì nhục thân đã bị oanh thành cặn bã, Thần hồn bị một cây trường phiên lôi kéo, liền bị câu lên trên đó.

Một khi bị đoạt mất thần hồn, mọi thứ của gã ta đều sẽ biến thành của trận pháp này.

Thần thông, Công pháp, truyền thừa. . .

Đây mới là chỗ kinh khủng của Thập Phương Diêm La Đại Trận này.

Nếu như có thể đoạt được Thần hồn của vài vị tu sĩ Đạo cơ hậu kỳ, sợ là ngay cả tu sĩ Giả Đan cũng khó thoát trận pháp vây giết.

"Ngô. . ."

"Còn có mấy vị trí."

Ánh mắt Mạc Cầu chớp động, trong mắt hiện ra lãnh ý:

"Nếu đã vậy liền đồng thời giải quyết đi."

Có trận này rồi, chỉ cần thiết lập được trận pháp, trừ phi là những nhân vật như Tạ Lưu Vân đích thân tới, còn không thì Mạc Cầu không sợ chút nào.

..........

"Đôm đốp. . ."

Bên trong quỷ vực âm u, lạnh lẽo đột nhiên xuất hiện một quả lôi cầu ám trầm.

Lôi cầu lớn chừng nắm tay, bên trong tĩnh mịch, bề ngoài minh mẫn, trên quả cầu điện quang lấp lóe.

"Oanh. . ."

Tiếng nổ vang lên.

Lôi cầu đột nhiên nổ tung, những tia lôi đình thô to điên cuồng khuếch trương về bốn phương tám hướng giống như mạng nhện.

Chỗ lôi đình đi qua, hư không dường như cũng bị vỡ ra.

Vài ngọn núi màu đen đứng mũi chịu sào đồng thời rung động, khói đen vô tận tiêu tán không còn, ngọn núi nguy nga cũng xuất hiện vô số vết rách.

Sau đó liền bắt đầu chậm rãi tan rã.

"Hoa. . ."

Sơn phong đổ sụp, cũng mang ý nghĩa là tòa trận pháp này đã sụp đổ.

"Ầm ầm!"

Lôi đình chấn động tứ phương, chiếu rọi chân trời, cũng làm cho bóng người đang phi độn của Mạc Cầu lộ ra vẻ cực kỳ nhếch nhác.

Nửa khắc đồng hồ sau.

Trong một sơn cốc nào đó có mây mù bao phủ.

"Chủ quan!"

Mạc Cầu ngồi xếp bằng trên một vách đá, sắc mặt trắng bệch, khí tức suy yếu, hắn thở dài một ngụm trọc khí:

"Nếu như mình cũng có thể lấy được Tử Mẫu Bí Ma Thần Lôi thì chắc gì trên thân của những người khác sẽ không có vật tương tự."

"Nếu như không phải có trận pháp thì sợ là đã cửu tử nhất sinh, mình phải nhớ là tuyệt đối không nên xem nhẹ bất luận kẻ nào."

Trong khoảng thời gian này, hắn thiết lập cạm bẫy, dẫn dụ những kẻ muốn hại mình tới rồi phản sát từng tên một.

Vừa bắt đầu thì mọi chuyện rất thuận lợi.

Liên tục có hai người rơi vào bẫy, trong đó còn có cả một vị cao thủ Đạo cơ hậu kỳ.

Sau đó.

Chính là một màn vừa rồi.

Một vị tu sĩ Đạo cơ trung kỳ bị nhốt trong trận pháp, khi thấy mình không cầm cự được nữa liền tế ra một tờ Linh phù.

Cũng không biết là tờ Linh phù này là của vị Kim Đan nào lưu lại, chỉ một kích mà đã làm cho Thập Phương Diêm La Đại Trận sụp đổ ngay tại chỗ.

Nếu như không nhờ có đại trận ngăn cản ở trước mặt thì sợ là Mạc Cầu đã cửu tử nhất sinh.

Thần niệm quét qua, có chừng hai cây Vạn Quỷ Phiên đã triệt để tổn hại.

Những cây Vạn Quỷ Phiên khác thì cũng bị hao tổn ở một trình độ nào đó, chủ hồn trên đó chỉ còn sót lại hai vị.

May mà trên tay Mạc Cầu còn có ba cây dự bị, điều chỉnh một chút thì vẫn có thể tái hiện đại trận.

Chỉ là uy năng sẽ khó tránh khỏi bị giảm sút nhiều.

Mạc Cầu ổn định khí huyết xao động trong cơ thể, lấy Diêm La Phiên ra, vận chuyển Pháp lực vào bên trong.

Chất liệu của cây cờ này rất quỷ dị, trực diện với vụ nổ vừa rồi mà khí tức của nó cũng chỉ yếu đi một chút.

Bản thể là không bị hư hao chút nào!

"Diêm La tông. . ."

Mạc Cầu cầm Diêm La Phiên trong tay, vẻ mặt trầm ngâm.

Mấy ngày nay, hắn liên tục khống chế Thập Phương Diêm La Đại Trận, còn từ trong đại trận lĩnh ngộ ra không ít thứ.

Trận này thật sự là rất thần kỳ.

Mạc Cầu cũng được xem như là người thông hiểu Trận pháp, đã thấy đã biết rất nhiều đại trận, nhưng lại không có trận nào có thể so sánh với nó.

Cho dù là so với những toà trận pháp trong truyền thuyết thì Thập Phương Diêm La Đại Trận cũng không hề kém cạnh chút nào.

Trận lên, có thể dẫn động Cửu U Huyền Minh chi khí, hóa dương thế thành Âm phủ, trấn áp hết thảy sinh linh vật sống.

Vả lại.

Chỉ cần không phải thần hồn câu diệt, hồn phách của người chết đều sẽ bị trận pháp giam cầm.

Sau đó vậy trong Diêm La Phiên, gia tăng uy năng của trận pháp.

Đến lúc đó.

Bất luận là sưu hồn đoạt phách, hay là lặp đi lặp lại tra tấn đều sẽ tùy tâm sở dục, có thể xưng là Diêm La chân chính.

Ngoài Diêm La Tâm Kinh ra thì có lẽ Diêm La tông vẫn còn một pháp môn bí truyền có thể tu thành Diêm La Pháp lực.

Môn công pháp này có thể mượn nhờ Vạn Quỷ Phiên, Diêm La Phiên để tu hành, tương thông với Diêm La đại trận.

Thậm chí. . .

Có thể trực tiếp cướp đoạt pháp lực của những người bị nhốt trong Thập Phương Diêm La Đại Trận chuyển thành tu vi của mình.

Có thể nói là kinh khủng!

Trừ cái đó ra.

Diêm La Phiên có quyền khống chế tuyệt đối với Vạn Quỷ Phiên.

Nếu như một người cầm Diêm La Phiên trong tay, lại giao Vạn Quỷ Phiên cho người khác, vậy thì người này sẽ trở thành nô bộc, Đạo binh của người cầm Diêm La Phiên, sinh tử đều nằm trong một ý niệm của người đó.

Chẳng trách trên thế gian này lại không thiếu phương pháp tế luyện Vạn Quỷ Phiên, nhưng lại không có chút vết tích gì của Diêm La Phiên, e là do người của Diêm La tông cố ý làm vậy.

Chỉ cần người mang Diêm La Phiên gặp được người tu luyện Vạn Quỷ Phiên, chỉ cần vẫy tay một cái liền có thể có được một thanh Pháp khí và tôi tớ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận