Mạc Cầu Tiên Duyên (Bản dịch cũ)

Chương 850. Đao

Chương 850. Đao


Người dịch: Whistle

"Chuyện này thì chưa chắc." Có Quỷ vật lắc đầu:

"Trong một cuộc chiến, chỉ một cái chớp mắt thì khí cơ đã biến hóa ngàn vạn lần, làm sao có thời gian mà chuẩn bị dịch chuyển, vả lại Lục Đạo Pháp Ấn có năng lực trấn áp hư không."

"Nghe nói, Mạc Cầu từng đối kháng trực diện với Long tộc Thập Nhất giai, thậm chí còn chém giết tại chỗ, đối phó với một vị Quỷ Vương Trung giai chỉ là chuyện dễ mà thôi."

"Đó là nhờ vào ngoại lực, không phải là thực lực chân chính của hắn."

"Vả lại nơi này là Âm phủ, thực lực của người tu hành dương thế sẽ bị giảm mạnh, ai thắng ai thua thì còn khó nói."

"Lại nhìn!"

"Ừm."

Bầy quỷ ở bên ngoài nghị luận ầm ĩ, sắc mặt khác nhau, một người một quỷ trong chiến cuộc đang đối mặt nhìn nhau.

Thân lâm kỳ cảnh, Mạc Cầu mới có thể cảm nhận được áp lực mà Ngũ Xoa và Xa Băng Quỷ Vương khi đối mặt với Sở Hùng.

Thân thể dài chừng trăm trượng kia giống như một ngọn núi lớn.

Khí tức nồng đậm gần như bóp méo hư không, một hít một thở đều dẫn tới sấm rền cuồn cuộn, mưa nặng hạt như trút nước rơi xuống.

Không cần phát lực, uy thế kinh khủng đã tự thành một phương thế giới, khóa kín xung quanh.

Đám Quỷ vật này nghị luận không sai, dưới loại tình huống này, Mạc Cầu muốn hư không na di cũng tuyệt đối không phải là chuyện đơn giản, rất dễ dàng bị xen ngang.

Mạc Cầu đứng trong màn mưa đưa, chắp tay thi lễ:

"Toàn Chân Đạo Mạc Cầu, gặp qua Sở vương tử."

"Hắc!"

Sở Hùng bĩu môi, mở miệng nói:

"Người trên dương thế đều thích dông dài như vậy sao, bớt nói nhiều lời, ăn ta một quyền trước!"

Dứt lời, thiên địa u ám.

Vầng sáng ở phía trên cách vô tận thời không rọi xuống đột nhiên biến mất không thấy nữa, chỉ còn lại một mảnh quyền ảnh như núi đập vào đầu.

Mạc Cầu ngẩng đầu lên, mặt không đổi sắc.

Lúc vừa sinh ra thì quỷ thể của Quỷ vật đã dung hợp với đại đạo trong Âm phủ, cho nên mạnh hơn nhục thân của người tu hành trên dương thế rất nhiều, gần như là một loại pháp thể tự nhiên, lực lượng kinh người.

Mà Sở Hùng còn là Quỷ Vương Trung giai, người mang bí pháp, một quyền của gã ta trực tiếp đánh nát lực lượng ngũ hành và thiên địa khí cơ.

Đối mặt với quyền phong của gã, Mạc Cầu nhỏ bé như sâu kiến.

"Băng!"

Một tiếng động bé xíu từ trong cơ thể Mạc Cầu vang lên.

Tiếng động không lớn, nhưng lại vang dội hơn cả tiếng sấm rền phía chân trời, như tiếng nổ vang trời lúc đầu xuân, tràn đầy sức sống vô hạn.

"Rầm rầm. . ."

Khí huyết chảy xuôi trong cơ thể.

Huyết dịch tràn ngập lực lượng hệ hỏa đang điên cuồng thiêu đốt, trong chớp mắt đã cuồng quyển quanh người, Mạc Cầu vặn cổ một cái, cơ thể cũng theo đó mà biến lớn.

"Ầm ầm!"

Giống như có một dãy núi đột ngột từ dưới đất mọc lên, chỉ trong nháy mắt, Mạc Cầu đã thi triển hết Diêm La Pháp Thể, cơ thể lớn chừng trăm trượng.

Năm ngón tay nắm chặt thành quyền rồi đấm về phía đối phương.

"Bành!"

Song quyền đụng vào nhau, từng tầng gợn sóng mà mắt trần có thể nhìn thấy đang quét ngang bốn phía.

Những nơi nó đi qua, mặt đất bị xốc lên, phòng ốc vỡ nát, trong lúc nhất thời, không biết đã có bao nhiêu Quỷ vật quỷ khóc sói gào đang phi nước đại về nơi xa.

Sở Hùng chỉ cảm nhận được có một lực lượng cực mạnh ập đến, cơ thể vô thức ngửa ra sau, lùi lại một bước mới ổn định thân hình, hai mắt không khỏi mở lớn.

Lại nhìn về phía đối diện.

Mạc Cầu lùi lại ba bước, rõ ràng là ở vào thế hạ phong.

Dù sao tu vi của hắn cũng chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ, tuy nhục thân rất mạnh, nhưng nếu so về lực lượng thuần túy thì vẫn không bằng Quỷ Vương Trung giai Sở Hùng.

Bất quá. . .

Chênh lệch cũng không lớn.

"Tốt!"

Sở Hùng trợn trừng mắt, thân thể cao lớn nhưng lại nhanh như điện thiểm xuất hiện ở bên cạnh Mạc Cầu, một đao một quyền đan xen thành một cái vòng xoáy ập tới.

Mạc Cầu vươn tay ra, Bách Tịch Đao lơ lửng trong lòng bàn tay.

Đao quang lóe lên, hung hăng va chạm với đối phương.

"Đương . ."

Bách Tịch đao và Phệ Hồn đao chạm vào nhau, khí cơ quỷ dị hóa thành vô số đao quang vỡ nát, điên cuồng giảo sát trong phạm vi mấy chục dặm này.

Mặt đất lập tức bị nó chém thành mảnh vụn chỉ trong nháy mắt.

Mây đen trên bầu trời, cơn mưa nặng hạt cũng bị đánh đến lộn xộn.

Một lồng sáng vô hình xuất hiện rồi bao phủ toàn trường, lúc này mới làm cho đao quang không gây loạn toàn bộ Lỗ vương phủ, là Đế Khốc xuất thủ.

"Bành!"

Song quyền đánh lên người đối phương.

Quyền pháp của Mạc Cầu sớm đã dung hội quán thông, ngoại trừ việc không sắc bén, lực lượng không mạnh bằng Bách Tịch Đao ra, những phương diện còn lại đều không kém.

Quyền ý thẩm thấu, va chạm với bí pháp hộ thân trên người Sở Hùng.

Trong nháy mắt, Linh quang chấn động, tiếng nổ không dứt.

Quỷ thể mạnh mẽ của Quỷ Vương Trung giai cộng thêm bí pháp hộ thân phá nhị quan cũng lộ ra vẻ không cầm cự được nữa, bị đánh đến liên tục lui về phía sau.

So với gã ta thì Mạc Cầu nhẹ nhàng hơn nhiều.

Thiên Binh Hộ Thể Phù văn của Mạc Cầu đã phá tam quan, trên người lại có Minh Vương giáp, ngạnh kháng một quyền của đối phương mà chẳng bị thương gì.

Một chiêu chiếm thượng phong, Mạc Cầu đắc thế không tha người.

Bách Tịch Đao dây dưa với Phệ Hồn Huyết Đao, tay kia liền hóa thành tầng tầng quyền ảnh từ bốn phương tám hướng ập đến, không ngừng đánh vào người Sở Hùng.

"Bành!"

"Bành bành!"

"Ầm ầm. . ."

Trong lúc nhất thời, vừa rồi vẫn còn diễu võ giương oai Sở Hùng, này lại là bị đánh đến không thể phản kháng, ngay cả quỷ thể to lớn cũng bắt đầu tiêu tán Âm khí.

"Bành!"

Mạc Cầu canh chuẩn thời cơ cất bước tiến lên, một quyền đấm vào giữa ngực của đối phương, quyền kình tràn vào trong quỷ thể rồi nổ tung, xé rách da thịt.

"A!"

Sở Hùng ngửa mặt lên trời kêu thảm, phần ngực cuồng phun máu đen, khí tức đột nhiên suy yếu.

Mạc Cầu mặt không đổi sắc, thân kinh bách chiến, lại giỏi về nắm chắc cơ hội tốt, nên hắn cũng sẽ không vì một chút ưu thế mà buông lỏng cảnh giác.

Đao quang như vòng, áp chế đối thủ, quyền ảnh trùng điệp, không cho đối phương một tia cơ hội lật bàn nào.

Bầy quỷ đang quan chiến đều liếc mắt nhìn nhau.

Trước đó, bọn hắn đều không nghĩ tới kết cục như vậy.

Vừa mới giao thủ một hồi mà Sở Hùng đã bị Mạc Cầu áp chế gắt gao, thủ đoạn của hắn rất xảo diệu, căn bản không có cơ hội cho Sở Hùng tung tuyệt chiêu.

Sợ là nếu cứ tiếp tục như vậy thì Sở Hùng sẽ thật sự bị mài chết.

"Khụ khụ!"

Lúc này, Tuần Sát điện Phó điện chủ Tần Sinh lại chậm rãi nói:

"Vương gia, Sở Hùng chính là Chiêu vương chi tử, lần này đến đây để chúc mừng, vẫn là nên nể mặt y một chút, dù sao sau này cũng sẽ còn gặp mặt."

"Nha!"

Đế Khốc nhíu mày, ánh mắt trầm xuống:

"Hình như lời này của Tần điện chủ có chút chậm."

Lúc Sở Hùng đại náo hội trường, không hề nể mặt ta thì ông ở đâu, lúc này lại đứng ra hoà giải.

"Haizz!"

Tần Sinh nhẹ nhàng lắc đầu:

"Ta chỉ sợ Sở Hùng thực sự nổi giận thì sẽ khó mà áp chế, dù sao y cũng có danh xưng Phong tử trong số những đứa con của Chiêu vương."

"Chuyện này không nhọc Điện chủ quan tâm." Đế Khốc chậm rãi mở miệng:

"Nơi đây là Lỗ vương phủ, không phải là nơi để cho một tên Phong tử có thể giương oai."

". . ."

Ánh mắt Tần Sinh lấp lóe, há miệng muốn nói, nhưng lại lắc đầu ngừng lại, nghiêng đầu nhìn về phía chiến trường, sắc mặt dột nhiên biến đổi.

Không chỉ ông ta.

Mà rất nhiều Quỷ vật ở đây đều đồng thời lộ ra vẻ kinh sợ.

"A!"

Sở Hùng một mực bị áp chế đột nhiên ngửa mặt lên trời gào thét, thân thể nổi lên huyết quang màu đen, mặc cho quyền phong của Mạc Cầu hung hăng đánh vào người, gã vung tay đấm thẳng về phía trước.

"Bành!"

Sau một quyền này, gã ta lui lại gần một dặm, Mạc Cầu chỉ rút lui mấy bước.

Một người một quỷ đột nhiên tách ra, sắc mặt đều trầm xuống, mỗi người đều dựng ngang trường đao, ánh mắt va chạm giữa không trung.

"Lục Đạo Luân Hồi!"

"Atula. . ."

Sở Hùng tỏ ra dữ tợn, cắn răng quát khẽ, thân thể trăm trượng bộc phát ra lực lượng mênh mông, bỗng nhiên lực lượng này lại đột ngột chui vào trong Huyết Đao.

Huyết Đao vung lên.

Hư không trì trệ.

Những cái bóng Atula đột nhiên xuất hiện, giống như là một quốc gia Tu La vậy, những cái bóng này hóa thành một dải đao mang lao về phía trước.

Đao quang xuất hiện, bầy quỷ đều sinh lòng sợ hãi.

Dường như tất cả mọi thứ trong thiên địa đều dung nhập vào trong vệt đao quang kia, sau đó bị Atula vô cùng vô tận thôn phệ, đồng hóa.

Cuối cùng hóa thành vong hồn trong đao.

Không có ngoại lệ!

Ngay cả thần niệm cảm giác đều khó tới gần.

'Lục đạo Pháp Ấn được xưng là một trong bát đại thuật sát phạt đỉnh tiêm của Thương quốc, quả thật là danh bất hư truyền, Sở Hùng còn luyện pháp này tới tình trạng cực kỳ khủng bố.'

'Mạc Cầu. . .'

Minh Nguyệt Quỷ Vương nghiêng đầu nhìn về phía Mạc Cầu, đôi mắt đẹp lại là co rụt lại.

Chỉ thấy trên người Mạc Cầu lặng lẽ xuất hiện Phật quang nồng đậm, Phật quang màu vàng đan xen giữa không trung rồi tạo thành một cái bóng Phật Đà to lớn.

Phật Đà dựng một tay ở trước mình, tay phải hơi nâng một vệt đao mang, khẽ vung tay lên, đao quang lập tức chém xuống về phía Lục Đạo Pháp Ấn đột kích.

Địa Tàng Bản Nguyện Đao!

Lục quan!

Đao xuất, tự thành một phương thế giới, như Chưởng Trung Phật Quốc, ẩn chứa thất tình lục dục của chúng sinh, vô số Ác quỷ đang trôi nổi, chỉ cầu siêu thoát.

"A Di Đà Phật!"

Một giọng nói trầm thấp từ trong đao quang phát ra, ý chí từ bi tràn ngập làm cho người tâm bình khí hòa, lại mang theo quyết tuyệt đại nghị lực, đại hằng tâm:

"Ta không vào Địa ngục thì ai vào Địa ngục?"

"Địa Ngục bất không, thề không thành phật!"

Khóe mắt Mạc Cầu nhảy lên.

Mấy câu này tuyệt đối không phải là do hắn nói, mà là tới từ một tia ý chí của Địa Tạng Bồ Tát trong pháp môn Địa Tàng Bản Nguyện Đao này.

Niệm động, đao quang va chạm giữa không trung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận