Mạc Cầu Tiên Duyên (Bản dịch cũ)

Chương 733. Thông Đạo

Chương 733. Thông Đạo


Người dịch: Whistle

Lời tuy như thế, nhưng sắc mặt của những người ở đây lại không được tốt lắm.

Mấy chục chỗ?

Chuyện này thật sự là nằm ngoài dự liệu của bọn họ.

Ở ngoại giới, chỉ cần có một thông đạo quán thông Âm dương xuất hiện thôi cũng đã là đại sự rồi.

"Tiền bối." Liễu Khinh Hậu nhíu mày hỏi:

"Vãn bối nghe nói, Quỷ vật Âm phủ có biện pháp mở rộng thông đạo, cho dù là thông đạo nhỏ thì cũng có thể trở nên nguy hiểm, nhiều thông đạo như vậy, chắc chắn sẽ phân tán khắp tứ phương, chúng ta có thể tới đó phòng thủ kịp thời được sao?"

"Ha ha. . ." Thẩm chân nhân cười nói:

"Không cần phải lo lắng về chuyện này, các ngươi không rõ Âm phủ là vật gì, Âm phủ chính là nơi đối lập với Dương thế."

"Là nơi ở của sinh linh Địa hồn!"

"Những nơi trên Dương gian không có sinh linh thì Âm phủ cũng sẽ giống như vậy, cho nên đại bộ phận thông đạo đều nằm ở những nơi có người sinh sống."

"Những thông đạo nằm ở nơi vắng vẻ ít người thì cũng không cần phải quá để ý."

Chờ khi phong kín tuyệt đại đa số thông đạo thì có thể từ từ giải quyết những địa phương nhỏ còn lại.

Dù sao nơi này cũng không phải ngoại giới, thực sự không được, vậy thì từ bỏ luôn Động thiên này, tặng lại nơi này cho Âm phủ quỷ quốc thì cũng chẳng liên lụy gì nhiều.

Lại nói.

Muốn mở thông đạo ở Dương gian cũng không dễ dàng, Quỷ tộc Âm phủ muốn mở rộng thông đạo thì lại càng khó khăn hơn, không thuận tiện bằng những nơi có sẵn.

Bởi vậy.

Trong mấy chục năm gần đây, Quỷ tộc Âm phủ đều thử đột phá ở những nơi có vết nứt lớn, những nơi nhỏ chỉ dùng làm phụ trợ.

"Đúng rồi!"

Vô Chứng Đại Sư vỗ nhẹ trán, nhìn về phía Mạc Cầu:

"Ta đã hỏi qua người ở trong thế giới này rồi, dị biến phát sinh ngay khi ngươi vừa rời đi không lâu, sợ là có chút quan hệ với thứ 'Thần thạch' mà ngươi đã mang đi."

"Mạc mỗ cũng nghĩ vậy." Mạc Cầu gật đầu, vẻ mặt tiếc nuối:

"Nhưng cũng tiếc, Thần thạch đã không còn nữa."

"Không còn nữa?" Vô Chứng Đại sư lộ vẻ tiếc hận:

"Đáng tiếc, chúng ta còn nghĩ là có thể tìm được thứ gì trong đó có lẽ hỗ trợ giải quyết trấn áp thông đạo, nếu đã không còn thì thôi vậy."

Sau đó lại nói thêm vài câu, đám người xem như chào hỏi lẫn nhau, lúc này mới cáo lui.

Mấy ngày sau đó, đám người tìm kiếm hỏi thăm bốn phía, dò xét tình huống trên thế giới này.

Mạc Cầu thì đi tới chỗ mà hắn thiết lập đạo trường năm đó.

"Âm khí trong thế giới này rất nồng đậm, thể chất của phàm nhân rất đặc biệt, có rất nhiều pháp môn của Thái Ất tông đều rất khó tu hành, chỉ có Toàn Chân đạo mới thích hợp."

Diệp Toàn Chân cúi đầu mở miệng:

"Lại thêm chúng đệ tử nhiều lần cầu xin, cho nên tông môn mới đồng ý để Đạo chủ tiếp nhận giới này."

"Các ngươi. . ."

Mạc Cầu há hốc mồm, im lặng lắc đầu:

"Cũng không cần phải làm như vậy, lúc ấy tông môn muốn lập đạo thống của Toàn Chân đạo thì ta còn cảm thấy có chút kỳ quái, sau đó ta mới biết là yêu cầu của các ngươi."

Cũng khó trách cao thủ thượng tầng của Thái Ất tông đều quyết định như vậy, có một phương động thiên làm căn cơ, sáu cung biến thấy mạch chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.

Trừ phi. . .

Động thiên Thượng Thanh Huyền U không giữ được nữa!

Diệp Toàn Chân nghiêm mặt nói: "Vãn bối không nhận Thái Ất tông, chỉ nhận Toàn Chân đạo!"

Mạc Cầu cười khổ.

Hắn cũng không nghĩ đến hành động nhất thời ngày đó lại có quả như ngày hôm nay, sợ là người hữu tâm của Thái Ất tông đã âm thầm ghi hận hắn.

"Mà thôi!"

Bất luận là hữu tâm hay vô tâm, việc đã đến nước này rồi thì cũng không thể thay đổi nữa.

"Nói một chút biến hóa của động thiên trong những năm này đó, năm đó còn có người sống sót hay không, thông đạo Âm phủ, Chí Thánh Đạo tràng đến đây lúc nào?"

"Mặc dù Tông chủ đã từng nói qua, nhưng cũng không rõ lắm."

"Vâng!"

Diệp Toàn Chân gật đầu:

"Năm đó, Hoàng đế Đại Chu Doanh Thái Chân được sư tổ truyền diệu pháp, còn có thần binh lợi khí, sớm tiến giai Đạo cơ, một mình độc cản rất nhiều Quỷ tộc."

"Nhưng mà. . ."

"Đã bỏ mình tại Thiên Trượng nhai."

"Sau đó binh sĩ Đại Chu binh bại như núi đổ, trong vòng nửa năm đánh mất hơn phân nửa quốc thổ, chúng ta chỉ có thể khốn thủ mấy trăm dặm ở gần kinh thành."

"Về phần Chí Thánh Đạo tràng. . ."

Nàng chậm rãi kể lại những chuyện đã xảy ra trong những năm này, Mạc Cầu cũng dần dần hiểu rõ tình huống của thế giới này.

Nửa tháng sau.

Phụ cận Truyền Tống trận.

Các vị Tông sư Kim Đan của Thái Hòa cung và Thanh Vân cung đang chuẩn bị trở về tông môn, Mạc Cầu là chủ nhà, tự nhiên phải đến đưa tiễn.

Đồng hành còn có một nhóm người được lựa chọn trong Toàn Chân đạo ở động thiên.

Ba vị Đạo cơ, chín vị đệ tử Luyện khí hậu kỳ.

Ở một nơi Linh cơ không hoàn toàn như nơi này mà có thể tiến giai Đạo cơ, không thể nghi ngờ đều là hạng người có thiên phú dị bẩm, trở lại ngoại giới thì nhất định có hi vọng tiến giai Kim Đan.

Mặc dù khi tiến về Thượng giới thì phải chia tách với thân nhân bằng hữu, nhưng trên mặt bọn hắn vẫn lộ ra vẻ kích động.

"Mạc đạo chủ."

Một người Thanh Vân cung tỏ ra cảm khái:

"Sau này sợ là Mạc đạo chủ cần lao tâm lao lực, nếu như cần, chi bằng thông báo cho tông môn, chỉ cần chúng tôi có thời gian thì nhất định sẽ đến giúp đỡ."

"Đa tạ!"

Mạc Cầu chắp tay thi lễ:

"Động thiên Thượng Thanh Huyền U phát sinh biến cố vốn là chuyện của Toàn Chân đạo, lại phải làm phiền chư vị tọa trấn ở đây mấy chục năm, làm phiền!"

"Ha ha. . ."

Mấy người đối diện đều cười sang sảng:

"Đều là người trong nhà, không cần khách khí."

Một người trong đó còn nhìn về phía mấy bóng người ở cách đó không xa rồi hạ giọng nói:

"Bất quá, đa số đạo hữu của Chí Thánh Đạo tràng đều có tính tình không tốt lắm, sau này nếu như Mạc đạo chủ có liên hệ với bọn hắn thì nhớ là nên chú ý một chút."

"Nha!"

Ánh mắt Mạc Cầu khẽ nhúc nhích, chậm rãi gật đầu:

"Mạc mỗ hiểu rồi."

"Sau khi trở về, nếu như Đạo trường bên ngoài gặp được phiền toái gì, mong rằng các vị đạo hữu có thể viện thủ, Mạc mỗ vô cùng cảm kích."

"Nên, nên."

Đám người nói thêm vài câu, Diệp Toàn Chân ở bên cạnh cũng đã dặn dò những đệ tử ra ngoài xong.

"Chư vị, cáo từ!"

"Ngày khác gặp lại!"

Linh quang phun trào, cuốn theo mười mấy người xuyên qua hư không, đợi cho Linh quang tán đi, mấy chục người đã vượt giới mà đi.

Có không ít đệ tử của Toàn Chân đạo đang vây xem, thấy vậy đều lộ ra vẻ mặt cực kỳ hâm mộ.

Động thiên thế giới bị Quỷ vật tàn phá, chém giết không ngừng, Linh cơ cũng không được đầy đủ, đạo đồ có thiếu, so với ngoại giới quả thực là cách biệt một trời một vực.

Theo bọn hắn nghĩ.

Thượng giới bản tông tựa như Tiên cảnh!

Nhưng muốn Truyền Tống trận cũng không phải là chuyện dễ, tiêu hao khá lớn, số người truyền tống trong một lần cũng có hạn, chỉ có thể cung cấp cho một ít người rời đi.

Đệ tử bình thường đại khái là sẽ không thể rời khỏi thế giới động thiên.

"Mạc đạo chủ!"

Một giọng nói cởi mở làm cho Mạc Cầu hoàn hồn, một vị thiếu niên tướng mạo tuấn dật, mắt như xán tinh, mặc hoa phục đang dậm chân bước tới, trên mặt tràn đầy ý cười chắp tay:

"Nghe qua đại danh của Đạo chủ, hôm nay nhìn thấy, quả thật là nhân trung long phượng."

"Quách công tử quá khen." Mạc Cầu chắp tay thi lễ:

"Sau này còn có nhiều chuyện phải dựa vào các vị."

Quách công tử tên là Quách Trai, chính là tu sĩ của Chí Thánh Đạo tràng, tu vi Kim Đan trung kỳ, tuổi chưa quá ba trăm tuổi, có thể nói là thiên tư siêu phàm.

Phụ thân của y chính là tu sĩ Nguyên Anh Quách chân nhân.

Ngoài Quách Trai ra thì vẫn còn có một vị nữ tử có mái tóc màu xanh đang phiêu dật theo làn gió từ đối diện bước tới, nữ tử này có dung nhan kinh người, khí chất xuất chúng.

Người mặc cung trang, như nguyệt cung phu nhân.

Nàng này tên là Diêm Phương, tu vi Kim Đan hậu kỳ, là sư tỷ của Quách Trai.

"Dễ nói, dễ nói."

Quách Trai gật đầu, quét mắt nhìn đám người, nói:

"Nếu đã đưa tiễn xong rồi, không bằng Quách mỗ mang Đạo chủ đến nơi vừa phát hiện ra thông đạo, thuận tiện giải quyết, chấm dứt hậu hoạn."

"Cũng tốt." Ánh mắt Mạc Cầu khẽ nhúc nhích:

"Mạc mỗ đang muốn mở mang kiến thức thủ đoạn thần diệu của Chí Thánh Đạo tràng."

"Ha ha. . ."

Quách Trai cười sang sảng, khẽ vung tay áo, một đám tường vân sinh ra ở dưới chân:

"Vậy Quách mỗ đi trước một bước!"

Dứt lời, tường vân đã mang y đằng không bay lên, rẽ ngoặt một cái rồi hóa thành một đường vòng cung ưu mỹ bay về phương xa, tốc độ kinh người.

Diêm Phương không nói gì, chỉ nở nụ cười rồi gật đầu ra hiệu một cái, thân hóa thành độn quang theo sát phía sau.

Mạc Cầu quay đầu nhìn về phía Diệp Toàn Chân và Vệ Dạng:

"Chúng ta cũng đi thôi!"

Về phần đám người Liễu Khinh Hậu, vào mười ngày trước bọn họ đã bị phái ra ngoài tiễu trừ Quỷ tộc, hiệp trợ Chí Thánh Đạo tràng quan bế thông đạo.

"Vâng!"

Mấy người cũng lập tức bộc phát độn quang bay lên, màu sắc đều bất đồng.

Trong số những người ở đây, tu vi của Diệp Toàn Chân là thấp nhất, độn quang âm trầm ảm đạm, thậm chí mơ hồ còn nhìn thấy tạp sắc, hiển nhiên là Pháp lực không thuần.

Ngay cả phẩm giai của Pháp bảo cũng là thấp nhất.

Tiếp theo là Vệ Dạng, độn quang u lãnh, mặc dù tốc độ vẫn còn được, nhưng nếu như so với mấy người đằng trước thì sẽ lộ ra không còn chút sức lực nào.

Chỉ có Mạc Cầu là có thể nhẹ nhàng đi theo hai người, vả lại còn thành thạo điêu luyện.

Quách Trai và Diêm Phương liếc nhau, chậm rãi gật đầu.

Bọn hắn xuất thân bất phàm, luôn luôn tự ngạo, nhưng cũng không phải kẻ đần, đối với những người có thể vào được mắt của mình, bọn hắn đều không keo kiệt hiển lộ thiện ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận