Mạc Cầu Tiên Duyên (Bản dịch cũ)

Chương 889. Cửa Vào

Chương 889. Cửa Vào


Người dịch: Whistle

"Ta hiểu." Mạc Cầu gật đầu:

"Chuyện sau đó phải làm phiền tiền bối rồi."

"Luyện chế đan này cũng có rất nhiều lợi ích đối với Kim Ô chi pháp của ta, nói đến vẫn là ta chiếm tiện nghi, làm sao lại tính là cực khổ." Thái chân nhân khoát tay, nghiêm mặt nói:

"Ngươi đã quyết định sẽ vào Cửu Trọng Thiên rồi sao?"

Mạc Cầu trầm ngâm một chút mới nói:

"Mạnh mẽ xông vào Tổ đình là thập tử vô sinh, ở trong Cửu Trọng Thiên chặn giết Thánh Chủ Tổ đình thì vẫn còn có chút hi vọng, Mạc mỗ đã không còn lựa chọn."

"Ngươi. . ." Thái chân nhân muốn nói lại thôi, thật lâu sau mới bất đắc dĩ thở dài, nói:

"Ngươi có biết là nếu đi thì có khả năng sẽ không về được nữa?"

"Vãn bối minh bạch."

"Sau khi ngươi đi, Toàn Chân đạo phải làm sao?" Thái chân nhân mở miệng:

"Lời này là Tông chủ muốn ta hỏi."

"Toàn Chân đạo. . ." Ánh mắt Mạc Cầu chớp động, thần sắc có chút biến hóa.

Hắn lập ra Toàn Chân đạo thống chẳng qua chỉ là vì hoàn thành nhiệm vụ tông môn mà thôi, hắn không ngờ là Toàn Chân đạo sẽ phát triển thành bộ dáng như bây giờ.

Đối với hắn cũng có rất nhiều ích lợi.

Nhưng cũng trở thành nhân quả ràng buộc không thoát khỏi được.

"Trong động thiên Thượng Thanh Huyền U cũng chỉ còn lại 2 thông đạo Âm phủ, trong đó có một chỗ chật hẹp khó đi, Quỷ vật đã không thể nào xông qua được nữa."

"Cho dù có thì cũng chẳng làm nên trò trống gì."

"Một nơi khác thì có Âm Dương đại trận trấn áp, trong đó có hơn mười món Quỷ binh Cực phẩm và Pháp bảo mà ta lấy được trong những năm này, đủ để trấn áp Quỷ Vương hậu kỳ."

"Hiện giờ thì Đạo binh của Toàn Chân đạo cũng miễn cưỡng có thành tựu."

"Huống hồ ta còn có sáu mươi năm thời gian, trong lúc này đệ tử của Toàn Chân đạo cũng sẽ tăng tiến, xuất hiện Kim Đan là chuyện không thành vấn đề."

"Thế nhưng là." Thái chân nhân mở miệng:

"Chỉ có Nguyên Anh mới có thể trấn áp nhất mạch."

"Không sao." Mạc Cầu nói:

"Tiểu Bạch sẽ lưu lại."

Thực lực của Tiểu Bạch không kém hơn Quỷ Vương Trung giai và tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ bao nhiêu, thậm chí ở một trình độ nào đó mà nói còn có thể so với Nguyên Anh hậu kỳ.

Thái chân nhân trầm mặc.

Ông ta đã nhìn ra được, Mạc Cầu đã quyết định sẽ đi rồi, dù có khuyên thì hắn cũng sẽ không thay đổi tâm ý.

Tông chủ!

Nhiệm vụ mà ngài giao cho ta sợ là không thành.

......

60 năm, nói dài không dài, nói ngắn cũng không ngắn.

Trong sáu mươi năm này, thủ đoạn mà Đế Khốc thể hiện làm cho chư vị vương hầu trong Thương quốc phải trố mắt, y cưỡng ép đặt Chiêu vương quỷ cảnh vào trong cương vực của mình.

Còn xa thân gần đánh, duy trì các mối quan hệ hòa hoãn với quốc quân, Tổ đình, thậm chí là cả các Đại vương cảnh, thể hiện thuật tung hoành cao thâm của bản thân.

Mặc dù chuyện sát nhập có hơi khó khăn trắc trở, nhưng cuối cùng cũng thành công.

Dưới sự thao thúng âm thầm của Vô Gian Quỷ Phường, huynh đệ quốc quân Thương quốc liền tỏ ra bất hòa, nội loạn, tin tức Thánh Vương kiếm xuất thế cũng lặng lẽ được lan rộng ra ngoài.

Chỉ trong một thời gian ngắn, quốc đô Đại Thương liền rung chuyển. .

Cũng không ai thèm quan tâm đến chuyện của nhị vương Lỗ, Chiêu nữa.

Trong lúc này.

Mạc Cầu gần như mất tích, Tổ đình truy cứu trách nhiệm cũng bị Đế Khốc lấp liếm cho qua, cũng không thấy Thánh chủ đến truy sát.

Mạc Cầu bôn ba qua lại giữa động thiên Thượng Thanh Huyền U và các mạch của Thái Ất tông, thậm chí còn đi Chân Tiên đạo một chuyến, còn quay về gặp Vương Kiều Tịch một lần.

Thái Ất bảo điện, Bắc Đẩu Bí cảnh, Vô Lượng cung vân vân... đều có cái bóng của hắn.

Mượn nhiều năm tích lũy, Mạc Cầu lấy bí pháp của bản thân để đổi lấy cơ hội vào trong Bí cảnh các tông, bảo địa của chư mạch, tận khả năng vơ vét những thứ có thể gia tăng thực lực, nội tình của bản thân.

Sáu mươi năm thoáng cái đã qua.

Động thiên Thượng Thanh Huyền U.

Mạc Cầu, Thái chân nhân đang đứng sóng vai, đám người Diệp Toàn Chân đang lặng lẽ đứng chờ ở phía sau.

"Vẫn chưa có tin tức gì của Vương Hổ sao?"

"Hồi Đạo chủ." Diệp Toàn Chân mở miệng:

"Tháng trước, đạo hữu của Chân Tiên đạo đã gửi tin nói là sau khi Vương sư bá rời khỏi Chân Tiên đạo liền đi tới Nữ Thần cung nằm ở Cực Hàn Bắc Cực."

"Nghe nói nơi đó có bí pháp, kỳ bảo có thể giải quyết bí chú trên người con trai của sư bá."

"Ừm."

Mạc Cầu chậm rãi gật đầu.

Đã nhiều năm như vậy, vợ chồng Vương Hổ cuối cùng cũng tìm được con mình, tiếc là Nguyên Thần của đứa trẻ này đã bị trói chặt với Trùng Ma.

Mặc dù bắt được Trùng Ma, nhưng cũng không có nghĩa là con trai của Vương Hổ có thể thanh tỉnh, chia cắt Nguyên Thần cũng không phải chuyện đơn giản, dù là Mạc Cầu cũng không chắc là có thể làm được chuyện này trên thân người ngoài.

Hai vợ chồng Vương Hổ chỉ đành mang theo hài tử bước lên con đường tìm phương pháp phá giải.

Ngày về còn chưa biết.

"Đạo chủ."

Diệp Toàn Chân tiến lên một bước, hai tay nâng một bức tranh đưa tới:

"Trong một giáp này, đệ tử đã dùng bức tranh này trấn áp hơn ngàn vạn con Quỷ vật, cũng dùng bí pháp mà Đạo chủ truyền xuống để trùng lặp luyện chế, may mắn không làm nhục mệnh."

Mạc Cầu nhẹ nhàng vươn tay ra, Địa Ngục Đồ đã rơi vào trong tay hắn, vừa chuyển động ý nghĩ, trên mặt đã lộ ra nụ cười nhàn nhạt:

"Không sai!"

Những năm này, vì sự an toàn của đệ tử Toàn Chân đạo, cũng vì gia tăng uy năng của Địa Ngục Đồ, nên hắn đã cho Diệp Toàn Chân mượn món bảo vật này.

Diệp Toàn Chân rất để tâm chuyện này.

Chư vị Kim Đan trong Toàn Chân đạo đều dựa theo phương pháp luyện khí mà Mạc Cầu truyền xuống để luyện chế Địa Ngục đồ, đồng thời còn trấn áp Quỷ vật.

Hiện giờ.

Địa Ngục Đồ đã là Pháp bảo danh phù kỳ thực.

Chỉ là chất liệu của bản thân nó thôi là đã có thể chống cự công kích của Pháp bảo mà không bị phá hủy, hơn nữa bên trong còn có đến ngàn vạn con Quỷ vật, điều này làm cho cảnh tượng mười tám tầng Địa Ngục càng chân thật hơn.

Thực lực của Thập Điện Diêm La cũng tăng lên vài lần.

Nếu như Mạc Cầu toàn lực thi triển món bảo vật này, sợ là cho dù Vân Lôi và Lục Ngự cùng lên cũng khó có thể đào thoát.

Ý niệm khẽ động, cảnh tượng bên trong Địa Ngục đồ lại thay đổi.

Mười tám tầng Địa Ngục trở nên chân thực hơn, khí tức của Thập Điện Diêm La cũng càng tĩnh mịch khó dò, Địa Ngục Đồ cũng đã phá bảy quan.

Trong những năm này, hắn cũng tích lũy được không ít.

"Chủ thượng."

Con chó trắng đột nhiên mở miệng:

"Tiếp đao!"

Bách Tịch đao hóa thành một vệt lưu quang chui vào trong Mạc Cầu Thức hải.

Cùng lúc đó.

Lượng tinh nguyên kinh khủng được ẩn chứa trong Bách Tịch đao cũng chia ra làm ba phần, lao về phía thân đao, Minh Vương giáp và tinh thần trong thức hải.

Những năm này, vì an nguy của Toàn Chân đạo và không muốn lãng phí thời gian, hắn đã giao Bách Tịch đao cho Tiểu Bạch cầm đi giết địch.

Không giống với Địa Ngục đồ.

Tiểu Bạch giết Quỷ vật không nhiều, nhưng lại đều là cao thủ, sáu mươi năm qua, có hơn mười vị Quỷ vương đã chết dưới đao này.

Cho dù là lãng phí không ít, nhưng số lượng còn lại vẫn rất kinh khủng.

Uy năng của bảo đao và khôi giáp tăng lên thì không đề cập tới, chỉ là tinh thần trong đầu thôi đã thắp sáng được một mảnh tinh hà rồi.

Đáng tiếc.

Mặc dù tu vi của Mạc Cầu cũng tăng lên không ít, nhưng chung quy vẫn không thể đột phá Nguyên Anh trung kỳ, hiện giờ vẫn còn không thể gia tăng bí pháp của bản thân.

Nếu không thì sẽ bị phản phệ.

"Hô. . ."

Mạc Cầu khẽ nhả một ngụm trọc khí, nhẹ gật đầu với đám người rồi ra hiệu với Thái chân nhân:

"Tiền bối, làm phiền ngài đi theo một chuyến."

"Nên." Thái chân nhân vuốt râu gật đầu:

"Nếu như chúng ta có thể mượn dùng Cửu Trọng Thiên trong Âm phủ, ngoài Chí Thánh Đạo tràng và Chân Tiên đạo ra, Thái Ất tông cũng có thêm một con đường tiến về Ngoại vực."

"Đi thôi!"

"Mời!"

Hai người thi lễ, dậm chân đi vào trong thông đạo Âm phủ.

. . .

Nửa tháng sau.

Trong trụ sở Toàn Chân đạo nằm gần Lỗ vương phủ, Mạc Cầu đang ngồi ngay ngắn ở giữa đại điện, tay cầm ba viên Cửu Khiếu Kim Đan, nhắm mắt trầm tư.

Cửu Khiếu Kim Đan chính là Linh đan của một tông môn thời thượng cổ, có được năng lực không thể tưởng tượng được, trên lý luận thì đan dược này có thể trợ giúp hắn phá vỡ giới hạn tu hành.

Chẳng qua khi phục dụng đan này cần phải tĩnh tâm ngưng thần, an tâm tu luyện, cần khoảng chừng trăm năm để luyện hóa.

Đáng tiếc.

Mạc Cầu không có nhiều thời gian như vậy!

Nghĩ nghĩ, hắn lấy ra một hạt Kim Đan, xem kỹ một chút rồi để vào trong miệng, một dòng nước ấm tràn vào trong bụng, một luồng tinh nguyên mênh mông hiện lên.

"Oanh!"

Chữ Trấn xuất hiện trong, Bắc Âm Huyền Kinh tự động vận chuyển, bắt đầu luyện hóa Đan dược.

Chuyện đã tới nước này, Mạc Cầu cũng chẳng thèm quan tâm mình có lãng phí dược hiệu hay không, mau chóng đột phá Nguyên Anh trung kỳ mới là việc cấp bách.

Tu vi không đủ vẫn luôn là chỗ thiếu hụt lớn nhất của hắn.

Chuyến đi lần này.

Ngoại trừ nhiều lần khó khăn trắc trở thì cuối cùng cũng đã luyện thành Cửu Khiếu Kim Đan, Thái Ất tông còn tặng vài món Bí bảo cho hắn, có thể nói là toàn lực ủng hộ.

Vật hiếm thấy nhất trong đó tên là Hoán Mệnh Thần phù.

Phù này là vật phẩm từ thời thượng cổ, hiện giờ không có người nào có thể luyện được, công hiệu nằm ngay trên cái tên của nó, thứ này có chết thay cho người sở hữu một lần.

Cho dù là trước đó có bị trọng thương thì vết thương cũng sẽ biến mất.

Nghe nói phù này có tác dụng với cả Hóa Thần tôn giả trong truyền thuyết, chỉ tiếc là loại Linh phù này chỉ có thể sử dụng được một lần.

Khá là tiếc nuối.
Bạn cần đăng nhập để bình luận