Mạc Cầu Tiên Duyên (Bản dịch cũ)

Chương 895. Xuất Thế

Chương 895. Xuất Thế


Người dịch: Whistle

Loại lực lượng này có thể chậm lại, nhưng không thể loại trừ, cho nên mới có cách nói là sau khi tiến vào Cửu Trọng Thiên liền sẽ không có thể quay về nữa.

Dù là Quỷ Điệp hay Thánh chủ, hai kẻ đã trốn trong Âm phủ chừng ngàn năm, cuối cùng vẫn phải quay về đây liều mạng một lần.

"Ngàn năm?"

Mạc Cầu híp mắt.

Thời gian ngàn năm đối với hắn vẫn còn rất nhiều, nhưng Thánh chủ đã vào Cửu Trọng Thiên từ trước đó rồi, lần này đến đây sợ là đã hạ quyết tâm muốn đi Ngoại vực.

Thời gian ở đây sẽ không lâu!

Hắn có thể đợi, nhưng chắc chắn là đối phương sẽ không chờ được.

Nghĩ nghĩ, Mạc Cầu liền giả giọng Thương Cung truyền tin cho đám đệ tử ngoài cốc, để bọn hắn nghe ngóng tin tức của Mộc Linh Thần Quả, còn hắn thì bế quan tu hành.

Đối với Mạc Cầu thì tiến giai Nguyên Anh hậu kỳ mới là việc cấp bách hiện giờ.

Mới thoáng một cái đã ba mươi năm trôi qua.

Một ngày này.

"Sư phụ!"

Ngoài cốc truyền đến một giọng nói:

"Có tin tức về Mộc Linh Thần Quả."

Mạc Cầu mở mắt ra, trong ánh hiện lên một tia mê mang, nhưng chỉ thoáng chốc đã khôi phục vẻ thanh minh.

Nguyên Anh hậu kỳ!

Lần bế quan này, hắn đột phá tự nhiên mà thành, sở dĩ tốn nhiều thời gian như vậy chủ yếu là vì điều chỉnh những sự thay đổi về pháp lực sau khi tiến giai sau Nguyên Anh hậu kỳ.

Mạc Cầu bấm tay tính nhẩm, ánh mắt ngưng tụ:

"Ba mươi năm?"

Thời gian trôi qua thật nhanh!

Hắn chỉ cảm thấy mới chớp mắt, vậy mà đã trôi qua ba mươi năm rồi.

Cảm nhận pháp lực trong cơ thể một hồi, Mạc Cầu lộ vẻ trầm tư, hắn đang so sánh với ký ức trong tàn hồn của đám yêu, quỷ Thương Cung lưu lại.

"Tuy rằng Thương Cung là đại yêu Nguyên Anh cảnh, nhưng trong Cửu Trọng Thiên này lại không được tính là cao thủ, chỉ dám động thủ với những người mới đến, phải kết bè kết nhóm với yêu, quỷ khác mới có thể tự vệ."

"Cao thủ hàng đầu. . ."

"Cho dù mình đã đột phá Nguyên Anh hậu kỳ thì vẫn không sánh kịp!"

Từ trong trí nhớ của tàn hồn đến xem, mặc dù cao thủ đỉnh tiêm trong Cửu Trọng Thiên vẫn chưa đột phá tới Hóa Thần cảnh, nhưng thực lực lại không hề yếu hơn Hóa Thần tôn giả.

Đặc biệt là mấy lão quái vật nổi danh trong kia, dùng bí pháp kéo dài thời gian ở lại thế giới này, tích lũy rất kinh khủng. .

Mặc dù vì chống cự ngoại vực dẫn dắt làm cho bọn hắn không thể thường xuyên động thủ, nhưng thực lực lại rất mạnh, dù cho Mạc Cầu đã đột phá thì vẫn kém hơn bọn họ một bậc.

May mà. . .

Tinh thần trong thức hải đã sáng long lanh.

Tích lũy từ hạ giới, lại thêm chém giết đám yêu, quỷ Thương Cung, còn có ba mươi năm bế quan đột phá, hắn đã thắp sáng cả một dải tinh hà to lớn.

Mạc Cầu lại nhìn bí pháp của bản thân.

Hắn trầm ngâm một chút, Phật quang đại diện cho Địa Tàng Bản Nguyện Đao đột nhiên phát sáng, vô số tinh thần trong thức hải cũng cũng trở nên ảm đạm.

"Ông. . ."

Địa Tàng Bản Nguyện Đao, phá thập quan!

Bên trong phật quang có một vị tăng nhân áo trắng đang ngồi xếp bằng, tướng mạo của vị tăng nhân này giống như Mạc Cầu, trong mắt có từ bi, thương hại, mơ hồ còn có cả đao mang lấp lóe.

Một cỗ Thần niệm không hiểu từ trong Phật quang hiện lên.

"Hả?"

Mạc Cầu hơi nhíu mày.

Loại cảm giác này. . .

Giống như trong đầu mình có Thần niệm của một người khác đang ẩn giấu vậy, giống như hạt giống thần thông của Địa Tàng Bản Nguyện đao bỗng nhiên sống lại.

Cùng lúc đó.

Luồng ý niệm từ bi, quyết tuyệt kia đang không ngừng đánh thẳng vào ý chí của hắn.

Nếu như ý chí của Mạc Cầu không kiên định thì sợ là đã bị ý niệm ẩn chứa trong Địa Tàng Bản Nguyện đao phá tan rồi, hắn cũng triệt để biến thành khôi lỗi của môn này Thần thông.

Quả nhiên.

Không phải là thiện pháp không có ảnh hưởng, chỉ là ảnh hưởng trước đó của môn Thần thông này đã thay đổi một cách vô tri vô giác, bây giờ lại trở nên cực kỳ rõ ràng.

Giống như là có một vị cao tăng đại đức, lưỡi nở hoa sen đang không ngừng thuyết phục hắn làm việc thiện, xả thân.

"Hừ!"

Hắn hừ nhẹ một tiếng, Địa Ngục Đồ liền lặng lẽ bao phủ Địa Tàng Bản Nguyện đao vào bên trong rồi trấn áp, Thức hải cũng trở nên rõ ràng hơn.

Ý niệm của Mạc Cầu dời lên trên Thập Phương Sát giới, nhưng sau đó lại nhẹ nhàng lắc đầu.

Ảnh hưởng của Địa Tàng Bản Nguyện đao đã cao minh như vậy rồi, nếu như tiến giai Thập Phương Sát giới thì sợ là mình sẽ khó mà áp chế được.

Nghĩ nghĩ, hắn liền dứt khoát tăng Thiên Binh Hộ Thể Phù văn lên đệ cửu quan.

Sở dĩ không tăng lên tới đệ Thập quan là vì Mạc Cầu sợ môn công pháp này cũng sẽ ảnh hưởng đến Thần hồn của mình.

Không tăng thì sẽ an toàn hơn.

Địa Ngục Đồ cũng tăng lên tới đệ bát quan!

Sau một hồi gia tăng, mặc dù tu vi cũng chẳng tăng thêm bao nhiêu, nhưng thực lực của hắn lại tăng vọt lên mấy bậc, Mạc Cầu cũng cảm thấy an tâm hơn một chút.

Lập tức thi triển đao mang xông thẳng tới chân trời.

. . .

Trung tâm của Cửu Trọng Thiên chính là Kiến Mộc di hài.

Không có người nào biết được kích thước của gốc cây Kiến Mộc to lớn trước mắt này là bao nhiêu, cho dù là chỉ còn lại một bộ di hài thì bên trong Kiến Mộc vẫn còn sót lại linh tính.

Mà loại quả gọi là Mộc Linh Thần Quả chính là kết tinh của linh tính.

Có một người một yêu đang đứng trên đám người.

Người là một ông lão tóc trắng tiên phong đạo cốt, trường sam trên người bay phấp phới, ông ta đang vừa vuốt râu vừa quan sát cây Kiến Mộc ở trước mặt:

"Nghe nói Mộc Linh Thần Quả chính là hạt giống của Kiến Mộc, nếu như chọn một nơi Linh địa trồng xuống, ngày khác chưa chắc không thể trở thành cây Kiến Mộc thứ hai."

"Cái này cũng thủ đoạn kéo dài truyền thừa của nó sau khi chết."

"Ta cũng từng nghe về cách nói này rồi." Yêu vật là một con phi cầm, hiển lộ yêu thân Loan điểu, chừng cao ba trượng, sau lưng là một dải lông vũ trắng noãn, giọng nói thanh thúy tiếp lời:

"Chẳng qua không có người biết cách nói này là thật hay giả, hiện giờ rơi vào trong tay chúng ta thì cũng chỉ là thủ đoạn dùng đến mở cửa Thiên môn mà thôi."

"Ừm." Lão giả gật đầu:

"Thiên môn vốn là khí cơ mà Kiến mộc ngưng kết ra sau khi chết đi, chỉ có khí tức của Mộc Linh Thần Quả là có thể phá vỡ được Thiên môn, cho dù là Hóa Thần tôn giả cũng không thể phá được."

"Không biết lần này sẽ có mấy trái Thần quả?"

"Lại có bao nhiêu trái Thượng phẩm?"

Nhiều năm như vậy, bọn hắn cũng đã biết được tác dụng của Mộc Linh Thần Quả.

Một trái Mộc Linh Thần Quả Thượng phẩm có thể giúp bọn hắn mở cửa Thiên môn, nhưng ba năm trái Hạ phẩm cũng chưa chắc có được công hiệu này.

Thượng phẩm hiếm thấy, Trung phẩm, Hạ phẩm là nhiều nhất.

"Bất luận là có bao nhiêu thì lần này ta cũng phải lấy được, dù có phải liều mạng." Yêu cầm giương cánh, giọng nói ngưng trọng:

"Ta đã ở chỗ này chờ cả vạn năm rồi, Ngoại vực dẫn dắt đã tới cực hạn, nếu như không thể rời đi trong vòng trăm năm thì chỉ có chết mà thôi!"

"Đúng vậy a." Trên mặt của ông lão cũng xuất hiện dị dạng:

"Mặc dù lão hũ còn có thể kiên trì thêm mấy trăm năm, nhưng ngày giờ cũng đã không nhiều."

Ông lão này là tu sĩ Nguyên Anh, cho dù tu vi cao thâm, lại có bí pháp duyên thọ, nhưng tuổi thọ lại không thể so được với Yêu, Quỷ.

Nếu như không thể mau chóng tới ngoại vực tiến giai Hóa Thần thì cũng chỉ có một con đường chết.

"Đúng rồi." Lão giả vuốt râu:

"Nghe nói cách đây ít năm có một vị cao thủ tới từ Âm phủ vào đây?"

"Ừm." Cầm yêu gật đầu:

"Lưu Ly, một ả nữ quỷ, năm ngàn năm trước thì ả đã từng tới Cửu Trọng Thiên, không biết ả đã dùng thủ đoạn gì mà lại có thể quay về Âm phủ."

"Ả cũng là một trong những đối thủ của chúng ta."

Người có thể được bọn hắn xem như đối thủ thì đều là nhân vật đỉnh phong trong Cửu Trọng Thiên này, theo lý mà nói là sẽ không có người mới xuất hiện.

Hạ giới, bất luận là Âm phủ hay là Dương thế thì tu vi cũng đều có cực hạn, cho dù là người có thiên phú dị bẩm, kinh tài tuyệt diễm thì cũng khó có thể uy hiếp được bọn hắn.

Nhưng Thánh Chủ Lưu Ly thì khác.

Luận thời gian, ả ta còn tới trước cả ông lão này.

Trong khi nói chuyện, Kiến Mộc di hài ở trước mặt đột nhiên bắt đầu xuất hiện những cơn chấn động nhỏ bé, một vầng sáng màu vàng tượng trưng cho sinh cơ sức sống xuất hiện ở tầng ngoài.

"Bắt đầu rồi!"

Yêu cầm vỗ cánh rồi hô to:

"Dọn sạch toàn bộ vật sống trong phạm vi ba ngàn dặm, nghiêm cấm bất luận người tu hành nào tới đây!"

"Vâng!"

"Vâng!"

Những tiếng đáp lời từ phương xa vang lên, sau đó liền có rất nhiều vệt lưu quang phân tán khắp bốn phía, mỗi một vệt lưu quang đều bao phủ một luồng khí tức cường đại.

Huyết mạch của yêu cầm bất phàm, thực lực thì càng kinh người, trong vạn năm qua, nó đã trở thành chúa tể một phương trong Cửu Trọng Thiên này, dưới trướng có vô số cao thủ.

Chuyện lần này cực kỳ quan trọng, cho nên nó đã dốc toàn lực ứng phó.

Vầng sáng tràn ngập trước mặt, không biết đã qua bao lâu, vầng sáng đột nhiên hội tụ.

"Bạch!"

Ba vầng sáng màu xanh đột ngột từ trong Kiến Mộc di hài thoát ra, lấy một loại tốc độ kinh người lướt qua cơ thể của một người một yêu rồi bay về phương xa.

Vầng sáng này không chỉ có tốc độ nhanh kinh người, mà dường như còn có huyền diệu khác, còn bỏ qua cả lực cản, bay thẳng về phương xa.

"Thượng phẩm?"

"Một trái Thượng phẩm, hai trái Trung phẩm, đuổi theo!"

Một người một yêu liếc nhìn nhau rồi mau chóng xông đi.

Cùng lúc đó.

Ở những phía khác của Kiến Mộc di hài cũng có Mộc Linh Thần Quả xuất hiện, mặc dù không nhiều, nhưng đa số đều là Hạ phẩm, nhưng cũng hấp dẫn không ít cao thủ tới tranh đoạt.

Rõ ràng là Mạc Cầu tới hơi trễ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận