Mạc Cầu Tiên Duyên (Bản dịch cũ)

Chương 822. Phản Kích

Chương 822. Phản Kích


Người dịch: Whistle

Dù sao cũng là khác tộc, vả lại hai người cũng từng được Mạc Cầu chiếu cố nhiều lần mới không bị thương, cho nên hai người này đương nhiên là đứng về phía Mạc Cầu.

"Bỏ đi." Mạc Cầu ra vẻ lạnh nhạt nói:

"Cẩn thận một chút thì tốt hơn, thần thông của những cái kia kẻ ngoại lai kia rất quỷ dị, chớ có chủ quan."

"Vâng."

Hai người gật đầu.

"Cũng chẳng biết những kẻ này từ đâu chạy tới, người nào người nấy đều người không giống người, quỷ không giống quỷ." Một người gật gù đắc ý nói:

"Thủ đoạn thì quỷ dị khó lường."

"Có thể mê hoặc tâm thần của con người, có thể khống chế Âm hồn, còn có thể luyện thi, khu hồn, thôn phệ sinh cơ của sinh linh vật sống, bản thể thì lại tụ tán vô hình."

"Muốn đối phó cũng cực kỳ phiền phức!"

"Đúng vậy đó!" Một người khác gật đầu, trong mắt xuất hiện một tia e ngại:

"Nếu như không phải có Khương tộc trưởng ở đây, chỉ dựa vào hai chúng tôi, gặp phải kẻ ngoại lai thì chắc chắn là cửu tử nhất sinh."

"Thập tử vô sinh mới đúng!"

Trong lúc đang nói chuyện, ba người đã bay qua một vùng đầm lầy dài gần trăm dặm, cũng đã đi dạo qua một khu rừng rậm ở xung quanh, còn sử dụng bí pháp tìm kiếm thử xem.

Nhưng lại không phát hiện ra gì dị thường.

"Không có vấn đề." Mạc Cầu nhìn xuống một nơi nào đó ở bên dưới, mặt không biểu tình lắc đầu:

"Trở về đi!"

"Vâng."

Ba người quay trở về.

Mà ở nơi mà hắn vừa nhìn, cành lá đột nhiên lắc lư, âm ảnh chập trùng, một đám quỷ vật trong nhóm của Tâm Kiếm Quận chúa hiện thân.

"Quận chúa." Một con quạ lặng lẽ mở miệng:

"Có động thủ không?"

"Đội này chỉ có một con Long tộc Cửu giai và một vị Ngự Long Sử Cửu giai, chúng ta tập kích bất ngờ thì xác xuất thành công sẽ rất lớn."

"Đừng vội." Tâm Kiếm Quận chúa nhăn mày, như có điều suy nghĩ nhìn chằm chằm bóng lưng của Mạc Cầu:

"Người này, có chút kỳ lạ."

"Kỳ lạ?" Con quạ nghiêng đầu nói:

"Hình như là có chút không đúng, vào thời khác cuối cùng hắn nhìn về phía này một hồi, không phải là đã nhìn thấy chúng ta rồi chứ? Bọn hắn đang cố ý rời đi để gọi viện binh sao?"

"Không tốt!"

"Quận chúa, chúng ta đi mau."

"Không cần phải gấp." Tâm Kiếm Quận chúa trợn trắng mắt, nói:

"Nếu như hắn thực sự phát hiện ra chúng ta thì sợ là lúc này đã có động tĩnh rồi, bất quá người này. . . , đổi nhóm khác rồi động thủ."

"An toàn là trên hết!"

"Vâng."

Bầy quỷ gật đầu trả lời, rồi lập tức tản ra bốn phía, ẩn giấu trong màn mưa đen kịt, bắt đầu tìm kiếm tung tích của những con Long tộc ở gần đây.

. . .

Những nơi khác cũng không gió êm sóng lặng giống như chỗ của Mạc Cầu, có chỗ đã nhấc lên cuồng phong mưa rào.

"Bạch!"

Bạch thúc xuất hiện ở sau lưng một con Long tộc Cửu giai, chủy thủ trong tay nhìn như bình thường, nhưng chỉ nhẹ nhõm đâm vào phần gáy liền đã xé mở nửa phần đầu.

Ngưu ma gầm nhẹ một tiếng, cơ thể dài gần trăm mét của y xuất hiện giữa không trung, hai tay nắm chặt cự phủ rồi hung hăng chém về phía những con Long tộc vẫn còn chưa kịp lấy lại tinh thần ở trước mặt.

Trong mắt Đế Khốc xuất hiện Linh quang, đánh bay luồng Thần niệm của rất nhiều Long tộc chồng chất lên nhau.

Có hơn hai mươi vị tu sĩ của Toàn Chân đạo đang ngồi xếp bằng ở tứ phương không biết từ khi nào, bọn họ kết thành Huyền Âm Đại Trận, bao phủ phạm vi trăm dặm.

Chỉ trong thời gian hơn hai năm ngắn ngủi.

Trong số hai mươi người này, đã có vài người tiến giai Kim Đan, gần mười người có chiến lực Kim Đan, đại trận mà bọn họ kết thành có thể điên đảo càn khôn trong một thời gian ngắn .

Cho dù là Long tộc Cửu giai thì cũng không thể phá vỡ.

"Bành!"

"Oanh. . ."

Trong chớp mắt, cuộc tập kích kết thúc.

Một đám Âm hồn Quỷ vật toàn lực ứng phó, không rảnh bận tâm chuyện khác, thân thể cũng trở nên ướt sũng, quân số của đám Long tộc trong trận cũng bị giảm hơn phân nửa.

Long tộc Cửu giai cũng chỉ còn sót lại một con!

"Có Âm khí dài hơn trăm vạn năm ở nơi này gia trì, còn có trận pháp bí truyền của Toàn Chân đạo, trong vòng một nén nhang, các ngươi đừng hòng trốn thoát."

Đế Khốc hít sâu một hơi, Linh quang xuất hiện ở sau lưng:

"Chịu chết đi!"

"Rống!"

Long tộc gầm lên:

"Đây là một cái bẫy, làm sao các ngươi biết được bọn ta sẽ đi ngang qua nơi này. . ."

"Bành!"

Một tiếng vang thật lớn cắt ngang tiếng nói của nó.

. . .

"Bắt đầu."

Trong bóng tối, con quỷ năm đầu mở mắt ra:

"Tiểu Hạp Tử, lần này ngươi đã đưa ra một quyết định chính xác, mặc dù ngươi không đoạt được Vương vị, nhưng đi theo ta thì ngươi ít nhất cũng có thể còn sống mà quay về."

"Chỉ cần ta trở thành Lỗ vương, đến lúc đó không xếp ngươi đi tiền tuyến là được."

"Vâng." Một con quỷ vật có bộ dạng thư sinh yếu đuối đang thấp giọng trả lời:

"Huynh trưởng rộng lượng, diệu kế vô song, chính là nhân tuyển tốt nhất cho vị trí Lỗ vương, tiểu đệ chẳng qua chỉ là thuận theo thiên ý mà thôi."

Thư sinh cúi đầu nhỏ giọng lấy lòng, nhưng trên mặt y lại nở một nụ cười quỷ quyệt mà con quỷ năm đầu kia không phát hiện ra được.

. . .

Tộc Giác Đê.

"Làm sao có thể?"

Một con Long tộc Thập giai rống giận gào thét:

"Chỉ trong vòng nửa tháng ngắn ngủi, đã có mấy con Thiên Long Cửu giai bị giết rồi, những kẻ ngoại lai kia thật to gan, nhưng tại sao thực lực của bọn chúng lại mạnh như vậy?"

"Có chút không đúng." Một con rồng già mọc râu dưới hàm mở miệng nói:

"Đội ngũ của chúng ta thường xuyên bị người đánh lén giữa đường, bọn hắn đã chuẩn bị từ trước, giống như đã sớm biết chúng ta sẽ đi ngang qua nơi đó."

"Sợ là. . ."

"Có người mật báo!"

........

"Tại sao ngươi lại chọn nó?"

Ở một nơi không có người, sau lưng người trẻ tuổi được gọi là Tiểu Hạp Tử bỗng xuất hiện một cái đầu dê to lớn, đầu dê nhìn về phía con quỷ năm đầu rồi lộ ra vẻ không hiểu nói:

"Trong số đám hậu bối tử tôn của Lỗ vương, mặc dù thực lực của nó không yếu, nhưng cũng chỉ là một người cô đơn, không thể thành đại sự."

Muốn trở thành vương hầu trong Âm Ti thì thực lực đương nhiên là cực kỳ quan trọng, nhưng cũng không thể thiếu thuật quản lý.

Con quỷ năm đầu này hung tàn thị sát, không được người khác ưa thích, thân là Hầu gia mà lại chẳng có mấy tên thuộc hạ, không cần nói cũng biết tính cách của nó như thế nào rồi.

"A. . ."

Tiểu Hạp Tử nhẹ nhàng lắc đầu:

"Tiền bối có chỗ không biết, mặc dù vị huynh trưởng này của vãn bối không được thông minh cho lắm, nhưng thực lực và thiên phú lại là người siêu quần bạt tụy trong số các huynh đệ tỷ muội."

"Đúng là Mông Sơn mạnh hơn y, nhưng đó là bởi vì Mông Sơn sống lâu."

"Nếu như cho con quỷ năm đầu này chừng đó thời gian, vả lại còn chưa chết, sợ là đã sớm tiến giai Quỷ Vương trung kỳ rồi."

"Nha!" Dương Quân nhíu mày:

"Ngươi tin tưởng vào nó vậy sao."

"Đương nhiên." Tròng mắt của Tiểu Hạp Tử co rụt lại, thấp giọng nói:

"Dù sao vãn bối cũng đã tận mắt nhìn thấy, nó đã thôn phệ một vị huynh trưởng khác của vãn bối."

"Thôn phệ?" Dương Quân nghiêng đầu, như có điều suy nghĩ.

"Tiền bối yên tâm, vãn bối vẫn còn nhớ mục đích của chúng ta là gì." Tiểu Hạp Tử đột nhiên nhếch miệng cười, đi về phía con quỷ năm đầu đã mở mắt ra:

"Huynh trưởng, chúng ta nên đi nơi nào tiếp đây?"

"Đi tìm cửu phòng Thiên Nộ." Quỷ năm đầu ngẩng đầu lên nhìn mấy con Long tộc đang bay qua trên bầu trời, ra vẻ hài lòng nói:

"Tiểu Hạp Tử, ta thực sự không biết là ngươi còn có loại thiên phú Thần thông này, ngay cả Thần niệm của Long tộc cũng có thể vặn vẹo, chẳng trách có thể sống lâu như vậy."

"Chẳng qua cũng chỉ là thủ đoạn nhỏ để giữ mạng mà thôi." Tiểu Hạp Tử cúi đầu, nói:

"So với huynh trưởng thì môn thần thông này của tiểu đệ chẳng đáng là gì."

"Ha ha. . ." Ngũ Đầu Quỷ cười to:

"Ngươi có thể che lấp khí tức, không bị Long tộc phát hiện, ta có thể tìm được hạ lạc của các vị huynh đệ, chúng ta liên thủ có thể nói là do ông trời tác hợp."

"Đúng vậy." Tiểu Hạp Tử liên tục gật đầu:

"Bất quá, nếu như cứ tìm từng người một như vậy thì có hơi chậm, hay là huynh trưởng nói ra vị trí của những huynh đệ khác cho đệ đi, đệ có thể tùy thời truy tung."

"Hả?" Quỷ năm đầu sững sờ:

"Ngươi làm được không?"

"Đương nhiên." Tiểu Hạp Tử cười thần bí.

Ở trong cơ thể Tiểu Hạp Tử, Dương quân đột nhiên mở mắt ra, lưỡi dài khẽ liếm khóe miệng, mục đích của hai người đều giống nhau, chính là giết chết toàn bộ tử tôn có tiềm lực của Lỗ vương.

Mà Quỷ năm đầu thì lại có biện pháp tìm được vị trí của bọn hắn.

Chẳng trách tiểu tử này lại hợp tác với nó.

. . .

Mạc Cầu mở mắt ra, như có điều suy nghĩ.

Theo Cực Âm Chân Hỏa mạnh lên, tốc độ luyện hóa Thái Cổ Độc Hỏa của hắn cũng càng lúc càng nhanh, bây giờ hắn đã thôn phệ đến đóa độc hỏa thứ tư rồi.

Mà Cực Âm Chân Hỏa cũng bắt đầu phát sinh biến hóa.

Đáng tiếc.

Tiến hóa lại chưa đi theo hướng mà hắn đã tưởng tượng, mà là dựa trên cơ sở vốn có của Chân hỏa để biến hóa đến một cấp độ sâu hơn.

Hoặc có thể nói là:

Nhị chuyển Cực Âm Chân hỏa!

Khoảng cách Nhị chuyển vẫn còn một chút cự ly nữa, nhưng hắn cũng có thể đoán trước được, một khi biến đổi xong, uy lực của Chân hỏa sẽ tăng lên rất nhiều.

Chắc là sẽ không kém gì bản mệnh Chân hỏa của Xích Hỏa Thần Long Thập Nhất giai.

"Họ Khương!"

Hoàng Nhưỡng chính là con Long tộc hỗn huyết giữa Hoàng Long và Tương Liễu, cùng là Long tộc Cửu giai, thực lực của nó còn mạnh Phong Tiểu và Băng Thăng không ít.

Lúc này, nó đang ở trên không gầm thét:

"Nghỉ ngơi xong chưa, xong rồi thì mau lên đường đi, đừng có làm chậm trễ thời gian!"

Mạc Cầu nhíu mày, sát cơ lóe lên một cái rồi biến mất, sau đó hắn lập tức gật đầu đứng dậy, cũng không nói nhiều, nhoáng một cái đã bay về nơi xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận