Mạc Cầu Tiên Duyên (Bản dịch cũ)

Chương 584. Đệ Tử

Chương 584. Đệ Tử


Người dịch: Whistle

Đại đa số tu sĩ thì còn lâu mới có được loại truyền thừa này.

Giống như là Mạc Cầu.

Tu vi và thực lực của hắn đúng là rất cao minh, nhưng pháp môn mà hắn tu luyện lại chẳng dính dáng gì đến nhau, Thần hồn, Nhục thân, Pháp lực đều tu luyện những pháp môn khác nhau, nhưng hết lần này tới lần khác lại đều rất mạnh, Linh vật bình thường đã không còn tác dụng, chỉ có thể mượn nhờ Linh vật cực kỳ hiếm thấy mới có thể giúp ích cho việc Kết Đan.

Tình huống của Vương Kiều Tịch thì lại đơn giản hơn rất nhiều.

Không cần Linh dược quá tốt, thậm chí không có Linh dược thì cơ hội Kết Đan thành công của nàng cũng không nhỏ.

"Con cũng không cần phải quá lo lắng." Thấy đệ tử của mình vẫn tỏ vẻ lo lắng, nàng không khỏi cười nói:

"Dù có nói thế nào thì vẫn còn có thể duy trì được thực lực đỉnh phong trong mười năm nữa, trong khoảng thời gian này đều có cơ hội tìm được Linh vật, hiện giờ còn sớm vô cùng."

"Lại nói, cho dù Kết Đan không thành thì ta cũng có thể tiếp tục sống thêm hai ba mươi năm nữa mà."

"Mấy chục năm đối với ta thì chẳng tính là gì, nhưng ở trong mắt phàm nhân thì đã là một đời của bọn hắn, có gì mà phải tiếc nuối nữa? Nếu như con không thể lên cấp Đạo cơ, có thể sẽ còn ra đi trước cả vi sư."

"Sư phụ!" Trên mặt nữ tử hiện ra vẻ hờn dỗi, cũng đã yên lòng nói:

"Ngài nói gì vậy, ngài nhất định có thể chứng được Kim Đan, con cũng nhất định sẽ thành tựu Đạo cơ, chúng ta cùng nhau làm cho Phái Thương Vũ phát dương quang đại."

"Haizz!" Ánh mắt Vương Kiều Tịch biến hóa, yếu ớt thở dài:

"Ta cũng hi vọng là vậy."

Dứt lời, nàng nhìn về phía xa, thì thào mở miệng:

"Không biết Lục Y hiện giờ như thế nào rồi, chỉ dựa vào một mình nàng, không biết có thể chịu đựng được hay không, ta thật sự lo lắng cho muội ấy."

"Sư thúc chắc chắn sẽ không có việc gì." Nữ tử nói:

"Bây giờ sư phụ không cần phải quan tâm đến chuyện khác nữa, một lòng Kết Đan mới là chính sự, chỉ cần ngài có thể Kim Đan thành động thì mọi sự phiền phức cũng sẽ không tiếp tục là phiền phức nữa."

"Kim Đan. . ."

Đôi mắt Vương Kiều Tịch chớp động:

"Sao mà khó vậy!"

"Phu thê Cơ Trường Không tĩnh tu trăm năm mà vẫn chưa Viên mãn."

"Ta. . ."

Mắt nàng ngưng tụ lại, thầm nghĩ trong lòng:

"Chỉ có không hối, thế thôi!"

. . .

Vào lúc Vương Kiều Tịch đang lo lắng cho Tiết Lục Y thì thời gian đã trôi qua hơn một tháng rồi, bởi vì đối phương nhiều lần mở miệng mời chào, Mạc Cầu 'cảm nhận' được thành ý của Tiết Lục Y, cho nên cuối cùng đã đáp ứng gia nhập Phái Thương Vũ.

Đại điện Phái Thương Vũ có diện tích vài mẫu, mái cong cao kiều, gạch xanh ngói xanh, hình dáng phiêu dật, được dựng ở trong núi rừng, giống như lúc nào cũng có thể bay đi.

Kiến trúc này. . .

Sao lại giống với Phái Thương Vũ lúc trước quá vậy?

Chỉ là nơi này nhỏ hơn một chút.

Trong điện, chủ vị trống chỗ, bên trái có mấy cái trên ghế, Tiết Lục Y đang ngồi ngay ngắn ở hàng đầu, Mạc Cầu thì ngồi ở hàng hai, hắn đang quan sát tòa đại điện này.

"Vị này là Hạng Phủ Minh Hạng sư đệ, vốn con cháu trong gia tộc hào môn ở Bắc giang, hiện giờ đã gia nhập Phái Thương Vũ, chức vụ chủ hình danh."

Hạng Phủ Minh dáng người cao gầy, sắc mặt hơi tối, đôi mắt ẩn ẩn mang theo luồng lệ khí, nhìn vào liền sẽ cảm thấy không được thân mật.

"Mạc trưởng lão!"

"Hạng đạo hữu."

Hai người lạnh nhạt chắp tay chào hỏi.

Mạc Cầu chỉ khẽ quét qua, nhưng Hạng Phủ Minh lại nghiêm túc quan sát kỹ Mạc Cầu một hồi lâu mới thu hồi ánh mắt, sau đó liền nhìn về phía Tiết Lục Y.

Trong mắt mang theo vẻ nghi vấn.

"Hạng sư đệ." Tiết Lục Y biết Hạng Phủ Minh muốn hỏi cái gì, nên bèn giải thích luôn:

"Mạc trưởng lão là tán tu, thông thạo luyện đan, có tu vi Đạo cơ trung kỳ, đã gia nhập Phái Thương Vũ của chúng ta, đây quả thật thiên đại hảo sự."

Luyện đan!

Đạo cơ trung kỳ!

Ánh mắt Hạng Phủ Minh hơi sáng, lập tức lại có chút lo lắng.

Hiện giờ, người có thực lực mạnh nhất trong Phái Thương Vũ chính là Tiết Lục Y người tạm thay chức chưởng môn.

Nhưng thực lực của nàng cũng chỉ mới Đạo cơ sơ kỳ mà thôi, mặc dù trên người mang không ít truyền thừa và Pháp khí, nhưng cũng chưa hẳn có thể địch lại Đạo cơ trung kỳ.

Lần này lại tới một vị cao thủ, có thể giọng khách át giọng chủ hay không?

Dù sao, Vương chưởng môn cũng không ở đây.

Tiết Lục Y thì lại không lo lắng chuyện này, nàng nhìn Mạc Cầu rồi mở miệng:

"Còn có một vị Trưởng lão khác tên là Lương Hồng, mấy ngày trước vừa mới ra ngoài, không có ở trên núi, đợi khi Lương trưởng lão trở về thì ta sẽ giới thiệu cho Mạc trưởng lão nhận biết."

"Ừm."

"Lương trưởng lão tinh thông Trận pháp, ở Bắc giang này cũng có chút danh tiếng, Trận pháp hiện giờ của chúng ta cũng là do Lương trưởng lão và sư tỷ cùng nhau bày ra."

Mạc Cầu gật đầu.

Trên đường tới đây, hắn đã được chứng kiến Trận pháp của Phái Thương Vũ, cũng tạm được, vây khốn tu sĩ Đạo cơ là dư xài.

"Ba ba!"

Tiết Lục Y vỗ tay, truyền gọi người ở bên ngoài điện:

"Mấy người các ngươi vào đây đi!"

Dứt lời, một nhóm nam nam nữ nữ hơn mười người mặc quần áo khác nhau bước vào đại điện theo thứ tự.

Khi nhìn thấy những người tuổi trẻ này, trên mặt Tiết Lục Y không khỏi lộ ra ý cười hiền hoà, nàng chậm rãi gật đầu rồi nhìn sang Mạc Cầu giới thiệu:

"Bọn họ đều là đệ tử ưu tú của Phái Thương Vũ, mặc dù tuổi không lớn lắm, nhưng tu vi vẫn còn được, đều có hi vọng Đạo cơ."

Mạc Cầu liếc nhìn đám người, trong lòng vô thức lắc đầu.

Trong số mười ba người ở trước mặt này, người thực sự tu hành công pháp của Phái Thương Vũ chỉ có bảy người, vả lại tu vi cũng không cao.

Chuyện này cũng là đương nhiên.

Vương Kiều Tịch mới đến Vân Mộng Xuyên có mấy chục năm thôi, cũng không nhận được bao nhiêu đệ tử, có thể có hai vị Luyện khí hậu kỳ cũng coi như là không sai rồi.

Về phần thiên phú. . .

Mặc dù những người này đều mạnh hơn Mạc Cầu năm đó, nhưng đều có tâm tư lộn xộn, khí tức phù phiếm, thật sự là hắn có phần không để vào mắt.

Còn có hai người lòng mang dị thường khi đối mặt với tiền bối tông môn, e là thám tử mà những tông môn khác phái tới.

"Ngô. . ."

Mạc Cầu vuốt vuốt đầu, trong lòng có chút im lặng.

Chỉ có thể âm thầm an ủi, tông môn vừa thành lập, khó tránh khỏi sẽ như vậy, không cần đại kinh tiểu quái.

"Đệ tử, gặp qua Mạc trưởng lão!"

Đám người chắp tay thi lễ.

"Ừm." Mạc Cầu gật đầu, từ trên người lấy ra chút đan dược, vung tay lên, đan dược bay tới trước mặt những người này:

"Lần đầu gặp mặt, ta cũng không có lễ vật gì, đây là một chút Thuần Nguyên đan, có thể tăng trưởng tu vi, các ngươi thu lại đi."

Thuần Nguyên đan!

Tiết Lục Y, Hạng Phủ Minh đều sáng mắt lên.

Loại đan dược này không hề phổ biến trong Luyện Khí kỳ, thuộc về Linh đan tương đối thưa thớt, hiệu dụng không ít, Mạc trưởng lão thủ bút thật lớn.

"Còn không mau cám ơn Mạc trưởng lão?"

Tiết Lục Y vội vã mở miệng, trong lòng lại có chút thịt đau.

Đối phương bỏ ra đại thủ bút như vậy, thù lao mà mình cho có phả là đã ít rồi không?

Thật ra cũng không cần phải cho nhiều Linh đan như vậy, ban cho vài vị đệ tử xuất sắc là được, số khác có thể dùng làm ban thưởng để khích lệ những đệ tử khác.

Đương nhiên.

Những lời này cũng là suy nghĩ của nàng mà thôi, dù sao số đan dược này là của Mạc Cầu, xử lý như thế nào là quyền của đối phương.

"Tạ Mạc trưởng lão!"

Những đệ tử ở đây đều là người biết hàng, đã từng nghe qua thanh danh của Thuần Nguyên đan, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ hân hỉ, nhận lấy rồi nói lời cảm tạ.

Có người lặng lẽ mở ra đan bình, hốc mắt lập tức trợn lên.

Ba viên!

Vậy mà lại không phải một viên?

Hô hấp không khỏi trở nên gấp rút.

"Mạc trưởng lão, để ta giới thiệu cho trưởng lão." Tiết Lục Y chìa tay ra:

"Anh em nhà họ Lý, Lý Nguyên Động, Lý Nguyên Mạch, bọn hắn tu hành pháp môn tổ truyền, có diệu pháp liên thủ đối địch, thực lực không tồi."

"Xin ra mắt tiền bối!"

"Tần Bá Sinh, mặc dù tuổi tác lớn một chút, nhưng y là một trong những người có tu vi cao nhất trong số này, qua mấy năm liền có thể thử xung kích Đạo cơ cảnh."

"Xin ra mắt tiền bối."

Mạc Cầu nhìn sang, mặt không đổi sắc.

Mặc dù Tu vi của người này cũng còn được, nhưng căn cơ có hại, cho dù có Trúc Cơ đan thì khả năng tiến giai thành công cũng cực kỳ bé nhỏ.

Trừ phi. . .

Chữa trị được căn cơ bị thương.

Nhưng đây lại là chuyện phiền phức nhất, cho dù là với thực lực hiện giờ của Mạc Cầu thì cũng phải hao phí không ít khổ công, so ra thì lại được không bù mất.

"Lữ Tử Đồng." Tiết Lục Y chỉ vào một người khác, cất giọng nói:

"Tử Đồng là đệ tử của ta, thiên phú không tồi, tuổi còn trẻ mà đã có tu vi Luyện khí hậu kỳ, cách Luyện khí Viên mãn đã không xa."

Mạc Cầu chậm rãi gật đầu.

Trong số những người ở đây thì thiên phú của người này là cao nhất, tâm tính cũng còn có thể.

Nếu như nói ai trong số những người này có hi vọng thành tựu Đạo cơ nhất thì kẻ này xếp hàng đầu, thứ hai là một cô bé có tuổi đời khá trẻ.

Chỉ tiếc.

Pháp môn mà người này tu hành lại là của Chân Tiên đạo, mà không phải là công pháp của Phái Thương Vũ.

Một lát sau.

Một đám đệ tử đã ra mắt Mạc Cầu xong, xem như hoàn thành nhiệm vụ, bọn hắn mang theo đan dược hài lòng lui xuống.

"Mạc trưởng lão." Tiết Lục Y sờ lên mũi ngọc tinh xảo, lúng túng nở nụ cười:

"Phá phí."

"Không sao." Mạc Cầu lắc đầu:

"Mạc mỗ thân vô bàng vật, chỉ có thể miễn cưỡng lấy ra được một chút đan dược."

"Sau này cứ làm theo những gì chúng ta đã nói trước là được, Mạc mỗ sẽ tự mình xây dựng một tòa động phủ, luyện đan chế dược cho tông môn, mặc kệ ngoại sự."

Hắn nhớ tình cũ, nguyện ý bỏ chút thời gian để chiếu cố Phái Thương Vũ một chút, nhưng hắn lại không hi vọng mình sẽ trở thành chỗ dựa của Phái Thương Vũ.

Sau khi gặp lại Vương Kiều Tịch thì hắn vẫn sẽ rời khỏi đây.

"Ừm." Tiết Lục Y gật đầu, đứng lên:

"Ta mang Mạc huynh tới động phủ."

"Tốt!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận