Mạc Cầu Tiên Duyên (Bản dịch cũ)

Chương 820. Chuẩn Bị

Chương 820. Chuẩn Bị


Người dịch: Whistle

Sau khi từ biệt Đế Khốc, Mạc Cầu liền ung dung đi tới nơi mà Băng Thăng đã nói.

Nơi này có một Thị tộc, tộc nhân hơn mười vạn, dựa núi mà sống, ở trên không nhìn xuống liền thấy được đám người lít nha lít nhít gần như che khuất cả đỉnh núi.

Bọn hắn đã không phải người.

Mà là những bộ thi quỷ không biết được luyện thành từ lúc nào!

Làn da xanh đen, hai mắt vô thần, móng tay dài gần một thước, trong miệng vô thức gầm nhẹ, liều mạng công kích đám người và rồng ở trước mặt.

Bọn chúng không sợ đau, lực lượng lại vô cùng lớn, vừa nhảy lên chính là trăm mét, trong đó còn có cao thủ có thể bộc phát ra thực lực có thể sánh với Hóa long Ngũ giai Lục giai.

Long tộc cũng có thể bị bọn chúng kéo từ trên không trung xuống dưới.

Sau đó, chúng thi quỷ liền cùng nhau tiến lên quần công.

Ngự Long Sử tập hợp ở nơi này nhiều đến mấy chục, trong đó không thiếu cường giả, Long tộc cũng có hơn mười con, đang bị đám thi quỷ này vây công, thế cục lâm vào cảnh giằng co.

Trong này có ba con quỷ vật là kẻ mạnh nhất.

Một trong số đó còn là Quỷ Vương.

Trong mắt Quỷ Vương hiện ra tia sáng lạnh lẽo, thân hình như hư như ảo, bay vòng quanh một vài Long tộc, mỗi lần xuất thủ đều sẽ có một con Long tộc bỏ mạng.

Pháp thuật của nó cực kỳ quỷ dị.

Thanh loan đao trong tay mỏng như cánh ve nhẹ nhàng vạch một cái, rõ ràng là chém vào trong không khí, nhưng trên mình của một con Long tộc ở phía xa bỗng nhiên xuất hiện một vết nứt.

Đao quang lấp lóe, một con Long tộc Bát giai đột nhiên bị nó phân thây.

"Rống!"

Một con Hoàng Long Cửu giai ngửa mặt lên trời thét dài, Long khu chấn động, xung quanh cơ thể tràn ngập lực lượng hệ thổ, nó gầm lên nhắc nhở quần long:

"Cẩn thận, là một cái bóng!"

Thủ đoạn của đối thủ rất quỷ dị.

Thứ mà đối phương công kích không phải là thực thể, mà là bóng của bọn nó, một khi cái bóng bị thương, bản thể của bọn nó cũng sẽ bị tổn thương.

Cũng bởi vì vậy nên con quỷ vật kia chỉ cần vạch nhẹ loan đao một cái là một con Long tộc Bát giai đã đầu mình một nơi, chỗ bị chém trơn bóng như gương.

"Hừ!"

Quỷ vật hừ nhẹ, đột nhiên tăng tốc, cơ thể của nó giống như một cái bóng mờ lướt qua những cái bóng trong khu rừng bên dưới, sau đó đâm xuyên qua.

"Phốc!"

"Phốc phốc!"

Trên không trung, một vài con Long tộc ngửa mặt lên trời kêu thảm, trên mình xuất hiện một cái lỗ.

Tình hình chiến đấu tiếp tục giằng co.

Thủ đoạn của quỷ tộc rất quỷ dị, nhưng lại khó có thể nhanh chóng giải quyết đối thủ, quần long thì có nội tình thâm hậu, tuy rằng bị tổn thương, nhưng lại có thể kéo chặt lấy đối thủ.

Chỉ cần viện quân chạy đến, bầy quỷ vật ở đây chắc chắn sẽ chết không nghi ngờ.

Đúng lúc này.

"Coong!"

Trong hư không đột nhiên vang lên một tiếng đao minh.

Tiếng đao minh như tiếng chuông đồng vang vọng, du dương hùng hậu lại không thiếu thanh thúy sục sôi, khí cơ ở xung quanh cũng run rẩy theo, trong lúc nhất thời, dường như giữa thiên địa chỉ còn lại tiếng đao vang vọng.

Toàn bộ quỷ vật, long tộc, nhân tộc đều ngừng tay lại.

Sau một khắc.

Một vệt đao mang từ trên trời giáng xuống, đao mang như sóng nước dập dờn che đậy cảm giác của tất cả mọi người.

Đao mang lướt qua, mấy ngàn con thi quỷ vô thanh vô tức bị phân giải, hai con Quỷ tướng đỉnh tiêm há to miệng, sau khi đao mang lướt qua liền biến mất không thấy đâu nữa.

Quần long ngẩn ngơ.

Bầy thi quỷ bên dưới cũng thất thần.

"Bành!"

Một bóng quỷ bị đao mang bức từ trong hư không lộ ra, va chạm với đao mang, con quỷ vật kia kêu đau một tiếng rồi nhanh chóng lùi lại, Mạc Cầu cũng xuất hiện ở trên không trung.

Tay hắn cầm một thanh trường đao, tóc dài bay phấp phới, đôi mắt sáng như hồ nước ngàn năm không có biến hóa, phản xa những biểu lộ kinh nghi bất định ở xung quanh.

"Chư vị."

Hắn chỉ về phía trước rồi nói:

"Đừng để gã ta chạy trốn."

Mạc Cầu thân là minh hữu của Thất Phi cung, cho nên hắn biết rõ những vị cao thủ quỷ tộc nào đã tiến vào trong Táng Long Thiên.

Ảnh Ma, cao thủ Quỷ Vương dưới trướng Dương Hầu.

Thực lực của kẻ này còn mạnh hơn Bạch thúc ở bên cạnh Đế Khốc, nhất là thanh Trảm Hồn Đao trong tay gã ta còn có dị lực.

Có thể trảm ảnh giết người.

Lại thêm bản thể tụ tán bô hình, có thể ẩn nấp vào hư không, cho dù có phải đối mặt với Long tộc Thập giai thì cũng có thể có sức đánh một trận.

"Không sai."

Hoàng Long hoàn hồn, mắt rồng nhìn chằm chằm Mạc Cầu, sau đó nó liền lao về phía Ảnh Ma:

"Kẻ ngoại lai, dám giết người của long tộc ta, đứng lại!"

Mạc Cầu cầm đao trong tay, phát hiện ra nơi xa có một luồng khí tức khủng bố đang nhanh chóng đến gần, hắn cũng chẳng còn động lực tiếp tục động thủ.

Có Thần long Thập giai chạy đến, Ảnh Ma trốn không được.

Bất quá. . .

Dương Hầu không ở đây sao?

Một lát sau.

"Bành!"

Một tiếng gào thét không cam lòng vang lên, trên trời đột nhiên xuất hiện một đám mây hình nấm cực lớn, khí tức âm trầm ảm đạm của Ảnh Ma cũng biến mất không thấy nữa.

"Gia quyến của Tam Thế Nghiệt long, Tộc trưởng Tộc Khương?"

Con Hoàng Long vừa truy sát Ảnh Ma quay trở về, nó gật đầu ra hiệu với Mạc Cầu:

"Đa tạ chuyện vừa rồi, ta là Uyên của Tộc Hoàng Long, thực lực của ngươi không tệ, đao pháp cũng rất cao minh, sau này có thể tới tìm ta."

"Được." Mạc Cầu chắp tay:

"Có thời gian thì nhất định sẽ tới bái phỏng."

Những con rồng tên chỉ có một chữ thường có địa vị cực cao trong Long tộc, đối phương đã nói vậy thì hiển nhiên là đã tán thưởng đao pháp của hắn.

Sau khi cuộc chiến kết thúc, việc còn lại là quét dọn chiến trường.

Hơn mười vạn người của thị tộc bên dưới liền bị Long tộc phun lửa đốt sạch, chỉ để lại một mùi hôi đang bay theo làn gió.

Sau khi quỷ tộc chết sẽ không để lại nhục thân, mà vậy sẽ tan biến trong trời đất.

Mà ngoại vật thì lại được lưu lại.

"Cây đao này không sai." Hoàng Long Uyên hóa thành một vị nam tử trung niên có dáng người thấp tráng, vươn tay cầm lấy thanh Trảm Hồn Đao của Ảnh Ma rồi nhẹ nhàng vung vẩy:

"Trông thì cũng không sắc bén, nhưng lại có thể giết chết đối thủ bằng cách chém đứt bóng, thủ đoạn của những kẻ ngoại lai này thật sự là cổ quái kỳ diệu."

"Ừm. . ."

"Nhường thanh đao này lại cho ta được không?"

Câu này đương nhiên là đang hỏi Mạc Cầu.

"Nếu như Long thần đại nhân thích thì cứ lấy." Mạc Cầu mở miệng:

"Đao của ta cũng không tệ."

"Ừm." Uyên đại hỉ, cười cười thu hồi loan đao:

"Cám ơn."

Theo lý mà nói, nếu như không có Mạc Cầu tương trợ thì ông ta sẽ không giết được Ảnh Ma, thậm chí còn có thể nguy hiểm tới tính mạng, chiến lợi phẩm này nên tặng cho đối phương mới phải.

Nhưng Uyên thật sự rất thích thanh loan đao này.

Ông ta lập tức vung tay lên, nói:

"Đồ còn dư lại, ngươi cứ việc lấy đi."

"Đa tạ." Mạc Cầu chắp tay, khẽ vung tay áo, tất cả những cái Túi Trữ vật, bình gốm, Âm khí ở bên dưới đều nhao nhao chui vào trong ống tay áo.

"Khương. . . Khương tộc trưởng." Lúc này, một vị Tộc trưởng của một thị tộc cẩn thận tới gần, thấp giọng nói:

"Không biết có thể nhường cái bình gốm kia cho tại hạ được không?"

"Nha!"

Mạc Cầu nghiêng đầu, nhìn về phía người tới:

"Các hạ xưng hô như thế nào?"

"Tộc trưởng của Tộc Vũ, Thủy Khôi." Người tới dáng người cao gầy, màu da tái nhợt, có thực lực Hóa long Bát giai, y cười ha hả chắp tay:

"Vật này có tác dụng với tộc nhân của tộc ta, nếu như Khương tộc trưởng nguyện ý nhường cho, ta. . . Ta có thể dùng một chút Linh vật để trao đổi."

"Không cần." Mạc Cầu lắc đầu, đưa bình gốm cho y:

"Thủy Tộc trưởng cần thì cứ việc lấy đi, ta cũng không biết nó dùng để làm gì, ở trong tay ta thì cũng chỉ có thể làm vật trang trí mà thôi."

"Đa tạ, đa tạ!" Thủy Khôi đại hỉ, vội vã gật đầu, đưa tay nhận lấy.

Sau khi nhìn thấy đối phương cáo từ rời đi, Mạc Cầu thu liễm ý cười, vẻ mặt trầm tư.

Người khác không biết cái bình gốm kia là cái gì, nhưng hắn là nhất thanh nhị sở.

Thứ được đặt bên trong bình gốm chính là tinh huyết của Long tộc mà đám Quỷ tộc Âm phủ dùng bí pháp phong tồn, cũng là thứ mà Lỗ vương yêu cầu tử tôn mang về.

Tinh huyết trộn lẫn với Âm khí, không thể thả vào Hóa Long Trì.

Cho nên. . .

Theo lý mà nói, người trong Táng Long Thiên có lấy được thứ này cũng sẽ vô dụng, chỉ có Quỷ tộc Âm phủ mới cần dùng đến nó, vậy mà tên Tộc trưởng của Tộc Vũ này lại muốn lấy cái bình này?

Đương nhiên.

Mạc Cầu nguyện ý nhường cho đối phương cũng là có nguyên nhân, một là vì giấu diếm thân phận, hai là phát hiện được có mấy Ảnh Mat khác cũng đang nhìn chăm chú vào cái bình gốm này.

Hiện nay bình gốm đã được đưa ra, những Ảnh Mat kia cũng đã dời qua chỗ khác.

Trong đó còn có một Ảnh Mat lóe lên sát ý lạnh lùng, chính là Ảnh Mat của vị Long tộc Thập giai này.

"Ngô. . ."

"Thú vị!"

Mạc Cầu trầm ngâm một hồi rồi nở một nụ cười.

. . .

Trong địa động u ám.

Chợt có sâu bọ leo qua, thỉnh thoảng còn vang lên những tiếng chuột kêu chít chít.

Một quỷ ảnh đang lắc lư trong địa động, chốc chốc lại có năm cái đầu hiện ra, một làn gió lạnh âm trầm đang xoay tròn, sợ là có thể làm cho người khác sợ đến bất tỉnh tại chỗ.

"Chủ thượng."

Núi đá nhúc nhích, một con quỷ xuất hiện:

"Gần đây có không ít Hầu gia và Quận chúa đã lộ mặt, theo như tin tức mà chúng ta dò xét được, ở gần đây có hai con Long tộc Thập Nhất giai, mười ba con Long tộc Thập giai, còn có không dưới 60 tên Ngự Long Sử và Long tộc có thực lực Cửu giai, tổng cộng có bốn tộc trong số Bát Bộ Thiên Long đã có mặt ở đây."
Bạn cần đăng nhập để bình luận