Mạc Cầu Tiên Duyên (Bản dịch cũ)

Chương 810. Tranh Đoạt

Chương 810. Tranh Đoạt


Người dịch: Whistle

Ngoại trừ đám người Thái Hạo ra, gia quyến của Xích Hỏa Thần Long Chúc Diễm cũng có mặt ở đây hôm nay.

"Lão già này biết cũng không ít nha." Chúc Diễm khoanh tay, nghiêng người dựa vào một gốc cây đại thụ, nghe vậy liền ngẩng đầu lên, ngạo nghễ nói:

"Đúng là như vậy!"

"Nếu như trẻ sơ sinh tộc ta vào trong Hóa Long Trì không đủ một ngày thì sẽ được xếp vào liệt phẩm, sau khi lớn lên chỉ có thể xử lí những công việc thấp kém."

"Tôi thể ba ngày liền có hi vọng Bát giai."

"Ba ngày trở lên là có hi vọng Cửu giai!"

Nhìn thái độ Chúc Diễm thì biết là y đã ở trong đó ba ngày trở lên rồi, trong mắt gã ta tràn đầy vẻ tự ngạo.

Chẳng qua trong mắt Chúc Diễm cũng mang theo nghi hoặc:

"Nhưng Hóa Long Trì của tộc ta là do Long thần ban tặng, được thiên địa sở chung, loại Thị tộc thấp kém như các làm sao có thể có người ở trong đó tôi thể ba ngày trở lên được?"

Đứa trẻ ngâm mình ở trong Hóa Long Trì này đâu chỉ có ba ngày.

Đã chừng năm ngày rồi!

Cho dù là Hóa Long Trì của Tộc Khương có dược tính êm dịu thì cũng không thích hợp, thời gian dài như vậy, cho dù là ở trong Tộc Xích Hỏa Thần long thì cũng chưa từng xuất hiện.

Có thì cũng nằm trong truyền văn mà thôi.

"Ha ha. . ." Ông lão cười khẽ, nói:

"Xem ra thượng sứ cũng có chuyện không biết."

Ông ta xoay người nhìn về phía Mạc Cầu rồi nghiêm giọng nói:

"Lão hủ cũng chưa từng gặp qua tình huống như vậy, bất quá trong tộc ta có qua ghi chép, tám chín phần mười là bởi vì trong Hóa Long Trì có ẩn giấu Long hồn."

"Đứa trẻ này đang dung hợp Long hồn!"

"Chuyện này không có khả năng!" Chúc Diễm khoát tay, vẻ mặt khinh thường:

"Tộc ta cũng không phải là chưa từng có người dung hợp Long hồn, mặc dù hiếm thấy, nhưng cũng không thể ở trong Hóa Long Trì năm ngày lâu như vậy."

Người có sinh non, rồng cũng có lúc hoài thai bất hạnh.

Nếu như đã có Long hồn, nó sẽ tự lựa chọn người dung hợp, ngày khác nhân long tương hợp, nó vẫn có cơ hội hóa thành thân thể chân long.

"Không phải vậy."

Ông lão chậm rãi lắc đầu:

"Thượng sứ nói là Bạn Sinh Long Hồn, người làm thứ, rồng làm chủ, ngày khác tu vi càng cao thì bộ phận của con người sẽ càng ngày càng ít, cho đến khi thành công hóa rồng."

"Mà chuyện lão hủ đang nói. . ."

Khóe miệng ông ta hơi vểnh lên, giống như cười mà không phải cười:

"Chính là Long hồn bị người nuốt mất, hóa thành tư lương."

"Oanh!"

Một đoàn liệt diễm từ trên người Chúc Diễm dâng lên, liệt diễm nồng đậm điên cuồng cuốn lên, gã dùng một đôi mắt tràn ngập phẫn nộ nhìn chằm chằm vào ông ta.

"Vọng nghị Long thần, phạm thượng, đại nghịch bất đạo!"

"Ngươi đáng chết!"

Chưa nói xong thì đã có một con hỏa long nhào tới trước mặt, hồn nhiên không thèm để ý tới những người ở xung quanh, thậm chí còn không thèm quan tâm đến đứa trẻ ở trong Hóa Long Trì.

"Hả?"

Sắc mặt Mạc Cầu trầm xuống, đột nhiên quát khẽ:

"Thượng sứ, xin ngừng tay."

Dứt lời, giữa thiên địa xuất hiện một luồng uy áp vô hình, đoàn liệt hỏa đột kích kia nhanh chóng ảm đạm.

"Ngươi. . ."

Chúc Diễm giận dữ, nộ trừng Mạc Cầu, bốn mắt nhìn nhau, trong lòng gã ta nảy sinh một luồng hàn ý, vô thức lui lại một bước, vẻ mặt cảnh giác:

"Khương Hạo, ngươi muốn làm gì?"

"Câu này lẽ ra là do ta hỏi mới đúng." Mạc Cầu thu tầm mắt lại, chậm rãi mở miệng:

"Nơi này chính là Hóa Long Trì của tộc ta, là căn cơ truyền thừa, còn có những đứa trẻ đang ở bên trong, mong rằng thượng sứ đừng nên vọng động?"

"Làm cho hài tử bị thương, đối với người nào cũng không tốt."

"Ngươi. . ."

Ánh mắt Chúc Diễm chớp động, một lát sau mới hừ nhẹ một tiếng:

"Lão già, tha cho lão một mạng trước!"

"Lão tiên sinh." Mạc Cầu không để ý đến Chúc Diễm, quay đầu mở miệng:

"Xin mời tiếp tục."

"Lão hủ biết cũng chỉ nhiều như vậy." Ông ta nhẹ nhàng lắc đầu, nói:

"Bất quá chuyện này cụ thể như thế nào thì nên hỏi Tộc trưởng mới đúng, trong Hóa Long Trì này đã bỏ thêm một chút vật gì khác."

"Vả lại. . ."

"Huyết mạch sử dụng cũng sẽ không thấp!"

"Kì thực, cho dù là trong ghi chép của tộc lão hủ thì cũng chưa từng có người ở trong đó lâu như vậy, chỉ không biết là Tộc trưởng ở nơi nào lấy được nhiều huyết mạch đỉnh tiêm đến vậy?"

Mạc Cầu nhíu mày.

Vừa chuyển động ý nghĩ, cảnh tượng phân thây Hỏa Toan Nghê liền xuất hiện ở trước mắt.

Hỏa Toan Nghê này, là con cái.

Con Hỏa phượng kia mới là con đực.

Vả lại Hỏa Toan nghê đang có thai, chẳng qua cái thai trong bụng còn chưa thành hình, cho nên lúc đó mọi người cũng không chú ý, chỉ coi là huyết nhục bình thường.

Bất quá. . .

Nếu như là huyết mạch của Hỏa phượng và Hỏa Toan Nghê.

Vậy. . .

Mạc Cầu nghiêng đầu nhìn về phía Hóa Long Trì.

Long Phượng tạp giao, cho dù là thượng cổ thì cũng là chuyện cực kỳ hiếm thấy, hồn phách của nó bị người thôn phệ thì càng là chuyện vạn năm khó gặp.

Cơ duyên của đứa nhỏ này thật là tốt!

Trong tràng.

Thái Hạo và lão già liếc nhìn nhau, ý nghĩa của hai người tương liên.

'Có thể đứa trẻ này chính là cơ hội của nhân tộc!'

'Rất có thể, Tôi thể lâu như vậy, lại thêm Long hồn nhập thân, sau khi nó lớn lên chắc chắn có thể trở thành nhân vật trên cả Cửu giai.'

'Cho dù là Thập Nhất, Thập Nhị giai cũng không phải là không có khả năng!'

"Oa. . ."

Lúc này, bên trong Hóa Long Trì đột nhiên phát ra một tiếng khóc.

Biểu lộ của đám người đột nhiên thay đổi, vội vàng nhìn về phía đó.

Ở chính giữa Hóa Long Trì có cái nôi đang ngâm trong nước, trong nôi có một đứa trẻ đang khoa tay múa chân, oa oa khóc lớn, vùng vẫy tạo ra sóng nước dập dờn.

Tiếng khóc truyền vào tai, phản ứng của mọi người đều không đồng nhất.

Sắc mặt Mạc Cầu trở nên ngưng trọng.

Hắn có thể nghe ra được, trong tiếng khóc này ẩn chứa nguyên khí rất dồi dào, sợ là còn mạnh hơn tu sĩ Đạo cơ.

Càng quan trọng hơn là. . .

Thiên địa tương hợp!

Ngẩng đầu nhìn lại, chân trời chợt hiện một đám mây đen, bên trong có sấm rền cuồn cuộn, thiên địa khí cơ tùy theo bên tai, cuồng phong bắt đầu gào thét.

Đây là. . .

Uy thế của Kim Đan!

"Ngũ. . . Ngũ giai?"

Cơ thể Khương Nguyên run rẩy, trong ánh hiện ra vẻ hoảng sợ:

"Cái này sao có thể?"

Vừa ra đời đã là Ngũ giai, y tu hành hơn nửa đời người, lại được Mạc Cầu chỉ điểm, bây giờ cũng chỉ mới tiến giai Ngũ giai không được bao lâu.

Đứa nhỏ này còn chưa mở linh trí trả, không ngờ lại có căn cơ Ngũ giai?

Mặc dù hiện giờ nhục thân của nó còn yếu, nhưng chỉ cần tu hành thêm một chút thì chính là Ngũ giai, chuyện này không sai được.

Ngay cả Khương Nguyên đều có thể nhìn ra được, những người khác há lại không nhìn rõ?

Trong nháy mắt.

Không khí trong Hóa Long Trì đột nhiên trở nên khẩn trương.

"Oa. . ."

Tiếng khóc lại vang lên.

Nó vang dội to lớn, hiển nhiên là trung khí mười phần.

Còn có một đoàn liệt hỏa vô hình xuất hiện từ bên trong cơ thể của đứa trẻ này, liệt hỏa hóa thành đài sen mang nó bay ra Hóa Long Trì.

Bạn Sinh Linh Hỏa!

Thiên địa khí cơ cảm ứng được sự biến hóa của nó, dường như đang cực vi vui vẻ, lại có thất thải hào quang, nhân uân chi khí, âm thanh tự nhiên xuất hiện.

"Xoạt!"

Liệt diễm bay lên hơn ba trượng.

Trong mắt của đám người Mạc Cầu thì uy thế của nó chẳng đáng là gì, nhưng phẩm giai của nó lại cao đến dọa người.

Hai mắt Chúc Diễm co rụt lại, vô thức lui lại một bước, trong lòng sinh ra một cảm giác kinh dị, giống như gặp được khắc tinh bẩm sinh vậy.

Cho dù là Mạc Cầu, người mang Cực Âm Chân Hỏa, thì mi tâm nhảy lên, cảm nhận được một chút uy hiếp.

Rất rõ ràng, luận đến phẩm giai, Bạn Sinh Linh Hỏa của đứa trẻ này đã không thua gì Cực Âm Chân Hỏa, thứ đã thôn phệ rất nhiều Linh hỏa, .

Tiếng khóc rung trời, dẫn tới thiên lôi cuồn cuộn.

Hào quang sôi sùng sục, lại có trời ban điềm lành.

"Kẻ này. . ."

"Kẻ này. . ." Vạn Tượng ngẩn người, lẩm bẩm nói:

"Lại là thiên địa sở chung!"

"Trên thế gian lại thật sự có chuyện này?"

Linh vật xuất thế, trời ban điềm lành, mặc dù chuyện này hiếm thấy, nhưng cũng đã từng nghe qua.

Sinh linh hàng thế đều phải chịu đủ nỗi khổ tra tấn, trải qua khó khăn trắc trở mới có sở thành, chưa từng có Thiên Đạo chúc phúc, dị tượng xuất hiện?

Trừ phi. . .

Một vài chỗ chỉ có trong truyền thuyết!

"Long Phượng Huyền Thai, nhân tộc huyết mạch, hai cái hợp lại làm một." Ánh mắt Mạc Cầu chớp động, thấp giọng mở miệng:

"Kẻ này xem như được trời ưu ái, Bạn Sinh Linh Hỏa có Cửu giai chi cơ, ngày khác sợ là có thể đột phá đại nạn của nhân tộc trong thế giới này."

Đẳng cấp cao nhất của Hóa Long Thuật chỉ có Cửu giai.

Chỉ cần đứa trẻ này không chết yểu nửa đường, phàm là có thể tu hành liền có thể một đường thông thuận tu tới Cửu giai.

Đối với người khác mà nói, Cửu giai không thể nghi ngờ là một cảnh giới khó có thể với tới, nhưng đối với đứa trẻ này thì đó cũng chỉ là căn cơ mà thôi.

Thiên phú như vậy làm cho người khác cực kỳ hâm mộ.

Không. . .

Phải nói là làm cho người tuyệt vọng mới đúng!

"Long thần phù hộ!"

Bỗng nhiên.

Chúc Diễm ở cách đó không xa lộ ra vẻ mặt cuồng nhiệt, gã ta quỳ xuống đất, giơ hai tay lên cao quát:

"Đứa trẻ này mang trong người Bạn Sinh Linh Hỏa, chắc chắn là có duyên với tộc ta, nếu như nhận được Long thần chúc phúc, Hóa thân Long duệ đỉnh giai cũng chỉ là chuyện dễ dàng"

"Khương tộc trưởng."

Gã nghiêng đầu nhìn sang, đôi mắt nhảy lên:

"Ta muốn mang đứa trẻ này đi!"

Lời này vừa ra, đám người ở đây lập tức nhao nhao biến sắc.

"Cái gì?"

"Không thể!"

"Thượng sứ. . ."

Vạn Tượng ngạc nhiên, Khương Nguyên kinh hãi, đám người Thái Hạo thì càng là sắc mặt đại biến, Mạc Cầu chỉ nhíu mày lắc đầu:

"Thượng sứ, đứa trẻ này sinh ra ở tộc ta, song thân đều tại, há có thể mang đi?"

"Song thân?" Chúc Diễm đứng dậy, nhìn về phía một đôi vợ chồng đang lộ ra thần sắc kinh hoảng, lập tức khinh thường hừ lạnh, mở miệng nói:

"Cùng lắm thì ta mang đi theo là được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận