Mạc Cầu Tiên Duyên (Bản dịch cũ)

Chương 809. Đứa Trẻ

Chương 809. Đứa Trẻ


Người dịch: Whistle

"Thiếu ti tế nói chuyện thực sự là. . . Êm tai." Thái Hạo ngẩn người, dường như người này không quen sự nhiệt tình của Vạn Tượng, còn có loại 'lễ nghi' :

"Chỉ cần có chỗ ở thì chúng tôi đã rất cảm tạ rồi, nào dám có yêu cầu gì."

"Ha ha. . ." Vạn Tượng cười khẽ, vươn tay ra:

"Chư vị, mời đi theo ta."

"Mời!"

"Mời."

Sau khi sắp xếp xong xuôi cho đám người Thái Hạo, Vạn Tượng nhìn về phía chỗ ở của bọn hắn như có điều suy nghĩ, y lập tức đi tới Hóa Long Trì phối chế dược dịch.

Đám người này không rõ lai lịch, bất quá bọn hắn cũng không có ý định quan tâm đến chuyện này.

Theo ý của Mạc Cầu thì cứ sắp xếp cho những người này ở cùng một chỗ với Ngự Long Sử Chúc Diễm của Xích Hỏa Thần Long, cho dù có gì đó quái lạ thì cũng sẽ có gia quyến của Thiên Long nhìn chằm chằm.

. . .

Bên trong đại điện.

Mạc Cầu thu hồi Thần niệm.

Hắn có thể cảm nhận được một luồng lệ khí nồng đậm ở trên thân của nhóm người Thái Hạo, đều có Long khí hộ thể, chẳng quả lại có chút khác biệt.

Vả lại. . .

Phẩm giai cực cao!

Tên Thái Hạo kia còn có thực lực Hóa long Cửu giai.

Còn có một ông lão có khí tức nội liễm làm cho hắn cũng nhìn không thấu.

Kỳ lạ!

Hình như chỉ có gia quyến của Bát Bộ Thiên Long gia mới có thể đạt tới Hóa long Cửu giai, chẳng lẽ đám người này là Ngự Long Sử của Tộc Thiên Long khác?

Nhưng dường như lại không đúng lắm.

Mạc Cầu lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa.

Trước mắt đến xem thì dường như đối phương cũng không có địch ý, bất kể tại sao bọn hắn phải giấu diếm thực lực, chỉ cần không quấy rối thì tạm thời cứ kệ bọn hắn.

Thần niệm trở lại trong cơ thể, bảy đoàn Thái Cổ Độc Hỏa ánh vào nhận biết.

Cảm giác nguy cơ vẫn quanh quẩn trong lòng.

Bất quá lúc này Mạc Cầu đã hiểu rồi, thứ mang đến cảm giác nguy cơ không phải là bản thể Thái Cổ Độc Hỏa ở bên trong bọt khí, mà lại là bảy cái bọt khí kia.

Thái Cổ Độc Hỏa có uy năng kinh khủng, nhưng trong ngàn vạn năm vẫn không thể bộc phát cũng là vì tầng bọt khí bên ngoài này.

Nó đang giam cầm Thái Cổ Độc Hỏa.

Trùng hợp là bọt khí lại hỗn hợp với chướng khí, tích lũy không biết bao nhiêu vạn năm, làm cho lượng chướng khí mà nó đang ẩn chứa trong đó rất kinh khủng.

Vả lại, chỉ cần vừa đâm là vỡ.

Mà vỡ. . .

Uy lực hủy thiên diệt địa!

So sánh mà nói, lực lượng hủy diệt thuần túy của Thái Cổ Độc Hỏa ở bên trong cũng không tính là gì, dù sao uy năng của độc hỏa nội liễm.

Mà bọt khí, ngoài việc giam cầm độc hỏa ra liền có lực lượng hủy diệt.

Thần niệm của Mạc Cầu tiếp tục chui vào bên trong tìm kiếm.

Bảy đóa hoa đăng khẽ đung đưa, sền sệt giống như dầu thắp.

Ý niệm khẽ động, một sợi Cực m Chân Hỏa lặng lẽ lan tới gần bọt khí, từ từ lại gần, tinh khí thần của Mạc Cầu liền căng cứng.

Một tấc, nửa tấc. . .

Càng ngày càng gần.

Cho đến khi, ngọn lửa run run, triệt để tiếp cận với bọt khí, khí tức của cả hả lập tức đạt tới độ phù hợp viên mãn, dung hợp lại với nhau.

"Bạch!"

Cực m Chân Hỏa chui vào trong bọt khí rồi lao về phía hỏa đăng.

Nó đang từ từ thôn phệ linh tính đang ẩn chứa bên trong hỏa đăng.

"Hô. . ."

Mạc Cầu mở mắt ra, bỗng nhiên phát hiện mình vậy mà lại toát hết mồ hôi lạnh.

"Hữu kinh vô hiểm!"

Cũng may là huyết mạch khống hỏa của mình đủ cao minh, sau thôn phệ Thái Cổ Độc Hỏa không chỉ có thể khiến cho Cực m Chân Hỏa lớn mạnh mà còn có thể lưu lại bọt khí độc hỏa.

Ngày khác gặp được địch nhân, chỉ cần tiện tay quăng ra thì cũng có thể làm cho đối thủ hoảng hồn.

"Nửa tháng!"

Mạc Cầu bấm ngón tay tính toán, bất đắc dĩ lắc đầu:

"Thời gian trôi qua thật nhanh, lần này là do mình quá chủ quan, lần sau tế luyện thì nhất định phải chuyển sang nơi an toàn một chút, không thể bị người quấy rầy."

"Tộc trưởng!"

Ngoài điện có người hồi bẩm:

"Thiếu ti tế sai người truyền lời, sau khi ngài xuất quan liền tới Hóa Long Trì một chuyến."

"Ồ!"

Mạc Cầu ngẩng đầu.

.......

Hóa Long Trì!

Hóa Long Trì mà Vạn Tượng nói nằm ở vị trí trung tâm lệch về hướng bắc của tộc đàn, có trọng binh trú đóng, phòng bị sâm nghiêm, không được phép sẽ không thể tới gần.

Là khu vực quan trọng nhất của Tộc Khương.

Trải qua mấy lần mở rộng, hình dáng của nó đã biến đổi rất nhiều.

Hóa Long Trì dài chừng trăm mét, trong ao có chất lỏng màu đỏ sậm, nhân uân chi khí đang phiêu đãng trên đó, mông lung tựa như một khu suối nước nóng.

Những cái giường được bện từ Lục La Tử Đằng đang nằm rải rác trong đó.

Bên trên mỗi một chiếc giường đều có một đứa trẻ đang nằm.

Tử Đằng vốn có tác dụng tĩnh tâm ngưng thần, bình ổn khí huyết, trải qua Vạn Tượng tự tay rèn luyện, mỗi một chiếc giường đều tương đương với một món Pháp khí.

Có thể giúp những đứa trẻ nằm trên đó tẩm bổ tâm thần, hòa hoãn dược tính.

Lúc trước.

Mặc dù dược tính mạnh mẽ của Hóa Long Trì có thể làm cho những đứa trẻ sơ sinh thoát thai hoán cốt, nhưng quá trình này lại thảm không nói nổi, đã có không ít trẻ mất mạng ở nơi này.

Cho dù còn sống thì cũng sẽ bị lệ khí của Long tộc xâm nhiễm, trở nên khát máu tàn nhẫn.

Loại lệ khí này cắm rễ ở bên trong huyết mạch, rất khó loại bỏ.

Bây giờ đã tốt hơn rất nhiều rồi.

"Tộc trưởng!"

"Tộc trưởng, ngài tới rồi!"

Mạc Cầu chậm rãi bước tới, tộc nhân nhao nhao hành lễ chào hỏi.

Ở nơi này có rất nhiều phụ nhân, bởi vì thời tiết nóng bức, nhiệt độ của ao nước lại cao, cho nên đa phần đều mặc sa mỏng, người nào người nấy đều đang quỳ xuống đất, dựa theo truyền thống khẩn cầu Long thần chúc phúc.

Bảo hộ con của mình.

Mạc Cầu gật đầu ra hiệu, nhìn về phía Vạn Tượng:

"Chuyện gì xảy ra?"

"Hồi Tộc trưởng." Vạn Tượng tỏ ra ngạc nhiên, nhỏ giọng nói:

"Có một đứa trẻ ở bên trong mấy ngày, nhưng đến giờ vẫn còn chưa kết thúc Tôi thể, hình như trên người xảy ra biến hóa khó lường."

"Nha!" Mạc Cầu chau mày:

"Mấy ngày?"

"Không sai!" Mạc Cầu gật đầu.

Thời gian tôi thể càng lâu thì hiệu quả sẽ càng tốt.

Bất quá hăng quá hoá dở.

Dù sao thì diệu hiệu của Hóa Long Trì cũng rất mạnh, cho dù đã trải qua bí luyện, dược tính đã ôn hòa không ít, nhưng ở lâu thì vẫn sẽ ảnh hưởng đến nhục thân.

Bình thường mà nói, hai ba canh giờ đã đủ rồi.

Mấy ngày. . .

Trước giờ chưa từng có!

Mạc Cầu nghĩ nghĩ liền chậm rãi mở miệng: "Những đứa trẻ tôi thể trong khoảng thời gian gần đây có thể chất thế nào?"

"Mạnh hơn trước đây một chút." Vạn Tượng mở miệng:

"Bất quá cũng không tính quá phận."

Mạc Cầu chậm rãi gật đầu.

Hỏa Toan Nghê có phẩm giai cao, nhưng Tinh huyết quan trọng nhất đều đã bị Đế Khốc mang đi, còn lại huyết nhục đều đã được chia cho toàn bộ Hóa Long Trì, cũng không còn thừa bao nhiêu tinh hoa.

Mạc Cầu suy nghĩ một chút liền nhìn sang hai bên hỏi:

"Đây là có chuyện gì?"

Hóa Long Trì là khu vực hạch tâm của gia tộc, ngoại nhân cấm vào trong đây, nhưng hôm nay ngoài tộc nhân của Tộc Khương ra thì vẫn còn có không ít ngoại nhân ở đây.

"Khương tộc trường đúng không!"

Thái Hạo mình khoác da thú nhanh chân bước đến, cười sang sảng chắp tay:

"Tại hạ Thái Hạo, một giới di dân, nghe nói quý tộc xuất hiện chuyện lạ, tại hạ nghĩ rằng có lẽ sẽ nơi cần dùng đến mình, cho nên cố ý chạy tới đây để hỗ trợ."

Nói xong còn vỗ nhẹ lồng ngực:

"Tộc trưởng đừng vội không tin, trong những năm này, Thái Hạo ta đã đi qua rất nhiều thị tộc, cũng xem như là có kiến thức rộng rãi, kinh nghiệm nhiều hơn người bình thường không ít."

"Thì ra là vậy." Mạc Cầu gật đầu:

"Làm phiền."

"Khách khí." Thái Hạo khoát tay, rồi lại thở dài nói:

"Trong số rất nhiều thị tộc mà ta đã gặp phải thì thủ đoạn của quý tộc cũng thuộc hạng cao minh, không ngờ là dược tính của Hóa Long Trì lại có thể bình thản đến vậy."

"Thật là để cho chúng tôi mở rộng tầm mắt!"

Thái Hạo thổn thức nói, ánh mắt có chút phiền muộn, dường như có rất nhiều cảm khái.

Chuyện này rất bình thường.

Nhân tộc ở trong Táng Long Thiên này đều bất thông ngôn ngữ văn tự, cũng không có cách nào tích lũy kinh nghiệm, Hóa Long Trì đều nhờ vào vật bài tiết của Long tộc, dược tính mãnh liệt.

Trong mỗi thị tộc đều có rất nhiều người chết trong lúc tôi thể.

Ngay cả bọn hắn cũng không ngoại lệ, lần này nhìn thấy Hóa Long Trì của Tộc Khương, trong lúc nhất thời đương nhiên là sẽ cảm thấy rất phức tạp.

"Không dám." Ánh mắt Mạc Cầu khẽ nhúc nhích:

"Chẳng qua chỉ là dược tính bổ sung mà thôi."

"Không biết các hạ có từng gặp được tình huống giống như hiện giờ, tại sao một đứa trẻ lại có thể tại ở trong Hóa Long Trì lâu như vậy mà vẫn chưa hoàn thành Tôi thể."

"Chuyện này. . ." Thái Hạo quay đầu, nhìn về phía một ông lão ở gần đó:

"Trưởng lão tộc ta hiểu rõ hơn."

"Khụ khụ!" Ông lão có bộ râu trắng xóa, mặt đầy nếp nhăn, ánh mắt tang thương, trên người khoác một chiếc da bào rộng lớn, thân thể khẳng kheo đang ẩn giấu trong đó.

Ông ta nghe vậy liền ho nhẹ hai tiếng rồi nói:

"Hóa Long Trì ẩn chứa Long thần chúc phúc, có khi sẽ có Tinh huyết trộn lẫn vào, những đứa trẻ Tôi thể lúc này sẽ có thể chất và tiềm lực khá mạnh."

"Nhưng, bình thường sẽ không lâu hơn một ngày."

Ông lão ngẩng đầu nhìn về phía đám người Tộc Khương:

"Trừ phi, phẩm chất của Tinh huyết này cực cao, hoặc là còn xen lẫn với vật gì khác."

"Nha!" Mạc Cầu nghiêm mặt nói:

"Xin lắng tai nghe."

"Tục truyền." Ông ta khẽ vuốt râu, nói:

"Hóa Long Trì do gia quyến của Bát Bộ Thiên Long lập ra là đặc biệt nhất, đa số những đứa trẻ đã Tôi thể ở trong đó đều hơn một ngày."

"Thượng sứ, không biết chuyện này là thật hay giả?"

Một câu cuối cùng là hỏi một bóng người đang ở cách đó không xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận