Mạc Cầu Tiên Duyên (Bản dịch cũ)

Chương 745. Hoang Thành

Chương 745. Hoang Thành


Người dịch: Whistle

Âm gian hiện giờ, chư quốc giao chiến, chém giết không ngừng, vả lại, mỗi thời mỗi khắc đều sẽ xuất hiện du hồn dã quỷ vô trí mới.

"Lý do tại sao sinh biến thì không có người biết." Lan di lắc đầu, giọng nói cũng hòa hoãn hơn rất nhiều:

"Công tử cũng đã từng nhắc qua chuyện này, ngay cả Vương gia thậm chí là bệ hạ đều không rõ, không có người nào biết được trong khoảng thời gian đó đã phát sinh chuyện gì."

"Nhưng sau khi Âm Ti biến mất thì Luân Hồi cũng trở nên không trọn vẹn."

"Không có Âm Ti quản hạt, lại bị quy tắc Âm gian xâm nhập, những con quỷ mới chết cũng tự động chuyển hóa thành nơi gửi chấp niệm trước khi chết."

"Ví dụ?" Mạc Cầu nhíu mày.

"Ví dụ như người chết đói thì sẽ biến thành quỷ chết đói, giống như Thao Thiết, cho dù có ăn thế nào cũng đều không đủ no, quỷ thắt cổ, thủy quỷ, không đầu quỷ vân vân. . ." Lan di chịu đựng cơn đau trên người, nói:

"Cũng có Tu La, La Sát quỷ, Sử Chấp trượng, thậm chí là Ảnh quỷ như ta, nhưng tương đối mà nói, số lượng ít càng thêm ít."

"Sau khi người trên Dương thế chết đi, thất hồn di tán, Thiên hồn trở về với thiên địa, Nhân hồn sống nhờ Từ đường, chỉ có Địa hồn đại biểu cho nhân quả nghiệp chướng là xuống dưới Âm gian."

"Đa phần Địa hồn đều vô trí, những con quỷ mới sinh chỉ bị dục niệm khống chế, hóa thành Lệ quỷ."

Mạc Cầu hiểu rõ.

Địa hồn đại biểu cho nhân quả nghiệp chướng hội tụ chốn Âm gian, sau đó trở thành thể xác như hiện giờ.

Nói cách khác, Quỷ vật và người sống là khác nhau, không có tam hồn thất phách, nhiều thứ cũng không giống, cho nên Công pháp sẽ không tương thông.

Bởi vậy.

Dù hắn có muốn tu hành pháp môn Âm gian cũng không được.

Nhưng chuyện này lại không phải tuyệt đối.

Dù sao trên Dương thế cũng có pháp môn chuyển tu Âm hồn, nhưng làm cách nào mới có thể tìm ra điểm chung trong đó thì còn phải từ từ suy nghĩ, thời gian ngắn khó thành.

"Sư phụ."

Chuyện này đã xảy ra từ mấy trăm vạn năm trước, Doanh Thái Chân chỉ xem như một đề tài nói chuyện, cũng sẽ không để ở trong lòng, lúc này nàng liền nhìn về phía Mạc Cầu, nhỏ giọng nói:

"Sau này ngài định làm thế nào?"

"Ở chỗ này chờ ba ngày." Mạc Cầu mở miệng:

"Ba ngày sau, nếu như không có hồi đáp thì chúng ta liền chọn đại một nơi xông vào."

Hắn biết được mấy nơi có thông đạo âm dương, nhưng mà tuyệt đại bộ phận thông đạo đều có trọng binh trấn giữ, tình huống hiện giờ thì càng là như vậy.

Bất quá với thực lực của hắn, xông vào cũng không phải là không có cơ hội.

"Ba ngày?" Trong mắt Doanh Thái Chân mang theo lo lắng:

"Không thể chờ thêm một lúc được sao? Có lẽ qua thêm một khoảng thời gian nữa thì bọn hắn sẽ buông lỏng."

"Nếu như ta không trở về, sợ là sẽ làm cho nhân tâm náo động." Mạc Cầu lắc đầu:

"Động thiên Thượng Thanh Huyền U cũng không an ổn, nếu như ta không quay về trong thời gian dài, khó đảm bảo sẽ không xuất hiện sai lầm gì, không thể đợi lâu."

"Vâng."

Doanh Thái Chân gật đầu.

Hồng Cốt cũng không để hắn chờ lâu.

Không bao lâu sau liền trả lời.

Hai ngày sau.

Xuất phát.

. . .

Ở một nơi âm u u trầm, thỉnh thoảng có du hồn dã quỷ lướt qua, chém giết, thôn phệ lẫn nhau, cho đến khi bị Âm binh Quỷ tộc coi trọng thu nạp.

Một tòa thành trì giống như một con cự thú thời viễn cổ đang nằm phủ phục trên mặt đất, đảo mắt nhìn chung quanh.

Hư không lắc lư.

Có mấy bóng người xuất hiện ở cự ly cách thành trì trăm dặm.

Quỷ Đầu chỉ về phía trước và nói:

"Thông đạo ở chỗ này, xung quanh chỗ này rất hoang vắng, ta cũng chỉ là ngẫu nhiên mới phát hiện ra chỗ này, bên trong ẩn giấu mấy vạn Quỷ binh."

"Đúng rồi!"

Quỷ Đầu nhìn về phía Mạc Cầu:

"Mạc đạo chủ, hiện giờ Thừa Thiên hầu đã truyền ra tin tức nói là muốn tìm được tung tích của ngươi, phàm là ngươi cung cấp đầu mối đều sẽ có trọng thưởng."

"Thừa Thiên hầu?" Mạc Cầu híp mắt:

"Con trai thứ sáu của Lỗ Vương?"

"Không sai." Hồng Cốt gật đầu:

"Từ khi vị Thất Phi Cung kia chinh phạt động thiên Thượng Thanh Huyền U bất lợi, bị Lỗ vương trách phạt, bây giờ đã do Thừa Thiên Hầu tiếp quản."

"Tên Tưởng Hậu kia chính là người của Thừa Thiên Hầu."

"Minh bạch."

Mạc Cầu gật đầu, duỗi tay ra, Bách Tịch Đao xuất hiện, chỉ thẳng vào thành trì trước mặt:

"Đi thôi!"

Không có mưu kế gì, xông thẳng vào là được.

Ngũ quỷ Bạch Cốt đạo liếc nhìn nhau, lộ ra những nụ cười âm hiểm, các hiển dị dạng, hóa thành một làn Âm phong.

Tòa thành hoang vu này đã đứng sừng sững ở nơi đây không biết bao lâu, trong thành đều là Quỷ tốt hãn tướng.

Một người ngũ quỷ không hề che giấu khí tức của mình, đương nhiên là sẽ bị Quỷ tướng trong thành cảm nhận được, sau vài tiếng quái hống, từng làn khói đen xông thẳng về phía chân trời.

Nhiều luồng khí tức mạnh mẽ mà trước đây không hiện nay liên tiếp xuất hiện.

"Phần phật. . ."

Trăm ngàn con Quỷ vật dữ tợn, sau lưng mọc ra hai cánh, từ trong thành lao ra, bọn chúng tay cầm đao thương, nắm côn bổng, kêu la kêu giết lao về phía đám người Mạc Cầu.

Còn có mấy luồng khí tức kinh khủng đang ẩn giấu bên trong.

"Không tốt!"

Hắc Bạch Vô Thường biến sắc:

"Tại sao thủ vệ ở nơi này lại nhiều như vậy?"

Không chỉ nhiều, trong này còn có mấy luồng khí tức mạnh mẽ không kém gì bọn hắn.

Ánh mắt Quỷ Đầu chớp động, giọng nói không hiểu:

"Nơi này rõ ràng chỉ là một tòa thành bỏ hoang, thông đạo cũng không lớn, không cần phải sai trọng binh trú đóng mới phải. Nếu không, chúng ta. . . Chuyển sang nơi khác đi?"

"Không cần."

Mạc Cầu thanh âm băng lãnh:

"Nếu đã đến rồi thì cứ thử một lần đi."

Chưa nói xong thì tốc độ của hắn liền đột nhiên tăng lên, giống như một luồng u quang mà mắt thường khó phân biệt được đâm thẳng tới bầy Quỷ vật phía trước.

"Coong!"

Bách Tịch Đao trong lòng bàn tay run rẩy.

Sát cơ tích súc trong lòng, theo cự ly tới gần, một vệt sát ý từ trong mắt hắn hiện ra.

Đao pháp nở rộ!

Thập Phương Sát Giới!

Sát ý thuần túy hóa thành một màn sân khấu màu đen, giống như cự thú đang mở miệng rộng ra rồi nhào tới hơn trăm ngàn con Quỷ vật trước mặt.

Ánh đao lướt qua, vạn vật câu diệt.

Trong tràng đột nhiên trì trệ, trăm ngàn con Quỷ vật đồng thời cứng đờ giữa không trung.

Sau một khắc.

"Hoa. . ."

Khói đen tiêu tán, vô số Quỷ vật trải rộng một phương chân trời đồng thời sụp đổ, hóa thành Âm khí thuần túy, biến mất giữa thiên địa.

Trong đó còn bao gồm hai con Quỷ tướng có thực lực sánh được với Kim Đan.

"Lộc cộc. . ."

Hậu phương, Quỷ Đầu nuốt một ngụm nước miếng, ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ:

"Tên này lợi hại như vậy sao?"

"May mắn." Hai mắt Bạch Vô Thường co vào, giọng điệu kiêng kị:

"May mà chúng ta không động thủ."

Nếu như thật sự động thủ, sợ là Bạch Cốt đạo đã bị xoá tên rồi, cho dù có thật sự bắt được đối phương, ngũ quỷ phe mình cũng sẽ tử thương thảm trọng.

"Ha ha. . ."

Hồng Cốt lại là ngửa mặt lên trời cười to:

"Mạc đạo chủ, hảo thủ đoạn!"

"Các huynh đệ, đừng có để Mạc đạo chủ khinh thường Bạch Cốt đạo chúng ta, cũng đừng che giấu nữa, là lúc xuất lực rồi."

Nói xong, y vung tay lên, trăm ngàn cây cốt tiễn to lớn cao vài trượng đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Hồng Cốt, sau đó liền lao thẳng tới tòa thành trì trước mặt.

Cốt tiễn lấp lóe u quang, gặp vật liền nổ.

Chỉ một thoáng.

Tiếng nổ nối liền không dứt, dưới vô số cốt tiễn xung kích, bức tường thành cao thẳng đứng, những căn nhà nối liền nhau lập tức nổ tung, bụi mù tràn ngập bốn phía.

Hắc Bạch Vô Thường liên tục phát ra những tiếng quái khiếu, hóa thành hai làn Âm phong, giống như Ô Long mạnh mẽ đâm tới.

Quỷ Đầu huy động Quỷ Đầu trượng, khói đen tràn ngập, ngàn vạn Âm hồn Quỷ vật từ bên trong lao ra, phát ra những tiếng quái khiếu rồi nhào về phía đám Quỷ tốt ở trong thành.

Thiên Nhãn là người nổi bật nhất trong đám.

Hắc bào trên người hắn chập trùng, những tia sáng chói mắt quét ngang qua, những nơi đi qua, Quỷ vật, vách tường, binh lính nhao nhao đứt gãy.

Chốc chốc bộc phát, trăm ngàn tia sáng đan xen thành lưới, giảo sát mọi thứ bên trong.

Bạch Cốt đạo có thể tung hoành ở giới vực này nhiều năm, thanh danh hiển hách như vậy đương nhiên là có thủ đoạn bất phàm, ngũ đại thủ lĩnh đều là cao thủ.

Mạc Cầu quay đầu nhìn lướt qua, trong lòng cũng có chút thả lỏng.

Mặc dù một đao vừa rồi uy lực kinh người, những cũng đã tiêu hao hết một phần ba Pháp lực ở trong cơ thể hắn, may mà kết quả cũng không sai.

Một đao qua đi, Bạch Cốt đạo lại cháy lên đấu chí.

Nếu như không có ngũ quỷ của Bạch Cốt đạo giúp đỡ, hắn cũng không chắc một mình có thể xông vào chỗ này.

Mạc Cầu lập tức hít sâu một hơi, mắt phóng hồng mang, da thịt phiếm hồng, huyết mạch khống hỏa trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, kích phát U Minh Hỏa Thần Thân.

"Oanh!"

Một đoàn hỏa diễm rực rỡ nhiều màu bỗng nhiên xuất hiện.

Bóng người bên trong cao lên chừng mấy trượng, sau lưng mọc ra hai cánh, rất nhiều loại Linh hỏa đan xen, va chạm, tạo thành hư ảnh Tất Phương.

"Li!"

Hư ảnh ngửa mặt lên trời thét dài, giương cánh.

"Rầm rầm. . ."

Liệt diễm cuồng quyển gần một dặm, hư ảnh vọt tới trước, giống như có một vùng biển lửa đạo đang lao đến, những nơi đi qua, một nửa thành trì đều bị đốt cháy.

Vô số Quỷ vật đang gào thiết thảm thương ở trong biển lửa, thoáng chốc đã tan thành mây khói.

"Tốt!"

Hồng Cốt lớn tiếng gọi tốt, từ trên cao nhảy xuống, hài cốt to lớn đứng sừng sững trong rất nhiều ốc xá, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

Y giang rộng tay ra, trên mặt đất lập tức toát ra từng cây bạch cốt, không ngừng gia trì trên cơ thể của y, hình thể cũng biến ngày càng lớn.

Y vung tay lên, từng cơn gió lốc quét qua, mạnh mẽ đâm tới trung tâm thành trì, chỉ chậm hơn Mạc Cầu một chớp mắt.

Mỗi giết nhất quỷ, bạch cốt liền mạnh hơn một phần.

Sau cùng.

Hồng Cốt bỗng nhiên cao lên chừng trăm mét, chỉ là đầu lâu cũng đã to như một tòa cung điện, tiện tay vỗ xuống liền có thể phá hủy một nửa con phố dài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận