Mạc Cầu Tiên Duyên (Bản dịch cũ)

Chương 757. Quận Chúa

Chương 757. Quận Chúa


Người dịch: Whistle

"Không có." Diệp Toàn Chân lắc đầu:

"Cái chết của ả Diêm Phương kia là vì cách sư tổ ngài quá gần, bị Quỷ tộc trùng vây, thực lực không đến đâu nên liền mất mạng, không thể trách được người khác."

"Cho dù Quách Trai có muốn làm lớn chuyện thì phụ thân của y cũng sẽ không chịu."

Mạc Cầu gật đầu.

Những ngày qua, hắn cũng đã hiểu được không ít tình huống của Chí Thánh Đạo tràng.

Nghe nói vị trí của Chí Thánh Đạo tràng nằm trong một mảnh vỡ thời thượng cổ tên là Dao Trì Thánh địa, là một nơi có quy tắc khác với ngoại giới.

Trong đạo trường có tứ đại gia tộc, Quách gia chính là một trong số đó.

Người tu hành luyện thành Pháp lực thì cần phải giao hội với thiên địa Linh cơ, Linh cơ trong Dao Trì khác thường, cho nên mặc dù người trong đạo trường có thọ nguyên lâu dài nhưng thực lực lại tiến triển rất chậm.

Vả lại, Nguyên Anh sơ kỳ cũng đã là cực hạn.

Nhưng chuyện này cũng không có nghĩa là ngươi có tu vi cao nhất của Chí Thánh Đạo chính là Nguyên Anh sơ kỳ.

Mà là ngược lại.

Theo Thái chân nhân nói thì có khả năng Chí Thánh Đạo tràng đã có Tôn giả chứng được Hóa Thần cảnh.

Chẳng qua nhân vật như vậy cũng không phải là người sinh ra trong đạo trường, cũng không phải là người mà Chí Thánh Đạo tràng có thể chưởng quản, quan hệ càng giống như là hợp tác.

"Hơn ba trăm vạn năm trước, thiên địa đại kiếp, vạn giới sụp đổ. . ."

"Chí Thánh Đạo tràng, Chân Tiên đạo, là hai thế lực có hiểu biết về chuyện này nhất, Nguyên Anh cũng phải hợp tác với bọn họ."

Đây là lời mà Phượng Linh tiên cô đã nói.

Mạc Cầu không hiểu ý nghĩa của nó, nhưng dường như là chỉ khi hợp tác với hai thế lực này thì Nguyên Anh Chân nhân mới có khả năng tiến thêm một bước.

. . .

Âm phủ.

Trong hoàng đô của Lỗ quốc.

Một tòa đình viện vắng vẻ lại u tĩnh.

Thánh nữ đang đứng chắp tay trong trúc đình được xây bằng gỗ mun, nhìn về hướng hoàng cung ở phía xa.

"Tình huống của Lỗ vương thế nào rồi?"

"Hồi Thánh nữ." Một vị lão ẩu lưng còng xuống nghe tiếng liền khom người hồi bẩm:

"Tình huống không ổn lắm, trước đó Lỗ vương cưỡng ép thi triển Đoạt Thiên chi pháp vốn đã làm tổn hại bản nguyên, lần này lại cưỡng ép động thủ với Chiêu vương."

"Trừ phi có Tiên Thiên linh vật, nếu không sẽ khó thoát giáp tử đại nạn!"

Sáu mươi năm.

Đối tại phàm nhân mà nói thì đã là cả một đời.

Nhưng đối với Quỷ vật có thọ nguyên lâu dài mà nói, đây chỉ là một khoảng thời gian rất ngắn trong cuộc đời dài dằng dặc mà thôi.

"Trong mấy năm này. . ." Thánh nữ mở miệng yếu ớt:

"Lỗ vương không có ý định quan tâm cả con cái của mình luôn sao?"

"Vương vị của Lỗ vương vốn là do tranh đoạt được từ trong tay của rất nhiều huynh đệ tỷ muội, lần này chẳng qua chỉ là noi theo năm đó mà thôi." Lão ẩu hồi nói:

"Lỗ vương có rất nhiều con cái, chết vài người cũng sẽ không để ý."

Thánh nữ lắc đầu, không tiếp tục lên tiếng.

Mấy ngày nay, nơi ở của nàng có thể nói là đông như trẩy hội, những con quỷ lén lút đến đây bái phỏng cơ hồ đều có quan hệ với nhi nữ của Lỗ vương.

Hiển nhiên là bọn hắn muốn nhận được Tổ đình duy trì từ chỗ của nàng.

"Chuyện Tưởng Lục Tiên đại bại thì thế nào?"

"Thừa Thiên hầu đã đi điều tra, nói là có người cố ý tiết lộ kế hoạch hành quân của Quỷ Vương Lục Tiên, làm cho chuyến này binh bại, muốn hỏi tội người khác." Lão ẩu nói:

"Tình huống điều tra được là do Cung chủ của Thất Phi cung Đế Khốc đã âm thầm cấu kết với Toàn Chân đạo."

"Đương nhiên, Đế Khốc cũng không nhận tội, y nói đây chỉ là do nhân tộc đang khích bác ly gián, với âm mưu muốn chia rẽ tình huynh đệ và ngăn cản đại quân xâm lược."

"Y nói là mình chưa từng cấu kết với Toàn Chân giáo."

"Trên phố cũng có truyền văn nói rằng có lẽ chuyện này là do những người con khác của Lỗ vương làm ra để vu oan Đế Khốc, mượn cơ hội này loại bỏ hai đại địch thủ."

"A. . ." Thánh nữ bật cười lắc đầu:

"Thật sự là tâm như quỷ vực, khó phân thật giả."

"Đúng là vậy." Lão ẩu gật đầu.

"Cái Thuật." Thánh nữ nghiêng đầu nhìn về phía đại hán không nói tiếng nào ở bên cạnh:

"Ngươi điều tra đến đâu rồi?"

"Hồi Thánh nữ." Cái Thuật chắp tay thi lễ, trên mặt lộ vẻ xấu hổ nói:

"Tin tức giữa hai giới Âm dương không tương thông, mặc dù thuộc hạ đã sử dụng không ít phương pháp nhưng cũng biết được không nhiều."

Gã ta lắc đầu, nói:

"Chỉ biết là niên kỷ của Đạo chủ Toàn Chân đạo Mạc Cầu cũng không lớn, nhưng lại có truyền thừa đỉnh tiêm không thể tưởng tượng được."

"Toàn Chân đạo có hi vọng trở thành mạch thứ bảy của Thái Ất tông."

"Về phần vị nữ tử mà ngài đã nhắc kia. . ."

"Người này là đồ đệ của Mạc Cầu, tên là Tần Tư Dung, lấy Cương thi chứng đạo, hình như bản thể của nàng có quan hệ đặc thù với Mạc Cầu."

"Ngô. . ."

Thánh nữ chậm rãi gật đầu.

Đúng vào lúc này, một cơn gió nhẹ thổi qua, chậm rãi xốc lên tấm sa mỏng trên mặt Thánh nữ.

Dưới lớp lụa mỏng.

Tướng mạo của nàng ta giống Tần Tư Dung như đúc.

......

"Diệp cô nương, các vị làm vậy thật là khiến cho ta khó xử!"

Trong điện, một con Quỷ vật mặc quần áo nho sinh đặt Linh tửu trong tay xuống, nhẹ nhàng lắc đầu, rồi lại lập tức mang theo vẻ không nỡ mở miệng:

"Mùi vị của quỳnh nhưỡng trên Dương thế chỉ còn sót lại trong trí nhớ trong hồn phách của Cát mỗ, bây giờ lại có thể chính miệng nhấm nháp, thật sự là may mắn."

"Nếu như Cát tiên sinh thích, lát nữa ta sẽ sai người tặng ngài vài hũ." Diệp Toàn Chân nâng chén ra hiệu, đồng thời trên mặt còn lộ ra vẻ không hiểu, nói:

"Rốt cuộc tại hạ đã làm sai chuyện gì mà làm cho tiên sinh phải oán trách như vậy?"

"Diệp cô nương hà tất như vậy?" Nho sinh thở dài:

"Trong khoảng thời gian này, Âm Ti thịnh truyền Cung chủ nhà ta cấu kết với nhân tộc, đâm lưng huynh trưởng, làm cho cuộc chinh phạt của Quỷ Vương Lục Tiên thất bại thảm hại."

"Vì chuyện này mà cung chủ nhà ta đã có thêm rất nhiều phiền não."

"Tiên sinh cớ gì lại nói vậy." Diệp Toàn Chân mặt không đổi sắc:

"Không nói tới việc quan hệ cụ thể của chúng ta như thế nào, tại sao ta phải sai người làm chuyện này chứ, chuyện này đối với Toàn Chân đạo chúng tôi cũng không có chỗ tốt gì."

"Chỗ tốt?"

Nho sinh im lặng.

Làm rạn nứt tình cảm giữa các con cái của Lỗ vương, khiến cho bọn họ thảo phạt lẫn nhau, không còn quan tâm đến tòa động thiên này nữa, đối tại Toàn Chân đạo mà nói, đây chính là chỗ tốt lớn nhất.

Mấy tên Quỷ vật rải tin tức đều là quỷ ở phụ cận thông đạo, còn bị người ta ngầm hạ thủ đoạn trong Thần hồn, không phải là các ngươi thì còn có thể là ai?

Đương nhiên.

Nho sinh cũng biết là đối phương sẽ không thừa nhận loại chuyện này.

Y bèn nghiêm mặt chắp tay:

"Diệp cô nương, lần này Cát mỗ đến đây là đại biểu cho thành ý của Thất Phi cung, hi vọng sau này chúng ta không cần phải làm ra những chuyện khiến cho đôi bên phải hiểu lầm nữa."

"Dù sao. . ."

"Hầu phu nhân nhà ta chính là đệ tử thân truyền của Mạc đạo chủ."

"Im ngay!" Sắc mặt Diệp Toàn Chân trầm xuống:

"Chuyện này vẫn còn chưa được quyết định, Thái Chân bệ hạ sẽ có lựa chọn của ngài, chớ nên ở chỗ này hồ ngôn loạn ngữ, nếu không thì đừng trách Diệp mỗ không nể tình!"

Nhân quỷ khác đường, Âm Dương khác biệt, đây chính là đạo lý được khắc sâu tới tận xương tủy.

Vả lại. . .

Trong những năm này, Quỷ tộc Âm phủ đã gây ra vô số tội ác ở trong động thiên, đạo đệ Toàn Chân cũng đã tử thương vô số, ân oán há có thể phai nhạt được?

Doanh Thái Chân và Đế Khốc tuyệt đối không thể ở cùng nhau!

Thậm chí, nếu như không phải vì muốn lợi dụng đối phương, nàng đã sớm hạ thủ bắt người này lại, thẩm vấn những tin tức có quan hệ với Âm phủ.

Nho sinh cũng nghe được sự tức giận trong giọng nói của Diệp Toàn Chân, y lập tức nhíu mày lại:

"Được hay không được, Diệp cô nương nói không tính."

"Mà thôi!"

Nho sinh khoát tay rồi tiếp tục nói:

"Thật ra Cát mỗ đến đây là có việc muốn nhờ."

"Có việc gì?" Diệp Toàn Chân nhíu mày:

"Nói nghe một chút."

Đối phương là thầy của Cung chủ Thất Phi cung Đế Khốc, tu vi không cao, nhưng bác học quảng thức, có địa vị siêu nhiên trong Thất Phi cung.

Lần này đến đây đương nhiên sẽ phải có nguyên do nào đó.

Nho sinh nói:

"Diệp cô nương biết Đông Bình quận chúa không?"

"Đông Bình Quận chúa?" Ánh mắt Diệp Toàn Chân khẽ biến:

"Nữ nhi của Lỗ vương, người đã chui vào trong Dương thế sao?"

"Không sai!" Nho sinh gật đầu:

"Đông Bình Quận chúa đa trí từ nhỏ, có túc tuệ, mặc dù tuổi tác không lớn, nhưng lại trí kế siêu phàm, thiện về sử dụng nhân tâm, cùng Thừa Thiên hầu là một mẹ sinh ra."

"Nghe nói Đông Bình Quận chúa đã gây ra không ít chuyện ở trên Dương thế."

"Đúng vậy." Diệp Toàn Chân mỉa mai nói:

"Không biết ả ta đã dùng thủ đoạn gì mà làm cho Thiên Tà minh dám xâm chiếm Thái Ất tông, kết quả làm cho một vị Nguyên Anh Chân nhân của Thiên Tà minh bỏ mình."

"Hiện giờ ả đang bị Thiên Tà minh và Thái Ất tông liên hợp truy sát, sợ là ngày giờ cũng không còn nhiều."

"Thật sao?" Nho sinh như có điều suy nghĩ.

Âm phủ và Dương thế phía ngoài còn cách một phương động thiên Thượng Thanh Huyền U, cho dù là Thất Phi cung thì cũng không nhận được bao nhiêu tin tức.

Bất quá. . .

"Có chuyện Diệp cô nương đã nói sai."

"Nha!" Diệp Toàn Chân nói:

"Chuyện gì?"

"Hiện giờ Đông Bình Quận chúa đã không còn ở chỗ Thái Ất tông trên Dương thế nữa." Nho sinh tỏ ra nghiêm túc, nhìn Diệp Toàn Chân gằn từng chữ:

"Bây giờ Đông Bình Quận chúa đang ở trong động thiên này!"

"Hả?" Đôi mắt đẹp của Diệp Toàn Chân chớp động, cũng không hỏi tại sao đối phương lại biết chuyện này, chỉ nói:

"Cung chủ quý cung muốn như thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận