Mạc Cầu Tiên Duyên (Bản dịch cũ)

Chương 885. Đồ

Chương 885. Đồ


Người dịch: Whistle

Còn có đao sơn sừng sững, biển lửa cháy hừng hực, đá mài nghiền ép, đồng sắt nóng bỏng, nghiệt kính chiếu xạ, thạch cữu đảo chùy, băng phong vạn dặm. . .

Mười tám tầng Địa ngục tái hiện trong Âm Ti.

Mấy vạn Quỷ vật lập tức bị nó cuốn vào bên trong, vô số tiếng tru thê thảm vang vọng, sương mù cũng ngày càng nồng đậm.

Mà những con Quỷ vật đang lao tới kia đều mặc phục sức của sai dịch, nhìn đám Quỷ binh bị tra tấn mà mặt không biến sắc, phàm là có kẻ muốn tránh thoát liền sẽ lập tức bị đánh vào lại.

"Giả!"

"Tất cả đều là giả!"

Trong này cũng không thiếu quỷ vật có thực lực mạnh mẽ có thể thoát ra khỏi núi đao biển lửa, bọn chúng đánh tan đám quỷ sai ở xung quanh, thét lớn xông thẳng tới chân trời, vung vẩy Quỷ khí mạnh mẽ.

"Tĩnh tâm ngưng thần, vứt bỏ tạp niệm, không nên bị ảo giác ở trước mắt ảnh hưởng, theo ta. . ."

"Oanh!"

Còn chưa dứt lời, một cây nẹp từ trên trời giáng xuống đã đập cho nó nằm bẹp xuống mặt đất, còn có hai sợi xiềng xích từ trong hư không lao tới rồi quấn chặt lấy.

Hai con quỷ vật một đen một trắng xuất hiện ở trước mặt nó.

"Hắc Bạch Vô Thường?"

"Quỷ tướng!"

Hai tên Hắc Bạch Vô Thường này lại có tu vi Quỷ tướng, hơn nữa còn biết cả bí pháp, khó chơi hơn Quỷ Tướng bình thường rất nhiều.

"Oanh. . ."

Lời còn chưa dứt, một luồng khí tức kinh khủng xuất hiện ở phương xa, giống như dãy núi đột ngột từ dưới đất mọc lên, khí tức cực thịnh, ép cho đám Quỷ tướng đều khó mà động đậy.

"Ta chính là Chuyển Luân Vương!"

Quỷ tướng sững sờ.

Chỉ trong chớp mắt.

"Oanh!"

"Oanh. . ."

Những luồng khí tức kinh khủng lần lượt xuất hiện.

"Ta chính là Bình Đẳng vương!"

"Ta chính là Thái Sơn vương!"

"Ta chính là Diêm La vương!"

". . ."

Thập Điện Diêm La!

"Quỷ. . . Quỷ Vương?" Tên Quỷ tướng này run bần bật, trong mắt tràn đầy tuyệt vọng.

Mặc kệ cảnh tượng trước mắt là thật hay giả, nhưng đã có thể diễn hóa ra Thập Điện Diêm La, mười vị Quỷ Vương, tên Quỷ tướng này không thể nào phá giải được.

Mà chỉ cần không phá được thì giả và thực cũng chẳng có gì khác nhau.

Chỉ bất quá. . .

Là ai?

Ai có thể diễn hóa ra Thập Điện Diêm La, mười vị Quỷ Vương?

Tên Quỷ tướng này vẫn còn đang suy nghĩ thì bỗng nhiên nhìn thấy chủ tướng của gã, Quỷ Vương sơ giai Điềm hầu đã bị một vị Diêm La trấn áp, tiếng kêu khóc đột ngột dừng lại.

Quỷ Vương trong Thập Điện Diêm La đều không phải Quỷ Vương bình thường!

"Oanh!"

Mặt đất ở trong phạm vi ngàn dặm đều bị chìm xuống ba thước, chỉ trong chớp mắt, chừng mười vạn Quỷ binh đã bị Địa Ngục Đồ trấn áp, trong này còn bao gồm cả một vị Quỷ Vương sơ giai.

Khi Thái chân nhân nhìn thấy cảnh tượng này liền lập tức hít mấy hơi thật sâu mới cưỡng ép kiềm nén sự kinh ngạc trong lòng.

Ông ta biết là thực lực của Mạc Cầu rất mạnh, nhưng lại không ngờ là sẽ kinh khủng đến mức độ này?

Dùng sức một mình diễn hóa ra Thập Điện Diêm La, mười tám tầng Địa Ngục, lại còn nhẹ nhàng trấn áp mười vạn Quỷ binh, quỷ quân của Chiêu vương không ra gì.

Cái này. . .

Đừng nói là Toàn Chân đạo, sợ là trong Thái Ất tông cũng chẳng có người nào là đối thủ của Mạc Cầu!

Mà Mạc Cầu thì lại mặt không đổi sắc.

Địa Ngục Đồ đã phá ngũ quan, chỉ cần thi triển, ngay cả Quỷ Vương Trung giai cũng bị nó cuốn vào bên trong, còn chưa chắc có thể chạy thoát.

Huống chi. . .

Mạc Cầu nhắm mắt lại, nhấc tay lên, Bách Tịch Đao bay ra, lao về phía một vài con Quỷ tướng còn đang giãy giụa với tốc độ nhanh như điện thiểm.

Đao quang xẹt qua, những tên Quỷ tướng này lập tức bị chém đầu.

"Tiếp tục!"

Hắn khẽ vung tay lên, làn sương mù do Địa Ngục Đồ diễn hóa thành liền tiếp tục lướt về phía trước, những nơi đi qua, bầy quỷ đều bị nó trấn áp.

Có kẻ không chịu nổi thì lập tức bị chém giết, Thần hồn ly tán, trở thành chất dinh dưỡng của Địa Ngục Đồ, chuyện này làm cho uy lực của Địa Ngục Đồ tiếp tục tăng lên.

Nếu như không phải vì thần hồn của Mạc Cầu là có cực hạn, sợ rằng chỉ dựa vào chiêu thức thôn phệ không cần tiết chế này thôi là Địa Ngục Đồ đã có thể phá vỡ thập quan rồi.

"Chuyện gì xảy ra?"

Sở Sinh nhìn về phương xa bằng vẻ mặt kinh ngạc.

Mười vạn quỷ binh của Điềm hầu lại đột nhiên biến mất không thấy gì nữa?

"Tướng quân!"

Trong lúc gã đang ngây người, tiếng hô hoán ở bên cạnh lập tức làm cho Sở Sinh bừng tỉnh.

"Chúng ta đi mau đi, làn sương mù kỳ quái kia đang lao về phía này!"

"Đúng vậy, tướng quân đi mau, sương mù này cực kỳ cổ quái, chúng ta vẫn là nên tạm thời né tránh một chút thì tốt hơn, trong quân sẽ có Quỷ Vương đứng ra giải quyết."

"Không sai, không sai." Sở Sinh hoàn hồn gật đầu:

"Có Quỷ Vương ở đây thì chúng ta không cần phải lo. . ."

Gã ta còn chưa nói xong liền thấy có hai vị Quỷ Vương xông vào trong sương mù, nhưng chỉ mới nháy mắt một cái thì khí tức đã biến mất, ngay cả một tia gợn sóng cũng không có.

Mà làn sương mù kia lại đột nhiên bành trướng, biên giới của nó đã gần tới phụ cận doanh trại của bọn hắn.

"Tướng quân!"

"Đi mau!"

Tiếng kêu sợ hãi vang lên, Sở Sinh nở nụ cười khổ, trong mắt tràn đầy tuyệt vọng:

"Đi?"

"Còn đi được sao?"

Làn sương mù kia nhìn như chầm chậm, nhưng hình thể quá khổng lồ, đủ để dung nạp ngàn dặm, chỉ nhẹ nhàng lướt một cái đã bay xa trăm dặm.

Bọn hắn có thể chạy đi đâu?

"Xoạt!"

Quả nhiên, bầy quỷ vừa mới chuẩn bị khởi hành thì lại đột nhiên cảm thấy hoa mắt, cảnh tưởng mười tám tầng Địa ngục và Thập Điện Diêm La trong truyền thuyết lập tức xuất hiện trong cảm giác.

Tiếng kêu thảm thiết của vô số Quỷ vật truyền vào trong màng nhĩ, khiến cho bầy quỷ phát lạnh trong lòng.

"Hả?"

Mắt thấy bầy quỷ đã bị cuốn vào trong Thạch Ma Địa Ngục, đột nhiên trong hư không lại vang lên một tiếng kinh ngạc, sau đó Địa Ngục Đồ liền đột nhiên chuyển hướng.

Sở Sinh chỉ cảm thấy hoa mắt một cái, bầy quỷ đã quay trở về.

"Xảy. . . xảy ra chuyện gì?"

Một con Quỷ vật vừa mới bị cuốn vào trong Địa Ngục Đồ nên sắc mặt vẫn còn đang tái nhợt, giọng nói run rẩy, khí cơ trên người bọn hắn đã bị phong ấn triệt để, không thể động đậy một chút nào.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn xem bản thân mình chịu cảnh tra tấn giống như những quỷ vật khác.

Nhưng sau một khắc, bọn chúng lại có thể thoát khốn mà không hề bị thương chút nào.

Một con Quỷ vật giơ bàn tay run rẩy lên chỉ về hướng bên cạnh:

"Sương. . . Sương mù chuyển hướng rồi!"

Sở Sinh nghiêng đầu nhìn sang, hai mắt đột nhiên co rụt lại:

"Chu vương!"

Thời gian nháy mắt, hiểm tử hoàn sinh, phải mất rất lâu thì Sở Sinh mới hoàn hồn lại.

Gã ta cũng không phải là những tên vương tử được nuôi dưỡng như những đóa hoa trong Vương phủ, mà là một vị tướng quân thân kinh bách chiến, sau khi tĩnh hồn thì lập tức phát hiện ra không đúng.

"Trấn Bắc hầu đang làm gì?"

Cho dù cái tên này là một nhân vật cao cao tại thượng, uy áp được đếm bằng ức vạn quỷ quân, nhưng Sở Sinh cũng không nhịn được mà gầm lên một tiếng:

"Cao thủ của Lỗ vương đã đánh tới cửa rồi, tại sao vẫn còn chưa xuất thủ? Còn có Tề Tướng quân nữa, bọn hắn đang ở đâu?"

"Tướng .... Tướng quân." Bên cạnh, con quỷ vật mọc ra sáu cái tai có thính giác nhạy cảm kia là kẻ phát hiện ra dị thường trước, y run rẩy mở miệng:

"Có chút không đúng, hình như đội quân của Trấn Bắc hầu quân đang. . . Đang rút lui?"

"Cái gì?"

Sở Sinh sững sờ, những Quỷ vật khác lập tức biến sắc.

Trong cuộc chinh phạt Lỗ vương lần này, quỷ quân của Chiêu vương lấy Trấn Bắc hầu và Tề Tướng quân làm chủ, trong đó thì quân doanh của Trấn Bắc hầu nằm gần nơi của bọn hắn nhất.

Bây giờ có cao thủ vô danh xông tới, Trấn Bắc hầu thấy đối phương tàn sát quỷ quân của phe mình, chẳng những không động thủ mà còn đang rút quân?

"Tướng quân!"

Có Quỷ vật thông minh lập tức mở miệng:

"Tình huống không ổn, chúng ta. . . Cũng rút đi!"

"Rút?" Hốc mắt Sở Sinh nhảy lên:

"Lâm trận rút quân, không đánh mà lui là tội chết, cho dù hiện giờ có thoát được một kiếp thì sau này Vương gia cũng sẽ không bỏ qua cho chúng ta!"

"Những mà những đội quân khác cũng đang rút lui rồi, ngay cả Trấn Bắc hầu cũng đang rút, chẳng nhẽ chúng ta ở lại chỗ này chờ chết hay sao?" Có Quỷ vật liếc nhìn xung quanh rồi không cam lòng gầm nhẹ:

"Tướng quân, tình huống hiện giờ không rõ ràng, chúng ta vẫn nên bảo tồn thực lực của bản thân trước đã, đối mặt trực diện không phải là hàng vi sáng suốt!"

"Đúng vậy đó, tướng quân!"

"Tướng quân, chúng ta rút lui đi!"

Tình cảnh vừa nãy đã làm cho bầy quỷ sớm mất hết đấu chí, cho nên bọn họ đều cùng nhau mở miệng thuyết phục.

Trong mắt Sở Sinh lộ ra vẻ giãy dụa, nghiêng đầu nhìn sang, chỉ thấy quân doanh ở chỗ Chu vương đang bị làn sương mù quái dị kia bao phủ, khí tức Quỷ vương Trung giai của Chu vương còn đang giảm mạnh.

Phải biết. .

Nơi đó ngoại trừ Quỷ vương Trung giai Chu vương ra thì vẫn còn có mấy vạn chu quỷ mà gã ta nuôi nhốt, mỗi một con đều có cơ hội tiến hóa thành Lệ quỷ.

Nhưng bây giờ, chỉ mới qua mấy hơi thở thôi mà rất nhiều khí tức mạnh mẽ đã biến mất không thấy gì nữa.

Khí tức của Chu vương cũng bị che lấp.

Ở trước mặt của tên Quỷ vật vô danh này, ngay cả Quỷ vương Trung giai cũng thể không chịu nổi một kích sao?

Sở Sinh thấy vậy liền lạnh cả tim, không thể trì hoãn thêm được nữa, gã vung tay lên quát:

"Lui lại!"

. . .

Bên trong Địa Ngục Đồ.

Mỗi một vị Thập Điện Diêm La đều đang đứng một phương.

Người cầm phiên, kẻ cầm kiếm, gã thì tay nâng bảo tháp mắt hiện hàn quang, có tên mặt mũi hiền lành, cũng có cả uy phong lẫm liệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận