Mạc Cầu Tiên Duyên (Bản dịch cũ)

Chương 828. Tiểu Hạp Tử

Chương 828. Tiểu Hạp Tử


Người dịch: Whistle

"Ta giúp ngươi là vì minh ước trên người."

Mạc Cầu mở miệng:

"So với những Quận Hầu khác, việc Thất Phi cung chưởng quản cảnh nội Lỗ vương đối Toàn Chân đạo, đối với Mạc mỗ đều có lợi hơn."

"Chỉ là không biết. . ."

"Cung chủ có muốn để minh ước của chúng ta trở nên kiên cố hơn không?"

"Nha!" Đế Khốc nhíu mày:

"Mạc đạo chủ cứ việc nói thẳng."

Mạc Cầu đứng chắp tay, lạnh nhạt nói:

"Tuy rằng cung chủ được ta trợ giúp, nhưng có thể trở thành Lỗ vương hay không thì vẫn còn là một ẩn số, cho dù thành tựu Quỷ Vương, có thể dẫn đầu quỷ tộc trong cảnh nội Lỗ vương chống lại Chiêu vương xâm lấn hay không cũng là chuyện khó liệu."

"Mạc mỗ có thể hỗ trợ chuyện này!"

"Giúp ta trở thành Lỗ vương, đồng thời chống lại Chiêu vương?" Hai mắt Đế Khốc co rụt lại.

Trước đây khi kết minh với Mạc Cầu, thứ Đế Khốc coi trọng không phải là thực lực của Toàn Chân đạo, dù sao trong Toàn Chân đạo lại không có Nguyên Anh chân nhân.

Động thiên Thượng Thanh Huyền U có thể cầm cự được Âm binh xâm chiếm lâu như vậy cũng không phải vì lực lượng của Toàn Chân đạo.

Thái Ất tông ở sau lưng nó mới là minh hữu chân chính mà Thất Phi cung muốn.

Nhưng bây giờ. . .

Đã khác!

Mặc dù Toàn Chân đạo chủ Mạc Cầu chỉ vừa tiến giai Nguyên Anh, nhưng lại có thể chém giết Thiên long Thập giai, bất luận có dùng thủ đoạn gì thì chuyện này cũng đã chứng minh được sự bất phàm của đối phương.

Trước đây thì y chẳng thèm để Toàn Chân đạo vào mắt, tranh đoạt Lỗ vương chi vị cũng đã rất miễn cưỡng, càng đừng đề cập đến chuyện chống lại Chiêu vương.

Hiện giờ.

"Tại sao?"

Đế Khốc lặng lẽ mở miệng:

"Mạc đạo chủ muốn cái gì?"

Vô lợi không dậy sớm, sở dĩ đối phương tiến vào Táng Long Thiên này đều là vì y cưỡng ép bức bách, nhưng bây giờ lại chủ động muốn giúp mình.

Nghĩ như thế nào cũng cảm thấy không đúng.

"Thứ ta muốn, nói bây giờ thì vẫn còn sớm." Mạc Cầu lạnh nhạt mở miệng:

"Đợi khi Cung chủ trở thành Lỗ vương, đánh lui Chiêu vương xâm chiếm lại nói cũng không muộn, không biết Cung chủ có đồng ý với cuộc mua bán này không?"

"Tốt!" Đế Khốc cười sang sảng:

"Đợi khi ta trở thành Lỗ vương, chuyện gì cũng không thể thương lượng?"

Chỉ cần y có thể trở thành Lỗ vương, còn duy trì được tình huống hiện nay trong cảnh nội, có cái gì mà không thể đáp ứng?

"Tốt!"

Mạc Cầu gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc:

"Mấy tháng tới, Mạc mỗ sẽ dốc toàn lực giúp ngươi săn giết Long tộc, thu thập Tinh huyết."

"Cái này. . ." Ánh mắt Đế Khốc chớp động:

"Mạc đạo chủ, gần đây có rất nhiều Long tộc, ngươi phải cẩn thận, hay là chúng ta đồng thời hành động, dù sao cũng sẽ an toàn hơn độc hành rất nhiều."

"Không cần." Mạc Cầu lắc đầu, trong mắt mang theo thâm ý:

"Mạc mỗ cũng không phải chỉ có một người."

"Hả?"

Đế Khốc sững sờ, còn chưa kịp hoàn hồn thì Mạc Cầu đã đằng không bay lên, thoáng chốc đã biến mất ở cuối chân trời, khí tức tiêu tán trong thiên địa.

"Không phải một người?"

Đế Khốc chau mày, như có điều suy nghĩ.

. . .

Nửa ngày sau.

Mạc Cầu xuất hiện ở trong một hạp cốc.

Hắn quét mắt nhìn bốn phía rồi độn tới một vách núi bên cạnh, mắt hiện Linh quang liếc nhìn ngọn núi ở trước mặt một lát rồi mới chậm rãi nhô cánh tay cả.

"Bạch!"

Cánh tay chạm vào vách núi, núi đá cứng rắn xuất hiện gợn sóng giống như mặt nước vậy, cánh tay dễ dàng xuyên qua.

"Ồ!"

Loại ẩn nấp chi pháp, cho dù toàn lực thi triển Đại La Pháp Nhãn thì cũng chỉ có thể phát hiện ra một chút đầu mối, Mạc Cầu không khỏi phát ra một tiếng nghi ngờ.

Mạc Cầu bước vào bên trong, một cái sơn động đập vào mi mắt.

Vừa tiến lên không được bao xa, trong động dấy lên một ánh lửa, có một vài Tiên dân Di tộc ăn mặc như dã nhân đang chờ sẵn ở đó, bọn họ đang không ngừng quan sát Mạc Cầu.

"Khương tộc trưởng!"

Thái Hạo tiến lên một bước, giang hai tay ra để thể hiện sự thân thiện của mình:

"Mấy vị này đều là tộc nhân của ta, bọn họ đều đồng ý lời mời đến đây, chắc là Khương tộc trưởng sẽ không để ý chứ?"

"Đương nhiên sẽ không." Mạc Cầu lắc đầu:

"Các vị cứ việc yên tâm, đứa bé kia đang ở một nơi rất an toàn, bên cạnh còn có cao nhân phụ trách chăm sóc, không có việc gì."

"Khương tộc trưởng đã nói vậy thì chúng tôi đương nhiên là yên tâm." Trên mặt Thái Hạo lộ ra một chút tiếc nuối, bất quá vẫn gật đầu nói:

"Không biết Khương tộc trưởng gọi chúng tôi đến là vì chuyện gì?"

Nếu như trước đây, có thể Thái Hạo sẽ rất quan tâm đến đứa trẻ chuyển cơ của nhân tộc kia, nhưng hiện nay ông ta cũng rất xem trọng Mạc Cầu.

Thực lực có thể so với Long tộc Thập giai, cộng thêm Thiên Binh Pháp không thể tưởng tượng nỗi, có lẽ chuyển cơ không nằm trên người đứa bé kia, mà ở trên người trước mặt này.

Huống chi. . .

Bây giờ bọn hắn đã có đường khác có thể lựa chọn.

Mạc Cầu không trả lời mà hỏi lại: "Chư vị có biết lý do tại sao gần đây lại tập hợp nhiều Long tộc như vậy không?"

"Cái này. . ."

Đám người Thái Hạo liếc mắt nhìn nhau, sắc mặt cực kỳ cổ quái, dừng một chút, Thái Hạo mới gật đầu mở miệng:

"Chúng ta biết."

"Các ngươi biết?"

Lần này, đến phiên Mạc Cầu tỏ ra nghi ngờ.

Thái Hạo sờ lên cái cằm, nói:

"Không dối gạt Khương tộc trưởng, ngay tại ngày hôm trước, có một người tìm tới chúng tôi, nói rõ tình huống bên này, đồng thời muốn chúng tôi hỗ trợ săn giết một con quỷ vật."

"Để trao đổi, người này hứa hẹn sau này sẽ tìm cho chúng tôi một tiểu thế giới khác xem như nơi an thân, miễn trừ Long tộc áp bách."

"Ây. . ." Mạc Cầu nhíu mày, hỏi:

"Người đó tên là gì? Kêu các ngươi giết người nào? Người này thực sự đã hứa tìm cho các ngươi một tiểu thế giới để an thân sao?"

"Đương nhiên!" Thái Hạo gật đầu.

"Tộc trưởng." Một người lặng lẽ mở miệng:

"Việc này liên quan đến cơ mật, đừng nói cho người khác."

"Không sao." Thái Hạo khoát tay áo:

"Chắc là tổ tiên của Khương tộc trưởng cũng là Tiên dân Di tộc, chẳng qua sau này mất đi truyền thừa nên mới như thế, chúng ta cũng không tính là người ngoài."

"Tộc trưởng. . ."

Một người đứng lên, há hốc mồm, thấy những người khác mặt không biểu tình, liền không khỏi hung hăng dậm chân, cả giận nói:

"Mà thôi, mà thôi, tùy các ngươi!"

"Ta tin tưởng Khương tộc trưởng." Thái Hạo nghiêm mặt nhìn sang:

"Ít nhất thì so với những con quỷ vật không rõ lai lịch kia, nhân tộc vẫn đáng giá tín nhiệm hơn, không phải tộc ta trong lòng ắt có dị tâm."

"Ừm!"

"Không sai!"

Mấy người ở đây liên tục gật đầu.

Mà trong mắt của Mạc Cầu lại có chút quỷ dị.

Hắn cũng là kẻ ngoại lai, bất quá cũng là nhân tộc, hoàn toàn khác biệt với những Quỷ vật và Long tộc ngoài kia.

"Kẻ này tự xưng là Tiểu Hạp Tử, muốn chúng ta giết một con Quỷ Vương sơn dương có thể so với Long tộc Thập giai, về phần tiểu thế giới mà người này nhắc đến. . ."

Thái Hạo mở miệng:

"Hình như gọi là động thiên Thượng Thanh Huyền U gì đó."

"Con quỷ vật kia lấy Bản mệnh Thần hồn ra để phát thệ với tộc ta, chắc không phải là giả, nhưng cuối cùng thì kẻ này cũng không phải là nhân tộc, vả lại chúng tôi chưa bao giờ thấy mặt, cho nên. . ."

Thái Hạo giang hai tay ra, nói:

"Khương tộc trưởng, còn có cái gì muốn hỏi sao?"

"Tiểu Hạp Tử?"

Mạc Cầu híp mắt, ý niệm nhanh quay nhanh.

Trong số tử tôn của Lỗ vương đúng là có một vị có nhũ danh là Tiểu Hạp Tử, nhưng trong số chư vị quận hầu tiến vào trong Táng Long Thiên thì kẻ này lại không hề nổi bật gì.

Về phần sơn dương?

Bên cạnh Chiêu vương có một vị tên là Dương Quân, có thực lực Quỷ Vương Trung giai.

Về phần Động thiên Thượng Thanh Huyền U thì không cần phải nhiều lời!

Sau khi biết được thân phận của Tiểu Hạp Tử, Mạc Cầu cũng đã đoán được bảy tám phần chuyện sắp xảy ra, hắn không khỏi hừ nhẹ một tiếng, sắc mặt không thay biến.

Tử tôn của Lỗ vương đều hữu dũng hữu mưu, không phải loại lương thiện.

Ngay cả những vị nữ tử như Đông Bình và Tâm Kiếm Quận chúa cũng là nữ trung hào kiệt.

Tuy là đối thủ, nhưng Mạc Cầu sẽ không xem nhẹ bất kỳ kẻ nào, nếu như đối phương làm người không tệ, hắn cũng sẽ không tiếc lời tán thưởng.

Bất quá tán thưởng về tán thưởng, lúc động thủ thì hắn cũng sẽ không chần chờ.

"Chư vị."

Ý niệm chuyển động, Mạc Cầu chắp tay:

"Đối với những con quỷ vật đén từ bên ngoài kia, ta cũng biết rất rõ ràng, bao gồm chuyện Long tộc ở nơi này có cao thủ cũng nhất thanh nhị sở."

"Nha!"

Đám người Thái Hạo lộ vẻ động dung:

"Xin lắng tai nghe."

Mạc Cầu gật đầu, chắp tay dạo bước trong sân, hơi trầm tư một chút rồi nói:

"Đám quỷ vật này đến âm tào địa phủ trong truyền thuyết, bất quá cũng bởi vì chuyện của mấy trăm vạn năm trước mà Âm phủ cũng đã biến dạng."

"Không còn Thập Điện Diêm La tọa trấn, cũng chẳng có Bồ Tát Phật Đà độ hóa Ác quỷ."

"Chỉ còn lại mấy cái quốc gia trông chốn Âm Ti!"

"Âm phủ!"

"Sao lại thế. . ."

Sắc mặt của đám người lập tức thay đổi, có kinh có nghi.

Mạc Cầu cũng không để ý đến ánh mắt chất vấn và không hiểu của bọn họ mà tiếp tục nói:

"Trong Âm phủ có một quốc gia tên là Thương quốc, dưới trướng Thương quốc có nhiều vương vị, một trong số đó chính là Lỗ vương, rất nhiều Quỷ Vương vào trong Táng Long Thiên này đều là hậu bối của ông ta."

"Tên Tiểu Hạp Tử kia chính là hậu đại của Lỗ vương."

"Khương tộc trưởng." Thái Hạo ngột ngạt nói:

"Trước không bàn đến những lời mà ngươi vừa nói là thật hay giả, cho dù là thực thì làm sao mà ngươi biết được những chuyện này?"

Những người khác cũng nghiêng đầu nhìn sang, trong mắt mang theo vẻ hiếu kỳ.

"Bởi vì ta có quen biết với một người trong số đó, cho nên mới biết rõ như vậy." Mạc Cầu nhàn nhạt giải thích một câu, nói:

"Ta làm cách nào biết được biết được chuyện này không quan trọng, quan trọng là sau này nên ứng đối như thế nào."

Một người đột nhiên đứng dậy, há miệng liền muốn nói gì đó, nhưng lại bị Thái Hạo phất tay ngăn lại.

Sắc mặt Thái Hạo âm trầm bất định, ánh mắt nhìn chằm chằm Mạc Cầu, giống như muốn nhìn xuyên nội tâm của hắn:

"Khương tộc trưởng, mời tiếp tục!"

Thái Hạo đã được kiến thức thực lực của Mạc Cầu, đối phương lại là nhân tộc, nên trong lòng y có hân hỉ có kích động, nhưng lúc này y lại có chút xem không hiểu.

Trên thân người này có quá nhiều bí mật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận