Mạc Cầu Tiên Duyên (Bản dịch cũ)

Chương 629. Các Phương (Chúc Mừng Năm Mới)

Chương 629. Các Phương (Chúc Mừng Năm Mới)


Người dịch: Whistle

Loan Hải giang.

Trụ sở chi nhánh của Cửu Giang minh.

Trên một hòn đảo nhỏ nằm gần khu vực biên giới có một tòa đình viện lịch sự tao nhã u tĩnh tọa lạc ở đó, đây là phủ đệ mà hai vợ chồng Cơ Trường Không đang an hưởng tuổi già.

"Cơ đạo hữu!"

Một vệt độn quang từ chân trời rơi xuống:

"Hồng mỗ có việc tới chơi."

"Hồng đạo hữu." Hậu viện, Cơ Trường Không đang mang theo thê tử ngắm hoa nghe tiếng liền sững sờ, quay đầu truyền âm:

"Ngược lại là khách quý ít gặp, mời đạo hữu vào."

Không bao lâu sau, một gã hán tử có dáng người thấp tráng hán đi vào hậu viện, đứng từ xa chắp tay thi lễ, người chưa đến nhưng tiếng cười ha ha đã vọng tới:

"Chúc mừng, chúc mừng!"

"Có gì vui mà mừng?" Dường như Tần Nguyên Hương không thích đối phương, thấy vậy liền lạnh lùng mở miệng:

"Vợ chồng chúng tôi chẳng qua chỉ là hai kẻ ăn no chờ chết, sống một ngày thì thiếu đi một ngày, vui từ đâu đến?"

"Ây. . ."

Sắc mặt người tới cứng đờ.

"Nguyên Hương, đừng có như vậy." Cơ Trường Không lắc đầu, nhìn về phía tới người nói:

"Hồng đạo hữu có việc thì cứ nói thẳng, có phải là có liên quan tới tiểu nữ không?"

Từ khi vợ chồng họ Kết Đan thất bại, biết được thọ nguyên không nhiều liền vô tâm ngoại sự, một lòng ở đây an hưởng tuổi già.

Đồ đệ Thải Văn và Phái Văn đang ở bên người, đương nhiên sẽ không có chuyện gì vui mà bọn họ không biết được.

Chỉ có Cơ Băng Yến đã gia nhập Chấp Pháp điện của Cửu Giang minh vào mấy năm trước, nhiều lần kiến công, tu vi cũng đột nhiên tăng mạnh, làm cho hai người hết sức vui mừng.

Nhưng nữ nhi liều mạng như vậy cũng làm cho hai vợ chồng họ có chút bận tâm.

Dù sao thì công việc ở Chấp Pháp điện cũng không an toàn, mà ngược lại, trong nội bộ của Cửu Giang minh thì Chấp Pháp điện được xem như bộ môn có tỉ lệ chiến tổn khá lớn.

Hàng năm đều có tu sĩ Đạo cơ mất mạng.

"Đúng là chuyện này có quan hệ với Băng Yến." Hồng đạo hữu gật đầu, lại nói:

"Bất quá, đối với hai vị mới thật sự là chuyện tốt!"

"Nha!" Ánh mắt Cơ Trường Không khẽ nhúc nhích:

"Đạo hữu cứ nói thẳng đi."

"Là như thế này." Hồng đạo hữu đứng thẳng, ho nhẹ hai tiếng, rồi nói:

"Trước đó không lâu, Trưởng lão chi nhánh vừa mới ra quyết định ban hai viên Vạn Thọ đan, Linh dược duyên thọ, cho hai vị đạo hữu, chẳng lẽ đây không phải là chuyện tốt sao?"

"Vạn Thọ đan!"

"Chuyện này là thật?"

Nghe vậy, Cơ Trường Không và Tần Nguyên Hương đều chấn động, vội vã nhìn sang.

Đan dược duyên thọ vẫn luôn rất hiếm thấy, có thể có tác dụng với tu sĩ Đạo cơ, lại dùng trên người Kết Đan thất bại thì ít lại càng ít.

Mỗi một viên đều là có tiền mà không mua được.

Tiềm lực của hai người đã hao hết, thọ nguyên cũng không nhiều, đối với tại Cửu Giang minh đã không còn nhiều tác dụng, tông môn cũng không muốn phí sức cầu lấy những thứ này.

Theo lý mà nói, loại Linh dược này không nên rơi xuống đầu bọn họ.

"Sao Hồng mỗ lại dám cầm lấy chuyện này ra để đùa với hai vị chứ?" Hồng đạo hữu nghiêm mặt:

"Đan dược đã được xuất kho, tin rằng không bao lâu nữa sẽ được đưa tới đây, Hồng mỗ chỉ là tới đây chúc mừng trước mà thôi."

"Vạn Thọ đan có thể giúp hai vị duyên thọ một hoa giáp, đến lúc đó cho dù lại thử Kết Đan thêm một lần cũng không phải không thể."

Cơ Trường Không âm thầm lắc đầu.

Lần trước Kết Đan thất bại, phu thê hai người đã bị thương căn cơ, cho dù lần nữa duyên thọ thêm một hoa giáp thì cũng không còn khả năng Kết Đan.

Cũng bởi vì vậy nên mới không nhận chào đón.

"Không đúng!"

Tần Nguyên Hương nhướng mày, trong mắt hiện ra vẻ lo lắng:

"Tại sao loại đan dược này lại rơi xuống đâu của hai kẻ phế nhân như chúng tôi, có phải là Băng Yến. . . Băng Yến đã xảy ra chuyện gì ở tiền tuyến rồi không?"

Trong mấy năm này, Cơ Băng Yến cố gắng góp nhặt công đức như vậy là vì muốn đổi đan dược duyên thọ cho hai vợ chồng họ.

Lấy thực lực của nữ nhi thì không có khả năng đổi được loại Linh dược này.

Trừ phi. . .

Sắc mặt của Cơ Trường Không cũng xiết chặt.

"Hai vị không cần lo lắng." Hồng đạo hữu cười ha ha:

"Cơ cô nương rất tốt, vả lại phân minh đã truyền mệnh lệnh triệu Cơ cô nương trở về, sau này không cần ở tiền tuyến đánh sống đánh chết nữa."

"A!"

Hai người sững sờ.

Liếc mắt nhìn nhau, sau đó Cơ Trường Không không hiểu hỏi:

"Hồng đạo hữu, đây là tại sao? Đừng có dùng lý do trong minh đại nghĩa để nói dối, Cơ mỗ rất rõ ràng, trong mấy năm này mình chưa lập được tấc công nào."

Về phần trước đây. . .

Đằng Tiên đảo thất thủ, ông ta thân là Đảo chủ, nói thế nào cũng phải chịu một chút trách nhiệm.

"Ha ha. . ." Hồng đạo hữu cười sang sảng, nói:

"Cơ huynh là người sảng khoái nói chuyện sảng khoái!"

"Thực không dám giấu giếm, quyết định lần này có quan hệ với sư phụ của Cơ Băng Yến."

"Sư phụ?" Đôi mắt đẹp của Tần Nguyên Hương chớp động:

"Mạc Cầu Mạc đạo hữu!"

"Đúng vậy." Hồng đạo hữu gật đầu:

"Hai vị có từng liên lạc với vị này không?"

Trong lúc nói chuyện, Hồng đạo hữu vô thức khom người, giọng nói cũng trở nên có phần kính cẩn.

"Có liên hệ qua." Ánh mắt Cơ Trường Không biến hóa, nói:

"Năm đó, Đằng Tiên đảo loạn lạc, Mạc đạo hữu biến mất không thấy, cho đến năm ngoái chúng tôi mới liên hệ được, bất quá cũng chỉ kịp gửi một phong thư qua."

"Như thế nào. . ."

"Mạc đạo hữu, có thay đổi gì hay sao?"

Mặc dù khi nhìn thấy biểu lộ của đối phương thì trong lòng ông ta đã có suy đoán, nhưng Cơ Trường Không lại có chút không dám tin tưởng, trong lòng càng tràn đầy kinh nghi.

"Nào chỉ là biến hóa!" Hồng đạo hữu hung hăng vỗ chân, nói:

"Hai vị có chỗ không biết, bây giờ vị mạc. . . Tiên sinh kia đã tiến giai Kim Đan, trở thành Tông sư thọ có ngàn năm."

"Tông sư Kim Đan?"

"Không sai!"

Trong tràng yên tĩnh.

Vợ chồng Cơ Trường Không và Tần Nguyên Hương liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn ra vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương.

Thật lâu sau.

"Kỳ thực, ngẫm lại thì chuyện này cũng không phải là không thể lý giải." Tần Nguyên Hương lộ vẻ trầm tư, nói:

"Năm đó khi Băng Yến trúng độc, ngay cả Kim Đan tiền bối cũng nhìn không thấu, nhưng Mạc đạo hữu lại có thể nhẹ nhàng giải quyết, đủ để chứng minh thủ đoạn của hắn."

"Mà lại có truyền ngôn, gia chủ Cổ gia bởi vì đắc tội với Mạc đạo hữu nên mới khiến cho cơ nghiệp trăm năm bị hủy hoại trong chốc lát."

"Không sai." Cơ Trường Không gật đầu:

"Còn có môn Bí thuật mà Mạc đạo hữu truyền cho Băng Yến kia, chúng ta đã thấy rồi, nếu như bộc phát toàn lực, uy năng. . . Có thể nói là kinh người."

"Lời tuy như vậy, nhưng. . ."

"Dù sao cũng là Kim Đan!"

Hai người đã từng thử tiến giai Kim Đan, lại ở Đạo cơ hậu kỳ đắm chìm gần trăm năm, tích lũy hùng hậu, nhưng vẫn thất bại trong gang tấc.

Cho nên hai người biết được quá trình Kết Đan gian nan như thế nào.

Trong Cửu Giang minh to lớn, hàng năm đều có rất nhiều tu sĩ Đạo cơ hậu kỳ xuất hiện, nhưng Tông sư Kim Đan phải mất rất nhiều năm mới có thể xuất hiện một vị.

Tỉ lệ làm cho người tuyệt vọng!

Nhưng tương tự.

Một khi có người tiến giai Kim Đan, người ở bên cạnh cũng sẽ đi theo gà chó thăng thiên, thậm chí ngay cả cấp bậc tông môn cũng bởi vì vậy mà tăng lên.

Có hay không có Kim Đan là cách biệt một trời một vực!

Khó trách. . .

Khó trách người của phân minh nguyện ý ban Diên Thọ đan cho bọn họ, đối với tại tu sĩ Đạo cơ thì loại Linh dược này cực kỳ trân quý, nhưng ở trong mắt của Tông sư Kim Đan lại không tính là gì.

Nếu như làm vậy mà có thể kết giao với một vị Kim Đan thì có được rất nhiều chỗ tốt.

"Mặt khác."

Hồng đạo hữu tiếp tục mở miệng:

"Sau khi Băng Yến trở về thì sẽ được điều đi Bắc giang, đến lúc đó chức vị cũng sẽ thăng lên một chút, sau này không cần động thủ với người khác nữa."

"Hô. . ."

Cơ Trường Không thở dài một hơi nhẹ nhõm, nghiêm mặt chắp tay:

"Đa tạ đạo hữu!"

"Khách khí."

Hồng đạo hữu nhiệt tình nói:

"Lần này đến đây, ngoài việc thông báo tin vui này cho hai vị thì còn có vài vị đồng đạo đang thiết yến ở Quý Phúc viên, không biết hai vị có hứng thú hay không?"

"Cái này. . ." Cơ Trường Không trì trệ, nghiêng đầu nhìn về phía Tần Nguyên Hương:

"Mấy ngày nay sợ là không rảnh, thật sự rất xin lỗi."

"Không sao, không sao." Hồng đạo hữu liên tục khoát tay, không để ý chút nào:

"Là tại hạ làm phiền, đợi khi hai vị phục dụng xong đan dược duyên thọ, Hồng mỗ lại đến không muộn, vậy. . . , tại hạ xin cáo từ trước."

"Ta tiễn đạo hữu."

"Khách khí."

. . .

Thiên Nhai đạo tràng.

Trên không trung của một hòn đảo có diện tích hơn trăm dặm, vô số lưu quang từ bốn phía lao qua, tạo thành những vầng sáng bảy màu có đồ án khác nhau.

Sau khi Tiết Lục Y đi tới đạo trường đăng ký danh sách liền trở lại nơi ở tạm thời của tông môn.

"Phó môn chủ!"

Lương Hồng tiến đến gần, nhỏ giọng mở miệng:

"Gần đây trên phố có truyền ngôn, nói rằng Tông sư Kim Đan Mạc đại tiên sinh thông hiểu Luyện đan kỳ thực chính là. . . , Mạc trưởng lão trong tông ta?"

Giọng nói của Lương Hồng mang đây vẻ kinh nghi và thấp thỏm.

Từ lúc bắt đầu thì ông ta vốn chẳng thèm ngó tới những tin này, nhưng theo thời gian trôi qua, tin tức càng truyền càng rộng, cũng làm cho trong lòng ông ta có chần chờ.

Ngay cả Hạng Phủ Minh cũng có chút không biết tin tức này là thật hay giả.

"Ừm."

Tiết Lục Y nhẹ nhàng nhướng mày, ngồi trên ghế dựa mềm mại rồi nhẹ nhàng gật đầu:

"Không sai."

"Thực?"

"Không giả."

Trong tràng yên tĩnh.

Những người đã có suy đoán từ trước thì không khỏi lộ ra vẻ mặt cuồng hỉ, cho dù là tu sĩ Đạo cơ cũng không nhịn được nắm chặt hai tay, vẻ mặt động dung.

"Các vị đừng kích động vội." Tiết Lục Y phất tay, kiềm chế sự hưng phấn trong lòng bọn hắn:

"Những năm này, thái độ của Mạc trưởng lão đối với tông môn như thế nào thì các vị cũng đã rõ ràng, sau này cũng sẽ tương tự như vậy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận