Mạc Cầu Tiên Duyên (Bản dịch cũ)

Chương 881. Thực Lực

Chương 881. Thực Lực


Người dịch: Whistle

"Ngô. . ."

Hắn há miệng phát ra một tiếng, tay phải cầm đao xoay tròn giữa không trung.

"Bạch!"

Đao quang như vòng, rõ ràng chỉ mới nhẹ nhàng vạch ra một cái, bốn phương tám hướng đã bị đao mang bao phủ, đao quang vừa phóng ra liền lập tức thu lại, chân trời đột nhiên yên tĩnh.

Vô tận lôi quang đã hóa thành hư vô.

"Ừm?"

Vân Lôi Lão Ma nhướng mày, mi tâm đột nhiên sáng lên, Lôi quang hội tụ thành một con sông dài, sông dài cuốn theo những tia chớp ở xung quanh hung hăng đập xuống.

Khi con sông dài này còn cách Mạc Cầu gần một dặm thì lại đột ngột run lên, hóa thành những con lôi thú như lôi mã, lôi long, lôi xà, lôi điểu vv....

Lôi thú gào thét trông như vạn thú bôn đằng.

Phía sau.

Lôi quang vô cùng vô tận giống như cá voi hút nước, thôn phệ lực lượng lôi đình giữa thiên địa rồi tiếp tục diễn hóa ra rất nhiều Lôi thú.

Liếc mắt nhìn sang, không thấy phần cuối.

"Oanh!"

Vô tận lôi thú gào thét, một lực lượng băng diệt vạn vật, túc sát cuồng bạo xuất hiện.

Thời không dường như cũng vì vậy mà dừng lại.

Chỉ có lôi quang đầy trời kia là vẫn tiếp tục trút xuống, hư không dưới cỗ cự lực này cũng bị vỡ ra thành vô số vết nứt.

Mạc Cầu ngẩng đầu, gương mặt hoàn toàn lạnh lẽo, chỉ có đôi mắt là chiếu rọi ra những tia chớp ở chân trời.

Hắn nhìn lôi quang đầy trời kia một chút rồi lại tiếp tục xuất đao.

Đao quang giản dị tự nhiên, xoay chuyển như ý, nhẹ nhàng nhấn xuống một cái, rất nhiều Lôi thú đột kích đã vô thanh vô tức vỡ vụn.

"Bạch!"

Đao quang rực rỡ giống nhu ô long khuất động bay lên, đao mang dài hơn trăm trượng chém tới, vô tận lôi đình lập tức bị chôn vùi trong đao mang.

"Hảo đao pháp!"

Gương mặt của Vân Lôi Lão Ma run rẩy, ánh mắt ngưng trọng:

"Đao pháp đã cận đạo như vậy, khó trách có thể du tẩu Lỗ vương cảnh chỉ với tu vi như thế, thậm chí còn có thể làm cho chủ nhân của Vương cảnh phải nhượng bộ."

Mặc dù vừa nhìn thì sẽ thấy đao pháp của Mạc Cầu trông bình thường chẳng có gì lạ, nhưng Vân Lôi Lão Ma lại có thể cảm nhận rất rõ uy năng trong đao mang.

Đao ý siêu nhiên!

Đao pháp cận đạo!

Đao trung hữu thần!

Nếu chỉ dựa vào Pháp thuật thì lão ta còn chẳng thể chạm được vào người đối thủ.

Vân Lôi Lão Ma cảm thấy mình không bằng, thậm chí trong cuộc đời hơn vạn năm âm thọ của lão cũng chưa từng gặp qua đao pháp kinh thế hãi tục như vậy.

Bất quá. . .

"Bạch!"

Lôi quang lóe lên, Vân Lôi Lão Ma đã xuất hiện ở sau lưng Mạc Cầu, nhẹ nhàng giơ một tay lên, một cây lôi trượng nhanh chóng đâm xuống xương sống của Mạc Cầu.

Quỷ vật trong Âm phủ vốn không am hiểu thuật pháp, lão ta cũng giống vậy.

Nhục thân mới là sở trường của Quỷ vật!

Lôi Độn chi pháp của Vân Lôi Lão Ma xưng tôn chư giới, ý niệm khẽ động đã vượt ngang trăm dặm, có thể so với hư không na di.

Không!

Trong khoảnh khắc thi triển hư không na di thì tất nhiên sẽ nhanh đến cực hạn, nhưng cần phải có thời gian chuẩn bị nhất định rồi mới có thể dịch chuyển.

Không tùy tâm sở dục giống như Lôi Độn chi pháp.

Mạc Cầu cũng chỉ phát hiện được một tia lôi quang lấp lóe thì sau lưng đã xuất hiện sát cơ, tốc độ này gần như đã nhanh hơn hắn gấp đôi.

Hừ!

Mạc Cầu hừ nhẹ một tiếng, mũi đao run lên, đột ngột xuất hiện ở sau lưng.

Đúng là tốc độ của Vân Lôi Lão Ma nhanh đến cực hạn, thậm chí ngay cả cảm giác của hắn đều khó mà nắm bắt được, nhưng đao pháp siêu phàm lại có thể tự sinh cảm ứng.

Không cần động niệm, Đao ý cảm ứng đã tự động hộ thể.

"Đương . ."

Mũi đao và lôi trượng chạm vào nhau.

Vân Lôi Lão Ma cười nhạt một tiếng, lòng bàn tay bộc phát cự lực.

Chỉ trong một cái chớp mắt.

Sắc mặt lão ta đột nhiên thay đổi, rút lôi trượng lại, cơ thể hóa thành một tia lôi quang nhanh chóng lùi lại trăm dặm, hai mắt giật giật nhìn vùng eo của mình.

Không biết từ lúc nào mà nơi đó lại đột nhiên xuất hiện một vết đao thật dài.

Vết đao cắt vỡ da thịt, chém ra một vết nứt ở trên lôi cốt, mặc dù cảm giác nhói nhói không mạnh, nhưng lại ẩn chứa một cỗ sát ý kinh khủng.

Cỗ sát ý này này giống như giòi trong xương.

Cho dù là với quỷ thể mạnh mẽ của Vân Lôi Lão Ma thì cũng không thể khép kín vết đao kia lại, lực lượng lôi đình trên người đều vô thức tránh né vết đao nào.

Cho đến khi bộc phát điện quang ẩn chứa trong cơ thể, tiêu tốn rất nhiều khí lực mới có thể mài mòn cỗ sát ý này đi, lúc này thì vết thương mới được tính là đã chữa khỏi.

"Hảo đao pháp!"

"Hảo đao pháp!"

Vân Lôi Lão Ma cắn chặt răng, vẻ mặt âm tình bất định.

Đao pháp của Mạc Cầu mạnh hơn trong dự liễu của lão, quả thực là thần hồ kỳ thần, nếu như không phải vừa rồi lão ta kịp thời phản ứng thì sợ là đã bị một đao chặt làm đôi rồi.

Trong lúc kinh sợ, lão lại hừ lạnh một tiếng.

"Bạch!"

"Đôm đốp. . ."

Vô số tia điện quang đồng thời xuất hiện ở xung quanh Mạc Cầu, chừng mấy chục cây lôi trượng từ bên trong điện quang nhanh chóng lao ra.

Hai mắt Mạc Cầu co rụt lại, đao quang nở rộ trông như hoa sen.

"Đương . ."

Tiếng va chạm du dương vang lên, một tia sét nối liền đất trời bỗng nhiên xuất hiện, từ trên trời giáng xuống, hung hăng đánh cho Mạc Cầu xuống sâu dưới lòng đất.

"Oanh!"

Vỏ trái đất lăn lộn, mặt đất nứt ra, địa thế trong phạm vi trăm dặm bỗng nhiên hoàn toàn thay đổi, có dãy núi nhô cao lên, cũng có dãy núi nghiêng mình ngã xuống.

Nơi xa.

Sắc mặt của Tâm Kiếm Quận chúa và Mông Sơn trầm xuống.

Mặc dù khí tức của Mạc Cầu vẫn còn, nhưng tình huống rõ ràng là không ổn.

Tốc độ của Vân Lôi Lão Ma quá nhanh, cho dù đao pháp của Mạc Cầu có siêu phàm thì cũng không ngăn được đối phương lấy lực phá xảo, lấy nhanh đè người.

Nếu như Mạc Cầu không được. . .

Hai người bọn họ muốn chạy cũng không chạy được!

Mà con chó trắng ở bên cạnh thì lại không có dị thường gì, đôi mắt đen láy như ngọc chậm rãi chuyển động.

"Pháp môn khống lôi thật là cao minh!"

Giọng nói không nhanh không chậm của Mạc Cầu từ dưới lòng đất truyền lên, thân hình cũng không có chút hoang mang nào, cơ thể hắn bị một tầng huyền quang chậm rãi nâng lên.

Tay cầm Bách Tịch đao, đứng từ xa thi lễ:

"Tiền bối, xin chỉ giáo."

Mũi đao chỉ ra, một cỗ sát ý vô hình rơi lên trên người Vân Lôi Lão Ma, sát ý ngưng nhiên cũng làm cho đối phương biến sắc.

"Muốn chết!"

Trong tiếng gầm thét, Vân Lôi Lão Ma lao tới nhanh như điện thiểm, vô số trượng ảnh lập tức bao phủ phạm vi gần một dặm, một Lôi đình kết giới bỗng nhiên xuất hiện.

"A. . ."

Ở bên trong kết giới, Mạc Cầu híp mắt a nhẹ một tiếng.

Vân Lôi Lão Ma đúng là lợi hại, nếu như là mấy tháng trước, sợ là ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có, nhiều nhất chỉ có thể liều mạng trọng thương đối phương mà thôi.

Hiện giờ?

"Oanh!"

Một lực lượng ngút trời bỗng nhiên xuất hiện trong cơ thể hắn.

Chỉ trong một cái chớp mắt.

Cảnh giới của hắn đã từ sơ nhập Nguyên Anh trung kỳ đến gần với Nguyên Anh hậu kỳ, Thiên Binh Hộ Thể Phù văn ngưng tụ như thật.

Minh Vương Giáp cũng đã dung hợp với Thiên Binh Phù văn.

Lực phòng ngự tăng lên rất nhiều.

"Phanh phanh!"

"Oanh!"

Rất nhiều lôi đình trượng ảnh đánh lên trên đó, tạo ra vô số cơn gợn sóng, nhưng lại không thể phá vỡ tầng phòng ngự này.

Tại sao lại như vậy?

Chẳng phải kẻ này chỉ vừa mới tiến giai Nguyên Anh không được bao nhiêu năm sao? Tại sao tu vi của hắn lại tiến bộ nhanh như vậy?

Vả lại.

Lực phòng ngự cũng kinh khủng như thế?

Sợ là đã không còn kém hơn nhục thân của Quỷ Vương hậu kỳ tồn sở trường về nhục thân bao nhiêu!

Trên mặt của Vân Lôi Lão Ma lộ ra vẻ ngạc nhiên, trong lòng thầm kêu không ổn, không kịp nghĩ nhiều, đang định hóa thành lôi quang bỏ chạy về phía sau.

Mặc dù lão ta cảm thấy không hiểu, nhưng cũng không sợ.

Trong hàng ngũ Quỷ Vương hậu kỳ, thực lực của Vân Lôi Lão Ma cũng không được tính là mạnh, nhưng độn pháp kinh người, có thể chiến có thể lui, cũng khó gặp được đối thủ.

Ngay cả Lỗ vương tiền nhiệm cũng bị lão ta tập kích trọng thương, nếu không thì cũng sẽ không chết dưới tay Chiêu vương.

"Muốn trốn?"

Một giọng nói ung dung từ phía sau truyền đến.

Sát theo đó chính là một lực lượng vô hình giam cầm hư không xuất hiện.

Ngũ Chỉ Sơn!

Định!

Cơ thể của Vân Lôi Lão Ma cứng đờ, trong lòng cuồng loạn.

Nguy!

Địa Ngục Đồ!

Sất Niệm Chân Lôi!

Một tia điện quang vô hình vô chất, bỏ qua quỷ thể phòng ngự, ngang nhiên đánh vào ót lão ta, vào thời khắc lão ta đang mê mang này.

Một vệt đao mang màu đen xẹt qua chân trời.

Thập phương, Sát Giới!

Mạc Cầu đột nhiên bộc phát làm cho Vân Lôi Lão Ma cảm thấy kinh ngạc.

Ngũ Chỉ Sơn định trụ thân hình của lão, Địa Ngục Đồ toàn lực kích phát Sất Niệm Chân Lôi càng làm cho cảm giác giữa lão và thiên địa Âm phủ trở nên rời rạc.

Nhưng lão ta cũng không cảm thấy lo lắng.

Tu vi Quỷ Vương hậu kỳ, lôi cốt ngàn chùy bách luyện làm cho quỷ thể của lão ta mạnh kinh khủng.

Cho dù là Quỷ vật cùng giai thì cũng đừng hòng giết được lão ta chỉ với một kích, huống chi Mạc Cầu bộc phát tuy mạnh, nhưng vẫn chưa đột phá Nguyên Anh trung kỳ.

Cho đến khi. . .

Đao quang xuất hiện!

Nguy!

Xong!

Con ngươi của Vân Lôi Lão Ma co rụt lại, trong lòng đột nhiên xuất hiện một nỗi tuyệt vọng.

Lão ta đã từng được chứng kiến đao pháp siêu tuyệt của Mạc Cầu, nhưng lão không ngờ là những thứ vừa được chứng kiến đó lại không phải là cực hạn của đối phương, đao pháp còn có thể khủng bố đến vậy sao?

Đao mang đen thui phun ra ngoài, trong chớp mắt đã xẹt qua chân trời.

Lực lượng mênh mông hùng vĩ ngưng tụ ở trên đao mang, sát ý quyết tuyệt mang theo uy thế của thiên địa hóa thành sát chiêu vô tận. .

Quỷ thể của Vân Lôi Lão Ma chỉ vừa tiếp xúc với đao mang liền bị sụp đổ ngay lập tức, lôi cốt cứng rắn nhất trong quỷ thể cũng chỉ cầm cự được một cái chớp mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận