Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1014 - Đại Mộng Thiên Thu (3)



Chương 1014 - Đại Mộng Thiên Thu (3)




Đương nhiên, muốn thật sự vây khốn Thận Lâu Vương là không có khả năng, lấy thực lực của hắn, cho dù sáng chế ra môn thần thông này, cũng không có cách nào chân chính phát huy ra được uy lực bên trong, đợi đến thời điểm hắn lực kiệt, ảo cảnh sẽ tự sụp đổ.
Nhưng trên thực tế, thứ hắn muốn, chính là một chút thời gian!
Bởi vì hắn không cần một mình đối mặt Thận Lâu Vương!
Thất thần trong tích tắc, cũng đủ để Tiểu Bạch Giao phát động công kích trí mạng.
- Gào!
Một tiếng long ngâm vang lên, cả người Thận Lâu Vương chợt bị Tiểu Bạch Giao bắt lại, lưu lại một vết thương sâu đến tận xương ở trên người, cùng lúc đó, Tiểu Bạch Giao càng cắn một cái trên người Thận Lâu Vương!
Oanh!
Trong chớp mắt này, thân thể Thận Lâu Vương chợt vỡ nát, hóa thành một đàn quạ nhỏ!
- Răng rắc!
Chỉ vẻn vẹn mấy hơi thở thời gian, Thận Thạch trong tay Mộng Thiên Thu chợt nứt ra!
Cho dù hắn dựa vào lực lượng Thận Thạch, dốc hết toàn lực cũng chỉ có thể khống chế Thận Lâu Vương mấy hơi thở thời gian!
Mặc dù thời gian trong ảo cảnh đã qua mấy năm, khiến cho tinh thần Thận Lâu Vương đều có chút sắp tan vỡ, nhưng vẫn không đủ để khiến cho thần hồn Thận Lâu Vương tan vỡ, cũng vô pháp tiếp tục khống chế đối phương.
- A a a!
Thận Lâu Vương phát ra một tiếng hét tức giận, ảo cảnh chợt vỡ nát, trong khoảnh khắc hắn cũng tỉnh táo lại, lực lượng kinh khủng cuồn cuộn mà ra, lập tức ép lui Tiểu Bạch Giao, ma khí khủng bố đụng vào trên người Mộng Thiên Thu, hung hăng đánh bay Mộng Thiên Thu ra ngoài, đập xuống mặt đất.
- Mộng Thiên Thu! Không có khả năng, làm sao ngươi có thể làm được?
Trong mắt Thận Lâu Vương lộ ra một màn điên cuồng, lớn tiếng quát lên.
Chỉ là ngay tại lúc đó, Bạch Nhạc cũng chợt tỉnh lại.
Thận Lâu Vương bị Tiểu Bạch Giao làm thương nặng, lại bị ảo cảnh Đại Mộng Thiên Thu ảnh hưởng, cho dù mạnh mẽ hơn nữa, cũng không có khả năng một mực duy trì ảo cảnh đối với Bạch Nhạc!
Bạch Nhạc hoảng hốt một chút liền tỉnh lại, loại cảm giác lại nhìn thấy ánh sáng kia, khiến cho Bạch Nhạc có một loại vui sướng tìm được đường sống trong chỗ chết.
Chỉ là vừa mở mắt, Bạch Nhạc liền chứng kiến Mộng Thiên Thu ngã trên mặt đất, mặt trắng như tờ giấy, trong lòng lộp bộp một tiếng, Bạch Nhạc nhất thời đoán được chân tướng.
- Thiên Thu đại sư!
Hai mắt Bạch Nhạc đỏ hồng, thân hình thoắt một cái, liền rơi vào bên người Mộng Thiên Thu.
Mộng Thiên Thu tự tay nắm lấy cánh tay Bạch Nhạc, trên mặt lộ ra một nụ cười vui vẻ:
- Bạch Nhạc, ngươi nói đúng, bất kể ngươi là Bạch Nhạc cũng tốt, Yến Bắc Thần cũng được, ngươi vẫn chỉ là ngươi, những sự tình ngươi đã làm qua, mỗi việc mỗi chuyện ta đều nhớ kỹ.
- Mộng Thiên Thu, ngươi không cứu được hắn! Dựa vào thần thông vớ vẩn này của ngươi, còn không giết ta, cho dù cộng thêm con Giao Long này cũng không được!
Mặc dù đã bị trọng thương, nhưng dù sao Thận Lâu Vương cũng là cự kình Ma Đạo nổi tiếng thiên hạ, vẫn cực kỳ cường hãn.
Ánh mắt Thận Lâu Vương rơi vào phía trên Thận Thạch trong tay Mộng Thiên Thu, lạnh lùng mở miệng nói:
- Không có Thận Thạch, ngươi còn có thể thi triển thần thông đó một lần nữa sao?
- Vù vù!
Gần như trong nháy mắt, Bạch Nhạc vung tay, cầm lấy Côn Ngô Kiếm.
Tự nhiên Bạch Nhạc rất rõ trạng thái bây giờ của Mộng Thiên Thu, cho dù liều tính mạng, hắn cũng muốn giúp Mộng Thiên Thu ngăn trở công kích của Thận Lâu Vương.
Mộng Thiên Thu không để ý đến phản ứng của Thận Lâu Vương chút nào, nhẹ giọng mở miệng nói:
- Bạch Nhạc, ngươi nhìn cho rõ, môn thần thông này, tên là Đại Mộng Thiên Thu, chính là tâm huyết một đời của lão phu... Cái này chính là thần thông lão phu dự định truyền cho ngươi, bây giờ mượn cơ hội này, lão phu liền truyền cho ngươi!
Đối với Mộng Thiên Thu mà nói, truyền thừa của mình thậm chí còn quan trọng hơn so với sinh mệnh.
- Không! Thiên Thu đại sư, ta mang ngươi xông ra ngoài!
Trong mắt Bạch Nhạc lộ ra vẻ sợ hãi, lớn tiếng quát lên:
- Tiểu Bạch Giao, dẫn chúng ta đi! Nhanh!
- Không kịp nữa rồi!
Mộng Thiên Thu khẽ lắc đầu, bình tĩnh hồi đáp:
- Không giết hắn, hai chúng ta đều phải chết... nay lão phu đã sắp thành gỗ mục, chết có gì đáng sợ! Chỉ cần ngươi có thể truyền thừa đại đạo của lão phu xuống... dù lão phu chết cũng không tiếc!
- Đừng nói gì cả, quan sát cho kỹ, lão phu chỉ có thể truyền cho ngươi một lần... Tuyệt đối đừng để ta, chết không nhắm mắt!
Gần như trong nháy mắt thoại âm rơi xuống, Tinh Cung trên đỉnh đầu Mộng Thiên Thu cũng chợt vỡ nát, hóa thành một cỗ tinh lực kinh khủng cuồn trào mà ra, lần nữa bao phủ về phía Thận Lâu Vương!
- Đại Mộng... Thiên Thu!
Cùng là một chiêu thần thông, nhưng lần này Mộng Thiên Thu thi triển không phải dựa vào Thận Thạch, mà là chính sinh mệnh của hắn!
Hơn nữa, lần này, vì truyền thụ thần thông cho Bạch Nhạc, hắn cũng dẫn Bạch Nhạc vào trong ảo cảnh, để cho thần hồn Bạch Nhạc theo hắn cùng cảm ngộ sựi vi diệu của một thức thần thông này, cũng ở trong ảo cảnh, chứng kiến uy lực của nó.
Đối mặt với Mộng Thiên Thu đã có ý quyết tử, cho dù là Bạch Nhạc, cũng không có lý do để cự tuyệt.
Trong thoáng chốc, thần hồn Bạch Nhạc giống như đi theo Mộng Thiên Thu cùng thi triển một thức thần thông này, tất cả chỗ vi diệu bên trong, đều thu hết vào trong tâm khảm.



Bạn cần đăng nhập để bình luận