Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 364 - Ai có thể chứng minh



Chương 364 - Ai có thể chứng minh




Chứng kiến cảnh này, số đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông còn lại đều không ngốc, tự nhiên biết được, dù lối vào tầng thứ ba đã ở trước mắt, song căn bản đã không còn cơ hội trốn thoát, lập tức,năm người còn lại chia ra chạy tứ tán!
Trốn đến bên rìa tầng thứ hai!
Ý đồ của bọn hắn rất rõ ràng, nếu đi chung với nhau, ai cũng khó thoát khỏi cái chết, nhưng chỉ cần tách ra đào tẩu, Bạch Nhạc cùng lắm chỉ có thể truy sát một hai người, chưa hẳn giết sạch được tất cả bọn hắn.
Đáng tiếc, bọn hắn lại tính sót mất linh lực xung kích!
Lại một đợt linh lực xung kích đánh tới gần như cùng lúc với thời điểm bọn hắn bắt đầu tứ tán! Khảo nghiệm của Thất Tinh Tháp không bởi vì bọn họ sốt ruột chạy trốn mà chậm mất nửa phần, linh lực xung kích cường liệt đánh tới, cường hành kéo chậm cước bộ tất cả chúng nhân có mặt tại trường.

- Phốc!
Vẻn vẹn chỉ thoáng chốc ngưng trệ, đối với Bạch Nhạc mà nói, lại đã đủ rồi!
Một kiếm một mạng!
Đối với đám đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông đã bị dọa cho sợ mất mật này, giờ đây Bạch Nhạc quả thực không khác gì sát thần, khiến bọn hắn đến cả nửa điểm dư địa để đánh trả cũng không có.
Phải biết, Bạch Nhạc không hề phải chịu ảnh hưởng từ linh lực xung kích.
Mỗi lần linh lực xung kích chẳng qua chỉ kéo dài chừng trăm nhịp thở, nhưng trăm nhịp thở này đối với Bạch Nhạc mà nói thì cũng đã đủ rồi.
Gần như đồng thời điểm đợt linh lực xung kích tiêu tán, Bạch Nhạc ném ra kiếm trong tay, đâm thủng lưng tên đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông sau cùng cách đó mấy chục thước!
Giờ đây, xung quanh nơi lối vào đã nằm đầy thi thể, màu máu tràn khắp như tu la địa ngục.
Hô!
Thở ra một hơi trọc khí, đi tới bên cạnh thi thể tên đệ tử ma đạo cuối cùng, bạt kiếm ra, ma khí trên thân Bạch Nhạc theo đó lập tức tán đi, cảm giác mệt mỏi chợt xông lên trong đầu, mặc kệ vết máu chung quanh, đặt mông ngồi bệt xuống.
Tổng cộng mười hai tên cường giả Huyết Ảnh Ma Tông Linh Phủ hậu kỳ, lại bị Bạch Nhạc đồ sát sạch sẽ chỉ trong chưa đến một khắc đồng hồ ngắn ngủi!
Chiến tích như thế, nếu truyền đi ra, e là đủ để chấn kinh khắp toàn Thanh Châu!
Thậm chí chính bản thân Bạch Nhạc, bây giờ hồi tưởng lại cũng không khỏi có chút sau sợ.
Lúc giết người, huyết khí cuộn trào, căn bản không nghĩ gì cả, nhưng giết xong hồi thần lại, Bạch Nhạc mới hiểu được, lần này nhất thời kích động ra tay, thật đã triệt để làm lớn chuyện.
Dương Bằng bị hắn bức ra Thất Tinh Tháp, ắt sẽ truyền đi tin tức ở chỗ này, còn cả đám đệ tử chính đạo trốn lên tầng thứ ba nữa!
Bọn hắn điều biết được cục diện mình phải đối mặt vừa rồi!
Không chút khoa trương mà nói, đây căn bản chính là tử cục.
Một khi mình sống sót rời khỏi đây, ắt sẽ trở thành nghi điểm cực lớn, nếu không thể giải thích rõ ràng, sợ rằng lúc ly khai Thất Tinh Tháp cũng chính là tử kỳ của hắn.
Ngồi bệt dưới đất, đầu óc Bạch Nhạc cấp tốc xoay chuyển, lại nhất thời không nghĩ ra được lý do hợp lý nào để giải thích.
Trầm tư suốt nửa canh giờ, Bạch Nhạc vẫn chưa tìm ra cách gì hay, được cái trạng thái đã khôi phục lại phần nào.
Tùy theo công pháp huyền môn cũng bước đến Linh Phủ trung kỳ, thực lực Bạch Nhạc đề thăng hết sức rõ ràng, trận ác chiến vừa rồi gần gần chỉ khiến hắn có chút mệt mỏi rã rời, trên thực tế lại không phải chịu thương tổn nào đáng kể cả.
Đứng thẳng người dậy, Bạch Nhạc giống như một con ong mật chăm chỉ, lục soát thi thể đám đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông một lượt, thu lại toàn bộ túi trữ vật, lại không cố được đi xem, vội tức tốc đến thẳng lối vào tầng thứ ba.
Việc này rốt cục nên xử lý thế nào, hiện tại Bạch Nhạc còn chưa nghĩ rõ ràng, nhưng chuyện nên làm vẫn cứ phải tiếp tục làm, bất kể thế nào cũng không thể lãng phí cơ hội xông Thất Tinh Tháp này được.
Nếu mình thật có thể xông qua Thất Tinh Tháp, vận khí tốt giành được truyền thừa lợi hại nào đó, cùng lắm thì cứ nói mình có thiên phú dị bẩm, giữa lúc sinh tử bất ngờ đốn ngộ, ngộ ra thần thông ghê gớm nào đó, nhờ thế mới giết chết được đám người kia?
... ... ...
- Chuyện gì thế, các ngươi cuống cuồng chạy trốn cái gì?
Tầng thứ ba Thất Tinh Tháp!
Đám đệ tử chính đạo đào tẩu đi nhân lúc người Huyết Ảnh Ma Tông vây công Bạch Nhạc, mới vừa bước vào tầng thứ ba không lâu liền đụng tới đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông!
Tức thì, đám đệ tử chính đạo này bị dọa nhảy dựng.
Nghĩ đến hành vi bội tín bội nghĩa, ném bỏ Bạch Nhạc một mình chạy trốn đến đây, bọn hắn không khỏi có chút chột dạ, nhất thời ấp úng nói không ra lời.
Nhận ra dị dạng của đám người này, mấy tên đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông không khỏi phát nộ, trực tiếp động thủ đánh đập tra khảo, mới từ trong miệng đối phương bức hỏi ra được một ít tin tức!
Biết Bạch Nhạc còn đang huyết chiến với mười mấy tên đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông, nhưng đấm chết nhát này lại ham sống sợ chết trốn đi, chúng đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông không khỏi giận tím gan, hận không thể trực tiếp làm thịt đám trời đánh này cho xong.
Đương nhiên, tức thì tức, nhưng đối phương dù sao cũng là người chính đạo, sợ chết mà chạy, rốt cục không phải tử tội, dù tức, cùng lắm cũng chỉ đạp hai đạp trút giận mà thôi, chứ thật muốn đi giết người, vậy lại không được.



Bạn cần đăng nhập để bình luận