Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 314 - Ta hâm mộ ngươi? (2)



Chương 314 - Ta hâm mộ ngươi? (2)




Thân phận Bạch Nhạc tương đối đặc thù, Linh Tê Kiếm Tông rốt cuộc không phải tông môn Thanh Châu, Dương Bằng tự thân phản hồi Thất Tinh Tông, đi báo danh giúp hắn. Tiếu Vượng và Đàm Y Viên cũng phải chạy về Hàn Sơn, thông qua Hàn Sơn để tới Thất Tinh Tông báo danh tham dự.
Thân là đệ tử Hàn Sơn, phiền phức theo đó cũng tới, không phải bản thân bọn hắn nói muốn tham gia liền có thể tham gia.
Ba người vừa rời đi, Bạch phủ lần nữa an tĩnh lại.
Trừ Bạch Thanh Nhã thỉnh thoảng đến thăm ra, ngày ngày bồi cùng Bạch Nhạc chỉ có mỗi mình Tô Nhan.
- Công tử, ngươi thật muốn đi xông Thất Tinh Tháp?
Do dự mãi, cuối cùng Tô Nhan vẫn nhịn không được hỏi.
- Ừ!
Gật đầu, Bạch Nhạc bình tĩnh đáp:
- Ta thích cuộc sống chính đạo, cũng thích những người bạn thế này. . . Vậy nên, nếu ngươi cho rằng ta sẽ từ bỏ cuộc sống như thế để về với ma đạo, sợ rằng tính sai rồi.
- Nếu giờ ngươi muốn rời đi. . . Ta không ngăn cản ngươi.
Mấy ngày nay ở chung, giữa Bạch Nhạc và Tô Nhan tính là tương đối tín nhiệm, với tình hình lúc này, dù Tô Nhan muốn rời đi, Bạch Nhạc cũng sẽ không nảy sinh ý niệm giết người diệt khẩu.
Nhìn vào Bạch Nhạc, khắc này, Tô Nhan cũng hiểu, đấy không phải nói dối gạt người.
Thoáng chốc, trong đầu nàng quả thực động tâm rời đi, chỉ là vừa nghĩ lại, ý niệm này liền bị đè xuống.
- Công tử lo thừa, vô luận công tử là ma tu hay đệ tử huyền môn, Tô Nhan đều nguyện ý đi theo bên người, đến chết không hối hận.
Nhìn Tô Nhan một cái thật sâu, phảng phất như muốn đáng giá xem phen lời này của nàng có mấy phần đáng tin.
Trầm mặc khoảnh khắc, sau cùng Bạch Nhạc vẫn không nói gì, an tĩnh cầm sách lên, tự nhiên nhẩm đọc như ngày thường.
... ...
- Thất Tinh Tháp ư?
Khóe miệng nhếch lên ý cười lạnh lùng, Ngô Tuyết Tùng nhẹ giọng lẩm bẩm.
Ở Thanh Châu nhiều năm vậy rồi, trên thực tế, Ngô Tuyết Tùng đã không chỉ trải qua một lần Thất Tinh Tháp bóc mở, nhưng lần này lại hoàn toàn khác với trước kia.
Dù còn chưa bóc mở, song Ngô Tuyết Tùng đã có thể dự đoán ra được, lần này trong đám người xông Thất Tinh Tháp tất sẽ tuôn hiện ra rất nhiều nhân vật thiên tài.
Quan trọng hơn là, Huyết Ảnh Ma Tông tuyệt sẽ không dễ dàng tiếp tục ẩn mình như hiện tại.
Huyết Ảnh Ma Quân và Tinh Hà lão tổ đạt thành ăn ý, cho phép Huyết Ảnh Ma Tông trùng kiến sơn môn, như vậy bằng với Huyết Ảnh Ma Tông cũng tính là tông môn Thanh Châu.
Có chút chuyện, sợ rằng không phải đơn giản dùng chính ma phân chia liền có thể giải quyết.
Cái gọi là quy củ, ở trước mặt quyền đầu, hết thảy đều trở nên vô lực.
Hơn nữa, chuyện đã qua đi lâu vậy rồi, Đạo Lăng Thiên Tông cao cao tại thượng kia thật sẽ dễ dàng buông tay, vứt bỏ khống chế đối với Thanh Châu?
Dù hiện tại Đạo Lăng Thiên Tông đã bị đánh nát thần thoại bất bại, thực lực giảm mạnh.
Nhưng Đạo Lăng Thiên Tông vẫn cứ là Đạo Lăng Thiên Tông, trừ vị Thông Thiên Ma Quân bây giờ đang không biết sinh tử kia ra, lại có ai dám chính diện khiêu hấn uy nghiêm của Đạo Lăng Thiên Tông?
Tưởng muốn đặt dấu chấm hết cho thần thoại Đạo Lăng thiên hạ, còn lâu mới đơn giản như vậy.
Ngô Tuyết Tùng có cảm giác, lần này Thất Tinh Tháp bóc mở, ảnh hưởng sợ rằng sẽ vượt xa tưởng tượng của tất cả mọi người bây giờ.

Thời gian khoái tốc trôi đi, chớp mắt đã qua hơn hai tháng.
Hiện tại cách thời điểm Thất Tinh Tháp mở ra chỉ còn nửa tháng, thu được tin tức từ Dương Bằng, Bạch Nhạc liền trực tiếp bước đến Thất Tinh Tông.
Vì phòng ngoài ý, lần này Bạch Nhạc không mang Tô Nhan đồng hành, rốt cuộc ở cái nơi như Thất Tinh Tông, ma nữ Tô Nhan thực sự quá chói mắt, rất nhiều chuyện trong đó không tiện để giải thích. Phiền toái kiểu này, tự nhiên tránh được thì cứ tránh.
Huống hồ, Bạch Nhạc không ở đây, cũng cần có người bảo vệ cho Bạch Thanh Nhã, như vậy hắn mới có thể yên tâm, hiển nhiên Tô Nhan là lựa chọn thích hợp nhất.
Cô phong năm ngàn thước, cao vút nhập mây, dù đã không phải lần đầu tiên chứng kiến, nhưng đến khi thật đi tới chỗ này, Bạch Nhạc vẫn không khỏi chấn động.
Tuy lần này được Dương Bằng thỉnh mời đến, theo lý cần phải trước đi tìm Dương Bằng để triệt để giải quyết chuyện báo danh xông Thất Tinh Tháp.
Nhưng sau khi bước vào Thất Tinh Tông, Bạch Nhạc vẫn chọn đi trước một bước bái phỏng Mộng Thiên Thu.
Nếu không có Mộng Thiên Thu vô tư truyền thụ Thiên Cơ Biến, làm sao Bạch Nhạc có cơ hội đánh chết Phá Nam Phi, báo thù cho phụ mẫu.
Tuy không danh phận sư đồ, song Bạch Nhạc vẫn làm đủ lễ số, tuân thủ theo quy củ đệ tử, báo tên chờ triệu kiến.
Cũng may thời gian qua thanh danh Bạch Nhạc dần trở nên vang dội, không còn là tên tiểu bối vô danh như trước, mặc dù phiền toái chút, song rất nhanh liền thông qua xét duyệt, được bố trí bước qua tinh vân lộ, tiến vào trong đại điện.
Lần này Bạch Nhạc không còn là đứa xui xẻo bị Chu Mộng Dương ném xuống, đương nhiên sẽ không phát động trận pháp, đợi chừng một nén hương ở tiền điện, lát sau liền như nguyện thấy được Mộng Thiên Thu.
- Vãn bối Bạch Nhạc, bái kiến Thiên Thu đại sư!
Vẫn là áo trắng, vẫn là ngữ điệu đó, như thể quay về lại thời điểm lần đầu tới gần cửa điện khi trước.
Ngẩng đầu lên, nhìn Bạch Nhạc chậm rãi bước vào trong điện, Mộng Thiên Thu bất giác ngẩn ngơ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận