Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 446 - Lấy cái chết ra kháng cự (2)



Chương 446 - Lấy cái chết ra kháng cự (2)




Nếu nàng dám cả gan làm vậy, không chút nghi ngờ, một khi Bạch Nhạc nhận được tin, hành động đầu tiên tất sẽ là vung tát vỗ chết nàng.
Ở trong lòng Bạch Nhạc, địa vị của Bạch Thanh Nhã cao hơn nàng quá nhiều, căn bản không cách nào cầm ra so sánh.
- Thanh Nhã tỷ, ngươi buông kéo xuống, ta nói với ngươi là được chứ gì.
Rơi vào đường cùng, Tô Nhan đành phải làm ra thỏa hiệp.
- Ta không tin ngươi!
Vẫn là câu nói lạnh băng băng đó, Bạch Thanh Nhã không nhúc nhích chút nào.
- ...
Nháy mắt, tay chợt dùng sức, trên cổ ngọc trơn bóng của Bạch Thanh Nhã đã hiện ra một đạo vết máu.
- Đừng!
Nháy mắt khi phát giác được dụng ý của Bạch Thanh Nhã, Tô Nhan không khỏi căng thẳng, thân hình hơi lắc, trực tiếp xuất hiện bên người Bạch Thanh Nhã, vươn tay đoạt lấy chiếc kéo.
- Yến Bắc Thần hắn...
Tô Nhan mới vừa định nói gì đó, lại chợt nghe được tiếng đẩy cửa kẽo kẹt, nửa câu sau lập tức bị nàng nuốt lại.
- Bạch tiểu thư, sao thế?
Đẩy cửa ra, Mộ Dung Tử Yên thấy được vết máu trên cổ Bạch Thanh Nhã, không khỏi bị dọa nhảy dựng.
- Ngươi biết rồi?
Mộ Dung Tử Yên vốn nghe được động tĩnh trong phòng nên mới đi qua, giờ thấy phản ứng của Bạch Thanh Nhã, nhất thời liền hiểu sai, chỉ là, đối với Bạch Thanh Nhã nàng nhiều ít có chút thương hại, hệt như thấy được chính mình trước kia vậy.
Thở dài một tiếng, nàng nhịn không được khuyên nhủ nói:
- Bạch tiểu thư, chuyện thật ra không tệ hại như ngươi tưởng đâu. Chúng ta thân là nữ nhân, sớm muộn cũng phải gả người, đúng không nào? Con người Yến công tử thật sự rất tốt, gả cho hắn, dù làm thiếp, chưa hẳn đã là chuyện xấu.
Nháy mắt khi Mộ Dung Tử Yên cất tiếng, Tô Nhan liền biết đi đứt, chỉ như với tình hình thế này, nàng làm sao còn kịp ngăn cản đối phương.
Tức thì, cả người Bạch Thanh Nhã như bị sét đánh, run rẩy thốt lên:
- Ngươi nói cái gì?
- Yến công tử muốn nạp ngươi làm thiếp, ngày mai chính là hôn kỳ... Chẳng lẽ ngươi còn không biết?
Thấy phản ứng của Bạch Thanh Nhã, Mộ Dung Tử Yên không khỏi ngạc nhiên, bèn thuận miệng giải thích.
Phốc!
Nghe được lời này, lại liên tưởng lên đến quang cảnh Bạch phủ giăng đèn kết hoa, Bạch Thanh Nhã bỗng chợt phun ra hai búng máu tươi, hai mắt tối sầm lại, trực tiếp ngất đi.
- Thanh Nhã tỷ!
Thấy Bạch Thanh Nhã thổ huyết, Tô Nhan cả kinh, vội vã ôm lấy Bạch Thanh Nhã.
- Bạch tiểu thư, nàng không sao chứ?
Cảnh này cũng dọa cho Mộ Dung Tử Yên hơi nhảy, luống cuống lại gần hỏi.
Ba!
Gần như đồng thời, Tô Nhan giơ tay quất một tát, trực tiếp đánh cho Mộ Dung Tử Yên lảo đảo, ngã xuống bên giường!
Khắc này, Mộ Dung Tử Yên lần đầu tiên thấy được sát khí lạnh như băng trong mắt Tô Nhan!
Thoáng chốc đó, trong lòng Mộ Dung Tử Yên không khỏi dâng lên cảm giác sợ hãi.
Trước kia Tô Nhan luôn một mực khách khí, thậm chí khiến nàng quên mất, bản thân Tô Nhan cũng là một vị cao thủ Linh Phủ Cảnh.
- Mộ Dung Tử Yên, ai cho ngươi nói lung tung? Ta nói cho ngươi biết, nếu Thanh Nhã tỷ có gì không may, ta róc thịt lột da ngươi!
Nhìn vào Mộ Dung Tử Yên, trong lòng Tô Nhan ngập tràn phẫn nộ, hơn nữa, trong phẫn nộ còn xen lẫn vài phần sợ hãi.
Nếu như Bạch Thanh Nhã thật có gì ngoài ý, đừng nói Mộ Dung Tử Yên, dù là nàng, sợ rằng cũng khó thoát khỏi cái chết.
Nàng không dám làm gì Bạch Thanh Nhã, nhưng với Mộ Dung Tử Yên, nàng há lại để vào trong mắt.
Cũng may, rất nhanh Tô Nhan liền phát hiện, Bạch Thanh Nhã chỉ là lửa giận công tâm, nhất thời ngất đi chứ không có gì đại ngại, lúc này mới thở phào một hơi.
Lúc này, nàng cũng mặc kệ phản ứng của Mộ Dung Tử Yên, ôm lấy Bạch Thanh Nhã chạy thẳng đến Thính Hương Thủy Tạ.
Chuyện tới nước này, nàng dù lớn gan đến mấy cũng không dám tự tiện làm chủ.
Chỉ là, cảnh này rơi vào trong mắt người Bạch phủ, rất nhanh liền truyền ra, nói Bạch Thanh Nhã không chịu gả cho Yến Bắc Thần, lấy cái chết để kháng cự.
Đám hạ nhân Bạch phủ này, ai nấy đều giận không thể át, chỉ là, dưới sự chế áp của Mộ Dung gia, chút tiếng nói bất mãn rất nhanh liền bị ép xuống.
Tin tức truyền đến trong tai Mộ Dung Thiên Kiếm, phản ứng của hắn gần gần chỉ là cười lạnh một tiếng mà thôi.
Một nữ nhân, dù tìm sống tìm chết thế nào, căn bản cũng không thay đổi được kết quả, thậm chí ngược lại, cảnh này càng có lợi đối với kế hoạch của hắn. Thế là được Mộ Dung Thiên Kiếm trao ý, tin tức truyền đi càng nhanh.

Không biết qua bao lâu, Bạch Thanh Nhã mới dần từ từ tỉnh lại!
Nhưng vừa tỉnh lại, Bạch Thanh Nhã đột nhiên phát hiện mình đang tựa ở trong lòng Yến Bắc Thần, lập tức không khỏi cả kinh, nàng liều mạng giãy dụa, tức tốc đẩy ra đối phương, sắc mặt trắng bệch hét lên:
- Cút ngay, dù chết ta cũng không gả cho ngươi!
Thấy Bạch Thanh Nhã tỉnh lại, Bạch Nhạc thở phào một hơi, còn về cảm xúc Bạch Thanh Nhã có chút kích động, Bạch Nhạc lại không quá lo lắng, chỉ là hơi có chút đau lòng.
Ngồi dậy, Bạch Thanh Nhã ôm chăn tựa trong góc tường, lúc này mới phát hiện, Tô Nhan cũng đang quỳ gối trước giường.
- Ngươi đứng lên đi.
Thở dài một tiếng, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói.



Bạn cần đăng nhập để bình luận