Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 683 - THẦN ĐẠO CÙNG... NHẬP GIÁO?



Chương 683 - THẦN ĐẠO CÙNG... NHẬP GIÁO?




Xương trắng lạnh lẽo!
Trong nháy mắt bị kéo xuống, Bạch Nhạc liền phát hiện ra, mình đã rơi vào một mảnh xương khô, phóng tầm mắt nhìn ra xung quanh, khắp nơi đều là bạch cốt lành lạnh, đáng sợ nhất là, toàn bộ thiên địa giống như đều đã bị ngăn cách. Lại không nhìn ra nửa điểm dáng vẻ của bên ngoài, thật giống như nơi này là một cái không gian độc lập.
Cảm giác lần này hoàn toàn khác biệt với lúc trước đối mặt trưởng lão Bạch Cốt Thần Giáo, rơi vào bên trong Tinh Cung bạch cốt.
Loại cảm giác này, như là trận pháp, nhưng lại có chút không giống, khiến cho người ta sinh ra một tia kiêng kỵ.
Cho dù là Bạch Nhạc, thì giờ khắc này trong lòng cũng có chút bất an.
Đến lúc này hắn đã biết, sợ rằng mấy tên Bạch Cốt Thần Giáo vừa rồi, căn bản chỉ là mồi nhử đối phương ném ra mà thôi, mục đích chính là muốn đẩy mình vào khu vực này, sau đó bị nhốt ở bên trong.
Xem ra, đối phương đâu có coi thường mình, mà căn bản coi mình như đại địch sinh tử để mưu hại, không lưu lại chút kẽ hở nào!
- Bạch phủ chủ có hài lòng đối với cách chiêu đãi của bản giáo không?
Gần như cùng lúc đó, có một giọng nói trầm thấp từ bên trong đống xương trắng chậm rãi vang lên, một hắc bào nhân từ từ đạp bạch cốt mà đến, từ mặt ngoài không nhìn ra hắn và những người khác, khác nhau ở chỗ nào.
Nhưng cỗ khí tức lộ ra trên người đối phương, lại đủ để cho Bạch Nhạc đơn giản đoán được, đối phương mới là nhân vật chính của Bạch Cốt Thần Giáo lần này.
- Gây ra động tĩnh lớn như vậy dưới chân Bắc Đẩu Sơn, chẳng lẽ các ngươi thật sự không sợ Bắc Đẩu Tinh Cung xuất thủ hay sao?
Bạch Nhạc lẳng lặng đứng tại chỗ, hời hợt mở miệng hỏi.
- Không cần hỏi dò, cái này tên là Bạch Cốt Trủng, do thần phù biến thành thần trận mà giáo chủ bản giáo ban cho, một khi rơi vào bên trong, liền có thể ngăn cách tất cả khí tức trong thiên địa, trong vòng một canh giờ, coi như là lão tổ Tinh Hải Cảnh đích thân tới, cũng không phát hiện được bất cứ dị thường nào! Ngươi không cần trông cậy vào người Bắc Đẩu Tinh Cung đến cứu ngươi!
Người áo đen lạnh lùng nhìn Bạch Nhạc, trầm giọng đáp.
Thần phù, thần trận!
Đây là lần đầu tiên Bạch Nhạc nghe nói tới hai từ này, hơn nữa, có thể mơ hồ cảm giác được, cái gọi là thần này, sợ rằng tuyệt không chỉ là một cái mánh lới, mà tồn tại hàm nghĩa càng thâm sâu hơn.
Chỉ là, đối với Bạch Nhạc bây giờ mà nói, nghiên cứu những thứ này còn quá sớm.
Cứ im lặng như vậy một hồi, mấy tên Bạch Cốt Thần Giáo vừa mới đuổi theo Bạch Nhạc, cũng đồng loạt bước vào bên trong cái Bạch Cốt Trủng này, trực tiếp bao vây Bạch Nhạc lại.
- Bạch phủ chủ, chúng ta lại gặp mặt rồi!
Trên mặt đám người lộ ra vẻ trào phúng, bất âm bất dương mở miệng nói:
- Bạch Cốt Thần Giáo vì giết ta, thật sự là chịu dốc hết vốn liếng!
Khóe miệng Bạch Nhạc lộ ra vẻ tự giễu, nhẹ giọng nói:
- Xem ra mệnh ta, so với ta tưởng tượng càng đáng giá hơn!
- Ba năm trước, ngươi chỉ là một tạp dịch nho nhỏ của Linh Tê Kiếm Tông, nhưng chỉ trong ba năm ngắn ngủi, ngươi chẳng những nhập chủ Thanh Châu, trở thành phủ chủ, hơn nữa còn một lần hành động bước vào Tinh Cung Chi Cảnh! Thậm chí vừa ra tay, đã chém giết trưởng lão bản giáo... Thiên tài yêu nghiệt như thế, cẩn thận như thế nào đi nữa cũng không quá đáng.
Người áo đen kia nhàn nhạt mở miệng.
Bạch Nhạc nghe thế liền biết, trước khi động thủ với mình, sợ là đối phương cũng đã điều tra rõ tất cả tin tức liên quan tới mình.
Hắn hơi nhíu mày, nhưng vẫn không trả lời như cũ, chỉ lẳng lặng chờ đợi đối phương nói tiếp.
Người áo đen kia tự tay gỡ hắc bào che khuất mặt mình xuống, lộ ra một gương mặt vô cùng trẻ tuổi, nhẹ giọng mở miệng nói:
- Có lẽ ta nên giới thiệu tên ta một chút, Lãnh Ngục, đại trưởng lão Bạch Cốt Thần Giáo!
- Đại trưởng lão?
Đột nhiên chân mày Bạch Nhạc hơi nhảy, lập tức nhận ra được vẻ khác thường.
Theo bình thường mà nói, đại trưởng lão không phải là loại lão quái vật ít nhất cũng sống trên trăm năm sao? Đây cũng quá khác thường đi, hay là nói... Đối phương, thích kiểu lão quái có bộ mặt trẻ tuổi? !
Khóe miệng Lãnh Ngục lộ ra một nụ cười âm u, trầm giọng nói:
- Thế nào, rất bất ngờ sao? Bản giáo và những tông môn tục tằng kia hoàn toàn khác biệt, chỉ cần ngươi sở hữu tín ngưỡng thành kính, đủ trung thành, cùng với thiên phú cường đại, là có thể vượt qua trùng trùng điệp điệp cản trở, trực tiếp trở thành nhân vật cao quý nhất của bản giáo.
Trong nháy mắt, Bạch Nhạc đã biết ý tứ riêng trong lời nói của đối phương, hắn nhẹ giọng mở miệng:
- Đại trưởng lão, không phải ngươi cũng muốn dẫn ta nhập giáo chứ?
- Nói chuyện với người thông minh thật đơn giản.
Lãnh Ngục thoả mãn gật đầu, chậm rãi mở miệng nói:
- Bạch Nhạc, không biết ngươi làm như thế nào, nhưng ngươi đã nhận được Bạch Cốt Thần Quyết của bản giáo, đồng thời cũng luyện được một cái Bạch Cốt Hóa Thân! Chỉ bằng điểm này, ngươi đã có tư cách bái nhập bản giáo.



Bạn cần đăng nhập để bình luận