Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 88 - Lòng ngực bằng phẳng (2)



Chương 88 - Lòng ngực bằng phẳng (2)




Chỉ là, giờ đây, ai cũng nhìn ra, Dương Nghiên đã tiến nhập cảnh giới vong ngã, cực có khả năng đã bước đến cửa quan trọng nhất trong lúc đột phá Linh Phủ, lúc này, đương nhiên sẽ không ai đi quấy rầy hắn cả.
Còn về Bạch Nhạc, bản thân hắn vốn có ý thành toàn Dương Nghiên, tự nhiên càng không đề ra dị nghị!
Linh lực trong cơ thể lưu chuyển, sắc mặt Bạch Nhạc theo đó không giấu được vẻ ngưng trọng, nương theo Dương Nghiên bạo phát linh lực, chỉ dựa vào Linh Tê Nghênh Khách, Bạch Nhạc đã có chút không thủ được!
Nếu là giao thủ bình thường, đến cái lúc này, Bạch Nhạc đương nhiên sẽ không câu nệ mỗi thủ thế, chỉ cần thuận thế biến chiêu, mặc cho Dương Nghiên bộc phát ra toàn bộ thực lực, Bạch Nhạc vẫn tự tin ứng phó được. Nhưng vấn đề ở chỗ, Bạch Nhạc cũng nhìn ra, Dương Nghiên đã đến thời khắc then chốt để đối phá.
Lúc này, đành phải mặc cho Dương Nghiên tận tình phóng thích công kích, chỉ như vậy mới có thể giúp hắn thuận lợi đột phá, bước vào Linh Phủ Cảnh.
Một khi hắn biến chiêu, liền sẽ rất dễ cắt đứt Dương Nghiên cảm ngộ, thế nên, mặc dù gian nan, song Bạch Nhạc vẫn nỗ lực kiên trì, thoáng chốc, trên thân Bạch Nhạc đã xuất hiện hai đạo vết thương.
Vù vù!
Mắt thấy Bạch Nhạc bị thương, dưới đài không khỏi ồ lên tiếng xôn xao.
Bọn hắn tự nhiên nhìn ra được Dương Nghiên đã phạm quy, nhưng trong tình cảnh như thế, Bạch Nhạc vì trợ giúp Dương Nghiên cảm ngộ, lại vẫn kiên trì thủ vững, chỉ dùng mỗi chiêu Linh Tê Nghênh Khách để chống đỡ, đây tuyệt đối không phải là vì mặt mũi, mà là chân tâm thật ý muốn trợ giúp Dương Nghiên đột phá.
Vì thế mà ngay cả bản thân bị thương đều không để ý, phần khí độ đó, liền đã đủ để thắng được tôn trọng từ tất cả đệ tử.
Địch ý và khinh miệt đối với Bạch Nhạc trước kia, giờ đây đều đã tan thành mây khói.
- Không tầm thường!
Chứng kiến cảnh này, mấy vị trưởng lão ngồi trên ghế cũng không nhịn được tán thán.
Câu không tầm thường này không chỉ là nói Dương Nghiên lâm chiến đột phá, càng là để nói lòng dạ toàn lực tương trợ của Bạch Nhạc.
Một tên đệ tử chân truyền, bản thân thiên phú hơn người không tính là gì, nhưng nếu còn có được lòng dạ cam tâm tình nguyện trợ giúp đệ tử khác tu hành, đối với tông môn mà nói, vậy lại khó được.
Thành thật mà luận, vốn bọn hắn cũng có chút không hài lòng với chuyện Hà Diêu và Từ Phong cường hành cất nhắc Bạch Nhạc làm đệ tử chân truyện, thế nên mới chạy tới Thiên Tâm Phong để xem xem rốt cục Bạch Nhạc có mấy phần bản lĩnh, nhưng hôm nay chứng kiến cảnh này, lại khiến chút bất mãn trong lòng bọn họ theo đó tan thành mây khói.
Có lẽ, luận thực lực, hiện tại Bạch Nhạc còn cách đệ tử chân truyền một khoảng không nhỏ, nhưng, có thiên phú kiếm đạo như thế, lại thêm phần lòng dạ này, giả lấ ngày giờ, vị trí đệ tử chân truyền dành cho hắn là điều hoàn toàn xứng đáng.
Có một vị đệ tử chân truyền như thế nhập chủ Thiên Tâm Phong, có thể truyền thừa Thiên Tâm Phong thật có thể tái hiện huy hoàng.
Oanh!
Một tiếng rền vang, kiếm trong tay Dương Nghiên rốt cục ngừng lại, nhưng ngay lúc này, một cổ linh lực cường đại chợt tóe bắn ra từ trên thân Dương Nghiên, hóa thành hấp lực đáng sợ, linh lực xung quanh theo đó bất ngờ trút vào trong cơ thể Dương Nghiên.
Gần như đồng thời, Từ Phong chợt bay lên, trực tiếp hạ xuống trên luận kiếm đài, tay áo khẽ phất, một cỗ linh lực nhu hòa tuôn ra bảo hộ Dương Nghiên, trực tiếp đưa Dương Nghiên đi xuống luận kiếm đài!
Khai mở Linh Phủ!
Được đến đột phá trên luận kiếm đài, Dương Nghiên bắt đầu khai mở Linh Phủ, Từ Phong đã có mặt ở đây, tự nhiên liền phải ra tay bảo hộ, trợ giúp Dương Nghiên hoàn thành đột phá.
Nhìn theo Dương Nghiên rơi xuống luận kiếm đài, Bạch Nhạc không khỏi thở phào một hơi, đến thời khắc sau cùng, lực lượng Dương Nghiên thi triển ra không nghi ngờ đã siêu việt Dẫn Linh Cảnh, hắn còn muốn dùng Linh Tê Nghênh Khách cường hành ngăn đỡ, tự nhiên khó mà làm được.
Thế nên chỉ thoáng chốc, trên thân Bạch Nhạc đã xuất hiện sáu bảy đạo vết thương, máu tươi nhuộm đỏ áo lót, bộ dạng hơi có chút nhếch nhác.
Nhưng mà lúc này, bộ dạng chật vật đó rơi vào trong mắt người khác lại đều hóa thành tôn kính.
Cũng không biết là ai khởi đầu, giờ này khắc này, toàn bộ đệ tử ngoại môn tại trường đều bất giác đồng loạt khom lưng cúi đầu hướng về phía Bạch Nhạc trên luận kiếm đài!
Cái cúi đầu này không phải để vái thực lực kiếm đạo siêu phàm của Bạch Nhạc, mà là vái phần lòng ngực bằng phẳng, thà rằng bị thương chịu thua cũng phải kiên trì trợ giúp Dương Nghiên đột phá.

- Giả vờ cái mà giả vờ, không phải là cái trò thu mua lòng người thôi à? Ai mà không biết.
Nhìn nhiều đệ tử ngoại môn ở đây hành lễ với Bạch Nhạc như vậy, trong lòng Đậu Nghị lập tức cảm thấy ghen tị, không nhịn được thấp giọng châm chọc.
Vốn Đậu Nghị cho rằng đã hạ giọng rất thấp, nhưng lại vẫn bị mấy đệ tử ngoại môn bên cạnh nghe thấy, lập tức liền có đệ tử cười lạnh nói,
- Nói thì hay lắm, nhưng khi thật sự có chuyện tới trước mắt... Để tay lên ngực tự hỏi, ngươi làm được không?



Bạn cần đăng nhập để bình luận