Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1173 - Ngạnh bính



Chương 1173 - Ngạnh bính




Vẻn vẻn không đến một hơi, kiếm ảnh kia liền dễ dàng phá phòng ngự, thuận thế chém về phía Bạch Nhạc.
Nếu một kiếm này thành công, Bạch Nhạc sẽ có kết cục đầu thân chia lìa, vô cùng thê thảm.
Cũng may, Bạch Nhạc không trông cậy vào việc dễ dàng ngăn cản công kích của Tư Đồ Lăng Phong như vậy.
Sau khi động thủ, Bạch Nhạc đã có dự định liều mạng với Tư Đồ Lăng Phong, làm sao không chuẩn bị tốt được.
Sau khi thân ngoại hóa thân nổ tung, Côn Ngô Kiếm đã tới tay. Lúc giơ tay lên, một luồng kiếm ý nguy nga tỏa ra từ trong cơ thể.
Trong tích tắc, cả người Bạch Nhạc dường như hóa thành một ngọn núi nguy nga, kiếm khí gào thét chính diện đón nhận công kích của Tư Đồ Lăng Phong.
Ùng ùng!
Một tiếng vang thật lớn giống như một thanh cự kiếm khủng bố chém lên núi. Ngọn núi không ngừng tan vỡ, nhưng lực đạo của một kiếm này cũng đang không ngừng bị suy yếu.
Cuối cùng tuy ngọn núi bị hủy diệt nhưng kiếm ảnh cũng bị trừ khử.
Keng một tiếng.
Kiếm phong giao kích, dưới chân Bạch Nhạc giẫm thành vết chân sâu hơn hai tấc, phun ra hai búng máu tươi, nhưng cả người vẫn sừng sững không ngã.
Còn Tư Đồ Lăng Phong, kiếm trong tay đã bị chém thành hai đoạn, trên ngực cũng để lại một vết máu nhàn nhạt.
Luận về thực lực, Bạch Nhạc đương nhiên không bằng Tư Đồ Lăng Phong, một kích này thậm chí bị chấn tới nội tạng xuất huyết, nhổ ra một ngụm nghịch huyết, cả người Bạch Nhạc bị thương không nhẹ! May là Thông Thiên Ma Thể quá cường hãn, mặc dù phải chịu áp lực kinh khủng như vậy cũng có thể tiếp tục chống đỡ, bị thương mà không bại.
Quan trọng nhất là trong tay Bạch Nhạc còn Côn Ngô Kiếm!
Chí bảo trấn giáo của Đạo Lăng Thiên Tông đáng sợ bao nhiêu, quả thực khó có thể tưởng được. Cho dù thực lực của Tư Đồ Lăng Phong mạnh hơn Bạch Nhạc, khi chính diện va chạm, kiếm trong tay cũng không đỡ được sự sắc bén của Côn Ngô Kiếm, vì thế bị đứt đôi.
Nếu không như vậy, một kiếm này mà chém xuống, Bạch Nhạc khả năng không chỉ đơn giản là nôn ra một búng máu.
Nhưng cho dù như thế, trận chiến này cũng đủ để khiến mọi người chấn động.
Tư Đồ Lăng Phong cường hãn cũng ở trong dự liệu, nhưng Yến Bắc Thần vẻn vẹn chỉ có thực lực Tinh Cung trung kỳ, chỉ dựa vào Côn Ngô Kiếm mà chống đỡ được một kiếm toàn lực của Tư Đồ Lăng Phong, chuyện này quá kinh khủng.
Tất cả mọi người đều là thiên tài đứng đầu, nhưng khi thấp hơn một cảnh giới mà có thể cân sức ngang tài với đối phương, chuyện đó không khỏi quá khoa trương rồi.
Trên thực tế không chỉ những người ở xung quanh, toàn bộ trên Đạo Lăng Sơn cũng đều xôn xao.
Mặc dù biểu hiện của Tư Đồ Lăng Phong trong cấm địa thượng cổ có phần mất điểm, nhưng đối với thực lực của gã lại không ai dám nghi vấn. Đây mới thực là nhân vật có thể lực hám tinh hải, cho dù là Vân Mộng Chân tới cũng chỉ có chút chênh lệch.
Nhưng Bạch Nhạc không làm bại lộ thân phận, vẻn vẹn chỉ vận dụng nửa tòa tinh cung đã có thể cân sức ngang tài với Tư Đồ Lăng Phong. Sự cường hãn này đủ làm mọi người chấn động.
Đương nhiên, loại cao thủ như Diệp Lăng Vân sẽ dễ dàng nhìn ra, trên thực tế Tư Đồ Lăng Phong vẫn quá khinh địch. Một kiếm vừa rồi mặc dù tức giận nhưng vẫn để lại chỗ hở, cũng chưa bày toàn bộ thực lực ra, mục đích đương nhiên là phòng bị người khác đánh lén.
Nếu là thực lực thật sự, bây giờ Bạch Nhạc đương nhiên thua xa Tư Đồ Lăng Phong.
Nhưng trên đời không có nhiều khả năng.
Khinh địch chính là một sai lầm, vì vậy bị mất mặt trong tay Bạch Nhạc cũng không có gì để nói.
- A! A! A!
Gào thét phẫn nộ, cổ tay Tư Đồ Lăng Phong vung lên, kiếm gãy trong tay bị ném đi, bước ra một bước, không thèm nhìn đã đập một quyền về phía Bạch Nhạc.
Chịu thiệt, đương nhiên là muốn đòi lại, hơn nữa còn muốn càng nhanh càng tốt.
Tư Đồ Lăng Phong cũng không cho rằng Bạch Nhạc có thể ngăn cản công kích của gã. Cho dù phải đánh đổi một số thứ, gã cũng hạ quyết tâm nhất định phải giết Bạch Nhạc tại đây.
Chỉ tiếc một kích thất thủ, gã muốn có cơ hội ra tay lần hai khả năng khó như lên trời.
- Ngaoooooo
Mắt thấy Bạch Nhạc bị đánh thổ huyết, Tiểu Bạch Giao nhất thời tức giận hóa thành một tia sét sắc bén, phi thẳng về phía Tư Đồ Lăng Phong.
Trước đó Bạch Nhạc bảo nó bảo vệ Vân Mộng Chân, mặc dù nó không vui nhưng vẫn làm theo.
Nhưng giờ nữ nhân kia đã tỉnh, dĩ nhiên là không cần nó bảo vệ nữa. Huống chi mắt thấy Bạch Nhạc gặp nguy, cho dù Vân Mộng Chân còn chưa tỉnh, nó cũng phải ưu tiên trở về cứu Bạch Nhạc trước.
Tiểu Bạch Giao có thực lực kinh khủng bậc nào, căn bản không cần làm màu mè gì cứ trực tiếp đụng vào người Tư Đồ Lăng Phong đã đánh gã bay ra ngoài.
Bị thương còn đỡ, nhưng sau một cái đụng này gã đã hoàn toàn mất hết mặt mũi.
Ngay lúc đó, giọng của Vân Mộng Chân cũng vang lên.
- Dừng tay!
Dù chỉ mới vừa thức tỉnh, chỉ cần thoáng quan sát xung quanh nàng cũng đoán được chân tướng.
Không nói tới quan hệ của nàng cùng Bạch Nhạc, chỉ bằng vào hi sinh trước đó của Bạch Nhạc cho nàng, nàng cũng không thể để Bạch Nhạc bị bắt nạt.
Vân Mộng Chân vừa mở miệng, trong lòng mọi người nhất thời rùng mình.



Bạn cần đăng nhập để bình luận