Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 311 - Ẩn hoạn và … Thất Tinh Tháp (2)



Chương 311 - Ẩn hoạn và … Thất Tinh Tháp (2)




Những thứ như vậy, đừng nói Linh Tê Kiếm Tông, dù đổi thành Hàn Sơn, thậm chí Thất Tinh Tông cũng chưa hẳn đã có thể cho hắn.
- Bạch huynh đệ, ngươi có từng nghĩ tới. . . Bái nhập Thất Tinh Tông!
Dương Bằng tuy thực lực chẳng ra làm sao, nhưng ánh mắt lại cực cao, mặc dù không biết Bạch Nhạc tu luyện ma công, song hắn cũng nhìn ra, Bạch Nhạc muốn thực sự tiến thêm một bước, đuổi theo bước chân loại thiên tài như Lý Phù Nam thì nhất định phải đổi lấy công pháp tu hành càng tốt.
Đưa mắt khắp toàn Thanh Châu, có thể cho hắn loại công pháp như thế, chỉ có Thất Tinh Tông.
Hơn nữa, Dương Bằng đích xác có năng lực giúp Bạch Nhạc bái nhập Thất Tinh Tông.
Lúc trước, Mộng Thiên Thu từng nói qua để Bạch Nhạc bái nhập môn hạ, chỉ là bị Bạch Nhạc cự tuyệt, giờ Dương Bằng lần nữa nhắc tới chuyện này, Bạch Nhạc thoáng do dự một phen, sau cùng lại vẫn cự tuyệt.
- Đa tạ Dương huynh, chỉ là tiểu đệ nhận được đại ân của tông môn, không tiện đổi sang môn phái khác.
Mặc dù sớm đã đoán được, nhưng nghe thấy đáp án này, Dương Bằng vẫn không khỏi hơi có chút thất vọng.
- Ai, ta thật muốn dẫn tiến ngươi cho lão đầu tử nhà ta! Ngươi còn nhớ Thu Hoằng Kiếm không, trước đây lão đầu tử nhà ta từng nói, lúc nào ta có thể khiến Thu Hoằng Kiếm có linh tính, liền cho phép ta theo hắn học kiếm.
Nhún nhún vai, Dương Bằng mở miệng nói:
- Thiên phú kiếm đạo của ngươi, ngay cả đám gọi là thiên tài trong tông môn cũng không bằng được, nếu ngươi bằng lòng bái nhập bản tông, ta có thể đi về van cầu lão đầu tử, thu ngươi làm môn hạ, đáng tiếc, đáng tiếc!
Nghe được lời này của Dương Bằng, Bạch Nhạc còn chưa có phản ứng, mắt Tiếu Vượng đã sáng rực lên!
Tinh Hà lão tổ a!
Có thể nói đó là đệ nhất nhân trong toàn bộ Thanh Châu, dù đưa mắt khắp thiên hạ cũng là nhân vật đỉnh cấp nhất.
Nếu có thể bái nhập môn hạ cao nhân như thế, đó là cơ duyên cỡ nào.
Khắc này, Tiếu Vượng quả thực hận không thể đáp ứng thay cho Bạch Nhạc.
Dù là Bạch Nhạc, khắc này cũng không khỏi có chút động tâm.
Nhưng ý niệm này vừa chớp qua trong đầu liền bị Bạch Nhạc cường hành đè xuống.
Truyền thừa của Tinh Hà lão tổ cố nhiên rất tốt, nhưng nếu thật đi lại quá gần với nhân vật như thế, Bạch Nhạc không dám chắc đối phương sẽ không phát hiện ra manh mối gì từ trên người mình.
Một khi Thông Thiên Ma Công bại lộ, vậy thì không phải là bái nhập môn hạ Tinh Hà lão tổ, mà là tự chui đầu vào chỗ chết.
Lắc lắc đầu, Bạch Nhạc cố chấp nói:
- Đa tạ ý tốt của Dương huynh, là ta không có duyên phận đó.
Cầm ra sát thủ giản là lão đầu tử nhà mình rồi mà Bạch Nhạc vẫn chẳng hề bị lay động, Dương Bằng không khỏi há hốc mồm.
Nhưng mà, trong lòng lại cũng có chút bội phục.
Trên đời này người biết nói lời hay thì nhiều lắm, nhưng mấy ai có thể đối mặt mê hoặc mà vẫn không quên sơ tâm?
Trầm ngâm một lát, Dương Bằng đột nhiên mở miệng nói tiếp:
- Bạch huynh, ngươi không muốn bái nhập Thất Tinh Tông cũng được! Chỉ là không biết, ngươi có dám xông Thất Tinh Tháp không?
- Thất Tinh Tháp? Đó là cái gì?
Bạch Nhạc hơi ngớ, nghi hoặc hỏi lại.
- Là địa điểm thí luyện do tổ sư đời thứ nhất Thất Tinh Tông lưu lại, tổ sư từng nói, Thất Tinh Tháp này không chỉ mỗi đệ tử Thất Tinh Tông có thể xông, phàm là đệ tử huyền môn có thể thử xông một lần!
Nhìn vào Bạch Nhạc, Dương Bằng kiên trì giải thích:
- Tưởng muốn xông qua Thất Tinh Tháp, không hỏi tu vi, chỉ hỏi thiên phú! Đệ tử bản tông xông qua Thất Tinh Tháp có thể trực tiếp tấn chức chân truyền, người ngoài xông qua, lập tức trở thành khách khanh của bản tông!
- Nghe đồn, tổ sư lưu lại đại đạo truyền thừa trong Thất Tinh Tháp, chỉ người có duyên mới giành được! Ngày xưa Thánh Nữ Đạo Lăng Thiên Tông cũng từng xông qua, đáng tiếc vô duyên với bản tông, không được đến truyền thừa. . .

- Xông như thế nào?
Trong mắt chớp qua tinh mang, Bạch Nhạc nhịn không được mở miệng hỏi.
- Đừng vội, nghe ta từ từ giải thích.
Khoát tay, Dương Bằng từ tốn nói:
- Thất Tinh Tháp tuy tốt, nhưng đối với người ngoài mà nói, lại có một chỗ không tốt, đó là, bản tông sẽ không chịu trách nhiệm với an toàn của người ngoài trong Thất Tinh Tháp.
Nhắc tới điểm này, Bạch Nhạc mới chợt nhớ ra, vừa nãy Dương Bằng hỏi hắn có dám xông hay không.
Không đợi Bạch Nhạc đặt vấn đề, Dương Bằng đã tiếp tục giải thích:
- Đối với đệ tử bản tông mà nói, Thất Tinh Tháp không có gì quá mức nguy hiểm, một khi gặp phải nguy cơ, đệ tử bản tông liền sẽ phát động lệnh bài, trực tiếp tống ra Thất Tinh Tháp.
Nói đến đây, tiếp sau liền không cần giải thích, nếu không có lệnh bài đệ tử Thất Tinh Tông, người tiến vào trong tháp tự nhiên phải chính mình đối mặt với nguy hiểm.
Nhìn vào Bạch Nhạc, sắc mặt Dương Bằng thoáng ngưng trọng mấy phần:
- Bạch huynh đệ, ta cũng không giấu ngươi, cách mỗi ba năm Thất Tinh Tháp của bản tông sẽ mở ra một lần, mỗi lần đều có không ít người ngoài tông cùng lúc xông tháp. . . Những người ngoài tông này, mỗi lần đều có chí ít ba thành chết trong Thất Tinh Tháp!
- . . .
Câu này vừa ra, dù là Bạch Nhạc đều không khỏi trong lòng đột nhiên hơi nhảy.



Bạn cần đăng nhập để bình luận