Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 85 - Linh Tê Nghênh Khách, kiếm kinh tứ bề (2)



Chương 85 - Linh Tê Nghênh Khách, kiếm kinh tứ bề (2)




Dù khinh thường Bạch Nhạc từ tận đáy lòng, nhưng Đậu Nghị cũng hiểu, đám đệ tử ngoại môn muốn chiếm tiện nghi kia rất khó uy hiếp được Bạch Nhạc, ngược lại, có thể mượn cơ hội để làm rõ cũng như quen thuộc kiếm chiêu của Bạch Nhạc.
Mặc dù danh tiếng Linh Tê Kiếm Quyết rất lớn, nhưng thực ra, số đệ tử thực sự hiểu được, thậm chí tham ngộ ra lại không quá nhiều.
Ngay trên Thiên Tâm Phong đã có luận kiếm đài, đây là truyền thống lưu lại từ thời Linh Tê Kiếm Tổ, chỉ là mấy năm gần đây Linh Tê Kiếm Tông dần sa sút, Linh Tê Kiếm Quyết đứt đoạn truyền thừa mới khiến luận kiếm đài không người hỏi thăm.
Toàn bộ luận kiếm đài chính là một thạch đài dài chừng hơn mười mét, cao chỉ ba mét, vừa khéo có thể để cho người theo dõi thấy rõ tình hình trên đài.
Ở mặt đông luận kiếm đài sớm đã được đệ tử Chấp Pháp Điện chuẩn bị sẵn một hàng ghế ngồi, đây không phải dành cho đệ tử quan chiến, mà là dành chuẩn bị cho Từ Phong và một ít trưởng lão tông môn khả năng đến dự.
Thực tế cũng chứng minh, chuẩn bị như thế hoàn toàn không dư thừa!
Quan tâm tới trường luận kiếm này không phải chỉ có riêng mỗi Từ Phong, thậm chí tỷ thí còn chưa bắt đầu đã có bốn vị trưởng lão chạy tới trước luận kiếm đài.
Sau khi mấy vị trưởng lão yên vị, Bạch Nhạc cũng theo đó nhảy lên luận kiếm đài.
Khẽ khom lưng, Bạch Nhạc sảng giọng cất tiếng:
- Linh Tê Kiếm Tông ta lấy kiếm lập tông, Thiên Tâm Phong càng là nơi trước kia kiếm tổ tu hành, Bạch Nhạc tu luyện Linh Tê Kiếm Quyết, lại may mắn lập chút công lao nhỏ bé, được tông chủ và chư vị trưởng lão ưu ái, nhập chủ Thiên Tâm Phong.
Thoáng ngừng một lát, Bạch Nhạc mới nói tiếp:
- Nói nhập chủ, thật ra cũng là vọng ngôn, chẳng qua, nếu đã đến Thiên Tâm Phong, liền tất phải gánh vài phần trách nhiệm! Hôm nay luận kiếm, Bạch Nhạc lấy Linh Tê Kiếm Quyết cắt mài với chư vị sư huynh đệ. Vô luận là ngoại môn, nội môn, thậm chí là sư huynh chân truyền đều có thể lên đài luận kiếm, chẳng qua, có một điều…
Ánh mắt quét nhìn toàn trường, Bạch Nhạc bình tĩnh nói tiếp:
- Nếu đã là luận kiếm, vậy liền nên có phong thái của luận kiếm! Bất luận tu vi cao thấp, chỉ lấy kiếm đạo thủ thắng, nếu người nào lấy lực thủ thắng, như vậy dù thắng, ở trên luận kiếm đài này cũng là bại! Điểm ấy, còn mong chư vị đệ tử Chấp Pháp Điện hiệp trợ, bảo trì công chứng.
Nghe thế, đệ tử chung quanh không khỏi ồ lên.
Trường luận kiếm này, đại đa số chúng nhân chỉ xem là một phương thức khiêu chiến khác mà thôi, lại không ngờ, Bạch Nhạc vừa mở miệng liền khoanh chết quy củ đặt ở kiếm đạo, điều này nhiều ít khiến cho một phần chúng đệ tử đánh trống lui đường.
Đặc biệt là đệ tử ngoại môn, đa phần đều đặt hết tâm tư vào đề thăng tu vi, số thực sự nguyện nghiên cứu kiếm đạo lại chỉ là số ít.
Nhưng mà, đệ tử nội môn lại không khỏi cười lạnh trong lòng.
Luận thực lực, trừ một ít thiên tài bởi vì thiên phú vô cùng tốt mà được phá lệ thu vào nội môn, còn thì tất cả đệ tử nội môn khác đều đã mở ra Linh Phủ, thực lực vượt xa Bạch Nhạc, đặt ra quy củ luận kiếm như thế, hiển nhiên là thủ đoạn Bạch Nhạc dùng để hạn chế bọn hắn.
Nhưng mà, thực ra đám đệ tử nội môn này cũng không quá để ở trong lòng.
Theo như bọn hắn thấy, sai lệch về cảnh giới mới là quan trọng nhất, đứng ở cảnh giới càng cao, quay đầu đi nhìn Dẫn Linh Cảnh tranh đấu, quả thực giống như trò đùa trẻ nít, căn bản không đáng nhắc tới.
Chẳng qua, hiển nhiên Bạch Nhạc không có ý cố kỵ tâm tư người khác, vừa dứt lời liền thuận thế rút ra bội kiếm bên hông, bất thần dậm chân, tùy ý nhảy lên luận kiếm đài, triển khai thức mở đầu của Linh Tê Kiếm Quyết.
- Bạch sư huynh, ta tới thử xem!
Sau thoáng trầm mặc ngắn ngủi, lập tức liền có một tên đệ tử ngoại môn nhịn không được nhảy lên đài khiêu chiến.
Luận thực lực, tên đệ tử ngoại môn này thậm chí mới chỉ là Dẫn Linh ngũ trọng, so với Bạch Nhạc còn không bằng, nhưng trước nay vẫn luôn dành thời gian nghiên cứu kiếm thuật, trước khi bái nhập Linh Tê Kiếm Tông, trong giới phàm tục cũng là một vị cao thủ dùng kiếm.
Nháy mắt khi nhảy lên đài, kiếm trong tay liền đã đâm ra, thậm chí mượn nhờ thế nhảy lên, càng khiến uy lực một kiếm này mạnh thêm vài phần.
Kiếm như thế, lực lượng tuy không mạnh, lại khiến người không khỏi hai mắt tỏa sáng.
Nếu không thể lấy thực lực nghiền ép, một kiếm này tuyệt đối không dễ phá.
Nhưng mà, Bạch Nhạc đứng trên đài lại chẳng hề biến sắc, thậm chí thân hình đều không động.
Khăng khăng chính cái cách nhìn như không chút phản ứng đó, lại phong kín hết thảy công kích từ một kiếm kia.
Cơ hồ ngay khi đệ tử đó nhảy lên luận kiếm đài, kiếm trong tay Bạch Nhạc cũng nhẹ nhàng điểm tới, thậm chí dường như không dùng lực, lại dễ dàng hóa giải một kiếm này. Thậm chí còn khiến thân hình đệ tử kia bị một kiếm này mang lệch, dưới chân mất thăng bằng, mới vừa nhảy lên đài lại đứng đều không đứng vững, trực tiếp ngã sang một bên.
Mọi thứ diễn ra quá nhanh, thậm chí rất nhiều đệ tử đều chưa kịp nhìn thì đã kết thúc, hệt như tên đệ tử kia chỉ là một gã hề.



Bạn cần đăng nhập để bình luận