Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 442 - Không phải do hắn (2)



Chương 442 - Không phải do hắn (2)




Chỉ cần tiếp tục hoàn thành tôi luyện hoán huyết, như vậy tuy không sử dụng Côn Ngô Kiếm, cũng không bạo lộ công pháp huyền môn, Bạch Nhạc vẫn tự tin đủ sức đánh một trận với cường giả Tinh Cung Cảnh.
Mấy ngày này bị đám cường giả Tinh Cung kia bức cho không dám lộ mặt, món nợ này, sau cùng tất phải tính sổ.
Hơn nữa ngày đó... Sẽ không quá xa!
- Vẫn chưa có tin tức Bạch Nhạc?
Trong Huyết Ảnh Ma Tông, Mạc Vô Tình đã không giấu được nôn nóng.
Trọn vẹn hai tháng, Yến Bắc Thần một mực khống chế Bạch phủ, khăng khăng mãi vẫn không thấy Bạch Nhạc có nửa điểm phản ứng, tựa hồ đứa này đã vứt bỏ Bạch gia, đừng nói ra tay cứu người, căn bản đến cả nửa điểm tin tức đều không thấy, cứ như thể bốc hơi khỏi thế gian vậy.
Hai tháng qua, chỉ riêng giúp Yến Bắc Thần thu thập linh dược tôi luyện đã tiêu tốn mấy ngàn linh thạch, nhưng mà, Yến Bắc Thần vẫn đang không ngừng thúc giục, muốn hắn cung cấp đống chủ dược trân quý kia, cảnh này khiến Mạc Vô Tình không khỏi càng thêm sốt ruột.
Những chủ dược kia, thực ra hắn đã sớm tới tay, chỉ là giá trị thực sự quá cao, vô duyên vô cớ, hắn căn bản không nỡ đưa đi.
Theo như dự tưởng trong lòng Mạc Vô Tình, trừ phi Yến Bắc Thần lấy được Huyết Ảnh Ngoa trong tay Bạch Nhạc để làm trao đổi, bằng không, những chủ dược trân quý này, hắn tuyệt đối sẽ không cầm ra.
Chuyện đến nước này, Mạc Vô Tình đã mất đi nhẫn nại.
- Mạc sư huynh, liệu có khả năng Bạch Nhạc đã trốn ra Thanh Châu Phủ?
- Không thể nào!
Lắc đầu, Mạc Vô Tình lạnh lùng nói:
- Bạch Nhạc nhất định còn ở Thanh châu... Hắn trốn không thoát!
Trong mắt lộ rõ vẻ nôn nóng, Mạc Vô Tình đi tới đi lui trong phòng, lát sau mới trầm giọng nói:
- Không thể chờ, nhất định phải lập tức bức hắn đi ra! Ngươi đi nói cho Yến Bắc Thần, bảo hắn thả ra tin tức, nói muốn ra tay với Bạch Thanh Nhã... Ta không tin, Bạch Nhạc còn có thể tiếp tục nhịn được!
- Trước đó Yến Bắc Thần từng nói qua, trước khi Bạch Nhạc lộ diện, không được thương tổn bất cứ người Bạch gia nào, nghe nói, đương sơ hắn còn từng đánh cược với Chu Mộng Dương, chỉ sợ hắn không chịu ra tay?
- Không phải do hắn!
Trong mắt chớp qua sát khí lạnh như băng, Mạc Vô Tình gằn giọng nói:
- Sai Mộ Dung Thiên Kiếm nói cho hắn biết, ta đã thu thập xong toàn bộ linh dược, bảo hắn cầm Huyết Ảnh Ngoa ra để đổi!
Thoáng ngừng một lát, Mạc Vô Tình nói tiếp:
- Còn có, nói cho Yến Bắc Thần... Nếu hắn không chịu động thủ, vậy chính là đối địch với ta! Tiện nghi của Huyết Ảnh Ma Tông ta không dễ chiếm vậy đâu!
- Vâng!
Nghe vậy lời này, tên đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông cạnh đó không khỏi rùng mình, vội trầm giọng ứng tiếng.
Đám người đi theo bên cạnh này đã quá quen thuộc với tính cách Mạc Vô Tình, ngày thường có lẽ rất dễ nói chuyện, nhưng một khi nổi giận, liền cực kỳ lãnh khốc vô tình! Dù là người quen cũng sẽ không chút mềm tay.
Mấy ngày nay, chỗ tốt Yến Bắc Thần được đến từ trên thân Mạc Vô Tình đã quá nhiều, nếu còn không cách nào thỏa mãn yêu cầu của hắn, liền tất phải hứng chịu trả thù điên cuồng từ Mạc Vô Tình.
Thậm chí liên đới theo tất cả những người từng tiếp xúc qua với Yến Bắc Thần đều sẽ bị liên lụy.
Chuyện này, không có dư địa để thương lượng.

- Yến huynh, không phải ta nói ngươi, ngươi thực sự quá nhân từ với Bạch gia rồi, cứ tiếp tục thế này, Bạch Nhạc việc gì phải gấp gáp!
Mượn lấy cơ hội đưa linh dược, Mộ Dung Thiên Kiếm đích thân tới Thính Hương Thủy Tạ gặp mặt Bạch Nhạc, sau vài câu hàn huyên, liền nghiễm nhiên bày ra bộ dạng chân thành, mở miệng khuyên nhủ nói.
- Hả?
Khẽ nhíu mày, tiện tay tiếp lấy ly trà Tô Nhan dâng tới, vân vê nắp ly, nhẹ nhàng thổi thổi, thong thả hỏi:
- Thế theo ý ngươi thì sao?
- Giết!
Trong mắt chớp qua hàn ý, Mộ Dung Thiên Kiếm không đáng nói:
- Không dùng thủ đoạn thiết huyết, làm sao giết phục những người này? Chỉ có khiến cho bọn hắn sợ hãi, bọn hắn mới sẽ ngoan ngoãn phục tùng!
- Còn gì nữa không?
Nhìn vào Mộ Dung Thiên Kiếm, Bạch Nhạc nhàn nhạt nói.
- Bạch Thanh Nhã!
Mộ Dung Thiên Kiếm gằn giọng nói:
- Mấy ngày qua ta đã sai người tử tế thăm dò qua chuyện về Bạch Nhạc sau khi hắn trở về Bạch gia. Trong toàn bộ Bạch gia, người hắn coi trọng nhất, quan tâm nhất chính là Bạch Thanh Nhã! Chỉ cần nắm được nữ nhân này, chính là bắt được mệnh môn của Bạch Nhạc, không sợ hắn không lộ diện.
- Làm sao ngươi biết?
Tay bưng ly trà thoáng ngưng trệ, trong lòng Bạch Nhạc đã dâng lên sát khí, nhưng ngoài mặt vẫn lộ vẻ thản nhiên như không, thuận miệng hỏi.
- Ta tử tế tra qua, tuy Bạch Thanh Nhã tựa hồ chỉ xuất thân bàng chi Bạch gia, nhưng từ nhỏ được phụ mẫu Bạch Nhạc thu dưỡng, như chị em ruột, hơn nữa, có người nói, trước đây phụ mẫu Bạch Nhạc muốn hứa gả Bạch Thanh Nhã cho Bạch Nhạc, quan hệ vô cùng thân mật.
Nói đến đây, Mộ Dung Thiên Kiếm không khỏi có chút hưng phấn:
- Phụ mẫu Bạch Nhạc sớm đã chết, đối với hắn mà nói, hiện tại Bạch Thanh Nhã có thể nói là thân nhân duy nhất của hắn!



Bạn cần đăng nhập để bình luận