Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1295 - Thiên Thu đại sư, Bạch Nhạc tiễn ngài về nhà (2)



Chương 1295 - Thiên Thu đại sư, Bạch Nhạc tiễn ngài về nhà (2)




Dù Bạch Nhạc không có cảm tình với Thất Tinh Tông cho lắm, nhưng hắn hiểu rõ đây chính là nơi mà Mộng Thiên Thu coi là nhà.
- Gràoo!!!
Tiểu Bạch Long cũng bay ra ngoài cùng với thi thể Mộng Thiên Thu.
Ba tháng đã đủ để Tiểu Bạch Long khôi phục.
Tiểu tử kia bay ra khỏi Thiên Cung, trông có vẻ rất hài lòng. Nhưng khi nhận ra tâm trạng của Bạch Nhạc không được tốt, nó bèn đậu lên vai hắn.
- Tiểu Bạch, chúng ta cùng đưa Thiên Thu đại sư về nhà nào.
Đêm qua lúc đi gặp Huyết Ảnh Ma Quân, Bạch Nhạc không để Tiểu Bạch Long đi ra. Hắn không muốn nảy sinh mâu thuẫn với Huyết Ảnh Ma Quân.
Nhưng hôm nay thì khác, hôm nay hắn trở về, trừ việc đưa thi thể Thiên Thu đại sư tới đây, hắn còn muốn giúp Mộng Thiên Thu đòi một lời xin lỗi.
Chỉ bằng sức của một mình hắn, chưa chắc đã có thể ép Tinh Hà Lão Tổ phải cúi đầu, nên hắn cũng không ngại để Tiểu Bạch Long đi ra đe dọa một chút.
Hơn nữa, bây giờ hắn không còn cần phải che giấu thân phận, tất nhiên là không cần phải để Tiểu Bạch Long phải ở lại trong Quảng Hàn Thiên Cung.
- Gràoo!!!
Tiểu Bạch Long cảm nhận được khí thế trên người Bạch Nhạc bèn hưng phấn gào lên một tiếng.
Chớp mắt, khí tức trên người Bạch Nhạc ầm ầm bạo phát, như thể có một thanh kiếm sắc bén vừa ra khỏi vỏ, muốn đâm rách bầu trời.
- Bạch sư huynh...
Lần theo khí tức của Bạch Nhạc phóng ra ngoài, các đệ tử của Thất Tinh Tông đã kịp ngộ ra, liền nhao nhao chạy tới.
Chỉ có điều lúc bọn họ thấy được Bạch Nhạc, những người vốn còn muốn quát lớn kia liền lập tức câm miệng.
Mặc dù tin Bạch Nhạc trở mặt với Tinh Hà Lão Tổ đã truyền về, nhưng đối với các đệ tử Thất Tinh Tông, thái độ của họ phần lớn vẫn chưa thay đổi, ai nấy vẫn xem Bạch Nhạc là người nhà.
Nhưng sự trở về lần này của Bạch Nhạc hiển nhiên không phải lấy thân phận ‘người của Thất Tinh Tông’ nữa.
Bạch Nhạc nhíu mày, nhàn nhạt cất lời:
- Thanh Châu phủ chủ - Bạch Nhạc, tới để thăm hỏi.
Một câu nói, một xưng hô đã tỏ rõ thái độ của Bạch Nhạc.
Nháy mắt, mấy đệ tử của Thất Tinh Tông không khỏi cười khổ:
- Bạch sư huynh, huynh cần gì phải như thế? Có chuyện gì cứ bình tĩnh nói đã.
Bạch Nhạc khẽ lắc đầu, hắn bình tĩnh đáp:
- Có một số việc bàn bạc được, nhưng có một vài việc ta nhất định phải đòi lại giúp Thiên Thu đại sư.
- Các người lên núi bẩm báo đi, các người không thể ngăn được ta đâu.
Vừa nói, Bạch Nhạc vừa bước tới, hắn cứ ôm thi thể Mộng Thiên Thu đi về hướng đỉnh núi Thất Tinh Tông.
Đến nước này rồi, các đệ tử cũng hiểu ý Bạch Nhạc đã quyết.
Cũng như Bạch Nhạc đã nói, bọn họ không thể ngăn được hắn, mà họ cũng không muốn cản, các đệ tử đành chạy nhanh lên núi bẩm báo.
Tất nhiên, trên thực tế cũng không cần ai phải đi báo tin.
Lúc Bạch Nhạc thả khí tức ra ngoài mà không thèm che giấu, Tinh Hà Lão Tổ và các trưởng lão Tinh Cung Cảnh trong cũng đã cảm nhận được. Tất cả mọi người lập tức đều đổi sắc mặt, đồng loạt chạy về phía cung của Tinh Hà Lão Tổ.
Tinh Hà Lão Tổ chậm rãi đứng dậy, trong mắt ông ta không khỏi toát lên cảm xúc phức tạp. Ông ta mở cửa đại điện, trực tiếp bước ra ngoài.
Đối với việc Bạch Nhạc đến đây, Tinh Hà Lão Tổ cảm thấy không có gì ngoài ý muốn.
Từ lúc ông ta tận mắt thấy Bạch Nhạc có thể bình yên đi ra khỏi Đạo Lăng Sơn thì đã biết, rồi sẽ có một ngày như vậy.
Chỉ có điều đến bây giờ, trong lòng ông ta vẫn chưa đưa ra được quyết định.
Nhưng bây giờ Bạch Nhạc không còn chút tình cảm nào mà cứ như vậy xông thẳng lên núi, ông ta cũng không cần phải do dự nữa.
Đúng hay sai thế nào... ai mà biết được?
- Lão Tổ.
Thấy Tinh Hà Lão Tổ đi ra, tất cả mọi người đều quỳ xuống.
Tinh Hà lão tổ ngẩng đầu, lạnh giọng cất lời:
- Quỳ hết ở đây làm cái gì? Truyền nhân của Ma Quân đã giá lâm, tất nhiên bản tông phải đi nghênh đón... Đi theo lão phu là được.
- Nhớ cho kỹ, bất kể là lúc nào cũng không được để mất mặt bản tông!!!
Những lời này Tinh Hà Lão Tổ nói có vẻ nhẹ nhàng, nhưng lúc rơi vào tai người khác thì không khác nào sấm bên tai.
Đây là ông ta muốn cứng đối cứng với Bạch Nhạc.
Bạch Nhạc bước đi rất chậm, nhưng tự đầu đến cuối hắn vẫn duy trì được tiết tấu của mình.
Trên con đường lên núi, Bạch Nhạc gặp càng ngày càng nhiều đệ tử Thất Tinh Tông, nhưng không có ai trong số họ đứng ra ngăn cản.
Đúng là có nguyên nhân vì danh tiếng của Bạch Nhạc trong Thất Tinh Tông rất tốt, nhưng phần nhiều là do mọi người có lẫn sự sợ hãi.
Đùa gì vậy? Bạch Nhạc là kẻ mạnh có thể chém giết cả trưởng lão Tinh Hải Cảnh của Đạo Lăng Thiên Tông, dựa vào cái gì mà bọn họ phải đứng ra ngăn cản hắn? Điều đó và đâm đầu vào chỗ chết có khác nhau chỗ nào đâu.
Cả con đường lên núi, Bạch Nhạc mất nửa canh giờ.
- Truyền nhân của Ma Quân giá lâm bản tông, lão phu thất lễ, không thể tiếp đón từ xa.
Bạch Nhạc vừa bước lên đỉnh ngọn núi Thất Tinh Tông, giọng nói của Tinh Hà Lão Tổ đã vang lên.
Bạch Nhạc nhíu mày, chỉ nghe cái xưng hô đó là hắn đã đủ hiểu địch ý của ông ta. Thần sắc hắn lạnh thêm mấy phần, chậm rãi nói:
- Xem ra Lão Tổ không muốn thương lượng gì với ta hết.



Bạn cần đăng nhập để bình luận