Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 307 - Trở lại Thanh Châu Thành



Chương 307 - Trở lại Thanh Châu Thành




Theo như lời hắn kể, hắn cùng với Tô Nhan tiếp cận tên Cổ Hiên giả kia, ý đồ tra ra chân tướng, lại không ngờ, sau cùng bị cuốn vào trong! Phá Nam Phi và Cổ Hiên giả đại chiến một trận, đánh cho lưỡng bại câu thương!
Thì ra Cổ Hiên giả chính là cao thủ ma đạo áo xanh, hơn nữa còn là truyền nhân Thông Thiên Ma Quân!
Nhân khi Phá Nam Phi trọng thương, hắn cùng với Tô Nhan ra tay đánh lén, lấy hai người trọng thương làm đại giá, giết chết Phá Nam Phi, qua đó hóa giải huyết cấm trên thân Tô Nhan, đồng thời báo huyết hải thâm cừu của phụ mẫu.
Để chứng minh cho lời kể này, Bạch Nhạc trực tiếp dẫn theo Chu Mộng Dương bước vào trong động phủ, tận mắt chứng kiến thi thể Phá Nam Phi.
Vừa khéo, chủy thủ của Tô Nhan còn đang cắm trên lưng Phá Nam Phi!
Phá Nam Phi vốn là do Tô Nhan giết, hơn nữa, trước khi Tô Nhan giết chết đối phương, Phá Nam Phi và truyền nhân Thông Thiên Ma Quân quả thực từng đánh tới lưỡng bại câu thương, toàn bộ những tin tức này đều là thật, điều duy nhất bị giấu đi chính là, bản thân hắn là truyền nhân Thông Thiên Ma Quân.
Như thế, dù Chu Mộng Dương có bản lĩnh lớn bằng trời, lại làm sao có thể nhìn ra được manh mối?
Còn về chuyện sau đó, vậy lại càng dễ giải thích!
Sau khi giết chết Phá Nam Phi, Bạch Nhạc muốn mang theo Tô Nhan rời khỏi Huyết Ảnh Ma Tông, cho nên bóp nát truyền âm phù Chu Mộng Dương đưa cho trước đây, muốn dùng thứ này để nhận lầm, quay về chính đạo.
Chỉ là, Chu Mộng Dương còn chưa tới, lại đụng phải Tiết Binh!
Đối mặt nguy hiểm, Bạch Nhạc đành phải thi triển Thiên Cơ Biến, ngụy trang thành bộ dạng Cổ Hiên, sau đó nghĩ cách kéo dài thời gian! Chỉ là Tiết Binh cũng thấy qua vết thương trên người Phá Nam Phi, biết được những bí mật này, hơn nữa nếu bỏ mặc hắn rời di, Tô Nhan tất sẽ bị Huyết Ảnh Ma Tông truy sát.
Hết cách, Bạch Nhạc mới phải cường hành xuất thủ, mượn tay Chu Mộng Dương giúp hắn giết Tiết Binh diệt khẩu!
Lời giải thích này, cộng thêm hành vi quyết không chịu giết Tô Nhan của Bạch Nhạc có tác động hô ứng lẫn nhau. Một hình tượng có tình có nghĩa, vì yêu không tiếc hi sinh liền hiện ra, quả thực đáng ca đáng khóc.
Tới đây, hết thảy đều được giải thích rõ ràng, hoàn mỹ không chút tì vết, không chê vào đâu được!

Loại chuyện như hủy thi diệt tích, Chu Mộng Dương làm chuyên nghiệp hơn Bạch Nhạc nhiều.
Ngắn ngủi chưa tới một canh giờ, vô luận là thi thể Phá Nam Phi hay Tiết Binh, tất cả đều được Chu Mộng Dương xử lý sạch sẽ, thậm chí toàn bộ dấu tích tranh đấu đều bị xóa đi. Động phủ cũng bị hủy, nhìn không ra chút manh mối nào.
Hiện tại quan hệ giữa Huyết Ảnh Ma Tông và các tông môn chính đạo Thanh Châu đang rất vi diệu, chí ít Chu Mộng Dương không muốn, cũng không dám đánh vỡ trạng thái cân bằng này.
Như thế, vô luận là cái chết của Phá Nam Phi hay cả Tiết Binh, tự nhiên đều cần tạm thời bảo mật.
Theo như lời kể của Bạch Nhạc và Tô Nhan, dù sao Phá Nam Phi cũng đang tạm thời bế quan, trong thời gian ngắn, tuyệt đối sẽ không có người phát hiện dị thường.
Xử lý xong hết những chuyện này, Chu Mộng Dương lại không chọn cách mang bọn Bạch Nhạc cùng lúc đi về, như thế hiện vẻ quá dễ thấy.
Tin tức về sự kiện lần này, Chu Mộng Dương nhất định phải lập tức hồi bẩm Hàn Sơn lão tổ, thậm chí là truyền tới Thất Tinh Tông.
Còn về Bạch Nhạc và Tô Nhan, chính như Chu Mộng Dương nói, Bạch Nhạc thân là đệ tử Linh Tê Kiếm Tông, còn chưa tới lượt hắn quản.
Mặc kệ Bạch Nhạc dùng cách gì, giết chết Phá Nam Phi nói thế nào cũng là công lớn, tuy tạm thời không thể công khai, song tự nhiên cũng không nên làm khó Bạch Nhạc.
Đê điệu một chút, để cho Bạch Nhạc tự thân đi xử lý phiền phức tiếp theo, tựa hồ mới là chính đạo.
Đương nhiên, trên thực tế Bạch Nhạc cũng hài lòng với kết quả này.
Giấu diếm được Chu Mộng Dương, đồng nghĩa với nguy hiểm lần này đã tạm thời kết thúc!
Mấy ngày nay, Bạch Nhạc quả thật bị mệt chết.
Nương theo bóng đêm, buổi tối hôm đó, Bạch Nhạc yên ắng mang theo Tô Nhan trở lại Thanh Châu Thành, về trong Bạch gia.
Đương nhiên, nói là trở về, nhưng trên thực tế, trừ Bạch Thanh Nhã ra, Bạch Nhạc căn bản không kinh động cứ người nào.
Với tình hình lúc này, tin tức mình trở về không thích hợp náo cho ai ai cũng biết, chỉ là vô luận thế nào cũng không thể lại để Bạch Thanh Nhã vô duyên vô cớ lo lắng cho mình.
- Tiểu Nhạc? !
Khoảnh khắc nhìn thấy Bạch Nhạc, Bạch Thanh Nhã mừng đến rơi lệ, gắt gao ôm chầm lấy hắn, như thể sợ buông lỏng tay, Bạch Nhạc liền sẽ tan biến không thấy đâu nữa.
Nhìn Bạch Thanh Nhã, trong lòng Bạch Nhạc bất giác dâng lên một tia hổ thẹn, nhẹ giọng mở miệng nói:
- Thanh Nhã tỷ, yên tâm, ta về rồi, tiểu Nhạc sẽ không khiến ngươi lo lắng nữa đâu.
... ... ... . ..
- Ghê thật!
Than thở một tiếng, Tinh Hà lão tổ nhịn không được cảm khái nói.
Lấy thực lực Linh Phủ trung kỳ, đánh đến lưỡng bại câu thương với Tinh Cung Cảnh Phá Nam Phi, thậm chí còn có thể mượn tay Tô Nhan giết Phá Nam Phi, sau đó thong dong rời đi, chiến lực như thế, tâm cơ như thế, quả thực có thể nói là thiên kiêu vô song.
Thông Thiên Ma Quân chế áp một thế hệ, bây giờ truyền nhân hắn cũng kinh diễm như thế, sao mà không tán thán cho được.



Bạn cần đăng nhập để bình luận