Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 86 - Linh Tê Nghênh Khách, kiếm kinh tứ bề (3)



Chương 86 - Linh Tê Nghênh Khách, kiếm kinh tứ bề (3)




Nhưng mà, số đệ tử thực sự xem hiểu một kiếm này lại không khỏi co rụt tròng mắt lại, sắc mặt bất giác hiện vẻ ngưng trọng.
- Linh Tê Nghênh Khách!
Chứng kiến một kiếm đó, trên mặt Từ Phong không giấu được ý cười sướng khoái.
Tuy chưa thể tu thành Linh Tê Kiếm Quyết, nhưng Từ Phong lại hết sức quen thuộc đối với Linh Tê Kiếm Quyết, tự nhiên phân biệt ra được, lúc này thế tấn Bạch Nhạc triển khai chính là thức mở đầu của Linh Tê Kiếm Quyết, Linh Tê Nghênh Khách.
Một kiếm này vốn là thức kiếm pháp phòng ngự cơ bản nhất!
Bình thường mà luận, có thể lấy một kiếm này ngăn trở đối phương công kích liền đã tính là rất không sai, nhưng lúc này, thức kiếm pháp nhìn như đơn giản đó, ở trong tay Bạch Nhạc lại toát ra quang thải dị dạng!
Lấy thủ thay công!
Trong lúc phòng thủ, đồng thời mượn lực công của đối phương, thuận thế phản kích, ngươi dùng ra bao nhiêu lực đạo, lúc phản kích liền sẽ có bấy nhiêu lực đạo, một phần không nhiều, một phần không ít.
Nhìn như Bạch Nhạc chỉ khẽ vung lên mũi kiếm, nhưng trên thực tế, lại nhẹ nhàng lợi dụng một cách hoàn mỹ lực đạo kiếm công tới của đối phương, có thể nói, hắn bị lực lượng của chính mình đánh rớt xuống đài.
Chỉ bằng một kiếm này liền đủ để thấy được, Bạch Nhạc thật đã bước vào cánh cửa kiếm đạo.
Đương nhiên, đệ tử bình thường, thậm chí ngay cả một ít đệ tử nội môn có thể xem hiểu phần nào, lại cũng xem không quá thấu triệt, song dù là thế cũng đủ khiến bọn hắn thu lại tâm tư khinh thường đối với Bạch Nhạc.
- Chiêu này tên Linh Tê Nghênh Khách, chính là thức mở đầu của Linh Tê Kiếm Quyết! Trong đệ tử ngoại môn, nếu ai có thể buộc ta biến chiêu, vậy liền tính thắng!
Ánh mắt như nước, Bạch Nhạc đứng trên luận kiếm đài, bình tĩnh mở miệng nói.
Vừa dứt lời, dưới đài lần nữa xôn xao.
Dù là tên đệ tử ngoại môn mới bại vừa rồi, trong lòng thực ra cũng có chút không phục, cho rằng mình chỉ sơ suất mà thôi, vẫn cứ ảo não không thôi! Nhưng ai có thể ngờ, ngay sau đó, Bạch Nhạc lại lớn lối nói ra câu này.
Ngươi cũng quá khinh thường người rồi đấy?
Dù Bạch Nhạc ngươi thiên phú hơn người, đứng hàng chân truyền, nhưng nếu nói trong toàn bộ ngoại môn không ai có thể buộc ngươi biến chiêu, vậy có phải hơi quá rồi không?
Nhất thời, đám đệ tử ngoại môn dưới đài quần tình kích phẫn, thoáng chốc, liên tiếp có bốn năm tên đệ tử nhảy lên, lấy đủ loại phương thức tấn công, nỗ lực đánh phá phòng ngự của Bạch Nhạc.
Nhưng mà, khắc sau, kết quả khiến ai nấy đều trợn mắt há mồm diễn ra.
Vô luận những đệ tử ngoại môn kia công kích thế nào, kiếm chiêu trong tay Bạch Nhạc đều không có nửa điểm biến hóa, thậm chí bước chân đều không di động nửa phần, cứ thế nhẹ nhàng ngăn lại hết thảy công kích!
Thậm chí đám đệ tử này còn chưa kịp dùng đến chiêu thứ hai thứ ba thì đã bị Bạch Nhạc đánh rớt xuống luận kiếm đài.
Thẳng đến lúc này, đám đệ tử ngoại môn rốt cục mới ý thức được, tên đệ tử khi trước vừa ra tay liền bị đánh ngã xuống đài không phải là mắc sai lầm, mà là ngay từ đầu liền bị Bạch Nhạc nghiền ép.
Linh Tê Nghênh Khách!
Khắc này, chúng đệ tử không khỏi nhớ kỹ tên gọi kiếm chiêu kia!
Linh Tê Kiếm Quyết mà chúng nhân vẫn luôn xem thường, giờ đây rốt cục trán phóng ra quang mang xán lạn trong tay Bạch Nhạc!
Linh Tê Nghênh Khách, kiếm kinh tứ bề!

Nếu nói, mới đầu đa phần đám đệ tử ngoại môn đều ôm theo tâm tư chiếm tiện nghi, đụng vận khí tới khiêu chiến Bạch Nhạc, như vậy giờ đây, tùy theo vô số đệ tử không ngừng thất bại, rốt cục cũng khiến bọn hắn nhận rõ hiện thực.
Trên đời này làm gì có nhiều may mắn như vậy, muốn được đến tông môn thừa nhận, muốn trở thành đệ tử chân truyền, há là hai chữ may mắn liền có thể giải thích?
Đó là chênh lệch tuyệt đối từ trên cảnh giới, đối với đám đệ tử ngoại môn này mà nói thì cũng là một đạo lạch trời khó có thể vượt qua.
Vô luận trước đó đánh giá Bạch Nhạc thế nào, hiện tại ngươi tất phải thừa nhận, trên cái thế giới này thật sự có thiên tài tồn tại.
Sau khi liên tục hơn mười tên đệ tử ngoại môn thất bại, trên luận kiếm đài lần nữa im tiếng.
Đây đã không phải là vấn đề có dám hay không, mà đã thành căn bản không thấy được dù chỉ một tia hi vọng.
Như là đệ tử ngoại môn tuyệt đối sẽ không dám đi khiêu chiến đệ tử nội môn vậy.
Nào sợ chỉ cần bức Bạch Nhạc biến chiêu liền có thể thắng, nhưng lại không ai có thể làm được.
Trầm mặc ước chừng nửa khắc, Dương Nghiên đột nhiên nhảy lên luận kiếm đài.
- Bạch sư huynh...
Hơi nhấp hé miệng, Dương Nghiên muốn giải thích gì đó, lại không biết nên giải thích thế nào cho phải.
Lấy quan hệ giữa hắn và Bạch Nhạc, vốn làm sao cũng không nên bước lên luận kiếm đài, nhưng mà, chuyện trên đời này vốn phức tạp dị thường, há có thể chỉ bằng một câu đôi lời liền giải thích hết được.
Ở trong hàng ngũ đệ tử ngoại môn, thực lực Dương Nghiên tính là thuộc loại đỉnh cấp, trải qua giao thủ ma luyện với người ma đạo trong hậu sơn lại càng tiến thêm một bước, chỉ thiếu chút nữa liền có thể đột phá Linh Phủ Cảnh.
Không khoa trương mà nói, hiện tại trong toàn bộ ngoại môn, thực lực Dương Nghiên hẳn đã xếp thứ nhất.
Hơn nữa, đây gần như là điều đã được đệ tử ngoại môn tại trường công nhận.



Bạn cần đăng nhập để bình luận