Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 595 - Thủy Trạch Quốc Độ (3)



Chương 595 - Thủy Trạch Quốc Độ (3)




- Thủy Trạch.
Kiếm của Bạch Nhạc rất nhanh, thậm chí cho dù là Bích Vân Đào cũng có phần không phản ứng kịp, trong nháy mắt khi ánh kiếm xuất hiện ở trước mắt đã khiến hắn giật mình. Chỉ là Bích Vân Đào âu cũng không phải là kẻ mà những Linh Phủ cảnh bình thường có thể sánh bằng.
Gần như chỉ trong nháy mắt, Bích Vân Đào đã lập tức phản đòn lại, thủy linh lực ngập tràn bên người bỗng chốc bộc phát, một phần sóng triều cuồn cuộn quét ra, trực tiếp cắn nuốt vòng ánh kiếm này vào.
Có bước giảm xóc này, Bích Vân Đào lập tức kéo dài khoảng cách với Bạch Nhạc, đinh ba trong tay chặn lại kiếm, từng đợt lại từng đợt sóng triều không ngừng đánh về phía Bạch Nhạc.
Đây không phải là lần đầu Bạch Nhạc nhìn thấy pháp tu, thế nhưng khi thấy cách Bích Vân Đào thể hiện, quả thực khiến Bạch Nhạc có hơi kinh hãi.
Thần thông đạo pháp.
Hơn nữa, e rằng nó còn là một trong những thần thông đạo pháp cao cấp nhất, bây giờ Bích Vân Đào chẳng qua chỉ cho thấy một thức mở đầu của thần thông đạo pháp này, mà đã khiến Bạch Nhạc cảm thấy rất áp lực rồi.
Bạch Nhạc không còn dám do dự, trong nháy mắt sức mạnh tử phủ trong cơ thể hắn đồng thời bộc phát. Phút chốc trước người Bạch Nhạc đã xuất hiện một vầng ánh kiếm tươi đẹp
Kiếm Linh Vũ.
Đối mặt với thần thông cũng chỉ có thần thông mới là cách đối chọi tốt nhất.
Trong nháy mắt, một trận mưa kiếm rơi xuống, mỗi một ánh kiếm đều mang theo kiếm khí kinh khủng, mạnh mẽ chém lên Thủy Trạch, cứ thế bổ ra một con đường lớn cho Bạch Nhạc.
Lúc đó, người theo kiếm đi, kiếm trong tay Bạch Nhạc cũng xen lẫn vào trong mảnh mưa kiếm này, hung hãn chém tới Bích Vân Đào.
Thần thông của Kiếm Linh Vũ nằm ở chỗ mặc dù mưa kiếm kia trông tươi đẹp, nhưng trên thực tế, sát chiêu thật sự lại không phải là trận mưa kiếm kia, mà là bản thân kiếm.
Ầm!!!
Trong tích tắc, Thủy Trạch bao phủ trước người Bích Vân Đào bỗng chốc bị chém ra, cho dù hắn dùng hết toàn lực cũng chỉ có thể cản trở lại mưa kiếm đầy trời, chứ vốn không có cách nào ứng phó với kiếm này của Bạch Nhạc.
- Keng...
Bích Vân Đào gấp quá, chỉ kịp dùng đinh ba trong tay chắn ngang người.
Mũi kiếm chém vào đinh ba tạo ra một tiếng keng trong trẻo, gan bàn tay Bích Vân Đào bị một kiếm này chấn đến tê rần, gần như không nắm chặt được đinh ba. Thần thông đạo pháp Thủy Trạch Quốc Độ mà hắn miễn cưỡng thi triển cũng không thể tiếp tục duy trì, thủy linh lực ngập trời vỡ vụn.
- Thần thông, không thể nào! Linh Tê Kiếm Tông ở đâu ra truyền thừa thần thông?!
Mặt mày Bích Vân Đào tái mét, thảng thốt la lên.
Trước đó, mặc dù hắn cảm giác được thực lực của Bạch Nhạc rất mạnh, nhưng vẫn không coi Bạch Nhạc ra gì, bởi vì Bạch Nhạc là đệ tử của Linh Tê Kiếm Tông, dù kiếm của Bạch Nhạc có nhanh cỡ nào, hắn cũng có thừa tự tin là đánh lại được.
Lý do thì cũng rất đơn giản, truyền thừa của Linh Tê Kiếm Tông đã cắt đứt, ngay cả cường giả Tinh Cung cảnh cũng chỉ còn có mỗi vị tông chủ kia. Hơn nữa, vị tông chủ đó vốn lại không biết thần thông gì, thực lực trong Tinh Cung cảnh cũng là loại yếu nhất. Nói là Huyền cấp tông môn, nhưng trên thực tế, thứ dựa vào cũng chỉ là tăm tiếng của tổ tiên mà thôi. Linh Tê Kiếm Tông bây giờ là thế hệ sau không bằng thế hệ trước, áng chừng đã sắp tuột khỏi hàng ‘Huyền cấp tông môn’.
Tông môn thế này, cho dù ngẫu nhiên xuất hiện một hai thiên tài thì cũng chỉ như phù dung sớm nở tối tàn, vốn không thể mở rộng.
Thân có thần thông Thủy Trạch Quốc Độ, Bích Vân Đào có sự tự tin tuyệt đối, trừ khi gặp phải vị tông chủ của Linh Tê Kiếm Tông, nếu không thì dù là ai cũng không thể nào ngăn nổi một kích toàn lực của hắn.
Chính là bởi vì sự tự tin này, nên khi Bạch Nhạc tỏ địch ý không chịu dừng tay, điều mà Bích Vân Đào nghĩ không phải là làm sao che giấu tung tích, thoát thân ra ngoài, mà là dùng toàn lực ra tay, diệt khẩu sạch đám Bạch Nhạc.
Nhưng hắn lại không ngờ, một ý nghĩ sai lầm thì hỏng hết cả chuyện, lại ủ thành hậu quả xấu, bây giờ, nó cứ thế đẩy hắn vào tuyệt cảnh.
Nếu không bại lộ thân phận, hắn đương nhiên có thể đi ngay, nhưng bây giờ đã không thể. Một khi Bạch Nhạc truyền tin tức đi, ngay lập tức sẽ dẫn sóng to gió lớn tới!
Phải biết rằng khu vực khống chế của Đông Hải tiên đảo là ở vùng duyên hải, mà thành Duyễn Châu lại là đất liền, thuộc về phạm vi thống trị của Bắc Đẩu Tinh Cung.
Tuy một Linh Tê Kiếm Tông không tính là gì, nhưng nếu kinh động đến Bắc Đẩu Tinh Cung thì phiền phức to. Tông môn xử lý được không hắn không biết, nhưng một khi xảy ra chuyện, hắn sẽ khó tránh đường chết.
Giờ khắc này, thậm chí trong đầu Bích Vân Đào đã hiện ra kết quả xấu nhất.
Linh Tê Kiếm Tông vốn không thể có cao thủ lợi hại như vậy. Cho nên, khả năng duy nhất có lẽ là đối phương cố ý lấy thân phận đệ tử của Linh Tê Kiếm Tông để điều tra sự thật.
Toàn bộ Duyễn Châu, nơi có thể có thiên kiêu thế này, sợ rằng trừ Đông Hải tiên đảo ra thì cũng chỉ có Bắc Đẩu Tinh Cung.
Bạch Nhạc không chút để ý tới suy nghĩ của Bích Vân Đào, trong mắt hắn lộ sát ý, hờ hững mở miệng:
- Chỉ có nửa thức thần thông thôi à? Thật đúng là làm người ta thất vọng!!!



Bạn cần đăng nhập để bình luận